Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 192: 192: Tôi Không Cần Anh Thích Và Theo Đuổi Tôi






Hoắc Hiển không chịu buông tha, liền đi theo: “Tôi làm cái cái gì mà khiến cô khó xử ở trước mặt mọi người hả?”
“Cút!
H
“Cút cái gì? Hôm nay nếu cô không nói rõ ràng, tôi sẽ không đi.


Mộ An An hoàn toàn không muốn quan tâm tới tên thần kinh này.

Cô quay người sang hướng khác, Hoắc Hiển cũng đi theo, cứ chắn ở trước mặt cô, không chịu buông tha
vẫn quấy rẩy.

Nếu không phải Mộ An An đang cầm hòm thuốc ở trong tay, thì cô sớm đã động thủ rồi.

Hoắc Hiển nói: “Cô nói rõ ràng đi, tại sao tôi lại làm cho cô khó xử? Không phải tôi vừa mới ở trước mặt mọi người tuyên bố thích cô muốn theo đuổi cô, làm sao lại khó xử chứ? Nói rõ ràng một chút đi.


Mộ An An dừng lại, lạnh lùng nhìn Hoắc Hiển: “Tôi tưởng vừa ròi ta đã nói đủ rõ với anh rồi.


Tôi cũng nghĩ là tôi đã hiểu đủ rồi.


“Tôi không cần anh thích và theo đuổi tôi.


Mộ An An không cần biết Hoắc Hiển nói gì, cô hiện tại đang rất khó chịu, lời nói cũng trực tiếp: “Cho nên, làm phiền tránh xa tôi ra một chút.

Cũng đừng nói với tôi, anh sẽ dùng nhiệt huyết của mình để cảm động tôi, tôi sẽ tát chết anh.


“Vậy cô làm đi.


Hoắc Hiển đột nhiên nghiêng người tiến đến gần mặt Mộ An An, mắt thấy hắn thực sự định hôn mình, Mộ An An không chịu nổi nữa, liền đá thẳng vào người Hoắc Hiển.

Nhưng hắn phản ứng rất nhanh, đôi chân gầy và dài của hắn dài lập tức tránh đi.

Mộ An An nhân cơ hội rời đi, Hoắc Hiển vội vàng chạy tới, đem cái hòm cô đang cầm đặt qua một bên, dùng hai tay ôm chặt lấy vai Mộ An An:”Mềm không được, chỉ có thể cứng, cho hôn trong vòng mười phút đi!”
“Hôn cha nhà anh!”
Mộ An An không có gì trong tay, vừa nhìn thấy Hoắc Hiển không biết xấu hổ định hôn mình, liền trực tiếp tung ra một quả đấm vào mặt hắn.

Lần này Hoắc Hiển không có trốn tránh, trực tiếp đánh vào mặt hắn, nhưng giây tiếp theo, hắn đột nhiên ôm lấy Mộ An An!

“Thơm quá.

” – Hoắc Hiển giở trò lưu manh.

Mộ An An siết chặt vai hắn, đầu gối chính xác đã tấn công vào bụng của hắn mấy lần.

Hoắc Hiển kêu rên, nhưng không có buông tha cho Mộ An An, hắn càng ôm càng chặt hơn, đòn tấn công của Mộ An An cũng xuống tay không lưu tình.

Mỗi đòn đánh đều rất tàn nhẫn.

Hoắc hiển rên rỉ, cuối cùng cũng không chịu nổi mới buông Mộ An An ra, Mộ An An lại giơ nắm đấm lên hướng hắn ta đánh hai cái.

Hoắc Hiển tránh được một đấm, nhưng không tránh được một đấm tiếp theo.

Hắn còn cười xấu xa: “Cô dậy thì cũng không tồi.


Mộ An An không có đáp lại.

Vốn dĩ tâm tình không tốt, hắn lại còn giở trò lưu manh không có giới hạn như vậy, căn bản là muốn kích thích cơn tức giận của cô.

Cảm giác tắc nghẽn vốn có trong lồng ngực đột nhiên bùng phát, khiến cho vô số nắm đấm tức giận, đấm đá vào người Hoắc Hiển.

Lúc đầu hắn còn tránh né, nói mấy câu sàm sỡ.

.