Cô Vợ Ngọt Ngào Tổng Tài Xin Hãy Kiềm Chế

Chương 24: 24: Cô Đến Chỗ Tôi 2





Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Úc Thiếu Mạc cảm thấy sôi trào, ngọn lửa lại bị người phụ nữ trong lòng không ngừng trêu chọc, giờ phút này đang cháy.

Úc Thiếu Mạc vừa nói như vậy thì người đẹp bên cạnh anh nhìn về phía Ninh Kiều Kiều lại đố kỵ thêm một chút.

"Tôi.

.

Tôi muốn thuê một ngôi nhà, khi thuê được nhà thì tôi sẽ đi!" Ninh Kiều Kiều nói.

Người đàn ông Úc Thiếu Mạc này quá nguy hiểm, trong tiềm thức của cô chỉ muốn tránh xa anh.

.

"Có thể.

" Úc Thiếu Mạc thờ ơ gật đầu.

Dù sao thì sớm muộn gì cũng phải trở về và nằm trên giường anh.

Nhiễm Kiều Kiều dừng lại một chút, thật ra cô cũng không muốn đến nhà Úc Thiếu Mạc, nhưng bây giờ cho dù cô muốn từ chối cũng không có tác dụng.


Úc Thiếu Mạc nói xong hai chữ "có thể" thì không nói gì nữa mà cúi đầu tán tỉnh người đẹp trong ngực anh.

Ninh Kiều Kiều nghe tiếng mập mờ bên cạnh, nếu không phải vì sợ chết thì cô đã sớm nhảy khỏi xe rồi.

Cô lại nhìn Lục Nghiêu và tài xế ngồi ở phía trước, bọn họ không có phản ứng gì giống như đã quen với loại tình huống này.

* * *
Rolls-Royce nhanh chóng chạy đến một nơi không rõ là chỗ nào và chờ khi xe dừng lại thì Ninh Kiều Kiều liền xuống xe dưới sự nhắc nhở của Lục Nghiêu.

Xuống xe Ninh Kiều Kiều phát hiện cô không biết cô đang đứng ở chỗ nào, không phải căn biệt thự lần trước cô bị bắt cóc.

Ninh Kiều Kiều nhìn xung quanh đều là những căn nhà giống hệt với căn trước mặt, cũng không biết chỗ này là chỗ nào?
"Cô Nhiễm, đi thôi.

"
Giọng Lục Nghiêu vang lên bên tai, lúc này Ninh Kiều Kiều mới phát hiện anh ta đã xách hành lý của cô tới, mà Úc Thiếu Mạc đã sớm ôm lấy người đẹp nóng bỏng kia đi vào trong biệt thự.

"Cám ơn, tôi đến đây.

" Ninh Kiều Kiều muốn cầm lấy vali trên tay Lục Nghiêu.

Cô không có thói quen được người khác chăm sóc như vậy, nói cách khác, Ninh Kiều Kiều không muốn ở quá gần với bất cứ ai có liên quan đến Úc Thiếu Mạc.


"Để cho phụ nữ tự mình xách vali, tuyệt đối không phải là điều mà một quý ông nên làm, Cô Nhiễm là muốn để cho tôi bị người khác chê cười sao?"
Lục Nghiêu nói đùa.

Ninh Kiều Kiều vừa nghe một tiếng cô Nhiễm sắc mặt liền trầm xuống, cô mím môi nói: "Thưa anh, tôi không phải họ Nhiễm, tôi họ Ninh.

"
Nói xong Ninh Kiều Kiều nhìn thẳng lục Nghiêu và mỉm cười sau đó đi vào trong biệt thự.

Lục Nghiêu có chút nghi ngờ nhìn bóng lưng Ninh Kiều Kiều, anh ta nhíu mày rồi cũng đi theo vào.

Ninh Kiều Kiều vừa bước vào cửa biệt thự thì ánh mắt đã bị những đồ trang trí màu vàng lấp lánh làm cho không mở mắt ra được, biệt thự này trang trí cực kỳ xa xỉ, giống như một hoàng cung.

Một người giúp việc trung niên đứng ở cửa chờ, vừa nhìn thấy Nhiễm Kiều Kiều đi tới liền máy móc nói: "Cô Nhiễm, Mạc thiếu bảo tôi sắp xếp phòng cho cô, phòng của cô ở phòng khách tầng hai, xin hãy đi theo tôi.

"
Ninh Kiều Kiều ngẩn ra rồi nói: "Tôi không phải họ Nhiễm, tôi họ Ninh.

"
Đây là lần thứ ba Nhiễm Kiều Kiều nói những lời này, nhưng cô vẫn nói giống như lần đầu tiên, vô cùng nghiêm túc và cố chấp.

Nữ giúp việc hơi giật mình một chút: "Nhưng Mạc thiếu nói cô họ Nhiễm.

"
Nói cách khác thì có nghĩa là: Mạc thiếu bảo chúng tôi xưng hô như thế nào thì chúng tôi xưng hô như thế đó, rốt cuộc thì họ của cô có quan hệ gì với chúng tôi?
Ninh Kiều Kiều hơi giật mình nhưng vẫn cố chấp lắc đầu: "Không, tôi họ Ninh!"
Người giúp việc không nói gì mà chỉ nhìn Ninh Kiều Kiều, Ninh Kiều Kiều cũng lười tranh cãi với người giúp việc, cô nói: "Xin hỏi phòng của tôi ở đâu?"
"Xin hãy đi theo tôi.

".