Con Rể Quyền Quý

Chương 1416




Chương 1416:


“Không cần” Lâm Ngữ Lam xua tay ngăn cản động tác của Lý Thanh: “Trực tiếp sa thải quản lí Quách này. Mấy ngày nay tôi sẽ đưa cho cô một danh sách và tất cả những người trong danh sách đều sẽ bị sa thải khỏi công ty và mãi mãi không được tuyển dụng trở lại. Đừng có nhìn vào lí lịch của họ mà nể tình, cô có hiểu không?”


“Vâng” Thư ký Lý gật đầu.


“Được rồi, vậy cô đi làm việc đi, chuyện này trước đừng nói cho ai biết” Lâm Ngữ Lam xua xua tay.


Lý Thanh xoay người và rời khỏi văn phòng.


Trương Thác đặt lá thư khiếu nại trong tay xuống, nhìn Lâm Ngữ Lam và hỏi: “Vợ à, em muốn làm như thế nào?”


“Rất đơn giản, em sẽ tóm từng người một!” Lâm Ngữ Lam đứng lên và nói: “Chồng à, số chứng minh của em không dùng được, sẽ bị phát hiện ra mất vậy nên anh tìm giúp em một người đặt vé du lịch hai ngày ở công ty du lịch Tắc Giang”


“Ừm được” Trương Thác gật đầu, lập tức hiếu được ý tứ của Lâm Ngữ Lam.


Trương Thác nhìn người phụ nữ trước mặt và sờ cằm, vợ anh muốn học hỏi từ chuyến thăm riêng của Hoàng đế Khang Hy, phương pháp này tuy mệt nhưng có hiệu quả. Nếu trực tiếp giao việc điều tra cho giám đốc điều hành của công ty thì sẽ chỉ tìm ra được một hai người làm vật tế trước thôi và sau đó một hai tháng loại chuyện như vậy sẽ lại xảy ra.


Cách làm của Lâm Ngữ Lam còn là đặt vé tham quan xung quanh vào hai ngày, xem ra cô muốn theo dõi và tóm gọn tất cả những người có liên quan.


Trương Thác gọi điện và hai tấm vé cho chuyến tham quan xung qunah đã được đặt trước ngay sau đó.


Công ty du lịch Tắc Giang là viết tắt của Tắc Thượng Giang Nam, có thể nói là công ty du lịch lớn nhất ở Châu Xuyên. Ở đây bao gồm tất cả các tour du lịch ở ngoại ô và nước ngoài, đồng thời cũng thực hiện các dự án du lịch xung quanh thành phố, suy cho cùng thì có rất nhiều người từ nơi khác đến không muốn đi theo lộ trình của một công ty du lịch nhưng lại không biết cách lập kế hoạch thì họ sẽ tìm một công ty du lịch địa phương để phụ trách hành trình du lịch trong hai ngày.


Khắp tỉnh Tây Hạ không chỉ có những lăng mộ hoàng gia với lịch sử lâu đời mà còn có những bãi cát được mệnh danh là sa mạc cũng như địa điểm quay phim Tây du ký với thời lượng phát sóng cao khiến nhiều người nghe danh mà đến, đứng ở bức tường nơi Tôn Bảo và Tử Hà ôm nhau lần cuối để thêm trân trọng ký ức về mối tình từ thuở thơ ấu đến khi trưởng thành.


Lượng khách du lịch ngày càng tăng đã làm cho ngành du lịch của tỉnh Tây Hạ rất phát triển trong những năm gần đây và số lượng người cũng rất nhiều.


Khi có nhiều người thì lợi ích sinh ra nhiều hơn, đứng trước nguồn lợi khổng lồ thì trong lòng nhiều người sẽ nảy sinh ý nghĩ xấu xa.


Vào lúc mười một rưỡi trưa, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đang thay áo khoác và bắt taxi đến cổng công ty du lịch Tắc Giang.


Diện tích của toàn bộ công ty du lịch Tắc Giang đã lên tới hai nghìn mét vuông, bên trong công ty có nhiều bàn cát và các điểm tham quan được xây dựng đặc biệt để thu nhỏ trải nghiệm, tóm lại chỉ riêng công ty đã giống như một điểm tham quan nhỏ thu hút khách du lịch.


Có người đã từng nói rằng nếu đến Châu Xuyên mà không đi hết được các danh lam thắng cảnh thì hãy đến với công ty du lịch Tắc Giang để được tham quan các danh lam thắng cảnh lớn ở Châu Xuyên và công ty du lịch Tắc Giang này là doanh nghiệp thuộc Nhất Lâm.


Ngay khi Trương Thác và Lâm Ngữ Lam bước vào cửa công ty du lịch, một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest liền nhiệt tình bước tới.


“Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho hai vị2”


Trương Thác nói: “Vợ tôi và tôi đã đặt hai vé cho các chuyến tham quan xung quanh trực tuyến. Xin hỏi chỗ đăng ký ở đâu?”


Người thanh niên nhiệt tình này vừa nghe nói Trương Thác đặt vé qua mạng, sắc mặt lập tức thay đổi rồi mặc kệ hai người bọn họ và trực tiếp bước đi, thái độ này khiến Lâm Ngữ Lam nhíu chặt mày lại.


Thái độ của nhân viên phục vụ trước mặt hoàn toàn năm ngoài dự đoán của Lâm Ngữ Lam, ngay cả Trương Thác cũng không ngờ nhân viên dưới trướng Nhất Lâm lại đối xử với khách hàng như thế.


Người trẻ tuổi vừa nãy, vừa nhìn đã biết là làm nghề nhân viên phục vụ. Nếu hai người đặt vé trên mạng thì nhân viên phục vụ sẽ không được trích phần trăm, nhưng dù không được trích phần trăm, làm ngành dịch vụ nào cũng không thể nhăn nhó với khách hàng như thế mới đúng, đây rõ ràng là làm trái với dự tính ban đầu mà Lâm Ngữ Lam đưa ra lấy trải nghiệm của khách là hàng đầu.


Trương Thác và Lâm Ngữ Lam lại hỏi mấy người phục vụ nữa, miễn cưỡng tìm được chỗ đăng ký tin tức mua phiếu trên mạng trong thái độ lạnh nhạt của mấy người đó.


“Vợ à, nhìn tình hình này, có lẽ không phải là một hai người có vấn đề mà là tầng lớp quản lý có vấn đề” Trương Thác nhìn thái độ lười biếng của mấy nhân viên phục vụ.