Con Rể Quyền Quý

Chương 1422




Chương 1422:


Trương Thác gật đầu, bước hai bước nhẹ gõ cửa phòng sát bên cạnh.


“Ail” Một giọng nữ tràn đầy hoảng hốt vang lên, sau đó thì lặng ngắt như tờ.


Dù Trương Thác đứng ngoài cửa cũng có thể nghĩ đến phản ứng của hai người bên trong lúc này như thế nào, chắc chắn cô gái đó vô ý thức nói ra, sau đó cũng không dám lên tiếng nữa.


“Hai người đừng lo lắng, chúng tôi không có ác ý, có thể nói chuyện liên quan đến nhà họ Lâm cho chúng tôi không?


Chúng tôi là phóng viên đến điều tra ngầm” Trương Thác thuận miệng tìm cớ.


Nghe thấy hai từ phóng viên, cậu con trai trong sân vô cùng cẩn thận bước đến cửa, xuyên qua khe cửa thấy rõ được Trương Thác với Lâm Ngữ Lam mới yên tâm.


Đầu tiên, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam không lớn tuổi lắm, với khuôn mặt của Lâm Ngữ Lam, dù là nam hay nữ cũng rất dễ dàng có thiện cảm với cô.


Thứ hai, hôm nay trên xe Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đều xảy ra xung đột với hướng dẫn viên, thanh niên này nhìn ra mọi người đều cùng một phe.


“Mấy người thực sự là phóng viên à?” Trên mặt thanh niên có hơi kích động.


“Đúng, có thể giải thích chút chuyện không?” Trương Thác đứng ngoài cửa hơi mỉm cười với người phía khe cửa, Trong nụ cười mỉm của Trương Thác, thanh niên có cảm giác như tắm trong gió xuân, sự lo lắng trong lòng hoàn toàn biến mất, mở cửa ra.


Phải biết rằng, bây giờ Trương Thác đã đến cảnh giới ngưng khí, hoàn toàn thoát khỏi phạm trù của người bình thường, một ánh mắt của anh có thể ảnh hưởng đến cảm xúc sâu nhất trong lòng người bình thường.


Cửa trang trại mở ra, cô gái trong sân đang lau nước mắt trên mặt.


Ánh mắt của Lâm Ngữ Lam dính chặt lên khuôn mặt của thanh niên, có thể nhìn ra một cách rõ ràng, khuôn mặt của thanh niên toàn là vết bầm tím, khóe miệng còn vương vết máu, quần áo có chút tả tơi.


Trương Thác quay người đóng cửa lại, sau đó mở miệng hỏi: “Vừa nãy nghe thấy hai người bàn luận về chuyện nhà họ Lâm, xảy ra chuyện gì thế?”


Trương Thác nhìn thanh niên và cô gái, cô gái há miệng nhưng không nói ra lời, khuôn mặt có vẻ nhút nhát.


Thanh niên nắm chặt tay, lên tiếng nói: “Anh trai, chuyện liên quan đến nhà họ Lâm, mấy người có dám báo cáo không?”


“Đương nhiên là dám” Trương Thác tự tin cười: “Chúng tôi đến để điều tra ngầm, đương nhiên là dám báo cáo”


“Được, vậy thì tôi sẽ nói cho hai người, nhà họ Lâm quả thực chính là bọn cướp!” Thanh niên cắn răng nghiến lợi, ánh mắt tràn ngập sự thù hận, giơ tay chỉ hướng ngoài cử: ừa nãy tôi và bạn gái được mời đến đốt lửa trại, tính là đi chơi, ai mà biết hướng dẫn viên đó nửa đường đưa mấy người đến chặn đường hai người chúng tôi, cầm một cái vòng tay, nói là hôm nay cô ta mua giúp tôi ở miếu Hoàng Các, bắt tôi phải mua với giá một vạn, nếu không thì không thể đi”


“Còn có chuyện thế này?” Lâm Ngữ Lam chau mày.


Nếu nói buổi chiều hướng dẫn viên ép người phải trả tiền là cưỡng ép trả tiền, nhưng bây giờ chặn người lại bắt mua đồ, tính chất đã gần với việc cướp bóc rồi!


“Đúng! Quả thực tôi không ngờ rằng công ty lớn như nhà họ Lâm lại có hành động như thế này!” Trong lời nói của thanh niên tràn ngập sự chế giễu với nhà họ Lâm: “Hướng dẫn viên đó cầm một cái vòng, rõ ràng là đồ nhựa, một đồng là có thể mua được bên vỉa hè, tôi không muốn mua, bọn họ nói phải đụng vào bạn gái tôi, tôi!”


Lúc thanh niên nói đến đây thì đỏ cả mắt lên.


Trương Thác có thể cảm nhận sâu sắc được sự tức giận và phẫn nộ trong lòng thanh niên này.


Một người đàn ông có thể khổ hơn nữa, chịu oan ức nhiều hơn nữa cũng có thể chấp nhận, nhưng một khi đau khổ và oan ức này liên quan đến người mình yêu, đến gia đình mình thì sẽ khiến người đàn ông này mất đi lý trí.


Ngày trước, Trương Thác cũng không ít lần kích động như thế này, dù cho bây giờ anh đã quân vương cao quý dưới mặt đất, đã đứng trên đỉnh cao thế giới, đã có kinh nghiệm xã hội, nhưng vẫn không thể nhãn nhịn chuyện như thế này.


Lâm Ngữ Lam có hơi đau lòng nhìn cô gái đó, cô gái cố gắng đè nén để mình không khóc, nhưng nước mắt vẫn rơi xuống liên tiếp, có thể tưởng tượng được, lúc đối phương nói ra lời như thế, trong lòng cô gái sợ hãi đến nhường nào.


Lâm Ngữ Lam bước đến bên cạnh cô gái, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay run rẩy của đối phương, sự tức giận trong lòng càng lúc càng lớn.


Nếu nói cao tầng nhà họ Lâm chỉ tham chút lợi, Lâm Ngữ Lam cô cũng không phải là không thể nhãn nhịn, dẫu sao thì chuyện này không thể ngăn chặn hoàn toàn. Nhưng bây giờ đã có người lấy danh nghĩa của nhà họ Lâm làm xằng làm bậy bên ngoài, đe dọa đến sự an toàn của những người khác, coi pháp luật như không có, chuyện này dù có ai ra mặt thì Lâm Ngữ Lam cũng không thể nhịn được.