Cực Phẩm Ở Rể

Chương 722




Chương 722:

Lưu Phong ngầm hiểu, người xông lên mạnh mẽ, như một con gâu to nhào về phía người đàn ông có cánh tay dài.

Mặc dù anh ta có dáng người to lớn, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã tới bên cạnh người đàn ông tay dài.

Người đàn ông tay dài cũng không phải hạng vừa, lập tức ngăm chuẩn cơ hội, chân giãm xuống, mông phát lực, nắm đâm nhanh như chớp nện vê phía ngực Lưu Phong.

Nếu đánh trúng, đây sẽ là đòn đánh nặng nê với Lưu Phong.

Nhưng điều anh ta hoàn toàn không ngờ là. khi nhìn thấy năm đắm này của anh ta sắp đánh vào trước ngực  của Lưu Phong, thân thể cường tráng của Lưu Phong đột nhiên hạ thập, khó khăn tránh đi, đồng thời giáng một cú đánh mạnh Ở cự ly gần lên phía trong bắp đùi của người đàn ông có cánh tay dài. Người đàn ông có cánh tay bị đau ở đùi, cơ thể loạng choạng lảo đảo, mau chóng lùi về sau, nhưng một tay Lưu Phong tóm được cô chân anh ta, kéo mạnh.

Thân hình người đàn ông có cánh tay dài mất thăng bằng, đột nhiên ngã về phía sau, nhưng trong khoảnh khắc ngã xuống, anh ta cũng không quên tung sức mạnh, một chân đạp về phía ngực của Lưu Phong, Lưu Phong chịu cú đạp này, đột nhiên xoay người, khuỷu tay nặng đang nên xuông ngực của người đàn ông có cánh tay dài.

Người đàn ông có cánh tay dài kêu thảm thiết một tiếng, nặng nề ngã  xuống đất, đâu cũng đập vang lên một tiêng “bịch”, con ngươi đảo vòng, gần như ngắt xỉu.

Lưu Phong không hề dừng lại, ngay sau đó hung hăng giậm chân lên trước ngực của người đàn ông có cánh tay dài, người đàn ông có cánh tay dài phun ra một chút nước bọt, có lân chút máu.

“Cậu làm gì vậy?”

Đội trưởng đội ba nhìn thầy cảnh này vỗ bụp Xuông bàn đứng dậy, tức giận quát lớn: “Không biết điểm dừng .

sao?” Ỉ  “Đúng vậy, đầu óc có vấn đề à?”

“Tiểu tử nhà cậu có phải cố ý hay không?”

“Có biết phân biệt nặng nhẹ không vậy?”

Những người khác của đội ba cũng lập tức giận dữ, dồn dập trách móc Lưu Phong.

“Xin lỗi, hơi say rồi, hơi say rồi!”

Lưu Phong vội vàng cười trừ, nhưng trong mắt anh ta lại mang vẻ đắc ý.

“Đã nói rồi bảo cậu đến điểm thì dừng lại!”

Trương Dịch Hồng thấy vậy lập tức chạy tới đá anh ta một cú.

“Được rồi, được rồi, trong trạng thái chiến đầu có chút không kiềm chế được cảm xúc của mình cũng là chuyện thường, nào, mau đỡ người  dậy đưa đến bệnh viện đi!”

Phó đoàn trưởng lập tức đứng dậy giải vậy cho Trương Dịch Hà Hộ)  “Không sao chứ?” Do Quý Giang ˆ nhanh chân bước tới, ân cân hỏi han người đàn ông có cánh tay dài một tiêng.

“Báo cáo thủ trưởng, không sao!”

Người đàn ông có cánh tay dài sau  khi được người đỡ dậy cắn răng lắc đầu.

“Vẫn nên đến bệnh viện kiểm †ra xem thử đi!” Do Quý Giang cần thận nhắc nhở một câu, sau đó nhìn về phía “

Trương Dịch Hồng, nói: “Quản lý cấp dưới của cậu cho tốt!”