Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1476




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1476:

 

Trái tim Liễu Anh Lạc siết lại, Lý Ngọc mời Lục Tư Tước đêm nay vào nhà uống trà, mọi người đều là người từng trải, người phụ nữ đêm khuya mời người đàn ông lên lầu uống trà, đây căn bản cũng không phải là uống trà.

 

Ông đã cùng Lý Ngọc phát triển đến bước này rồi ư?

 

Ông sẽ đi ư?

 

Liễu Anh Lạc siết chặt tay, ông sẽ phải đi thôi, dù sao ông là một người đàn ông bình thường ở mọi phương diện đều có nhu cầu, hiện tại Lý Ngọc chim nhỏ nép vào người, dịu dàng biết lấy lòng lại chủ động mời, ông làm sao có thể không đi?

 

Liễu Anh Lạc ngắng đầu, nhìn về phía trước, ông đang lái xe, nhìn thẳng, ánh đèn đường buổi tối xuyên qua cửa số xe chiết xạ lên gương mặt góc cạnh ấy, quyên rũ đến chết người.

 

“Được, tôi đi.” Lúc này Liễu Anh Lạc nghe Lục Tư Tước đáp.

 

Ông nói ông đi.

 

 

Phía sau Liễu Anh Lạc như đứng đồng lửa, như ngồi đống than, bà không muốn lên xe chính là sợ thây cảnh bọn họ liếc mắt đưa tình, hiện tại bà vẫn thấy được cảnh mà bà không muốn thấy nhất.

 

Người đàn ông Lục Tư Tước này tà tứ từ trong xương, hiện tại ông đang cười, đuôi mắt hẹp dài lưu động nếp nhăn, mà nếp nhăn ấy một chút cũng không hiện vẻ già, mà là năm tháng giao cho ông mị lực thâm hậu nhất của người đàn ông, ông hiện tại lộ ra vẻ quyến rũ đến chết người.

 

Mà Lý Ngọc đỏ bừng mặt, còn bóp bắp đùi ông, rất hiểu phong tình, một chút cũng không giống bà, trước đây Lục Tư Tước đùa bà vài lần bà đã sợ đến né ra, chưa từng giống như Lý Ngọc liếc mắt đưa tình với ông.

 

Trong phòng vệ sinh hai người phụ nữ kia nói không có sai, đàn ông quả nhiên đều là thích kiểu phụ nữ như thế, Lục Tư Tước đã không thích bà nữa.

 

Trái tim Liễu Anh Lạc giống như bị dao đâm, bà nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía ngoài cửa sổ, không ngừng hít sâu, như vậy bà mới có thể thở được.

 

Lục Tư Tước ngồi ở chỗ tài xế mặc dù đang cười, thế nhưng ý cười chưa đạt đến đáy mắt, ông lái xe, sau đó ngẳng đầu, xuyên qua kính chiều hậu nhìn thoáng về phía sau, Liễu Anh Lạc bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, dường như tất cả những gì giữa ông cùng Lý Ngọc bà không để bụng, thậm chí bà không liếc đến ông một cái.

 

Câu chuyện Hạ Tịch Quán, nói với ông nói, ông đều nghe hiểu, ông cũng không cam tâm, tuy ông vô số lần tự nói với mình, bà không yêu ông, chưa bao giờ.

 

Ông vẫn muốn thử một lần.

 

Khi sinh mệnh từng bước đi đến đoạn cuối, ông nghĩ ông còn có thời gian để thử một lần, thử một lần trong lòng của bà đến tột cùng có ông hay không, dù cho một chút xíu.

 

Lục Tư Tước thu hồi ánh mắt.

 

Rất nhanh thì đến dưới căn hộ, Lục Tư Tước dừng xe lại, trầm thấp mở miệng: “Đến rồi.”

 

Liễu Anh Lạc ngẳng đầu, đến nhà bà rồi.

 

Ông đưa bà về nhà trước, sau đó ông muốn đưa Lý Ngọc trở về, cùng Lý Ngọc phát sinh một ít chuyện không thể miêu tả.

 

Liễu Anh Lạc cắn môi một cái, ngước mắt nhìn về phía trước Lục Tư Tước.