Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 5: Chương 5





Server, trong trò chơi là thụ linh của cây Bảo thạch địa ngục, vì hô hấp tự do sau này, đang phổ cập khoa học cho Louis cái gì gọi là mong muốn của ba ba kim chủ.
Gã kéo vài cái màn hình ảo đến trước mặt Louis, mỗi một màn hình đều rậm rạp thể hiện nội dung trên diễn đàn trang chủ.

Trong đó có mấy khu vực được Server khoanh đỏ đánh dấu được đem lên phía trước nhất.
“Cậu xem, ba ba kim chủ nói nhân vật trong trò chơi quá xấu! Bọn họ không chấp nhận được, không muốn chơi.

Không có người chơi liền không có thu nhập, không có thu nhập liền không trả nổi tiền lương, không trả được tiền điện, tôi thực nhanh sẽ bị tắt đi, mà cậu, cùng với thế giới này, đều sẽ không tồn tại nữa.”
Louis không nghe những lời tự thuật khoa trương của Server, hắn xem những lời bình luận trên đấy một chút, gõ gõ trán, nói: “Ta cho rằng, tình huống không nghiêm trọng như cậu nói.”
Server: “Cái gì? Tại sao cậu lại không có một chút cảm giác nguy cơ nào nhỉ?”
Louis: “Công ty phát ra 300 mã kích hoạt tài khoản closed beta đều đã bị đoạt hết.

Điều này có ý nghĩa là có ít nhất 300 người đồng ý tới trải nghiệm thế giới của ta.

Tuy rằng Goblin cùng Slime quả thật….về mặt diện mạo cũng không quá phù hợp với thẩm mỹ của nhân loại trên mặt đất, nhưng chuyện thú vị ở thế giới này còn rất nhiều.

Ta cho rằng bọn họ sẽ thích nơi này.

Mặt khác, có một số chuyện cậu đã hoàn toàn xem nhẹ.
Server: “Tôi xem nhẹ cái gì?”
Louis khẽ nâng cằm: “Sùng bái của các người chơi đối với ta sẽ làm động lực cho bọn họ, để cho thành phố ngầm mới này của ta nóng lên.” Để chứng minh, hắn đem những bình luận như là “A a a, NPC này thật đẹp trai a!” “Đệt đệt đệt, khuôn mặt này, ta duyệt.” “Vì ngôi vị Ma vương của lão Lou, xông lên đi!!!” kéo lên phía trước.
“Nhìn, những con dân tương lai của ta kính yêu ta cỡ nào a.”
Server: “…… Không, cậu không hiểu bọn họ một chút nào.


Bọn họ căn bản không phải là con dân tốt biết kính yêu lĩnh chủ đâu, bọn họ chính là thiên tai, là sản vật hỗn loạn cùng tà ác chung cực, một giây trước vừa nói yêu cậu giây sau đã có thể xông lên cởi quần áo của cậu, ngồi lên bảo tọa của cậu, bọn họ không đáng yêu một chút nào, nhưng ai bảo bọn họ là ba ba kim chủ chứ, tôi vẫn yêu họ như cũ.”
Louis cong khóe miệng: “Uy nghiêm của lĩnh chủ không thể khiêu khích, ai dám làm ra chuyện vô lý thì ta bảo đảm hắn sẽ không sống nổi ở cái thế giới này.”
Server chần chờ nói: “Cậu, cậu muốn làm gì? Nút “Tài khoản của cậu đã không còn” không phải dùng như vậy, tổ khai phá sẽ phát hiện bất thường, chúng ta sẽ hoàn toàn xong đời.”
Louis: “Cậu quá khẩn trương, khi đang trong giai đoạn thử nghiệm thì điều gì cũng có thể xảy ra.”
Server lải nhải: “Không không không, đây, đây thực sự là, tôi nói là, quá điên cuồng.

Nhưng, nhưng là tại sao nghe lại sảng khoái như vậy chứ.”
“Phanh ——”
Cửa lớn lâu đài vốn đang đóng chặt bỗng nhiên phát ra một tiếng trầm vang.
Server run lên một chút, cây Bảo thạch địa ngục bên ngoài sảnh phát ra tiếng “xào xạc”.
“Sao lại thế này? Đây là ai?” Server đánh một chuỗi dấu chấm hỏi trong đầu Louis.
Louis ngồi trên vương tọa, hai chân bắt chéo nhau, nhìn vào tên nhóc xông vào địa bàn của hắn từ trên cao xuống.
Ừm, là một nhóc xinh đẹp….nam mị ma?
Làm AI có quyền hạn cao nhất, hắn có thể phán đoán được chủng tộc cùng các loại giá trị thuộc tính của bất cứ vật thể nào hắn nhìn thấy.

Cho nên vào giây phút hắn nhìn thấy Bùi Y, Louis đã nhìn rõ tất cả số liệu bao gồm số đo ba vòng của y vào mắt, đồng thời, cũng nhớ ra mị ma này là ai …..
Trong bộ số liệu của gia tộc Viêm ma, Bùi Y là em trai nhỏ nhất, đồng thời cũng là dị loại trong tộc.

Thế giới Daknas không có nam mị ma, Bùi Y lại là ngoại lệ duy nhất.

Trong bộ tư liệu y đã cướp đoạt quyền kế thừa thành phố ngầm với 17 anh trai của y, sau đó người chơi phải giúp đỡ y đánh bại các anh trai, nói cách khác, Bùi Y là một NPC cốt truyện quan trọng để dẫn ra 17 boss khác.


Thành phố ngầm của Bùi Y về sau cũng là một bản đồ chủ thành khác của những người chơi.
Y muốn làm cái gì? Louis rất có hứng thú nhìn nam mị ma trong đại sảnh.

Nga, nhìn khuôn mặt của y, nhân viên kỹ thuật nhất định mất rất nhiều thời gian, cái miệng này là bút tích của ai vậy? Ướt át, mềm mại, hồng nhuận, khi cong lên làm ma không nhịn được muốn cắn một ngụm, lại nhìn xem dáng người này, tuy rằng không có hung khí giống nhóm nữ mị ma nhưng nơi nên cong thì cong, nơi nên có rãnh thì có rãnh, hai điểm đỏ cũng vô cùng xinh đẹp…..
“Này? Cậu sao vậy? Louis? Cậu còn đó không? AI cũng sẽ bất thường rớt…” mạng?
Louis cắt đứt kết nối với Server.
Trong đại sảnh thành chủ, ác ma ngồi trên vương tọa chậm rãi mở miệng: “Đi lên.”
Lỗ tai Bùi Y giật giật, y còn giữ nguyên động tác chống nạnh, lúc đầu y định xông vào rồi làm cái gì nhỉ? Xong rồi, đã hoàn toàn không nghĩ ra.

Hiện tại đầy đầu y đều là khuôn mặt tuấn mỹ của ác ma đỉnh cấp cùng âm thanh nói nhỏ tràn ngập dụ hoặc của hắn.
Làm sao có thể dễ nghe như vậy chứ? Ma thần trên cao, y có phải đã thắp sáng nhầm kỹ năng rồi không? Kỹ năng của ác ma đỉnh cấp còn có một loại mị hoặc này sao?
Bùi Y không khống chế được mình mà đi tới, cái đuôi trái tim nhỏ của y theo bản năng chui ra khỏi áo choàng, lay động trái phải theo biên độ nhộn nhạo.
Tiến gần, Bùi Y càng thêm cảm nhận được hơi thở của kẻ mạnh tỏa ra từ người ác ma.

Hắn rất mạnh, Bùi Y phán đoán như vậy, ít nhất là ác ma cấp quân vương.
Mị ma trẻ tuổi vào giờ phút này rốt cuộc đột nhiên thức tỉnh ý thức của mị ma, y muốn làm một hồi giao lưu giữa các ác ma thành niên với ác ma đỉnh cấp này, muốn lừa đi một chút lực lượng từ trong tay ác ma đỉnh cấp, muốn — cùng xây dựng thành phố ngầm, cộng hưởng phồn vinh.
“Đại nhân.” Tay Bùi Y leo lên tay vịn vương tọa, đôi chân thon dài cong lên, cả mị ma đều ngồi lên đùi ác ma đỉnh cấp.
Louis hơi nâng cằm, hắn chỉ nghĩ gần gũi trò chuyện với AI cấp dưới, làm sao lại phát triển thành như vậy? Nhưng….trước ngực truyền đến xúc cảm giác rất nhỏ, tay mị ma đặt lên ngực hắn…..

cảm giác này cũng không tệ lắm.
Louis quyết định tùy ý mị ma tiếp tục hành động.

Bùi Y cẩn thận nhìn chằm chằm biểu tình của các ma đỉnh cấp, hắn cười như không cười nhìn mình, độ cung khóe miệng cũng không biến hóa, đôi mắt cũng không biến thành hình trái tim như khi các chủng tộc khác nhìn thấy các chị gái mị ma, Bùi Y bắt đầu có chút hoảng, đây có lẽ là đối tượng khó công phá mà nhóm mị ma nói, nhưng mà y chưa từng học qua nên ứng phá loại đối tượng này như thế nào.
Biểu tình của mị ma trở nên có chút nghiêm túc.
Louis cảm thấy thú vị.
Bùi Y nhanh chóng nhớ lại một số hướng dẫn của mị ma có thể tạm thời nhớ ra trong đầu—- tới gần đối tượng ngươi muốn mị hoặc, sau đó nói nhỏ bên tai hắn, sẽ kích hoạt được 300% mị hoặc.
Tốt, chính là cái này.

Bùi Y lại dán vào ngực Louis, hai ma thân mật dựa vào nhau, Bùi Y nghiêng đầu, dán lên lỗ tai Louis.

Lỗ tai của ác ma luôn hơi nhọn, lại không quá rõ ràng giống như của tinh linh và yêu tinh.

Sau khi Bùi Y tới gần lỗ tai của Louis, kỹ năng khắc vào trong xương cốt của mị ma tự động kích hoạt.
Y dùng cái mũi cao thẳng chạm vào vành tai của Louis, xúc cảm hơi lạnh chợt lóe qua, Louis thiếu chút nữa muốn đi bắt giữ cảm giác chuồn chuồn lướt nước vi diệu này.

Sau đó, thanh âm hô hấp nhẹ nhàng của Bùi Y phun bên gáy Louis, như là lông tơ nhỏ, có chút ngứa.
Nội tâm Louis cảm thán, trình tự này làm quá tuyệt vời.

Dù sao còn chưa mở cửa, hắn thực sự không ngại tới một hồi trình tự giao lưu với trình tự.
Bùi Y vừa cọ vừa thổi lỗ tai của Louis hơn nửa ngày, Louis cho rằng y muốn đi vào vấn đề chính, giật giật thân thể, thay đổi động tác càng thoải mái hơn.

Hắn dựa vào lưng ghế của vương tọa, đôi tay đặt lên trên tay vịn hai bên, chờ đợi mị ma tiếp tục.
Bùi Y nhận ra đây là một động tác thả lỏng, cảm thấy vừa nãy mình nỗ lực nửa ngày cuối cùng đã có hiệu quả.

Vì thế lên tinh thần, đôi tay chống ở đầu vai đối phương, nửa người trên gần sát ngực đối phương, đè thấp thanh âm, nói bên tai ác ma đỉnh cấp: “Cùng nhau xây dựng thành phố ngầm không?”
Louis: “……???!!!”
Ác ma đỉnh cấp đứng lên khỏi vương tọa, đôi cánh màu đen kích động run một cái, Bùi Y bị nguyên tố gió vô ý đặt xuống bậc thang bên dưới.
Bùi Y không quá hiểu tại sao ác ma đỉnh cấp lại trở mặt không nhận, y có chút nghi hoặc hỏi: “Đại nhân?”

Độ cong nơi khóe miệng Louis biến mất, biểu tình nhìn xuống Bùi Y có vẻ lạnh nhạt.
“Cậu muốn xây dựng thành phố ngầm cùng ta?”
Bùi Y gật đầu nói: “Đúng vậy, đại nhân, Thành phố ngầm của em ở bên cạnh ngài, tuy rằng nó vô cùng cằn cỗi nhưng em tin tưởng tương lai nó nhất định sẽ là một thành phố ngầm phồn hoa.

Mà thành phố ngầm của ngài cách của em gần như thế, nếu chúng ta cùng phát triển thì sẽ tiết kiệm được một số tiền rất lớn.”
Louis nhìn Bùi Y, không nói gì.

Hắn đang tra cốt truyện, điều này khác hẳn với những gì cốt truyện viết, bộ tư liệu còn chưa mở, lúc này Bùi Y không nên có một tòa thành phố ngầm.

Tốc độ lật cốt truyện của hắn rất nhanh, cũng chỉ khoảng hai giây, cốt truyện về Bùi Y Louis đã lật xem toàn bộ một lần.

Không khác gì so với trí nhớ của hắn, nói cách khác, giả thiết trong cốt truyện cũng không tiến hành sửa chữa.
Tiếp theo Louis nhanh chóng kiểm tra trình tự một lần nữa, hắn phát hiện, mọi chuyện hình như thực sự không đúng lắm.
Ở trong trình tự mà hắn nhận được, 17 anh trai của Bùi Y đều là đệ khống tiêu chuẩn, tòa thành phố ngầm này cũng thực sự là do đại ca của y sang tên vào tay y, căn bản không có giả thiết cốt truyện tiểu đáng thương của gia tộc cùng với 17 anh trai vai ác.
Lúc ấy trong đầu Louis chỉ còn lại hai việc: Một, bộ phận kế hoạch cốt truyện biết chuyện này không? Hai, trò chơi này thực sự sẽ bị đóng cửa kiểm tra sao?
Bùi Y thấy sắc mặt của ác ma đỉnh cấp càng ngày càng nghiêm túc, hoàn toàn ngây dại.
Y hơi nói lắp: “Em, em không phải nói đại nhân nghèo khó.

Tuy rằng vị trí của thành phố ngầm này, thực sự ừm…thực sự hẻo lánh.

Nhưng ngài có thể có được một tòa thành chủ to lớn như vậy nhất định không phải do người môi giới trung tâm thành phố ngầm đưa đúng không? Người môi giới của em đưa tặng một tòa thành chủ chỉ cần một chút gió là chắc chắn đổ.” Thanh âm của y càng ngày càng nhỏ, bởi vì Louis thoạt nhìn càng ngày càng đáng sợ, khí áp trong cả tòa thành chủ này cũng càng ngày càng thấp, Bùi Y gần như muốn quỳ xuống.
Y nuốt nuốt nước miếng: “Ừm, ý em là, thời gian không còn sớm, xin cho em tạm biệt trước.” Nói xong, Bùi Y như con thỏ bị đuổi, chạy nhanh như bay.
Trong đại sảnh thành chủ, Louis điều động tất cả trình tự vận chuyển như được bao phủ trong một lớp ánh sáng đỏ, những cơn gió khó hiểu thổi bay quần áo cùng mái tóc đen dài của hắn, cánh ác ma mở rộng hai bên sườn.
Server giãy giụa kết nối với Louis, hét chói tai trong đầu hắn: “Cậu đang làm cái gì?”.