Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên

Chương 343




CHƯƠNG 343

Đôi mắt thăm thẳm như đá đen nhìn chằm chằm vào cô.

“Mục Chính Hi, anh…”

“Xem ra đã lâu không dạy dỗ em nên em càng ngày càng không biết sợ rồi!”

Mục Chính Hi nhìn cô nói, trong mắt hiện lên vẻ nguy hiểm.

Bỗng chốc Hạ Tịch Nghiên lại không biết nên nói gì, dường như tất cả lời nói của cô đều đã bị ánh mắt đó của anh chặn lại.

Một lúc lâu sau Hạ Tịch Nghiên mới lùi về phía sau: “Mục Chính Hi, đã nói là không được dùng cách này rồi mà!”

“Tôi đâu có đồng ý!”

“Anh..”

“Tôi phát hiện ra phương pháp này rất có tác dụng với em đấy, trăm lần như một!”

Mục Chính Hi cười nói, ánh mắt cười đầy vẻ tự tin nhìn cô.

Hạ Tịch Nghiên hung hăng tỏ ý khinh vỉ, nhìn anh rồi nở nụ cười: “Sao nào? Sợ tôi châm chọc vào chỗ đau của anh nên không cho tôi nói à?”

Nhìn thấy dáng vẻ này của Hạ Tịch Nghiên Mục Chính Hi nhíu mày: “Tôi không cho em nói là bởi vì em không hiểu!”

“Vậy được thôi, anh nói cho tôi hiểu đi.

Đã không có kết quả với người ta thì vì sao lại còn ở bên người ta?” Hạ Tịch Nghiên hỏi nhưng cũng không tức giận.

Mục Chính Hi nhíu mày, ánh mắt phức tạp nhìn cô.

Hạ Tịch Nghiên cười: “Sợ rằng chỉ là cái cớ của anh để thoát khỏi cô ta thôi!”

Mục Chính Hi nhíu mày, ánh mắt phức tạp nhìn cô.

Hạ Tịch Nghiên cười: “Sợ là chỉ là cái cớ của anh thôi, cái cớ để thoát khỏi cô ta!”

Lúc này, Mục Chính Hi bỗng nhiên gật đầu: “Không sai, đúng là như vậy!”

Nghe vậy, Hạ Tịch Nghiên lại thấy hơi khác thường.

“Có muốn biết tại sao không?” Mục Chính Hi hỏi.

Hạ Tịch Nghiên sửng sốt, Mục Chính Hi có thể thừa nhận nhanh chóng như vậy thì nhất định là có âm mưul Hơn nữa, ánh mắt anh nhìn thẳng vào cô khiến cả người cô không được tự nhiên.

Thấy Hạ Tịch Nghiên không hỏi, Mục Chính Hi lại tự mở miệng: “Bởi vì tôi…”

“Hả?”

“Không phải em rất muốn biết tại sao tôi lại vứt bỏ cô ấy sao? Vì sự xuất hiện của em nên tôi muốn chia tay cô ấy. Hạ Tịch Nghiên, tôi thích em… Mục Chính Hi đột nhiên nói, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô, khóe miệng nở một nụ cười nhạt, khiến Hạ Tịch Nghiên khó mà phân biệt được lời anh nói là thật hay giả.

Hạ Tịch Nghiên cũng nhìn anh, đôi mi †hon mảnh khẽ động, cô không thể không thừa nhận giờ khắc này Mục Chính Hi rất hấp dẫn!

Như một miếng mút hút tất cả mọi thứ vào trong.

Tuy nhiên trong đó không bao gôm Hạ Tịch Nghiên.

Cô lấy lại tinh thần nhìn Mục Chính Hi, sắc mặt không được tự nhiên: “Trò đùa này không vui đâu!”