Con Rể Quyền Quý

Chương 1998




Chương 1998:

“Trốn đi, sao không trốn nữa?” Người đàn ông trung niên liếm môi, trong mắt tràn đầy khát máu, đuổi theo Trương Thác ra ngoài cửa hang.

Ngoài hang động, Trương Thác dốc hết sức chạy như điên. Người đàn ông trung niên đuổi theo Trương Thác bằng tứ chi. Lần này không có vật che chắn, ưu thế tốc độ của ông †a đã hoàn toàn được phát huy, chỉ chớp mắt đã đuổi tới sau lưng Trương Thác, vươn tay chộp thẳng về phía trái tim của Trương Thác. Dưới ưu thế tốc độ tuyệt đối, Trương Thác không thể đánh trá, bị đánh cho liên tục lùi lại.

Người đàn ông trung niên rống lên: “Cho mày cơ hội cuối cùng, ngoan ngoấn nói cho tao biết mộ của Lục Giả Hành đang ở đâu, tôi sẽ suy xét cho mày làm một người tứ chỉ lành lặn!”

Trương Thác vẫn không để ý tới ông ta. Trong quá trình chiến đấu, môi Trương Thác vẫn đang nhúc nhích. Nếu lắng nghe thật kỹ thì sẽ biết Trương Thác đang đếm số: “Sáu trăm lẻ bảy, sáu trăm lẻ tám, sáu trăm lẻ chín…”

Người đàn ông trung niên ra tay, tiếp tục để lại vết máu thật sâu trên người Trương Thác.

“Bảy trăm mười bốn, bảy trăm mười lăm”

Khi đếm tới bảy trăm mười lăm, vẻ mặt Trương Thác lộ rõ vui mừng, bởi vì anh rõ ràng nhận thấy tốc độ tấn công của người đàn ông trung niên dần dần giảm xuống.

Từ nãy tới giờ, Trương Thác vẫn đang tính thời gian. Báo săn có thể nói là sinh vật có sức bật nhất trên mặt đất, nhưng đồng thời thời gian bùng nổ của chúng rất ngắn ngủi. Người đàn ông trung niên này có gien của báo săn, có thể bùng nổ rất mạnh, nhưng đồng thời cũng sẽ kế thừa nhược điểm của báo săn. Ngay từ đầu Trương Thác đã biết được điểm này, chung quy Trương Thác từng gặp không ít vật thí nghiệm của Phản Tổ Minh.

Thực lực Ngưng Khí Cảnh hậu kỳ sẽ kéo dài thời gian bùng nổ của báo săn trong cơ thể người đàn ông trung niên này, Trương Thác vẫn đếm số là đang tính toán thời gian này.

Mười hai phút chính là thời gian gien bùng nổ cực hạn của cao thủ Ngưng Khí Cảnh hậu kỳ của Phản Tổ Minh!

Người đàn ông trung niên lại một lần nữa ra tay, nhưng lần này không đạt được kết quả gì, mà bị Trương Thác thành công ngăn cản.

Thấy chiêu thức của mình bị ngăn cản, người đàn ông trung niên sửng sốt. Mặc dù cả người Trương Thác đãm máu, nhưng vẫn nở nụ cười: “Tốc độ giảm chậm rồi hả? Nếu tôi đoán không nhầm thì ông sắp bị phản phệ đúng không?

Thế giới này tuân theo định luật bảo tôn, muốn sức mạnh trong thời gian ngắn thì phải trả một cái nào đó, tôi vẫn luôn tin vào điều đó.”

Trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên vẻ tàn nhẫn: “Thằng nhóc, mày suy nghĩ đương nhiên quá rồi đấy! Tao không biết phản phệ là gì, tao chỉ biết tao sắp sửa chém đứt tứ chỉ của mày, sau đó nuốt chửng ngay trước mặt mày”

Nói rồi, người đàn ông trung niên tiếp tục tấn công. Nhưng hiện giờ công kích của ông ta đã không thể đe dọa Trương Thác. Thậm chí trong mắt Trương Thác, tốc độ của đối phương bắt đầu trở nên thong thả, mỗi động tác đều trở nên rõ ràng trong mắt mình. Trương Thác cũng không biết một phần nguyên nhân là do thân thể của người đàn ông trung niên đã bắt đầu bị gien báo săn phản phệ, nhưng đa số là vì tốc độ phản ứng của mình trở nên nhanh hơn.

Diệt Thế Đồ Lục chú trọng kẻ địch tới thì tiêu diệt, chính là để những người tu luyện Diệt Thế Đồ Lục không ngừng chiến đấu, lấy linh khí thối dưỡng thân thể trong lúc chiến đấu. Vừa rồi mặc dù thời gian chiến đấu không dài, nhưng tinh thân lực của Trương Thác mỗi thời mỗi khắc đều tập trung cao độ, khiến anh tiến bộ rất lớn.

Cái giá mà Trương Thác phải trả là mạo hiểm sẽ chôn xác dưới tay đối phương bất cứ lúc nào, mà nhận được hồi báo cũng rất khổng lồ. Thực lực của anh đã tiến bộ rõ rệt so với lúc trước, chỉ riêng là khả năng phản ứng đã vượt xa trước kia. Đương nhiên trạng thái này còn cần củng cố thêm.

Bây giờ khi lại giao chiến với người đàn ông trung niên, Trương Thác đã có thể phản kích một cách hữu hiệu. Khi cánh tay của người đàn ông trung niên bị Trần Thiên Hào cầm đoạn kiếm cứa rách một đường, sắc mặt ông ta hoàn toàn thay đổi.