Cực Võ

Quyển 2 - Chương 206: Nam Phụ Trong Truyền Thuyết.




Đào Hoa Đảo ngày hôm nay thật sự tương đối náo nhiệt.

Nói đúng hơn thì từ hai ngày trước, Đào Hoa Đảo liền náo nhiệt, Đào Hoa Đảo có khách.

Khách nhân lần này cực kỳ đặc biệt, đến mức Hoàng Dược Sư quả thật phải bán cho vài phần mặt mũi đồng thời đây cũng là hai vị ‘người quen’ của Vô Song.

Người thứ nhất chính là Tây Độc – Âu Dương Phong.

Người thứ hai Uy Đức Tiên Sinh – Bạch Tự Tại.

Bạch Tự Tại chưa bao giờ là người tốt và Âu Dương Phong thì cũng vậy, hai người này ban đầu muốn hợp nhóm cùng Lý Thu Thủy tiến về Phật Sơn nhưng mà rốt cuộc Lý Thu Thủy lại rời đi, nàng đi theo A Thanh dẫn tới nhóm ‘tam đại ác nhân’ tự động tan rã.

Sau khi nhóm ba người tan rã, Bạch Tự Tại cùng Âu Dương Phong cũng coi như đạt thành nhận thức với nhau, hai người lại tương đối hợp tính dẫn đến có thể kết thành bằng hữu.

Lần này Âu Dương Phong rủ Bạch Tự Tại đi đến Đào Hoa Đảo cũng là muốn mời Đông Tà – Hoàng Dược Sư tiến về Phật Sơn.

Hoàng Dược Sư không chỉ võ công cao tuyệt mà còn tinh thông cổ kim đặc biệt là trận pháp, công dụng của Hoàng Dược Sư chỉ sợ đủ sức so với hai vị ngũ tuyệt cao thủ cùng đến.

Cái này không phải nói quá, chỉ cần cho Hoàng Dược Sư thời gian bày trận, hai ngũ tuyệt cao thủ hợp sức còn chưa hẳn thoát nổi, trận đạo của Hoàng Dược Sư cực kỳ đáng sợ.

Tây Độc tại sao lại có ý mời Hoàng Dược Sư?, cái này là vì Tây Độc trước đây liền đã đánh tiếng, liền đã muốn giúp Âu Dương Khắc cầu hôn Hoàng Dung.

Vì sự xuất hiện của Bạch Tự Tại khiến cho Tây Độc đến Yến Kinh muộn hơn lịch trình rất nhiều, khi hắn đến Yến Kinh thì vết thương trên người Âu Dương Khác do Vô Song đả thương cũng đã sớm lành, Âu Dương Khắc lại không muốn nói chuyện này với Tây Độc, khiến Tây Độc thậm chí còn không biết sự tồn tại của Vô Song.

Công tâm mà nói Âu Dương Khắc vẫn tương đối mang theo phong độ, trong mắt hắn Vô Song là tuyệt thế mỹ nhân, hắn bị Vô Song đánh bại liền không hó hé một câu, sẽ không mang việc này đi nói với thúc phụ.

Nếu Vô Song là nam nhân, Âu Dương Khắc nhất định muốn trả thù, dùng tất cả mọi cách báo thù nhưng ai bảo trong mắt hắn Vô Song dung mạo cơ hồ có thể so sánh cùng thần tiên đây?.

Sau khi Âu Dương Khắc lành vết thương, hắn muốn đi tìm Vô Song nhưng khoảng thời gian kia Vô Song rất hay đi lại chỗ Tây Thi, Âu Dương Khắc muốn tìm cũng không được, đợi thúc phụ của hắn đi đến nơi cũng là lúc Hoàng Dung cùng Vô Song đã sớm rời đi.

Âu Dương Khắc đối với dung mạo của Vô Song nhung nhớ không thôi nhưng hắn cũng không quên Hoàng Dung, trong mắt hắn có thể trái ôm phải ấp mới là tốt nhất hơn nữa... theo hắn biết Hoàng Dung cùng Vô Song là ‘tỷ muội ‘ tốt, hắn nếu công hãm được Hoàng Dung rất có khả năng thuận nước đẩy thuyền, đoạt được phương tâm của mỹ nhân còn lại.

Nghĩ đến một điểm này Âu Dương Khắc thậm chí hưng phấn ngủ không được.

Quãng thời gian tiếp theo, Âu Dương Khắc đi theo Tây Độc – Âu Dương Phong học thêm vài chiêu võ công, rèn luyện một chút cầm – kỳ - thi – họa để chuẩn bị gặp mặt Hoàng Dược Sư, đợi đến khi Bạch Tự Tại đến hội họp cùng Âu Dương Phong, hai người mới dẫn theo Âu Dương Khắc thẳng hướng Đào Hoa Đảo.

Cũng vì trên đường phải đợi Bạch Tự Tại dẫn đến nhóm Âu Dương Phong chỉ đến trước nhóm Vô Song gần 2 ngày thời gian.

Khi đến Đào Hoa Đảo, phát hiện ra Hoàng Dung không có trên đảo, quả thực Âu Dương Phong không dễ chịu gì, nếu không phải ông ta còn có việc cần nhờ Hoàng Dược Sư chỉ sợ đã sớm cùng Hoàng Dược Sư nói phải nói trái.

Để đặt ra hôn sự này Âu Dương Phong còn lấy trấn phái bảo vật của Bạch Đà Sơn Trang tặng cho Đào Hoa Đảo, một viên huyền ngọc bách độc bất xâm đổi lấy cơ hội cầu hôn cho Âu Dương Khắc.

Đương nhiên chỉ là cơ hội mà thôi, còn phải xem Hoàng Dược Sư có đồng ý hay không, cụ thể là phải xem Âu Dương Khắc có khả năng vượt qua thử thách của Hoàng Dược Sư hay không.

Lần này Hoàng Dược Sư tự mình đón tiếp hai vị ngũ tuyệt cao thủ từ phương xa, bản thân cũng là không vui vẻ gì.

Thứ nhất là việc Hoàng Dung rời đi, thứ hai là việc đối phương mang thêm Bạch Tự Tại đến đây.

Nói như thế nào thì Hoàng Dược Sư cũng là chủ, Âu Dương Phong cùng Bạch Tự Tại là khách, vậy mà khách lại mạnh hơn chủ, thân là chủ Hoàng Dược Sư tuyệt chẳng vui vẻ.

Âu Dương Phong đã có thể đánh ngang ngửa cùng ông huống gì một Bạch Tự Tại thâm bất khả trắc?.

Bạch Tự Tại được coi là tự đại cuồng nhưng hắn có vốn để tự cao tự đại.

Bạch Tự Tại cũng giống Âu Dương Phong, đều là vực ngoại cao thủ nhưng không có bất cứ cao thủ Trung Nguyên nào dám coi thường.

Lại nói một chút về vực ngoại cao thủ, bản thân Hoàng Dược Sư hùng cứ Đào Hoa Đảo, tránh xa Trung Nguyên, cũng có thể coi là vực ngoại cao thủ.

Vực ngoại cao thủ trong võ lâm vẫn là rất nhiều.

Thổ Phồn Cưu Ma Trí.

Đại Liêu Tiêu Viễn Sơn

Tây Hạ Lý Thu Thủy

Thiên Sơn Đồng Lão

Bạch Đà Sơn Trang – Âu Dương Phong

Đào Hoa Đảo – Hoàng Dược Sư

Đại Tuyết Sơn – Bạch Tự Tại.

Thậm chí còn chưa kể đến Hiệp Khách Đảo thần bí.

Cao thủ dị vực trong thế giới này thực sự cực kỳ cường đại,lấn át cả cao thủ Trung Nguyên.

......

Lại nói đến Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong.

Lần này Âu Dương Phong đến Đào Hoa Đảo tất nhiên là vì Hoàng Dung cùng Âu Dương Khắc, chỉ có việc này thành mới có thể tính tới việc kết minh nhưng Hoàng Dung không có mặt thì sao có thể bàn hôn sự? mà cho dù có bàn hôn sự, Hoàng Dược Sư cũng không có tâm tình mà bàn.

Cũng may Hoàng Dược Sư đã nhờ Hồng Thất Công mang Hoàng Dung về, đối với năng lực tìm người của Hồng Thất Công thì dù Đông Tà hay Tây Độc đều cực kỳ bội phục, ở Trung Nguyên muốn tìm ai chỉ cần một mình Hồng Thất Công đứng ra là đủ.

Có Hồng Thất Công trợ giúp, theo Âu Dương Phong xem ra Hoàng Dung rất sớm sẽ trở lại vì vậy liền ở lại đảo vài hôm, coi như ngắm nhìn khung cảnh đệ nhất kỳ đảo hải ngoại.

Khi đoàn người Vô Song đặt chân đến Đào Hoa Đảo, khi mà Vô Song bắt đầu tấu lên một khúc Phi Thiên là lúc Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong đang đàm luận về võ nghệ.

Âu Dương Phong giỏi dùng độc, giỏi thuần rắn, mấy cái này Hoàng Dược Sư căn bản không hứng thú.

Hoàng Dược Sư am hiểu cầm kỳ thi họa, trận pháp – y lý, mấy thứ này Âu Dương Phong cũng không mấy hứng thú.

Hai người cũng chỉ có thể luận bàn võ công.

Ngồi ở tiểu viện giữa rừng hoa đào, hai vị ngũ bá đang vừa uống trà vừa đàm luận võ học đột nhiên cả hai đều im lặng sau đó đứng bật dậy.

.........

........

Ngàn thu máu đã vấy lên tỳ bà

Người đem nỗi đau dấu trong minh hỏa

Buông chén canh,chôn chân nơi Mạnh Bà, nhìn mây nước

Phồn hoa cũng vỡ nát trên mi họa

Muời năm ấy xương cốt ai phong IZ5h tỏa

Đêm vẫn nghe, chu sa rơi Nại Hà

Nhân sinh qua màu thê lương pha

Kinh luân trên vai ôm giấc mộng gấm sơn hà

Xuân thu kia mau phai, mây khói phủ Trường An

Châm rơi bên sông, vội nhìn theo bóng chim hồng

Canh thâu nơi thâm sâu đăng minh lâu ngỡ như u hồn

Tên ai ghi lên phong bi nhấc bút khinh cuồng

Ly nhân thêm tương tư, đất khách dây đàn buông

Thanh khâm vương thương đau, kỉ lâu vấn minh nguyệt

Trăm năm nhân sinh như họa, tuyết rơi Tinh Hà

Phồn hoa bay, thiên thu gảy lên khúc say

Nơi bích lầu, Phong Linh sầu

Đàn buông lơi, câu thơ vì ai vỡ đôi

Lệ này phủ trắng lối

Ngàn thu máu đã vấy lên tỳ bà

Người đem nỗi đau dấu trong minh hỏa

Buông chén canh,chôn chân nơi Mạnh Bà, nhìn mây nước

Phồn hoa cũng vỡ nát trên mi họa

Muời năm ấy xương cốt ai phong tỏa

Đêm vẫn nghe, chu sa rơi Nại Hà

Nhân sinh qua màu thê lương pha

.......

“Hảo một khúc nhạc”.

Khúc Phi Thiên truyền đến tai Đông Tà thậm chí làm ông như cảm nhận được tiếng lòng của mình, tiếng đàn bi thương mà réo rắt, tiền đàn như mộng như mị.

Khúc nhạc này như xóa đi ranh giới của thực tại, quay ngược về quá khứ, khúc nhạc này chạm đến hồi ức con người.

Thiên mang hồn nàng về với trời, ta liền phi thiên, ở bên nàng đời đời kiếp kiếp.

Hoàng Dược Sư không phải là một người bình tĩnh hay giỏi che dấu nội tâm gì, ông ta lúc này chỉ có một suy nghĩ, nhất định phải gặp người đánh lên khúc nhạc này, thậm chí mặc kệ Âu Dương Phong.

Về phần Âu Dương Phong thì sao?, Âu Dương Phong cũng đứng bật dậy nhưng mà không phải vì khúc nhạc có bao nhiêu hay, cầm nghệ có bao nhiêu tinh thông mà là vì... người đánh khúc nhạc này có nội lực đáng sợ.

So về nội lực Âu Dương Phong cảm thấy mình mạnh hơn đối phương nhưng đối phương nội lực lại tinh khiết vô cùng, tinh khiết đến mức thế gian khó gặp.

Nội lực càng tinh khiết chứng tỏ phẩm chất nội lực càng mạnh, chứng tỏ căn cơ càng cao, chiến lực càng đáng sợ.

Cả Âu Dương Phong cùng Hoàng Dược Sư nhìn nhau, đều không nói gì phi thân mà đi ra ngoài, đi thẳng về hướng bờ biển, nơi phát ra khúc Phi Thiên kia.

........

Tốc độ của hai người rất nhanh, dù sao cũng đều là cao thủ đỉnh phong đương thời.

Đào Hoa Đảo là sân nhà của Hoàng Dược Sư, ông dĩ nhiên không gặp khó khăn gì, về phần Âu Dương Phong thì cũng chỉ cần bám theo Hoàng Dược Sư, cũng sẽ không bị ngăn cản.

Không mất bao lâu, thân hình Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong liền xuất hiện trước mặt Vô Song.

Khi hai vị ngũ bá này xuất hiện, ngón tay Vô Song cũng từ từ rời khỏi cây huyền cầm, ánh mắt hứng thú mà nhìn hai vị ngũ bá này.

Nhìn thấy Hoàng Dược Sư thì cũng thôi nhưng hắn thật sự không ngờ lại thấy cả Âu Dương Phong.

Âu Dương Phong người này... làm Vô Song nghĩ đến một việc.

Âu Dương Phong xuất hiện ở Đào Hoa Đảo chẳng lẽ vì hôn sự của Hoàng Dung cùng Âu Dương Khắc?.

Nữ nhân của Vô Song hắn, Âu Dương Khắc cũng dám tranh?.

Thú thật cả đời Vô Song, dù kiếp trước hay kiếp này cũng chưa bao giờ phải tranh đoạt nữ nhân với ai, đặc biệt là kiếp này, mỹ nhân trong thiên hạ gần như để mình hắn độc sủng.

Lần đầu tiên xuất hiện người muốn tranh đoạt nữ nhân với hắn.

Tranh đoạt nữ nhân với hắn thì cũng có thể bỏ qua, dù sao nam nhân mà, ai chẳng muốn hướng về mỹ nhân?.

Đáng chết là lại dám tranh đoạt nữ nhân thuộc về hắn.

Nếu mà Âu Dương Khắc cùng Vô Song đều chưa có quan hệ gì với Hoàng Dung, hắn có thể cảm thấy thú vị mà cùng Âu Dương Khắc tranh một hôi nhưng hiện tại Vô Song lại nổi lên sát tâm.

Lúc trước hắn còn cố kỵ Âu Dương Phong nên không lấy mạng Âu Dương Khắc bất quá hiện tại.

Nghĩ đến ngày còn ở Yến Kinh, khi Vô Song bị trọng thương bất tỉnh, Âu Dương Khắc lại dám khi dễ Dung nhi của hắn, thậm chí còn muốn cậy mạnh với Dung nhi, khóe miệng Vô Song dần dàn cong lên.

Âu Dương Phong không phải là người hiện đại, cũng không có đọc qua văn học mạng, không có xem qua phim ảnh, Âu Dương Phong chắc chắn không rõ Âu Dương Khắc được gọi là gì.

Trong trường hợp này Âu Dương Khắc được gọi là ‘Nam phụ trong truyền thuyết’.

Đây là dạng nhân vật... đã định trước rất thảm, mạng thường thường sẽ không dài.

.......

Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong hiện thân, cả hai người đều nhìn thấy đội ngũ Vô Song nhưng mà đáng chú ý nhất đương nhiên là Hoàng Dung.

Hoàng Dung hiện tại đã sớm không còn nộ khí với phụ thân, nhung nhớ nhiều ngày rốt cuộc lại trở về nhà, nàng thậm chí dùng hết tốc độ mà hướng về phụ thân, giọng nói muốn bao nhiêu ngọt có bấy nhiêu ngọt.

“Cha, Dung nhi rất nhớ người “.

Hoàng Dược Sư vốn rất giận đứa con gái này nhưng nghe một tiến ‘cha’ liền như một quả bóng xì hơi.

“Còn biết đường về?, ta còn tưởng sắp đến ngày dỗ mẫu thân ngươi, ngươi cũng không định trở về “.

Giọng nói là như thế bất quá trong mắt Hoàng Dược Sư hiếm hoi xuất hiện sự yêu thương.

Âu Dương Phong thấy Hoàng Dung trở về, đương nhiên cũng vui vẻ, dù sao nàng về sớm một ngày, hôn sự của nàng cùng Âu Dương Khắc có thể diễn ra sớm một ngày.

Không tiện phá đi không khí gia đình của hai cha con, Âu Dương Phong ánh mắt hướng về một nam tử đang đến gần.

Bạch y áo khoác đen, hai màu trắng đen đối lập tương phản rõ ràng nhưng lại trực tiếp tôn lên nhau.

Mái tóc trắng phi thường đặc biệt, phi thường bắt mắt.

Trên khuôn mặt bị mặt nạ che lại, cũng không nhìn rõ dung mạo.

Vô Song cứ như vậy chậm rãi tiếp cận hai vị ngũ bá cao thủ.

......

Vô Song tiến đến, Hoàng Dược Sư không thể không thấy, ông cũng đang quan sát thanh niên trước mặt mình.

Hoàng Dược Sư thực sự cảm thấy... không thích lắm.

Lý do đơn giản vô cùng, Vô Song dĩ nhiêu đeo mặt nạ che mặt.

Từ quần áo cùng trang phục Hoàng Dược Sư có thể phán định Vô Song là nam nhân, một cái nam nhân mà đeo mặt nạ cũng chỉ có thể là loại dấu đầu hở đuôi.

Tất nhiên nữ nhân thì khác, trong mắt Hoàng Dược Sư, nữ nhân đeo mặt nạ cơ hồ là việc bình thường không thể bình thường hơn.

Trong ngực phụ thân, Hoàng Dung rốt cuộc nhích người mà rời ra, nàng sau đó bước lùi một bước, trong con mắt khó tin của cả Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong, nàng ngọt ngào cười, khuôn mặt đầy hạnh phúc.

“Phụ thân, Dung nhi muốn giới thiệu với người, đây là Vô Song ca ca, là nam nhân của Dung nhi, là người Dung nhi cả đời đều muốn ở cùng”.

“Lần này Dung nhi về nhà, cũng là muốn dẫn Vô Song ca ca đến giới thiệu với phụ thân... cùng mẫu thân”.

Lần đầu tiên gặp mặt nhạc phụ đại nhân, Vô Song quả thực cúng có chút áp lực.

Hai kiếp làm người, đây là lần đầu tiên hắn đi ra mắt nhà gái.

Đối với Hoàng Dược Sư, hắn cúi người chắp hai tay, giọng nói mang theo sự kính trọng của vãn bối cùng trưởng bối.

“Vô Song bái kiến nhạc phụ đại nhân”.

......

Hắn không giống Quách Tĩnh, Quách Tĩnh khi đến Đào Hoa Đảo đối mặt với Hoàng Dược Sư liền phải chịu áp lực rất lớn, Vô Song thì khác.

Vô Song trực tiếp gọi ‘nhạc phụ đại nhân’ chính là vì hắn có niềm tin chắc chắn, Hoàng Dược Sư sẽ nhận đứa con rể này.

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù Hoàng Dược Sư không đồng ý, hắn liền trực tiếp mang Hoàng Dung đi, dù sao theo nguyên tác, Hoàng Dung vẫn là đi cùng Quách Tĩnh, Hoàng Dược Sư muốn giữ cũng không nổi.