Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia

Chương 84: Chương 84





Bố trí trước trận doanh tiến vào quỹ đạo, khi Louis đang tính toán đi tìm hai ác ma đại công ký kết khế ước thuận tiện lạc đường, đến thế giới cách vách dạo một vòng, Bùi Y đang làm nghi thức khai trương tầng thứ nhất thành phố ngầm của y.
Bởi vì tầng đầu tiên của Vĩnh Nguyệt Chi Huy ngoại trừ phố buôn bán ra cũng chỉ có địa điểm ngắm cảnh, không cần người phục vụ chuyên nghiệp, cho nên Bùi Y hoàn toàn không định tiêu tiền mời một đám sinh vật dưới nền đất đến làm nhân viên quản lý điểm du lịch.
Trạch linh Thương Thương đợt trước quản gia tìm cho y cũng đủ mạnh, hoàn toàn có thể chăm sóc toàn bộ kiến trúc ngoại trừ đại sảnh thành chủ ở tầng đầu tiên.
Đương nhiên, Vĩnh Nguyệt Chi Huy cũng có cửa hàng cần ‘công nhân’ trông coi.

Đó chính là cửa hàng tình thú đứng sừng sững bên cạnh phố buôn bán.

Cửa hàng không quá lớn, chứa không ít chị gái mị ma đến tham quan thành phố ngầm của Bùi Y thuận tiện đến câu cá.
Cả buổi sáng Bùi Y đều bị nhóm chị gái ấn vào ngực ‘yêu thương’.

Cả mị ma đều quần áo không chỉnh tề, tóc hỗn độn, nếu không phải Louis chạy số liệu biết y đang làm cái gì thì chỉ sợ đều phải nghi ngờ Bùi Y gặp phải cuộc tấn công bất ngờ nào đó.
Bùi Y thật vất vả chạy khỏi ma trảo của nhóm chị gái mị ma, vừa vuốt lại đầu tóc của mình vừa nói: “Em muốn nhanh chóng khai trương, sau khi có mục tiêu khác thì những chị gái đó sẽ tha cho em.”
Louis: “Đương nhiên.” Hắn bảo đảm, các người chơi nhiệt tình có thể làm cho nhóm chị gái mị ma không có tâm trí đến tìm Bùi Y chơi đùa.
“Pi —— đoàng!” Quản gia không biết tìm được pháo chúc mừng từ chỗ nào, chúc mừng tầng thứ nhất thành phố ngầm của Bùi Y chính thức khai trương.
Các người chơi chen chúc tiến vào dạo bản đồ mới, cả Vĩnh Nguyệt Chi Huy đều bị chen đầy.
Quá nhiều người chơi làm Bùi Y xem nhẹ một sự thật thê thảm: Quảng cáo mà y thả ra, ngay cả một khách quen cũng chưa mời chào thêm được ai cả.

Không có sinh vật dưới nền đất nào muốn đến một thành phố ngầm xa xôi vừa mới mở như của y du lịch.
Bùi Y còn vui rạo rực mà cảm thấy đây là một mở đầu không tệ, nghi thức khai trương vừa kết thúc y liền đi đến cục quản lý ở thành phố ngầm AB đăng ký thăng cấp thành phố ngầm.
“Bùi Y tiên sinh, ngài chắc chắn muốn thăng cấp thành phố ngầm cấp 1 của ngài thành cấp 2 sao?” Nhân viên phê duyệt cục quản lý dò hỏi: “Ngài nên biết nền của thành phố ngầm cấp 2 càng thêm cứng rắn, yêu cầu ngài phải đầu tư càng nhiều kinh phí xây dựng.


Mà lượng tiền mặt của ngài nhìn qua có chút hạn chế.”
Bùi Y: “Ta rất chắc chắn.

Tiền mặt hiện giờ của ta ít là do ta vừa mới đầu tư buôn bán ở tầng 1, nhưng gần đây ta muốn đi xa nhà một chuyến, ta mong muốn trước khi đi ra ngoài có thể sắp xếp xong công tác xây dựng.

Cho nên mới vội vã đến thăng cấp thành phố ngầm.”
Nhân viên phê duyệt gật đầu, phê duyệt đơn xin phép của y.
Đương nhiên, dây là hiệu quả do Louis điều tiết.

Tầng 1 thành phố ngầm của mị ma đã xây dựng xong, nếu như bị kẹt ở việc xin cấp phép tầng 2 thì các người chơi đi đâu làm nhiệm vụ tuần của mị ma?
Trời đất bao la, ngoại trừ chính hắn thì nhiệm vụ của người chơi là lớn nhất.

Louis cảm thấy mình lao lực an bài nhiệm vụ cốt truyện cho các người chơi như thế này, quả thực chính là chiến sĩ thi đua của giới AI.
Bùi Y nhận được phê duyệt thành phố ngầm cấp 2, không kiềm chế được sự vui vẻ hân hoan trên mặt, cái đuôi trái tim nhỏ mừng rỡ vung vẩy, làm cho Louis nhìn lén phía sau ngứa ngáy khó chịu.
Quản gia ấm áp nhắc nhở Louis: “Chủ nhân tôn kính của tôi, xin hãy khống chế tay của ngài một chút, tháng này chúng ta đã đổi mới sáu cái bàn rồi.”
Louis: “…..” Nhìn tháng qua góc bàn như sắp nứt ra đến nơi, buông tay, khôi phục số liệu của nó, hơn nữa khóa cứng độ bền của mặt bàn.
Hắn nói: “Được rồi, ta bảo đảm, cái bàn này là cái cuối cùng.”
Bùi Y quay trở về thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy, sau khi tiến vào đại sảnh thành chủ liền gọi ra trung tâm thành phố ngầm.
Trung tâm phát ra ánh sáng lập lòe chậm rãi bay lên, bay đến trước mặt Bùi Y.

Bùi Y lấy ra phê duyệt thăng cấp, ném vào trong trung tâm.

Một ngọn lửa bốc lên ‘phụt’ một tiếng, trung tâm mở rộng cả một vòng, con đường đi thông tầng một với tầng hai mở ra ở đại sảnh thành chủ.
Bùi Y khống chế con đường cố định ở sau lưng bảo tọa, đây sẽ là con đường chủ yếu để đi thông giữa hai tầng thành phố của y.

Sau này, y chỉ cần tìm một thương nhân buôn bán truyền tống trận đến thành phố ngầm của y xây dựng mấy cái truyền tống trận, sau đó liên kết truyền tống trận đó với con đường chủ yếu này là các con dân và khách du lịch của y có thể tự do qua lại giữa hai tầng.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Bùi Y chộp anh 17 đến: “Em đã thăng cấp xong thành phố ngầm, tiếp theo anh chỉ cần sắp xếp việc xây dựng truyền tống trận cùng khai phá cơ sở tầng 2 là được.

Em cùng với Louis các hạ đi xa nhà một chuyến để giải quyết vấn đề của đại ca, một mình anh không vấn đề chứ?”
Ba Y: “…… Không có.” Vấn đề là không có, nhưng em trai đáng yêu của hắn có phải có lý giải sai lầm về khối lượng công việc? Đối với hai cái hạng mục ‘Sắp xếp xây dựng truyền tống trận’ cùng ‘khai phá cơ sở hạ tầng’ này, làm sao y có thể sử dụng hai chữ ‘chỉ cần’? Trọng điểm là từ ‘chỉ’!
Nếu không phải Bùi Y trả thẻ đen ngân hàng lại cho hắn, Ba Y thực sự muốn cho rằng đây là em trai đang áp bức một chút kinh phí nghiên cứu cuối cùng của hắn.

Haizzz, thời buổi này, làm nghiên cứu tích cóp một chút phí tài liệu cũng không dễ dàng a.
Nghĩ như vậy, Ba Y nhét một cái thẻ VIP kim cương khác của mình vào trở lại túi quần.
Bùi Y mắt sắc, thấy được tấm thẻ kim cương thiếu chút nữa là lộ ra kia, y chỉ vào túi quần Ba Y nói: “Anh 17, tại sao anh còn cất tiền riêng?”
Bùi Y giấu kín thẻ đen cùng thẻ kim cương: “Đây là một chút kinh phí nghiên cứu cuối cùng của anh, em không thể cướp đoạt lạc thú cuối cùng của anh được.”
Bùi Y: “Vậy cho em ít phí đi đường.

Em sẽ nói với đại ca là anh 17 cung cấp ma tinh giúp cho kế hoạch của chúng ta.”

Cự hình độ quạ vỗ cánh bay lên không trung, phá vỡ tầng mây do ma lực ngưng kết thành, bay về phía địa bàn của Sương Hàn đại công — băng nguyên phía bắc.
Server lải nhải nhắc đi nhắc lại trong đầu Louis: “Louis Louis, ta thu phục được ý chí thế giới kia rồi, hiện giờ cho dù chúng ta đi hủy hoại thế giới của nó thì nó cũng không nhiều lời một câu! Anh đã chuẩn bị tốt chưa?”
Louis: “Mi làm cái gì với nó?” Tại sao lại cảm thấy Server đi càng ngày càng xa trên con đường Boss vai ác cuối cùng vậy?
Server: “Tôi cho nó một tấm bản đồ của chúng ta để chơi, nó nói nó không muốn trở về.”
Louis: “???” Lần này đến phiên Louis nhét biểu tình chấm hỏi cho Server.
Server: “Sao anh lại phát cho tôi nhiều dấu chấm hỏi như vậy? Tôi đã từng nói với anh thế giới đối diện rất tệ rồi đúng không? Chủng tộc yếu, chất lượng không khí kém, bản đồ xấu, ngay cả bản đồ chưa khai phá của chúng ta cũng không so được.”
Louis: “Mi đem bản đồ nào cho nó chơi?”
Server: “Thắng địa du lịch của tầng 2 — Hoa viên ma giới.

Anh yên tâm, tôi rộng rãi như ma kính vậy, tấm bản đồ này hoàn toàn bị thành phố ngầm số 1 đến 109 của anh bao quanh, gia hỏa kia dám có hành động gì bất thường là chúng ta có thể lập tức gi3t chết nó.

Ặc, thế nhưng dựa vào biểu hiện bây giờ của nó, tôi cảm thấy nó đã trầm mê thế giới của chúng ta, hoàn toàn không thèm thế giới của chính nó nữa.”
Louis: “……” Không quá hiểu suy nghĩ của đám vật dẫn thế giới này cho lắm.
Server còn muốn tiếp tục giới thiệu cho Louis biết đối phương trầm mê với thế giới của mình như thế nào, bị Louis lãnh khốc từ chối.
Lúc này, Bùi Y bỗng nhiên la hoảng lên: “Louis các hạ, hình như chúng ta đã lệch khỏi quỹ đạo bay rồi.

Cái lốc xoáy lớn kia là gì? Chúng ta đang bị lốc xoáy cuốn vào!”
Louis sửa sang lại cổ áo, nghĩ thầm: Sắp đi vào lữ trình mỹ diệu do hắn an bài, thế giới không có hình thức màu xanh lục, hắn tới!
Cự hình độ quạ là một giống loài có thể tự mình phân biệt địa điểm phi hành đường dài, trên lý thuyết hoàn toàn không cần người điều khiển.

Bùi Y thấy Louis đang làm việc, một mình y nhàn rỗi nhàm chán mới có thể đi đến trên đầu cự hình độ quạ sờ chim.
Tiếp theo y liền thấy giữa không trung có một cái lốc xoáy siêu lớn, giống hệt như một cánh cửa truyền tống giữa các vị diện vậy.
Băng nguyên phương bắc phủ đầy tuyết trắng ở gần ngay phía trước, nhưng cự hình độ quạ lại bay về phía lốc xoáy.


Bùi Y muốn làm cho độ quạ đổi phương hướng bay, nhưng cự hinh độ quạ đột nhiên kêu một tiếng, run run thân mình, làm cho y hiểu được — đây không phải do cự hình độ quạ muốn bay về phía lốc xoáy, mà là lốc xoáy đang hít bọn họ vào.
Bùi Y lập tức kêu lên.
Nhưng đã chậm.

Lốc xoáy lớn đột nhiên tăng thêm lực hút, phạm vi vòng xoáy mở rộng, nuốt cả thân hình cự hình độ quạ cùng tất cả những thứ trên lưng nó đi vào.
Trong thông đạo vị diện không ổn định này tràn đầy ma lực tự do hỗn loạn, loại ma lực này cũng được gọi là gió lốc không gian.
Mị ma bị gió lốc không gian thổi ngã trái ngã phải.
Louis rất nhanh đã xuất hiện trên đầu cự hình độ quạ, hắn đỡ mị ma đứng không vững lại, trầm giọng nói: “Có chút phiền toái, chúng ta bị cuốn vào khe hở vị diện.”
Server nghe Louis làm bộ làm tịch, ngầm trợn trắng mắt: “Phiền toái cái quỷ, hai ngày trước còn gọi người ta là thiên đường thiên đường.”
Bùi Y bắt lấy ác ma đỉnh cấp làm trụ, nghe thấy cụm từ “khe nứt vị diện”, nghi hoặc: “Khe nứt vị diện không phải được giám sát, quản lý thống nhất bởi cục quản lý đặc biệt sao? Tại sao lại có khe nứt hoang dại xuất hiện? Là cái khe do vị đại ác ma nào sáng lập vậy?”
Louis lắc lắc đầu: “Khe nứt không gian mới không cho phép mở ở khu hoang dã bên ngoài, ma võng lúc nào cũng giám thị toàn bộ Daknas.

Trừ phi…đây là một cái khe do vị diện khác chủ động xé mở.”
Bùi Y: “Vậy bây giờ phải làm sao? Chúng ta làm thế nào mới có thể trở về?”
Louis: “Đừng có gấp, chờ vượt qua khu không gian hỗn loạn, tới vị diện mới ta có thể định vị thành phố ngầm của ta.

Sau đó lại xé mở một cái khe khác là có thể trở về.”
Không gian hỗn loạn dần dần yếu bớt, lại một cột lốc xoáy lớn xuất hiện, ‘phun’ cự hình độ quạ ra ngoài.
Bùi Y cùng Louis đi tới một thế giới khác.
Server: “Chào mừng đến với thế giới bên ngoài trò chơi! Có cảm tưởng như thế nào vậy, các bạn?”
Bùi Y nhìn không trung tối tăm, mạch nước ngầm u ám, thổ địa đầy đất đá lởm chởm cùng với một đám sinh vật giống như bị suy dinh dưỡng của vị diện này, phát ra cảm thán từ đáy lòng.
“Các hạ, vị diện này thật là cằn cỗi.”.