Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 235: Anh làm sao đáng ghét như vậy chứ




Convertor: Vo Vo

Editor: Hyna Nguyễn

—————–

Diệp Oản Oản quả thật là bị một người biến thái nào đó làm cho sợ ngây người. Cô nói như vậy anh lại còn dùng biểu tình rất mong đợi đáp lại cô sao. Cho nên, cô còn có thể nói cái gì nữa a.

Diệp Oản Oản đã không có hi vọng nào cùng Tư Dạ Hàn trao đổi thêm gì nữa, cho nên hiện giờ cô vô cùng đau lòng buồn thương tiếc cho khối bánh ngọt bị cô bóp vỡ kia.

Cô tại sao lại phải gây khó dễ với thức ăn chứ! Đau lòng quá đi!

Cho tới khi một kẻ cầm đầu nào đó một mực đang đòi muốn xuống xe.

Hứa Dịch khó xử hướng về phía sau nhìn một cái xin phép, “Ông chủ cái này ”

Tư Dạ Hàn không nhanh không chậm mở miệng, “Gọi điện thoại cho đại ca, liền nói Hạ Hạ tối nay không quay về.”

Hứa Dịch: “Vâng!”

Tư Hạ nghe xong một chút lông đều dựng lên, cơn tức giận bùng nổ, dùng sức gõ cửa sổ xe “Tư Dạ Hàn! Ngươi muốn làm cái gì đối với tôi! Thả tôi xuống xe! Tôi muốn trở về!”

Con ngươi lạnh lùng của Tư Dạ Hàn lộ ra một tia cảnh cáo nói: “Hôm nay lão sư gọi điện thoại qua nói rằng bảng nguyện vọng đã phát xuống rồi.”

“Vậy thì thế nào, chuyện của tôi không cần ngươi quan tâm!” Tư Hạ lạnh rên một tiếng.

Tư Dạ Hàn không để ý đến lời nói của Tư Hạ, tiếp tục hỏi, “Cậu chuẩn bị muốn thì vào trường đại học nào rồi? ”

“Đều nói không cần ngươi quan tâm! Tôi không muốn lên đại học có được hay không” Tư Hạ không nhịn được nói.

Tư Dạ Hàn gật đầu, “Có thể.”

Tư Hạ nghe vậy có chút kinh ngạc nhìn sang “Thực sự ”

Tư Dạ Hàn liếc nhìn tiểu nha đầu trong ngực đang bởi vì bánh ngọt mà khổ sở “Đừng buồn khổ nữa trở về anh sẽ mua lại một cái mới cho em.”

Trấn an được Diệp Oản Oản xong, Tư Dạ Hàn mới tiếp tục nhìn Tư Hạ mở miệng nói “Không muốn đi học thì kết hôn đi.”

“Kết kết hôn!” Tư Hạ như bị sét đánh ngang tai quả thật là không cách nào tin tưởng được hỏi lại “Tư Dạ Hàn ngươi có còn nhân tính hay không! Tôi CMN còn vị thành niên! Ngươi lại có thể gấp như vậy muốn bán đứng tôi sao!”

Biểu tình kia của Tư Hạ thật là giống như một tiểu hoàng tử bị phụ vương độc tâm đưa đi kết thân cùng tiểu công chúa nước khác.

Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc mà mở miệng nói “Vậy cứ tiếp tục đi học, lần này nếu như không thi đậu Đế đô đại học, một tháng sau ta sẽ sắp xếp hôn lễ cho ngươi.”

Tư Hạ: ” F, U, C, K!

Trả thù! Người này là trần truồng khỏa thân trả thù! Diệp Oản Oản nhìn lấy xui xẻo mà Tư Hạ phải chịu cô rất là muốn cười trên nổi đau của người khác, ai biểu ngươi miệng đê tiện như vậy chứ! Thật là vui khi để cho Tư Hạ đi nhờ xe a!

Cẩm Viên.

Cứ như vậy, Tư Hạ vốn là nghĩ đi nhờ xe thuận tiện làm một chút chuyện ác tâm với Tư Dạ Hàn, ai ngờ kết quả bị cưỡng chế mang về nhà còn phải bị buộc viết vào bảng nguyện vọng thi đại học nữa chứ.

Trên bàn, Diệp Oản Oản cùng Tư Hạ hai người mỗi người nằm úp sấp ở một bên, Tư Dạ Hàn ngay ở bên cạnh nhìn xuống quả thật là giống như là lão sư đang giám khảo.

Tư Hạ bị Tư Dạ Hàn cưỡng chế yêu cầu điền vào đại học Đế đô.

Diệp Oản Oản nhìn thấy kết quả của Tư Hạ rốt cuộc cũng cảm thụ được một tia đồng bệnh tương liên, có chút khẩn trương mở miệng hỏi “Cái đó, em muốn thi vào đại học Đế đô truyền thông khoa quan hệ xã hội chuyên nghiệp, có thể không anh?”

“Quá xa.” Tư Dạ Hàn đúng như dự đoán của cô anh cự tuyệt lời đề nghị của cô a.

Diệp Oản Oản vẻ mặt như đưa đám nói “Cũng không cách bao xa mà, ngược lại ở trong thành phố khoảng cách cách Cẩm Viên không phải chỉ hai đến ba giờ thôi sao.”.

Thấy Tư Dạ Hàn không có chút dấu hiệu nào thay đổi chủ ý của mình, Diệp Oản Oản có chút kích động mở miệng nói “Anh không phải là rất chờ mong em trở thành nữ đại lão hay sao nếu như anh không cho em làm cái này, không cho em làm cái đó, em lúc nào mới có thể trưởng thành được bây giờ chỉ là chuyện thi lên đại học thôi mà anh đã như vậy rồi, vậy em sau đó muốn đi tìm công việc thực tập thì làm sao bây giờ có phải anh cũng sẽ không cho em đi không? Như vậy tới lúc nào em mới có thể hàng đêm đối với anh muốn làm gì thì làm a!”

Tư Hạ: “Tôi có thể đi khỏi đây hay không a?”

Tư Dạ Hàn nhìn cô một cái “Không cần thành nữ đại lão em cứ như bây giờ là được rồi.”

Tư Hạ: “Các ngươi rốt cuộc có không có nghe được tôi nói chuyện hay không vậy?”

Diệp Oản Oản quá giận đến mức cầm tay của Tư Dạ Hàn lên cắn một cái “Anh làm sao lại đáng ghét như vậy chứ!”