Con Rể Quyền Quý

Chương 1987




Chương 1987:

Bảy người Thiên Xu cảm giác như sắp đâm thủng trời. Cái tên này từ thế giới ngầm cho tới thế giới của người luyện khí, có ai không biết có ai chưa từng nghe?

Người của thế giới ngầm gọi Lục Giả Hành là ngài Lục, đây là một loại tôn xưng. Còn thế giới luyện khí giả thì gọi Lục Giả Hành là Lục Tiên. Trong danh hiệu có chữ “tiên” đủ để chứng minh người này có địa vị thế nào trong lòng mọi người.

Danh hiệu Lục Tiên đã sớm lan truyền trong thế giới luyện khí giả, có người nói bởi vì ông ấy họ Lục, thực lực đáng sợ nên mới được gọi là Lục Tiên. Cũng có người nói Lục Tiên có nghĩa là thần tiên trên lục địa. Nếu nói luyện khí có điểm cuối thì có lẽ Lục Tiên chính là người đầu tiên đứng ở điểm cuối!

Bảy người Thiên Xu nhìn Trương Thác, vẻ mặt dần dần trở nên sợ hãi. Không ngờ cậu ta lại chính là đệ tử của Lục Tiên! Vậy mà mình từng nói thay mặt sư phụ răn dạy cậu ta!

Sư phụ của cậu ta chính là Lục Tiên cơ mà!

Thân thể Thiên Xu bắt đầu run rẩy vì sợ hãi.

Mặc dù Lục Tiên đã chết, nhưng tùy tùng của ông ấy vẫn trải rộng khắp thế giới. Chẳng trách lão tổ của các gia tộc lớn như nhà Đông Phương, nhà họ Tân lại ra mặt. Chẳng trách Sài Vạn Hoành lại lấy thân phận cá nhân khai chiến với Cửu Cục.

Chẳng trách hội trưởng Hội Thần Ẩn lại đưa ra quyết định như vậy. Chẳng trách Sở Vô Địch ở núi Côn Luân lại nói như vậy.

Chẳng trách ngay cả Thế Giới Thần Thánh cũng nhúng tay vào chuyện này, thậm chí còn có không dưới ba mươi thế lực đang chạy tới đảo Bồng Lai.

Đắc tội Lục Tiên, cho dù Lục Tiên đã chết, thử hỏi trong thiên hạ này, ai lại dám bất kính với Lục Tiên? Ngay cả một tùy tùng mà Lục Tiên không nhớ tên cũng có thể là nhân vật đáng gờm trong thiên hạ này.

Bảy người Thiên Xu đều run lẩy bẩy, trong lòng hoảng sợ.

Nghe Trương Thác nói ra tên của sư phụ mình, đám người Hội Thần Ẩn đều kinh hãi. Có người biết thân phận của Trương Thác, cũng có người không biết. Thị tộc biết sư phụ của Trương Thác là ai. Cao tầng của Hội Thần Ẩn biết sư phụ của Trương Thác là ai. Một vài võ giả của thế giới ngầm có giao thiệp với Lục Giả Hành cũng biết sư phụ của Trương Thác là ai, nhưng không có nghĩa là ai cũng biết tin tức này.

Thành viên của Hội Thần Ẩn Đông Châu chỉ cho rằng Trương Thác là ứng cử viên kế nhiệm do Sở Thanh khâm điểm, nhưng không ai ngờ Trương Thác còn liên quan tới Lục Tiên!

Trương Thác cười nhìn bảy người Thiên Xu: “Nếu các người nói tôi muốn tuyên chiến với Cửu Cục, mà các người có thể thay mặt Cửu Cục tiếp nhận lời tuyên chiến của tôi thì bây giờ, mời các người rút kiếm ra ứng chiến đi”

Trương Thác rủ tay xuống, ảo ảnh trường kiếm màu tím ngưng tụ trong tay Trương Thác.

Trên trán bảy người Thiên Xu chảy đây mồ hôi. Họ không thể ngờ được rằng vụ việc lại phát triển tới nước này. Tiếp chiến? Bảy người họ có tư cách gì là tiếp chiến thay mặt Cửu Cục? Mà thiên hạ này ai lại dám ngang nhiên khiêu khích Lục Tiên? Cho dù Lục Tiên đã chết, nhưng không có nghĩa là ai cũng có thể khiêu khích. Người được tôn kính gọi là thần tiên lục địa là người có phong thái cỡ nào? Trên thế gian này chỉ có mình ông ấy mà thôi!

“Ha ha ha, náo nhiệt! Thật náo nhiệt!” Lại một thanh âm vang lên, sau đó thấy một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tối, mái tóc bù xù, để râu quai nón, đi dép xỏ ngón, quần đi biển, ôm một tấm ván lướt sóng màu hồng đi tới, miệng ngậm một điếu xì gà, không ngừng phun mây nhả khói: “Không ngờ vì chuyện của Cửu Cục chúng tôi mà lại khiến cho nhiều nhân vật lớn tê tựu như vậy, thật khiến Cửu Cục chúng tôi vinh hạnh vô cùng”

Sài Vạn Hoành nhìn về phía người này, nở nụ cười: “Tôi còn tưởng anh lớn Cửu Cục là cậu sẽ không ra mặt cơ đấ “Tôi nào dám” Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chuyện lần này có thể nói đã làm kinh động toàn bộ thế lực trong thế giới người luyện khí, đã lâu lắm rồi Cửu Cục không được mọi người chú ý như thế”

Thấy người này, bảy người Thiên Xu đều khom lưng cúi chào. Người đàn ông ăn mặc lôi thôi này lại chính là lãnh đạo của Cửu Cục Đông Hòa, Triệu Chính Khải.

Triệu Chính Khải nhìn bảy người Thiên Xu: “Thiên Xu, lần này các cậu đắc tội với nhân vật lớn mất rồi”

Thiên Xu cúi đầu không nói gì. Mặc dù thoạt nhìn ông ta lớn tuổi hơn Triệu Chính Khải, nhưng thực tế ông ta là vãn bối của Triệu Chính Khải.