Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1200: Chương 1276






Chương 1276
Trần Hi Lam bĩu môi, oán trách, cô hiểu Trần Hi Tuấn lo lắng cho Lê Nhật Linh, nhưng bây giờ anh đến bản thân cũng còn không lo được còn hỏi Lê Nhật Linh, không kìm được khiến cô có chút ghen tị.

“Trần Hi Lam! Em mau nói cho anh biết Nhật Linh sao rồi?”
Cảnh Mặc lúc này không có thời gian cũng không có tâm trạng đùa, nghĩ đến cảnh tượng cùng Nhật Linh rơi xuống vách núi, trong lòng anh vân còn sợ hãi.

“Nhật Linh, Nhật Linh không sao, chỉ là.


.

” Trần Hi Lam nhìn Trần Hi Tuấn muốn nói lại thôi.

“Chỉ là cái gì, em mau nói đi! Em làm anh lo chết mất! cô ấy thế nào?”
Trần Hi Tuấn có chút không kiên nhãn lôi kéo Trần Hi Lam truy hỏi.

“Haha, lừa anh đó, Nhật Linh không sao, chỉ bị thương ngoài da, có điều bây giờ vẫn chưa tỉnh, Lâm Quân đang chăm sóc cho cô ấy, tình hình cụ thể đợi cô ấy tỉnh lại mới rõ”
Bởi vì Cảnh Mặc tỉnh rồi, Trần Hi Lam vui mừng cộng thêm Nhật Linh cũng không sao, cho nên Trần Hi Lam cười lớn, nhưng Trần Hi Tuấn lại lạnh nhạt, nhận thấy dáng vẻ của mình thất lễ, cô lập tức dừng cười.

“Cô ấy ở đâu?”
Trong mắt Trần Hi Tuấn toàn là sự áy náy, cũng đúng, cho dù Lê Nhật Linh chỉ bị thương ngoài da, bọn họ cũng nên áy náy.

“Chính ở bệnh viện này, em dẫn anh đi thăm cô ấy” Trần Hi Lam nghiêm chỉnh lại, nói.

“Ừm”
Trần Hi Tuấn gật đầu.


“Anh, thực ra bây giờ anh cũng đừng tự trách quá, chuyện này cũng không phải lỗi của anh, hơn nữa Nhật Linh bây giờ cũng không ao, cho nên cũng là ông trời cho bố chúng ta một cơ hội”
Trần Hi Lam an ủi Trần Hi Tuấn, dù gì anh bây giờ tình trạng cơ thể không tốt, nên dẫn dắt anh nghĩ mọi chuyện theo hướng tích cực.

Nhưng ai cũng sbieets, những lời này bây giờ quá vô ích và không có tác dụng.

“Ừm”
Trần Hi Tuấn gật đầu, thực ra nghĩ lại, ông trời coi như đã chiêu cố, đem sinh mệnh hai người giữ lại.

Nếu không nhà họ Trần cả đời nợ nhà họ Lâm và nhà họ Lê, không ngẩng đầu lên làm người được.

“Câu tỉnh rồi?”
Lâm Quân đúng lúc từ phòng bệnh đi ra, nhìn thấy Trần Hi Lam và Trần Hi Tuấn, có chút kinh gạc, mặc dù vết thương của Trần Hi Tuấn không nghiêm trọng, có điều tỉnh lại nhanh như vậy vẫn khiến người ta bất ngờ.

“Ừm”
Trần Hi Tuấn gật đầu, vừa nghĩ đến Lê Nhật Linh bây giờ bị thương còn đang nằm bên trong, không biết nên nói gì, mới có thể khiến mọi người đều dễ chịu.

“Hai người đến thăm Nhật Linh à?”
“ừm, vốn dĩ là vậy, có điều bây giờ tôi muốn cậu nói chuyện với tôi một chút, về chuyện xảy ra hôm đó”

Trần Hi Tuấn gượng cười, nhìn Lâm Quân, anh biết anh ta đang nghĩ gì, chuyện của.

James này, quả thực quá đáng, nhưng rõ ràng bọn họ từ khi bắt đầu đã biết, James sớm muộn gì cũng ra tay với Nhật Linh.

Chỉ là không ngờ anh cũng ngã xuống vách núi, như vậy ngược lại khiến trong lòng anh dễ chịu hơn nhiều, ít nhất anh cũng thật sự đã cố gắng bảo vệ Lê Nhật Linh.

“Ừm, được”
Lâm Quân gật đầy, sau đó nhìn Trần Hi Lam tiếp tục nói:” Phiền cô chăm sóc Nhật Linh giúp tôi.


“Được”
Trần Hi Lam thả tay đang dìu Trần Hi Tuấn ra, đi vào phòng bệnh của Lê Nhật Linh.