Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 232: Ảnh đế đại nhân là ta (2)




Hệ thống lần đầu tiên...... Chủ động mở miệng, giúp Vân Y vượt qua trở ngại tâm lý, đối với với Vân Y mà nói, thật đúng là hiếm có.

"Cho nên, nhiệm vụ lần này chính là công lược ảnh đế phải không?" Thông qua phát triển của cốt truyện, bộ phim truyền hình này cũng chính là nơi nam chính Cố Nam Sanh cùng nữ chính Lý Tử Lâm lần đầu tiên tương ngộ?

Mà nguyên chủ của Vân Y, diễn vị trí nữ số 2?

Theo như cốt truyện, ảnh đế cùng ảnh hậu, hai người hạnh hạnh phúc phúc song túc song phi. Còn Vân Y, không phải vừa vặn trở thành đá kê chân trước khi đi đến hạnh phúc của hai người bọn họ sao?

Trải qua trướng ngại là Vân Y, về sau, hai người kia cảm tình càng ngày càng tốt.

Tuy cốt truyện thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng là...... Lý Tử Lâm có thân phận là nữ chính bàn tay vàng cộng thêm trọng sinh.

Thực ra đôi khi Vân Y khá tò mò, vì sao trước khi trọng sinh, nàng ta yếu ớt nhu nhược vậy, tùy tiện một người liền có thể khi dễ nàng. Vậy mà sống lại một phát, cả người thật giống như là uống cả lít máu gà, chỉ số thông minh, bạo biểu, gặp thần giết thần gặp phật giết phật.

Tác giả ưu ái cho cái bàn tay cũng quá lớn, cũng quá vàng đi?

Hiện tại nguyên chủ đang diễn một bộ kịch bản cổ trang, nội dung kịch bản là về chuyện giữa nam chính, Thái Tử đương triều, nữ chính là một tiểu thiếp xuyên không mà đến.

Nhân vật Vân Y đảm nhiệm là nữ nhi của Thái Sư, vị hôn thê của nam chính, đương nhiên nam chính cưới nữ số 2 vì thế lực trong tay phụ thân cô ta, không phải vì tình yêu.

Tiểu thiếp xuyên không, tính cách hành động đều đặc biệt, đương nhiên hấp dẫn được tròng mắt nam chính, nữ phụ số 2 đành phải yên lặng mà trở thành vật hi sinh trong cuộc chiến tình yêu và quyền lực.

"Vân Y, tiếp theo là lượt cô lên diễn, chuẩn bị một chút đi." Đạo diễn bên kia hô một tiếng với Vân Y.

Vân Y cúi đầu nhìn nhìn nội dung trong kịch bản phim, thâm trầm mà liếc mắt qua chỗ Cố Nam Sanh một cái, cảnh tiếp theo phải cùng nam chính phối hợp.

"Được." Nguyên thân rất thích Cố Nam Sanh, đã sớm đã đem lời thoại ghi nhớ không biết bao nhiêu lần.

Vân Y tuy rằng không phải diễn viên, nhưng đi qua nhiều Vị diện như vậy, loại nhân vật này cũng không quá khó khăn để nắm bắt.

Cô thay một thân cung trang của nữ tử cổ đại, thoáng nhìn như mỹ nhân cổ đại đi ra từ trong gương. Hình tượng ôn nhu như nước, khuyết thiếu sức sống khiến nam chính mới có thể cảm thấy bình thường không có gì đáng chú ý.

*lời tác giả:【ps: Ở cổ trang kịch trung, nam chính Cố Nam Sanh đóng vai Nam Ngu, nữ chính Lý Tử Lâm đóng vai Mộc Tình Vũ, Vân Y đóng vai Thiệu Nhã Nghiên. Đại gia không cần trộn lẫn 】

"Được, vào vị trí!" Đạo diễn ra hiệu, toàn bộ trường quay bắt đầu tiến vào trạng thái.

Ở trong phủ thái sư, thái tử Nam Ngu đang chuẩn bị bái phỏng thái sư, Thiệu Nhã Nghiên ở trong phủ, nhìn thấy Nam Ngu đã vội vàng đứng dậy..

"Nam Ngu ca ca." Nữ tử xinh đẹp nũng nịu vừa nhìn thấy người trong lòng, gương mặt như phủ một lớp ráng chiều, đỏ bừng.

Thiệu Nhã Nghiên liếc mắt đưa tình, ánh mắt cũng không dám lộ liễu, chỉ có thể cực lực cất dấu cảm tình ở trong mắt.

"Nhã Nghiên." Nhìn thấy Thiệu Nhã Nghiên, thái tử Nam Ngu có chút kinh ngạc, bất quá nháy mắt trên mặt lại khôi phục dáng vẻ ôn nhu.

"ok! cut!" Đạo diễn hô một tiếng, "Chuẩn bị cảnh tiếp theo."

"Vân Y? Vừa rồi biểu hiện của cô cũng không tệ lắm, tiếp tục nỗ lực." Lúc nãy, Cố Nam Sanh thiếu chút nữa cho rằng, nữ tử trước mắt thật sự là Thiệu Nhã Nghiên yêu thích Nam Ngu.