Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 730




Ông cụ Tần, Tần La, Tần Thi và tất cả những người có máu mặt trong phòng đều có cùng biểu cảm nghi ngờ giống như ông Trương, đến bây giờ họ vẫn chưa hiểu vì sao khi Lâm Thiên giải thích bệnh tình, Lục Khánh lại đột nhiên phát điên với Lâm Thiên, thậm chí không quan tâm nơi đây là nhà của ông Trương, bất chấp việc ông Trương tức giận, bảo Dịch đại sư trực tiếp giết Lâm Thiên, thậm chí còn bảo vệ sĩ giết Lâm Thiên nữa.

Đến tận lúc này họ vẫn chưa làm rõ mọi chuyện, bệnh tình mà Lâm Thiên đề cập đến rốt cuộc là bệnh gì, trong lòng họ có quá nhiều sự nghi hoặc và khó hiểu!

Sau khi họ nghe thấy ông Trương mở miệng hỏi, liền nhìn sang phía Lâm Thiên, họ muốn nghe câu trả lời của Lâm Thiên.

“Ông Trương, chúng ta nên nói về nguyên nhân gây bệnh của bệnh lạ này trước đã, nói về nguyên nhân gây bệnh xong, thì ông sẽ biết được lý do của những việc vừa diễn ra khi nãy.” Lâm Thiên nói huyên thuyên.

Tiếp theo đó, Lâm Thiên quay người lại, bước ngay đến trước giá trưng bày đồ cổ, sau đó cầm viên đá đầy màu sắc sặc sỡ lên.

“Ông Trương, nguyên nhân gây ra căn bệnh lạ của ông, chính là do viên đá này.” Lâm Thiên nói.

“Vì viên đá này sao?” Ông Trương vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu.

“Đúng, đây không phải là một viên đá bình thường, tuy vẻ ngoài của nó sặc sỡ, nhưng thực ra nó chứa đựng một lượng lớn sát khí trong đó, ông để viên đá ở ngay đây, sát khí sẽ lan tỏa khắp ngôi nhà, khiến cho cả ngôi nhà đều bị ảnh hưởng.” Lâm Thiên nói.

Ngay khi Lâm Thiên lần đầu tiên bước chân vào ngôi nhà này, thì đã cảm nhận được một luồng sát khí nặng nề trong ngôi nhà, chính là do viên đá này gây ra.

Cho nên thuốc thần vạn năng của Lâm Thiên không có tác dụng cũng là điều dễ hiểu thôi. Nếu không di dời viên đá này, không giải quyết nguồn gốc gây bệnh, cho dù ông Trương có uống thuốc thần vạn năng, thì sát khí vẫn sẽ hủy hoại cơ thể của ông Trương.

Các bác sĩ trung y và tây y không tìm ra được nguồn gốc gây bệnh cũng là vì lẽ đó.

Một hồi sau, Lâm Thiên tiếp tục nói:

“Và phòng khách này lại là nơi ông sử dụng nhiều nhất, tuổi của ông cũng đã cao, cho nên ông bị sát khí gây ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, còn về việc mắc bệnh lạ, tôi e là dạo gần đây những người khác trong nhà cũng cảm thấy không được khỏe, đúng chứ?”

“Đúng đúng đúng!” Quản gia gật đầu lia lịa, dạo gần đây họ đều cảm thấy không khỏe trong người, nhưng lại khám không ra bệnh.

Lâm Thiên tiếp tục nói: “Ông Trương, nếu như tôi đoán không lầm, thì viên đá này, là do Lục Khánh tặng cho ông đúng không?”

“Không sai!” Ông Trương gật đầu với vẻ mặt tối sầm.

Ồn ào xôn xao!

Sau khi mọi người trong nhà nghe thấy những lời đó, đột nhiên ồn ào hẳn lên.

“Không ngờ sự việc là như thế này!”

“Thì ra, thì ra chân tướng sự việc là như vậy!”

Mọi người không khỏi ngạc nhiên hết lần này đến lần khác, và hiển nhiên đến lúc này mọi người đều đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lục Khánh tặng viên đá có sát khí cực mạnh cho ông Trương, khiến ông Trương bị mắc bệnh lạ, sau đó lại mời đại sư đến trị bệnh cho ông Trương, sau khi trị hết bệnh cho ông Trương, ông ta sẽ trở thành ân nhân cứu mạng của ông Trương.

Cho nên, căn bệnh lạ của ông Trương hoàn toàn là do chính Lục Khánh tự biên tự diễn.

Không thể không nói kế hoạch âm mưu của Lục Khánh vô cùng hoàn mỹ, chỉ đáng tiếc là ông ta nằm mơ cũng không ngờ rằng lại có sự xuất hiện của Lâm Thiên.

Rốt cuộc mọi người cũng đã hiểu rõ vì sao khi nãy Lục Khánh lại đột nhiên bất chấp tất cả muốn giết Lâm Thiên, chính là do ông ta sợ Lâm Thiên sẽ vạch trần mọi chuyện.

Ngay cả Ông cụ Tần và Tần La cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, họ không ngờ rằng chân tướng sự việc lại là như thế này.

Chỉ có Lục Khánh đang ngồi bệt dưới đất là vẻ mặt đầy tuyệt vọng, người tính không bằng trời tính, không ngờ lại có người nhìn thấu được mưu kế của ông ta.

Lúc này, ông Trương đứng phắt dậy.

“Lục Khánh, ông đúng là gan to tày trời, không ngờ ông dám bày kế hãm hại tôi! Tôi nhất định sẽ bắt Lục Khánh ông phải trả giá!” Ông Trương tức giận hét vào mặt của Lục Khánh.

Ông Trương nghĩ tới việc bản thân suýt chút nữa trúng phải mưu kế của Lục Khánh, sao ông ta không tức và không nổi giận lôi đình cơ chứ?

Lục Khánh không còn lời nào để nói, có vẻ là im lặng thừa nhận rồi, ông ta cũng không tìm ra được lời nào để giải thích cả.

Sau đó, ông Trương huơ tay: “Người đâu, mau tống cổ Lục Khánh ra ngoài cho tôi, nhà tôi không hoan nghênh ông ta!”

Sau khi mấy vệ sĩ trong nhà nghe tiếng ông Trương, họ lập tức xông vào phòng, tiếp đó lôi Lục Khánh và Dịch đại sư kia ra ngoài.

Mọi người đều hiểu rằng Lục Khánh đã đắc tội chết với ông Trương, sau này chắc chắn Lục Khánh sẽ không có kết quả tốt.

Tiếp theo đây, ông Trương nhìn sang phía Lâm Thiên.

“Thưa thầy, thật sự rất cảm ơn cậu, nếu như không có cậu, e là tôi đã trúng kế của Lục Khánh rồi, thầy còn trẻ như vậy, không ngờ đạo pháp thâm hậu, quả thật khiến cho lão già như tôi đây tự cảm thấy hổ thẹn.” Ông Trương liên tục nói lời cảm ơn.

“Chẳng qua tôi chỉ giúp đỡ nhà họ Tần, ông Trương cũng đừng gọi tôi là thầy, gọi tôi Lâm Thiên là được rồi.” Lâm Thiên nói.

“Được, nếu như cậu Lâm không ngại, thì chúng ta kết bạn với nhau nào, sau này nếu có việc gì cần đến lão già này thì cậu Lâm cứ việc mở miệng.” Ông Trương mỉm cười nói.

Ai mà không muốn kết bạn với một vị đại sư có đạo pháp thâm hậu cơ chứ?

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Lâm Thiên tươi cười bắt tay với ông Trương.

Lâm Thiên cũng không ngại kết bạn với ông Trương, đừng nghĩ rằng ông ta đã về hưu lâu rồi, nhưng uy quyền vẫn còn, ngay cả nhà họ Tần cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với ông Trương.

“Cậu Lâm, tiếp theo phải làm thế nào đây? Còn viên đá này phải xử lý như thế nào?” Ông Trương tỏ thái độ vô cùng khách sáo.

Lâm Thiên cúi đầu nhìn viên đá đầy màu sắc sặc sỡ đó.

Viên đá này đối với người bình thường tuyệt đối là một tai họa, nhưng đối với Lâm Thiên mà nói thì lại có chút hữu ích.

“Sát khí của viên đá này quá nặng nề, các ông không có khả năng xử lý, hãy giao nó cho tôi vậy, đợi sau khi tôi đem viên đá này đi rồi, bệnh lạ của ông Trương sẽ tự trị khỏi.” Lâm Thiên nói.

“Được được được, viên đá này giao cho cậu Lâm đây xử lý.” Ông Trương cười nói.

Sau khi Lâm Thiên nghe thấy thế, liền đem cất viên đá đi.

Ông Trương lại nhìn sang phía người nhà họ Tần.

“Ông cụ Tần, Tần La, hai người hãy yên tâm, bắt đầu từ ngày hôm nay, lão già này sẽ ủng hộ nhà họ Tần!” Ông Trương nói.

“Cảm ơn ông Trương!”

Ông cụ Tần và Tần La lòng đầy vui mừng mà đứng dậy nói lời cảm ơn.

Đây chẳng phải chính là kết quả mà họ mong muốn có được hay sao?



Vụ việc trên xem như đã kết thúc, chân tướng sự việc đã được phơi bày, là do Lục Khánh và thầy Dịch Thiên liên kết với nhau, tặng viên đá lạ đầy sát khí cho ông Trương trước, khiến ông Trương mắc bệnh lạ, sau đó Lục Khánh dẫn thầy Dịch Thiên đến trị bệnh cho ông Trương.

Nếu như không có sự xuất hiện của Lâm Thiên, thầy Dịch Thiên chắc chắn sẽ nói bệnh lạ mà ông Trương mắc phải là do năm sinh cực hạn, cộng với vận hạn năm nay gây ra, sau đó lập đàn làm phép, rồi mượn danh nghĩa làm phép trừ tà, tìm cách lấy viên đá đó đi, cuối cùng thành công trị hết bệnh cho ông Trương, tiếp theo sẽ đòi trả công từ chỗ ông Trương, từ đó có được ân tình của ông ta!

Sau khi Lục Khánh có được sự giúp đỡ từ ông Trương, sẽ dễ dàng đánh bại đối thủ cạnh tranh Tần La!

Đầu đuôi mọi chuyện là như thế đó.

Nhưng không ngờ đã bị Lâm Thiên vạch trần.

Sau sự việc kể trên, Lâm Thiên lại có thêm một đồng minh có gia cảnh lớn mạnh tại Hà Nội.

Và cũng thông qua sự việc này, Ông cụ Tần, Tần La và Tần Thi đều có cách nhìn mới đối với Lâm Thiên.

Đặc biệt là việc Lâm Thiên tay không đỡ viên đạn, đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng ba người họ.



Vì chiếc xe chở họ đến của nhà họ Tần đã bị đụng nát, nên chiếc xe khi về là do ông Trương sắp xếp.

Trước cửa nhà ông Trương.

“Lâm Thiên, lần này cậu đã giúp đỡ nhà họ Tần rất nhiều, từ nay về sau nhà họ Tần nợ cậu một ân tình.” Ông cụ Tần cười rạng rỡ.