Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 117: Vua Zombie, đừng làm loạn (30)




Edit: LinhLan601 | Beta: Há Cảo

Mạch Khê Bạn im lặng một lát, mày hơi nhíu lại, rồi hỏi: "Tô Khê? Là ai?"

Hắn, giống như là không nhớ nổi người này.

"......" Vân Y.

Được rồi, là cô hỏi quá nhiều.

"Chính là cô gái chỉ vào chúng ta mắng to, tố giác chúng ta với người khác trong căn cứ nhân loại lúc trước." Vân Y không hề có nửa điểm áy náy khi nói xấu Tô Khê trước mặt Mạch Khê Bạn.

Không sao.

Đây vốn dĩ chính là sự thật. Tô Khê đúng là đã làm chuyện này, Vân Y sao phải giấu giếm thay cô ta.

Tuy rằng không biết hiện tại độ hảo cảm của Mạch Khê Bạn đối với nữ chính là như thế nào, nhưng để hình ảnh nữ chính xấu đi cũng không có ảnh hưởng gì không tốt cả.

"Hử?" Trong đầu Mạch Khê Bạn mơ hồ hiện lên một bóng hình, chỉ là không quá rõ ràng.

Nhưng, nghe Vân Y nói như vậy, trong lòng Mạch Khê Bạn lập tức dán một cái nhãn cho Tô Khê.

Kẻ thù.

Không sai.

Chính là kẻ thù.

Ở trong lòng hắn, chỉ phân ra ba loại người.

Một là người một nhà.

Hai là kẻ thù.

Ba là người xa lạ.

Mà Tô Khê này, chính là kẻ thù.

"Em tra ra được, trên người Tô Khê này có dị năng cắn nuốt dị năng của người khác." Vân Y nói tiếp.

Đối với dị năng giả mà nói, đây không phải là thứ tốt gì. Sợ rằng không có ai giải quyết được.

Nhưng đối với Mạch Khê Bạn – đại Boss vua zombie mà nói, dị năng này hoàn toàn không phải là vấn đề.

Hắn không chỉ là BOSS vai ác, tới cuối cùng còn trở thành kẻ đi lên đỉnh cao nhân sinh...... Không, là đi lên đỉnh thế giới, dẫn dắt zombie toàn cầu.

"Vậy sao?" Mạch Khê Bạn cúi đầu nhìn về phía Vân Y, thâm trầm liếc cô một cái: "Được, anh đã biết. Em mau trở về nghỉ ngơi đi, trời chiều rồi."

Mạch Khê Bạn không biết vì sao trong lòng lại đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động, hắn duỗi tay, vỗ vỗ đầu Vân Y.

Vân Y ngây ngốc nhìn Mạch Khê Bạn.

Hắn, hắn...... Thế nhưng...... Làm động tác này?

A a a a a a a a a a a a.

Ngay sau đó Vân Y che kín đầu mình, chạy đi.

Nhìn hành động ấy của cô, Mạch Khê Bạn khẽ cười một tiếng. Nụ cười ấm áp, thoạt nhìn không hề giống với một zombie.

Sau khi Vân Y chạy đi, Mạch Khê Bạn cúi đầu, nhìn lòng bàn tay mình, có chút cảm giác tê tê dại dại.

Hắn cong môi, xoay người trở về phòng.

Màn đêm kết thúc, ngày mới bắt đầu. Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính, len qua bức màn mỏng, tiến vào trong phòng. Ánh dương sáng ngời chiếu lên lá cây tạo ra một vòng kim sắc bàng bạc.

"Chào buổi sáng." Nhìn thấy Mạch Khê Bạn, Vân Y nở nụ cười. Nụ cười ấy còn sáng lạn, rực rỡ hơn hơn cả ánh mặt trời. Hoàn toàn không nhớ một màn xấu hổ ngày hôm qua.

Mỗi buổi sáng sớm, Mạch Khê Bạn đều sẽ ngồi vào bàn ăn cùng Vân Y.

Tuy rằng hắn không cần ăn cơm, nhưng dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Vân Y, Mạch Khê Bạn vẫn đồng ý ngồi với cô.

Có thể do Mạch Khê Bạn là BOSS toàn năng, trước tay nghề kém cỏi khó coi của Vân Y, cuối cùng, chỉ đành bước lên một con đường không lối về -- Đầu bếp.

Mạch Khê Bạn gật gật đầu, nhìn mái tóc đen nhánh mềm mại của Vân Y. Nhớ tới xúc cảm trong lòng bàn tay tối hôm qua, hắn lại vỗ vỗ lần nữa, giống như đang vỗ lên đầu một chú cún con.

Vân Y có chút tức giận, hất bàn tay Mạch Khê Bạn xuống: "Anh làm gì? Không biết em vừa mới chải tóc xong ư?"

Nhìn dáng vẻ hờn dỗi, trừng mắt liếc hắn kia của cô, Mạch Khê Bạn lại múa máy tay mình một chút, khiến Vân Y tức giận đến cắn môi.

Cô híp mắt lại, suy nghĩ trong chốc lát, sau đó, hai cánh tay trắng nõn vòng qua cổ Mạch Khê Bạn, nhón mũi chân, khẽ hôn lên mặt hắn.

- 3.3.2019-

Còn 2 chương nữa là kết thúc TG5, tẹo tớ sẽ đăng nốt nha