Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 887




Chương 887

Dù sao một tháng sau, cô và anh sẽ phải trở lại con đường của mình riêng mà không can thiệp vào nhau nữa.

Anh im lặng.

Trên đôi mắt xuất hiện một dấu vết của sự chán nản.

Như thể hiểu được suy nghĩ của cô, cô đã nghĩ đến việc một tháng sau sẽ rút lui…

Anh nhìn cô thật sâu lắng, nhìn cô ăn một cách thoải mái, không giống bất kỳ người phụ nữ nào anh từng thấy.

Nhìn thấy vết bẩn còn sót lại trên khóe miệng cô, anh kéo khăn giấy lên, vươn tay nhẹ nhàng lau sạch.

Cố Tịch Dao giật mình.

Đột nhiên có chút xấu hổ giật giật môi, né tránh ánh mắt nóng rực của anh.

“Anh cũng ăn đi. Mặc dù những món ăn này có thể không hợp với khẩu vị khó tính của anh, nhưng anh cũng nên ăn một chút để kẻo bị đói.”

“Ừm. Em đừng quan tâm anh, ăn đi.” Anh trả lời, nhưng thay vì nhấc đũa lên, anh lại nhìn cô.

“…” Cố Tịch Dao tiếp tục ăn, lại vô tình liếc nhìn anh.

Phát hiện anh chàng này thật sự là chăm chú nhìn cô.

“Này, anh nhìn chằm chằm em như thế, rất kỳ lạ đấy, ok?” Cô hơi quay người lại, tiếp tục ăn thức ăn.

“…”Anh im lặng một lúc, khóe miệng nhếch lên.

“Này, Bắc Minh Quân, đã nói anh đừng lại nhìn chằm chằm em nữa! Anh sẽ làm em không muốn ăn đấy…” Cô nhăn mặt lại, cô không phải con khỉ, làm gì mà anh cứ nhìn cô như xem xiếc vậy?

“…” Anh cười nhẹ, không nói gì.

Cô tức giận: “Nếu anh còn như vậy nữa, em sẽ đổi bàn!”

Cuối cùng anh cũng nói chuyện, giọng anh uyển chuyển như một cây đàn Cello: “Dao, có ai nói với em là cách em ăn thực sự dễ thương lắm không…”

“…” Cô sửng sốt.

“Trông rất giống một chú chuột chũi.”

Chuột chũi?

Mắt cô mở to, sặc nước canh cá sặc sụa.

Cô nhìn anh một cách sắc bén: “Vậy anh nghĩ anh tốt hơn chỗ nào? Anh chính là đồ sư tử chó!”

Anh nhíu mày: “Đồ sư tử chó?”

“Có nghĩa, bề ngoài thì trông quyền quý bá đạo như sư tử nhưng thật bên trong vẫn là một con chó.”

“…” Khóe miệng anh giật giật.

Cô lập tức nở nụ cười cong cả mặt mày, có thể mắng anh thật là thích.

Anh nhìn chằm chằm vào nụ cười của cô, không nhớ đã bao lâu rồi anh không nhìn thấy cô với nụ cười rực rỡ như vậy.

Chợt nhớ đến bông hoa hợp hoan anh đã tặng, trông như nụ cười của cô.

Đóa hoa uyển chuyển khiêm tốn, nhưng cũng khuynh thế một phương.

Cuối cùng, anh đột nhiên hộc ra một câu——

“Dao, anh sẽ cùng em đón năm mới ở Sabah.”