Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 209: Đồ Nhi, ngươi không ngoan -- Phiên ngoại Nhan Dương




"Không!!"

"Không!! Vân Y......" Hạ Hàm Trần tâm hoảng đến không biết làm gì, ngồi ở đó lớn tiếng gào rống.

Hắn hét tên Vân Y, phảng phất giống như làm thế, nàng có thể tỉnh lại.

Nhưng thực chất hắn chẳng thể làm gì cả, chỉ có thể ngồi nhìn chằm chằm vào nàng, ôm thân thể hồ ly nhỏ bé trong lòng ngực, nhìn nàng chậm rãi biến mất ở thế gian này...... Như là từng mảnh ánh sáng tan vào trong bóng đêm vô tận.

Nhìn Vân Y biến mất ở trước mặt mình, Hạ Hàm Trần nhìn sang dù giấy, hơi hơi xuất thần.

Cái này, hắn nhớ rõ Vân Y đã dạy hắn dùng quá, không nghĩ tới, lần đầu tiên sử dụng, lại là......

_____________________

"Đạt được 800 tích phân, còn 20 điểm phân phối, xin mời phân phối." Tiếng Hệ thống vang lên, Vân Y còn cảm thấy lục tạng ngũ phủ vẫn còn đau đớn không thôi.

Ảo giác, nhất định là ảo giác.

"Hả? Lần này điểm phân phối ít vậy?" Vân Y liền cảm thấy không khoa học, hẳn là phải nhiều hơn trước mới đúng.

"Bởi vì...... vị diện Trung cấp chính là như vậy a." Hệ thống giải thích, phảng phất giống như cau hỏi của nàng rất vô nghĩa, không thú vị chút nào.

"Được rồi." Vân Y nhìn tư liệu trước mắt, mở miệng: "Mị lực cùng trí lực thêm 10 điểm phân phối đi."

Tái nhập ký chủ tư liệu:

Ký chủ: Vân Y

Tuổi:20

Dung mạo:45 (tối đa 100)

Dáng người:40 (tối đa 100)

Mị lực:60 (tối đa 100)

Trí lực:50 (tối đa 100)

Thể lực:45 (tối đa 100)

Sở trường đặc biệt: Tạm vô hiệu hóa.

Đặc thù kỹ năng: Hoa lê dính hạt mưa phiên bản cao cấp, siêu cấp hướng dẫn

Tích phân:1650【dùng để mua sắm vật phẩm trong thương thành, hoặc là thăng cấp】

Cấp bậc:1

____________________

Biết tin Vân Y đã chết, Nhan Dương chén trà trong tay nháy mắt rơi xuống.

Hắn dường như không thể tin vào tai mình, còn tưởng người báo tin đang nói giỡn.

Giọng hắn run nhè nhẹ, miệng khô khốc, chậm rãi mở miệng, "Ngươi, ngươi nói là, Vân Y, nàng, nàng đã chết?"

Nhan Dương biết, yêu tinh trước mắt chỉ phụ trách tình báo, sao có khả năng sẽ nói dối hắn?

Chỉ là, hắn không tin.

"Đúng vậy, điện hạ." Yêu tinh đưa tin không rõ vì sao điện hạ lại như vậy, cảm giác, cảm giác...... Hình như bao quanh điện hạ giờ đây toàn là tử khí.

Đầu Nhan Dương lúc này tràn ngập ba chữ, "Nàng, đã, chết,?"

Y Y như thế nào khả năng sẽ chết đâu?

Lần trước, lần trước, khi thấy nàng, không phải vẫn còn tốt sao?

Vì cái gì?

Hạ Hàm Trần đâu? Chẳng lẽ không có hảo hảo mà chiếu cố Y Y sao?

Đột nhiên, Nhan Dương hướng ra ngoài điện phóng đi, hắn không tin, hắn không tin Y Y thật sự đã chết.

Hắn mau chân đến xem, hắn muốn tận mắt nhìn thấy nàng, Y Y khẳng định còn ở trong trúc ốc kia, nhất định là nàng không muốn mình đi tìm nàng.

Cho nên mới biạ ra lý do như vậy.

Hắn không tin.

Nhan Dương như thế nào có khả năng sẽ tin tưởng loại lời nói này? Chỉ là, thân mình hắn run rẩy, khi thi triển pháp thuật, còn suýt lảo đảo mà ngã trên mặt đất.

Nhan Dương hướng tuyết sơn mà bay đi, chỉ là, thời đểm đi tới trước cửa trúc ốc, hắn lại là không dám đi thêm bước nào.

Lúc này, căn nhà trúc đã bắt đầu có chút hoang vắng, cỏ dại đã bắt đầu mọc đầy sân cây trước nhà.

Nhan Dương từng bước một đi đến phía trước, chỉ là, nhìn thấy cảnh tượng này, hắn bắt đầu có chút tin......

"Y Y, Y Y." Giống như lúc trước, hắn chạy nhanh vào bên trong trúc ốc,miệng gọi tên nàng, chỉ là lúc này, ngữ khí run rẩy sợ hãi, đã bán đứng tâm tư của hắn.

"Y Y......" Chính là, lần này, bên trong lại không có nửa điểm tiếng vang.

Tìm nửa ngàykhông thấy Y Y, nhưng mà...... Càng là không tìm được Hạ Hàm Trần.

Lúc này...... Tâm hắn, như có ai ném một tảng đá vào trong hồ nước tĩnh lặng......

- hoàn thế giới 7 -