Cốt Truyện Này Có Vấn Đề

Chương 17: Chương 17





Cảm xúc kích động quá mức làm cho tốc độ máu chảy nhanh hơn, hai bên thái dương của cô dường như sưng tấy lên vì máu lên quá nhanh.

Mễ Mị vội vàng trấn an bản thân, bình tĩnh, bình tĩnh lại.
Cô quá kích động, suýt nữa quên mất thân thể này vẫn còn là một bệnh nhân.

Trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều ăn ngon uống ngon, không phát sinh cảm giác không thoải mái gì, nếu như không phải bây giờ tim cô đang đập loạn, hô hấp khó khăn, suýt nữa cô đã cho rằng cho rằng nguyên chủ bị bác sĩ chẩn đoán sai bệnh.
Ôi mẹ ơi! Nếu nguyên chủ còn ở đây, chắc chắn bây giờ cô ấy đang ở bệnh viện rồi!
Mễ Mị đi lấy một cốc nước ấm và một viên thuốc rồi nuốt vào.
Điều chỉnh hô hấp ổn định xong, cô nghiêm túc phân tích tình huống hiện tại.

Mặc dù mỗi ngày cô chỉ có thể nhận được ba trang cốt truyện, nhưng tiến trình của cuốn tiểu thuyết lúc chậm thì rất chậm, lúc nhanh thì thực sự nhanh.

Với một lần vuốt xuống, cô có thể nhảy đến vài ngày, vài tháng, thậm chí vài năm.

Mễ Mị bắt đầu lật xem trang sách trong đầu, muốn đem tình tiết tích góp được trong khoảng thời gian này xâu chuỗi thành một câu chuyện hoàn chỉnh.
Từ sau khi cô xuất hiện trong tập đoàn Túng Thế và đối đầu trực tiếp với Nghê Nhất Lâm, theo như cốt truyện đằng sau thì sẽ là Nghê Nhất Lâm tâm tình buồn bực, Tư Niên tặng cho cô ấy một chiếc vòng tay rồi bày tỏ tình cảm.
Sau đó Nghê Nhất Lâm vẫn đi làm như thường lệ.

Bởi vì lùm xùm giữa vị hôn thê chính thức của tổng giám đốc và bạn gái tin đồn, nên cuộc sống của Nghê Nhất Lâm ở công ty có chút không được thuận lợi.
Lúc này Kinh Hoằng Hiên đã dùng đặc quyền của chủ tịch để giữ Nghê Nhất Lâm ở lại làm việc.

Hơn nữa còn dần dần cho cô ta tham gia vào công việc chuẩn bị cho những cuộc họp quan trọng.

Trong khoảng thời gian này còn đưa cô ta đi công tác cùng, cũng cùng nhau tăng ca vào ban đêm.
Kinh Hoằng Hiên và Nghê Nhất Lâm đều là hai diễn viên xuất chúng, thăm dò lẫn nhau, từ công việc, cuộc sống, tình cảm đều rối tung rối mù.
Tóm lại đoạn chuyển tiếp trong cốt truyện này quá vô dụng.
May mắn thay, ở cuối chương ngày hôm qua có nhắc tới một học tỷ của Nghê Nhất Lâm cũng làm việc tại câu lạc bộ Nguyệt Thịnh.

Đàn chị ấy với Nghê Nhất Lâm có mối quan hệ khá tốt, vừa vặn có một bữa tiệc còn đang thiếu nhân lực và thù lao hậu hĩnh.

Cô ấy biết điều kiện của Nghê Nhất Lâm nên muốn giúp đỡ, liền hỏi Nghê Nhất Lâm có muốn làm để kiếm thêm thu nhập hay không?
Nghê Nhất Lâm liền đồng ý.
Cốt truyện đêm nay, trong nháy mắt liền chuyển đến tiệc tối.
......
Hiện tại, cốt truyện mà Mễ Mị biết được đã vượt quá thời gian ở ngoài đời thực.

Cô đoán bữa tiệc đó chắc sẽ được tổ chức gần đây, có thể là trong nửa tháng tới.

Theo như cốt truyện, Mễ Mị sẽ xuất hiện trong bữa tiệc đó.

Cô kiêu ngạo, độc ác làm nhục một cô gái nhà nghèo đầy nghị lực.

Kết quả là khi trải qua đủ loại chuyện trong bữa tiệc đó, Nghê Nhất Lâm bị kích thích liền lộ ra bản chất độc ác của mình ở cuối chương truyện.
Được biết, Nghê Nhất Lâm từng có một cuộc sống yên bình ở cô nhi viện.

Sự yên bình này đột nhiên bị phá vỡ, có ai đó đã nói với cô ta một sự thật có liên quan đến thân thế của cô ta.
Kinh Hoằng Hiên, hay nói là Kinh gia, có mối thù với gia đình nữ chính Nghê Nhất Lâm.
Nhưng trước đó, cô ta dường như rất thích Kinh Hoằng Hiên? Giữa hai người đã có chuyện gì đó xảy ra.
Tình cảm của bản thân và mối thù gia đình khiến cô ta đau khổ, không biết phải làm thế nào.
Mễ Mị vội vàng lật trang bìa của tiểu thuyết ra, văn án trên bìa viết rằng [Tuy nhiên, ở ngã rẽ của số phận, cô chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại quen với một người như vậy.

Hơi thở ấm áp dường như vẫn còn bên tai, quấn chặt lấy trái tim cô.


Ah, ah! Đây có phải là câu chuyện tổng tài bá đạo yêu tôi???
Nghê Nhất Lâm và Kinh Hoằng Hiên...
Nữ chính, cô làm tôi đau đầu quá QAQ
Sau đó, Nghê Nhất Lâm gọi điện thoại cho người đứng sau,quyết định thỏa thuận với người đó.
Cô muốn có bằng chứng đó.
Người đứng sau điều khiển, có thể là...!Kinh thị?
"Chậc chậc..."
Mễ Mị nhớ lại những nhân vật và các sự kiện quan trọng, cô nằm xuống chiếc giường lớn, cô dường như đã dần tìm thấy lối ra trong khu rừng rậm rạp và nghênh đón ánh bình minh.
Mạch truyện ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
——
Ngày hôm sau, Mễ Mị còn mơ mơ màng màng, thì nhận được một cuộc điện thoại.
"Mễ Mị! Sao cậu vẫn còn ngủ?" Đầu kia là giọng một người phụ nữ.

Cô giơ điện thoại ra trước mặt, nhìn tên hiển thị.
Thu Viện Á.
Mễ Mị suy nghĩ một chút, a, là một người bạn tốt của nguyên chủ.

Chính là em gái có biệt danh Là Thu Thu trong nhóm, từng giúp cô trong trận chiến với Kinh Hồng Phỉ.
"Mễ Mị? Mễ Mị! Có phải cậu vừa ngủ vừa nghe điện thoại không?" Trong điện thoại lại truyền đến tiếng của Thu Viện Á.
"Không, tớ vừa ngủ dậy nên vẫn còn chưa tỉnh ngủ.

Có chuyện gì vậy?" Mễ Mị hắng giọng, nhẹ nhàng nói.
"Tớ nghe nói cậu đã về nước rồi? Sao không nói cho tớ biết?" Thu Viện Á nghe thấy thanh âm mềm mại của cô, nhịn không được trêu chọc.
"Mình vừa mới về nước cách đây mấy ngày thôi." Mễ Mị có chút ngượng ngùng.

Cô thực sự không có thời gian để đối phó với các mối quan hệ của nguyên chủ.
"Sắp tới là sinh nhật Phương Kỳ, cậu có đi không?"
Hai người tùy tiện tán gẫu vài câu, Thu Viện Á rốt cục nói đến chính sự.


Dường như sợ cô không đi, cô ấy lại nói thêm: "Từ lúc cậu về nước đến giờ cậu chưa đi đâu chơi đúng không? Nhân dịp này ra ngoài chơi đi!"
Mễ Mị nghĩ, quả thật cô cũng nên hoà nhập với bạn bè của nguyên chủ.

Cô không thể lúc nào cũng vây xung quanh mấy nhân vật chính này, thân thể này còn chưa bảo dưỡng tốt, tinh thần sa sút.

Cô vẫn cần phải ra ngoài vui chơi.
"Có những ai tham gia vậy?"
"Vẫn là nhóm người đó thôi."
Thu Viện Á nói với giọng ngập ngừng, Mễ Mị có thể tưởng tượng được bộ dáng cô ấy bĩu môi.
Thu Viện Á lại bổ sung thêm: " Mình nghe nói Kinh Hồng Phỉ còn muốn mang theo bạn trai.

Cậu nói xem, người bạn trai đó của cô ta không hề thích mấy bữa tiệc như thế này, sao cô ta còn cố chấp lôi kéo anh ta đi cùng chứ."
Mễ Mị nghe Kinh Hồng Phỉ muốn mang theo Tư Niên đi cùng, chớp mắt liền quyết định.

Cô nhất định phải đi!
"Tớ sẽ đi!"
Quả là cầu được ước thấy.

Cô đang lo làm sao tìm được thông tin từ chỗ bọn họ đây.
Trong tiểu thuyết, Nghê Nhất Lâm đã nhận chiếc vòng tay mà Tư Nhiên tặng cho, cô ta nhìn ra Tư Niên muốn nói gì, kịp thời ngăn cản anh.
Cuộc trò chuyện của bọn họ được viết trong tiểu thuyết như thế này:
[ Tư Niên: Nhất Lâm, có lẽ anh...
Nghê Nhất Lâm: Tư Niên, chúng ta vĩnh viễn chỉ là bạn bè mà thôi.]
Ha ha, bạn bè bên nhau trọn đời à, nắm chặt lốp dự phòng của cô đi~
Hôm nay Mễ Mị tôi, sẽ đâm thủng lốp xe này của cô!
——
Sinh nhật của Phương Kỳ được tổ chức ở một câu lạc bộ xa hoa, mọi người có thể ăn uống vui chơi thoả thích..

Mễ Mị vừa đến cửa câu lạc bộ thì nhìn thấy Thu Viện Á-người đã gọi điện cho cô lúc trước, đang chờ cô ở cửa.

Nhìn thấy cô, Thu Viện Á kinh ngạc trợn to hai mắt: "Tiểu Mễ Mị, sao gần đây cậu lại đổi phong cách vậy? Ăn mặc rất trẻ trung và dễ thương nha."
Hôm nay cô mặc quần short và áo sơ mi, trang điểm cũng thiên về phong cách Nhật bản, làn da trắng mịn, trẻ trung và căng bóng.
Nguyên chủ lúc trước luôn màu son đỏ rực, trang điểm đậm, hầu hết quần áo đều là màu tối và nặng nề.Thật nguyên chủ có ngoại hình rất thanh tú, yếu ớt, không thích hợp ăn mặc quá thành thục, rườm rà.
Thu Viện Á có dáng người dong dỏng, ngũ quan xinh đẹp, ngực nở mông cong, đang mặc một bộ váy thành thục, gợi cảm.

Mễ Mị nghi ngờ rằng thẩm mĩ của nguyên chủ có thể là bị ảnh hưởng bởi người con gái trước mặt này.
"Gần đây tớ mới tìm thấy một stylist, cô ấy khuyên tớ ăn mặc như vậy.

Cậu cảm thấy thế nào?"

"Không tồi nha.

Rất hợp với cậu."
Hai người vừa nói vừa cùng nhau đi vào.

Lúc đi vào, cô phát hiện Kinh Hồng Phỉ thật sự đã rủ được Tư Niên đi cùng.
Sau khi bị Nghê Nhất Lâm từ chối tình cảm, trong truyện cũng không nhắc tới quan hệ giữa Tư Niên và Kinh Hồng Phỉ.

Hiện tại nếu Kinh Hồng Phỉ đưa được hắn đến sinh nhật của bạn mình, chứng tỏ mối quan hệ vẫn tốt.
Lúc này Kinh Hồng Phỉ cũng nhìn thấy cô, nhưng không tiến lên chào hỏi.

Cô ta liếc cô một cái, lại xoay người nói chuyện với Tư Niên.

Có thể nhìn ra, Kinh Hồng Phỉ rất không thích cô.
Mễ Mị cười chào hỏi mọi người, sau đó lấy cớ đi toilet một lát.

Cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Kinh Hoằng Hiên.
[Lát nữa nếu em gọi điện thoạicho anh, anh phối hợp giúp em một chút.


Mễ Mị cất điện thoại, chỉnh lại quần áo và lớp trang điểm.
Dựa theo thái độ của Kinh Hồng Phỉ với cô, Mễ Mị đoán rằng, trong bữa tiệc cô nhất định sẽ gặp phải phiền toái.

Nếu như Kinh Hồng Phỉ gây khó dễ, thì cô cần phải chuẩn bị kế hoạch thật tốt để đối phó với cô ta.
Cô muốn biết, nếu như để Kinh Hồng Phỉ biết được mối quan hệ giữa Nghê Nhất Lâm và Tư Niên sớm hơn một chút thì cốt truyện có bị thay đổi hay không? Cô có bị trừng phạt bởi hệ thống không?
——
Một nhóm thanh niên tụ tập, ăn uống và tặng quà sau khi thổi nến, rồi lại chơi trò chơi.
Đám phú nhị đại bọn họ cũng giống như những thanh niên bình thường, thích chơi trò cũ rích —— sự thật hay hành động.

Đêm nay Mễ Mị có thể nói là vô cùng đen đủi, liên tiếp bị quốc vương chọn trúng.

Bất quá cô có trí nhớ của nguyên chủ, hơn nữa vì bối cảnh cùng thân phận nên mọi người trong phòng đều rất săn sóc cô, cho dù cô có chọn mạo hiểm thì mọi người cũng không để cô làm chuyện gì quá sức.
Mễ Mị vừa mạo hiểm ăn thử một khối kẹo màu đen vị kỳ lạ, mặt cô không đổi sắc trực tiếp nuốt vào.
Một vòng mới của trò chơi lại bắt đầu.
Kinh Hồng Phỉ giương mắt nhìn mọi người, đem thẻ bài trong tay buông xuống, là quốc vương.
Cô ta quét qua mọi người trong phòng, Mễ Mị cảm giác được ánh mắt của Kinh Hồng Phỉ trở nên độc ác khi nhìn cô.

Trong lòng tựa như có điềm báo, lộp bộp một chút.
"Tôi chọn số 6."
Mễ Mị thở dài, đặt thẻ bài trong tay xuống.
"Tôi chọn nói thật."
Từ đầu buổi tiệc đến giờ, đây là lần đầu tiên Kinh Hồng Phỉ hướng toàn bộ sự chú ý lên người Mễ Mị.
Cô ta mỉm cười hỏi cô: "Tối ngày 8 tháng 6, cô đã làm gì?"
Kinh Hồng Phỉ không chút do dự đưa ra câu hỏi ác ý này,dường như đã sớm nghĩ ra.

Cô ta vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều lộ ra biểu tình khó hiểu.

Ngày 8 tháng 6 là ngày gì? Có người còn mở điện thoại ra xem lịch.

Mễ Mị nâng mắt nhìn thẳng vào Kinh Hồng Phỉ, ánh mắt không chút gợn sóng.
Ngày 8 tháng 6, là đêm cô vừa xuyên qua, cũng là đêm Kinh Hoằng Hiên và Nghê Nhất Lâm bị lộ ảnh thân mật.

Mễ Mị đáy lòng cười lạnh một tiếng, Kinh Hồng Phỉ quả nhiên không để cho cô thất vọng.
Nếu mọi người biết được ngày 8 tháng 6 đã xảy ra chuyện gì, thì với tư cách là vợ sắp cưới của Kinh Hoằng Hiên, cô sẽ bị mất mất mặt vì đêm đó Kinh Hoằng Hiên bị chụp ảnh thân mật với một người phụ nữ khác mà không phải cô.

Kinh Hồng Phỉ đúng là người xấu xa mà.
Không đợi những người xung quanh phản ứng lại, Mễ Mị liền lấy điện thoại di động gọi cho Kinh Hoằng Hiên.
Mọi người không ngờ lại có bước ngoặt lớn như vậy, toàn bộ đều im lặng nhìn chằm chằm vào điện thoại trong tay Mễ Mị, ánh mắt đều lộ ra sự thích thú vì được hóng chuyện.
Vẻ mặt của Mễ Mị rất bình tĩnh nhưng nội tâm cô đang điên cuồng cầu xin.

Đại ca ơi! Anh làm ơn phối hợp với tôi đi! Làm ơn!
Trong điện thoại, giọng nói ấm áp của Kinh Hoằng Hiên truyền ra.
"Ngày đó em vừa về nước, chúng ta ở khách sạn Hi Phạm.

Phòng số 2201."
Trong nháy mắt mọi thứ xung quanh như nổ tung vì bất ngờ.
66666666666666!
Đại ca! Anh chơi lớn quá rồi đó!
Mễ Mị nhìn Kinh Hồng Phỉ, trong ánh mắt tràn đầy khiêu khích.

Cô biết Kinh Hồng Phỉ sẽ không dám phản bác anh trai, ở trước mặt mọi người nói anh trai mình có tình nhân.

Quả nhiên, Kinh Hồng Phỉ mặt lạnh xuống, âm trầm nhìn Mễ Mị, hừ lạnh một tiếng.
Trò chơi tiếp tục.

Lần này đổi sang người khác bị bốc trúng, Mễ Mị chỉ ngồi yên xem náo nhiệt.

Cô nhìn Kinh Hồng Phỉ cùng Tư Niên bên kia, Kinh Hồng Phỉ sắc mặt không tốt, Tư Niên thì vẫn mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng trong nụ cười lại không có chút cảm xúc nào.
Điện thoại của cô rung lên, liếc mắt xuống thì thấy tin nhắn của Kinh Hoằng Hiên.
[Sự thật hay hành động?] Xem ra anh rất hiểu trò chơi này.
[Đúng vậy.

Cám ơn anh.]
[Lần sau có nếu có cơ hội, em cũng có thể bồi thường cho tôi đêm đó.]
Mễ Mị bị sặc, người bên cạnh hỏi cô làm sao vậy, cô chỉ vội vàng tắt điện thoại di động, đáp lại không có việc gì.
Kinh Hoằng Hiên sao bỗng nhiên lại thay đổi tính cách thế này? Không giống bình thường chút nào!
Mễ Mị run rẩy một thân nổi da gà.
Trò chơi lại qua mấy vòng, quốc vương luân chuyển từ người này sang người khác, ván này Mễ Mị may mắn bốc được lá quốc vương, cô thả lá bài trong tay xuống.
"Tôi chọn số 4."
Tư Niên cũng buông bài, mỉm cười nhìn Mễ Mị: "Tôi chọn nói thật đi."
Lão nương đã chờ thời khắc này rất lâu rồi.

Ha ha ha.
Mễ Mị liếc Kinh Hồng Phỉ một cái, sau đó đem ánh mắt chuyển đến trên người Tư Niên, mắt hạnh mỉm cười, nhếch môi, giống như một tiểu ác ma mở miệng nói: "Ừm, vẫn là ngày 10 tháng 6 đi..."
"Tối hôm đó, anh đã ở cùng với ai?".