Cực Võ

Quyển 2 - Chương 192: Lột Xác (1).




Vô Song cũng không giống như Hư Trúc, hắn không cần 70 năm nội lực của Vô Nhai Tử để trở nên mạnh mẽ, bằng vào Bắc Minh Thần Công trong người hắn hoàn toàn có thể tự mình đi kiếm nội lực hơn nữa hấp thu nội lực kẻ khác không phải là cách duy nhất để tăng cường Bắc Minh Chân Khí.

Muốn tăng cường Bắc Minh Chân Khí hoàn toàn có thể sử dụng Lăng Ba Vi Bộ.

Tại sao Lăng Ba Vi Bộ lại là một thân pháp mạnh nhất Kim Dung?, đây không phải vì Lăng Ba Vi Bộ nhanh bao nhiêu cũng chẳng phải Lăng Ba Vi Bộ khó đánh trúng bao nhiêu, quan trọng là vì Lăng Ba Vi Bộ mỗi khi hoàn thành một chu thiên của cửu cung bát quái thì liền có thể gia tăng nội lực cho chủ nhân.

Không phải lý do ngẫu nhiên là trong Vô Lượng Ngọc Bích khi đó vốn có 36 bức tranh miêu tả kinh mạch vận hành Bắc Minh Thần Công để rồi bức cuối cùng lại là Lăng Ba Vi Bộ.

Xuất phát từ việc Bắc Minh Thần Công quá mức tà ác, Tiêu Dao Tử liền vì nó sáng tạo ra Lăng Ba Vi Bộ.

Tại sao nói Bắc Minh Thần Công tà ác?, cái này chỉ cần nhìn vào thời kỳ Tiếu Ngạo Giang Hồ, xem nhân sĩ võ lâm đối với Hấp Công Đại Pháp như thế nào liền có thể thừa hiểu.

Nội lực của một người bất kể như thế nào đều là cực khổ mà tu luyện gì, đều là dùng năm tháng tích góp mà thành, Bắc Minh Thần Công lại nhắm thẳng đến nội lực của người khác mà hấp, thử hỏi ai chịu được?.

Bắc Minh Thần Công có thể coi là không làm mà hưởng, dùng thành quả của người khác mà trợ giúp chính mình, cho dù một mực ra tay với những kẻ cùng hung cực ác gây hại cho võ lâm thì cũng không thể khiến người đời bỏ đi sợ hãi với môn võ công này.

Con người vốn dĩ là vậy, sẽ không ai thật sự để một môn võ công có thể hút nội lực của mình tồn tại.

May là Vô Nhai Tử đắm chìm trong nghệ thuật không mấy khi hành tẩu giang hồ nếu không chỉ sợ toàn bộ võ lâm nhất định sẽ liên hợp mà đối phó với Vô Nhai Tử.

Đừng nghĩ Đoàn Dự có thể học được Bắc Minh Thần Công sau đó hoàn toàn không cố kỵ mà sử dụng, đấy là vì người đời còn chưa nắm rõ Bắc Minh Thần Công của Tiêu Dao Phái mà thôi, nếu mà cho Bắc Minh Thần Công một ví dụ gần sát nhất thì đây chính là vũ khí hóa học của hậu thế, sẽ không có quốc gia nào chấp nhận loại vũ khí hóa học này có thể tồn tại, nhất định phải tìm cách tiêu diệt.

Lại nói về Lăng Ba vi Bộ, thật ra so với Bắc Minh Thần Công thì Vô Song càng ấn tượng với Lăng Ba Vi Bộ.

Lăng Ba Vi Bộ không dùng nội lực mà là sử dụng thể lực, sức ép của Lăng Ba Vi Bộ không dồn vào kinh mạch mà là dồn vào cổ chân, đây là dạng thân pháp không sử dụng đến nội lực, dùng hoạt động của chính thân thể vận hành một chu thiên của Lăng Ba Vi Bộ sau đó gia tăng nội lực cho bản thân người sử dụng.

Nói về độ biến ảo, Lăng Ba Vi Bộ chưa chắc đã bằng Mị Ảnh Thân Pháp của Quỳ Hoa Bảo Điển nhưng mà chỉ riêng đặc điểm về gia tăng nội lực của nó cũng đủ làm Vô Song yêu thích không thôi.

........

Trải qua 1 tuần ở Lôi Cổ Sơn, bản thân Đồng Mỗ thật ra cũng không có quá nhiều thời gian với sư đệ dù sao Vô Nhai Tử vẫn dành thời gian để truyền dạy võ công cho Vô Song đồng thời chính bản thân thái độ của Vô Nhai Tử đối với Vô Song cũng đã thay đổi nghiên trời lệch đất.

Từ ban đầu Vô Nhai Tử với Vô Song là không nóng không lạnh thậm chí vì bị Lý Thu Thủy cùng Đồng Mỗ bắt ép dẫn đến ông ta cũng không thích Vô Song nhưng mà khi phát hiện được Vô Song có hai cái đan điền thì lại là một việc khác.

Sư phụ chọn đệ tử nhưng mà đệ tử cũng chọn sư phụ.

Vô Song là người mang theo hai đan điền đồng nghĩa với việc chỉ sợ toàn bộ lịch sử võ lâm không thể tìm ra được một người thứ hai như Vô Song, cho dù có muốn hay không cũng phải thừa nhận, bản thân Vô Nhai Tử còn chưa đủ tư cách làm sư phụ của Vô Song.

Với tư chất cùng thiên phú của Vô Song, chỉ có ngũ đế cao thủ mới có thể làm sư phụ hắn.

Vô Nhai Tử bản thân cuối cùng cũng nhìn thấu được việc này vì vậy trong vòng 1 tuần qua, ông gần như dành toàn tâm toàn ý truyền thụ lại Bắc Minh Thần Công cùng Lăng Ba Vi Bộ cho Vô Song hơn nữa nếu không phải Vô Song không đồng ý chỉ sợ Vô Nhai Tử đến cả 70 năm công lực cũng truyền lại cho hắn.

Vô Song đương nhiên sẽ không nhận công lực từ Vô Nhai Tử, nếu mà Vô Nhai Tử vì hắn mà chết thì ngay cả Vô Song cũng chẳng biết đối mặt thế nào với Đồng Mỗ cùng Thu Thủy.

Lại nói về Đồng Mỗ, khuôn mặt của nàng so với những ngày đầu tiên Vô Song nhìn thấy trên Thiên Sơn đã thay đổi rất nhiều, chí ít Đồng Mỗ rất hay cười, ở lại Lôi Cổ Sơn với sư đệ quả thật làm Đồng Mỗ yêu đời hơn không ít.

Không thể không nói Đồng Mỗ rất si tình với sư đệ của mình, vì lo hắn bị tổn thương mà nàng nhất quyết ngăn Vô Song nói ra ám tật trong cơ thể mình, cho dù Vô Nhai Tử có nhìn ra cái gì không đúng thì Đồng Mỗ cũng chỉ nói là vận công quá độ, tuyệt không để Vô Nhai Tử vì mình ra sức.



Đồng Mỗ chưa bao giờ là một nhân vật tầm thường trên võ lâm, nàng đương nhiên nhìn ra năng lượng trắng trong người mình rất đặc biệt hơn nữa Đồng Mỗ cũng ẩn ẩn cảm thấy thứ năng lực này không phải do Long đảo chủ tạo ra dù sao kể cả thực lực Long đảo chủ có cao hơn nữa thì hắn cùng nàng vẫn chỉ là một cấp bậc, làm gì có chuyện Đồng Mỗ thử hết mọi cách vẫn không thể giải trừ cấm chế trong người mình?, đây là điều cực kỳ vô lý.

Chỉ có... cao thủ cùng cấp bậc với sư phụ của nàng may ra mới có thể phong tỏa toàn bộ nội lực của Đồng Mỗ.

Đồng Mỗ hoài nghi thứ năng lượng trong người mình toàn bộ đều là do vị chủ nhân trong Hiệp Khách Đảo kia tạo ra, nếu như vậy nàng nhất định không thể để cho sư đệ mạo hiểm, nàng lúc trước với việc mình không thể dùng nội công còn có chút lo lắng nhưng từ khi gặp sư đệ nàng liền cảm thấy... mọi việc cũng không tệ như vậy.

Nàng ít nhất còn vài năm nữa mới đến lúc tán công lần thứ 3, từ giờ đến khi đó nàng cũng không vội, có thể ở bên sư đệ bao lâu, hay bấy lâu.

Lúc này Vô Song cùng Đồng Mỗ hai người ngồi khoanh chân đối mặt với nhau, Đồng Mỗ mở ánh mắt to tròn ra nhìn Vô Song, sau khi quan sát hắn thật kỹ, nàng mới lên tiếng.

“Ngươi có chắc thật sự muốn vì ta khu trừ cỗ năng lượng này?, thứ năng lượng này thật sự không đơn giản”.

Vô Song thản nhiên gật đầu.

“Cũng không có gì, ta cũng rất sợ chết, nếu không khu trừ được sẽ lập tức dừng tay, không có nguy hiểm gì cả “.

Đồng Mỗ nghe vậy liền gật đầu mà nhắm mắt lại, hai tay nhỏ xinh đưa ra.

Vô Song cũng nhắm mắt lại, hai tay đưa ra tạo thành tư thế đối chưởng với nàng.

Vô Song lần này nhất định muốn khu trừ thứ năng lượng kỳ dị kia trong người Đồng Mỗ bao gồm rất nhiều nguyên nhân.

Đầu tiên Đồng Mỗ với hắn có giao tình không tệ, hắn hoàn toàn là một lữ khách không nhà để về trong thế giới này, Đồng Mỗ là một trong số ít những người có thể coi là quen thuộc với hắn.

Thứ hai Vô Song biết thứ năng lượng kia rất kỳ dị nhưng mà nó chung quy vẫn là năng lượng, hắn muốn thử hấp thu dạng năng lượng này, muốn thử dùng Bắc Minh Thần Công hấp thu nó, hắn muốn một hơi đột phá ngũ tuyệt cảnh giới.

Hắn không còn muốn dậm chân ở việc ‘nửa bước ngũ tuyệt ‘ nữa, hắn muốn chân chính đột phá cái cảnh giới này.

Mượn ‘linh lực’ đột phá ngũ tuyệt.

Hai mắt nhắm lại, vận dụng Bắc Minh Thần Công, hắn bắt đầu đưa Bắc Minh Chân Khí vào trong người Đồng Mỗ.

Đầu tiên Vô Song phi thường cẩn thận đưa Bắc Minh Chân Khí bảo vệ những tâm mạch quan trọng trong cơ thể Đồng Mỗ, hắn muốn bảo đảm trong quá trình hút năng lượng ra khỏi người nàng, Đồng Mỗ sẽ không gặp phải tổn thương chí mạng.

Sau khi đưa chân khí của mình bảo vệ tâm mạch của Đồng Mỗ, hắn mới vận dụng Bắc Minh Thần Công, hút đi nội lực trong người Đồng Mỗ.

Nội lực của Đồng Mỗ hiện nay toàn bộ bị phong tỏa, trong người nàng đến cả một chút nội lực cũng không có thay vào đó toàn bộ đều là khí trắng, thứ khí trắng mà nàng căn bản không thể điều động được, nhờ vào cái tình trạng này mà Vô Song cũng không sợ Bắc Minh Thần Công hút nhầm nội công vốn có của nàng.

Nếu thực sự muốn hút nội công của Đồng Mỗ, hắn thà đi lấy hết nội lực của Vô Nhai Tử.

Bắc Minh Thần công lần này vận chuyển cực kỳ dễ dàng, căn bản không gặp bất cứ trở ngại nào nhưng mà sau khi khí trắng kia nhập vào trong thân thể Vô Song thì lại là một vấn đề khác.

Lần này Vô Song triệt để kinh hãi gần chết, khí trắng sau khi nhập thể... Bắc Minh Thần Công lại không tiêu hóa được?.

Bắc Minh Thần Công có thể dẫn dụ khí trắng nhập thân thể mình, điều này nói lên Bắc Minh Thần Công với khí trắng hoàn toàn có tác dụng, đến chính Vô Song cũng nghĩ như vậy nhưng mà hắn nào ngờ được sau khi khí trắng vào người, Bắc Minh Chân Khí hoàn toàn không thể chuyển hóa khí trắng thành nội lực?.

Việc tiếp theo lại càng đáng sợ hơn, chỉ thấy khí trắng sau khi tiến vào thân thể Vô Song liền rất nhanh... thay đổi hình dạng, nó giống như một cái mạng nhện đang điên cuồng bành trướng vậy, cái mạng nhện này đi đến đâu nội lực của Vô Song bị phong tỏa đến đây.

Vô Song lần này triệt để bị dọa sợ.

Hắn liền muốn cắt đứt hấp công với Đồng Mỗ nhưng bàn tay hai người cứ như bị thứ gì đó gắn chặt với nhau, căn bản không thể tách ra.

Vô Song rõ ràng có thể cảm giác được khí trắng kia như đang cố tình kết dính hắn cùng Đồng Mỗ vậy.

Lần này... thật sự thảm.

Vô Song rốt cuộc phải đối mặt với một vấn đề rất quan trọng, hắn rất có thể sẽ bị khí trắng khóa chặt lại.

Khí trắng cứ như là một ký sinh trùng, vốn đang ở trong người Đồng Mỗ lại nhảy sang người Vô Song vậy, quan trọng nhất Vô Song còn cảm giác được khí trắng kia sẽ không toàn bộ truyền vào trong người Vô Song, đây mới là cái đáng sợ nhất.

Nói đúng ra là trữ lượng nội lực, trữ lượng nội lực trong người Vô Song ít hơn Đồng Mỗ nhiều có nghĩa là khí trắng để phong tỏa nội lực của Đồng Mỗ chắc chắn sẽ nhiều hơn khí trắng phong tỏa nội lực của Vô Song, Vô Song hắn chỉ cần không thể tìm ra cách chuyển hóa khí trắng thì đến khi toàn bộ nội lực trong người hắn bị phong tỏa, khả năng rất lớn khí trắng sẽ không tiếp tục bị hút đi.

Cái khí trắng này rất quái dị, nó phong tỏa nội lực theo cách bao phủ kinh mạch, chỉ cần kinh mạch không thể đả thông đồng nghĩa với nội lực không thể truyền tải qua, toàn bộ nội lực bị giữ chặt trong đan điền nhưng không thể vận dụng, không thể phóng thích.

Nếu Vô Song không thể hút hết khí trắng ra khỏi người Đồng Mỗ thì rất nhiều huyệt mạch trong người Đồng Mỗ vẫn sẽ bị khí trắng phong tỏa khi đó Đồng Mỗ vẫn cứ không dùng được nội lực.

Cả Vô Song cùng Đồng Mỗ đều sẽ bị khóa chặt nội lực lại.

Càng những lúc như vậy, Vô Song lại càng cần phải bình tĩnh, hắn nhất định phải nghĩ cách.

Hai mắt Vô Song rốt cuộc nhắm lại, hắn biết tạm thời là không thoát ra được khỏi cái tình trạng này, đồng nghĩa với việc trước khi toàn bộ nội lực của hắn bị phong bế, hắn phải tìm ra được cách xử lý khí trắng nếu không cả hắn cùng Đồng Mỗ đều hết cứu.

Đương nhiên Vô Song cũng có thể để Vô Nhai Tử hấp thụ khí trắng của mình, để khí trắng chuyển sang phong bế nội lực của ông ta bất quá Vô Song làm người còn chưa đến mức thất bại như vậy, chưa đến mức đem cái xui xẻo của mình ném cho người khác trừ khi đây là kẻ thù sinh tử của hắn.

Dĩ nhiên hắn cùng Vô Nhai Tử còn lâu mới đến mức làm kẻ thù.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vô Song rốt cuộc nghĩ đến một thứ.

Trong hang động khi chiến đấu với Long đảo chủ, ma khí của hắn chính là cảm nhận được khí trắng của đối phương liền lập tức bạo động, căn bản không thể khống chế, nếu nói bản thân Vô Song có cách nào để hấp thụ hay chuyển hóa ma khí không thì... Vô Song cũng chỉ còn nghĩ đến ma khí.

Ma khí dù sao cũng là thủ đoạn mạnh nhất cảu Vô Song lúc này, nếu đến cả ma khí còn không giải quyết được khí trắng, hắn thực sự hết cách.

Vô Song cũng không biết cách nào để tự mình vận dụng ma khí cả, hắn chỉ có thể nhắm mắt đề tâm, cố gắng mang Bắc Minh Chân Khí còn lại tiến vào đan điền thứ hai ở ngực trái, dùng Bắc Minh Chân Khí dẫn dụ ma khí thoát ra.

Quả nhiên có thể.

Bắc Minh Chân Khí có thể dẫn dụ khí trắng từ cơ thể Đồng Mỗ nhập vào người Vô Song thì cũng có thể dẫn dụ ma khí từ đan điền của Vô Song xuất ra ngoài, tiến vào chính các kinh mạch của hắn.

Toàn thân Vô Song dần dần run lên, đôi mắt của hắn chưa có mở ra nhưng chỉ có hắn biết, đôi mắt này đã triệt để hóa thành màu đỏ như máu, cực kỳ đáng sợ.

Đến cả bản thân Vô Song gần như cũng không còn cách nào giữ được bình tĩnh nữa, hắn chuẩn bị ma hóa.

Cũng may Vô Song hắn rốt cuộc cũng không có ma hóa bởi ma khí cảm nhận được khí trắng, rất rõ ràng ma khí cùng khí trắng cực kỳ khắc chế lẫn nhau.

Khi ma khí tiến vào kinh mạch cảu Vô Song sau đó lại va chạm cùng khí trắng trấn thủ ở các huyệt mạch thì cơ thể Vô Song trực tiếp biến thành chiến trường, chiến trường của hai màu đen trắng.