Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công

Quyển 4 - Chương 2




Tạ tiên sinh bản thân cưới xong bà lớn, am hiểu hôn nhân có khả năng mang đến chỗ tốt. Vì thế từ lúc Tạ Viễn vẫn là đứa trẻ bi bô tập nói, lão thả mắt, tìm kiếm kỹ càng xung quanh, muốn tìm một môn việc hôn nhân, để nhi tử tương lai có thể được lợi ích chi tiêu lớn nhất.

Trong lão tương thức* có vị Chu Đại soái, là trùm Bắc Dương hệ, tướng tài đắc lực của Viên Thế Khải, tuổi lớn, nạp 12 bà vợ bé, nhưng cuối cùng chỉ lộn ra một đứa con gái.

*quen biết đã lâu.

Tạ tiên sinh bụng đối với Chu Đại soái đám vợ bé như hổ rình mồi nhiều năm, đợi đến khi xác định các bà không có khả năng gồ lên* liền khẩn cấp tới cửa cầu hôn.

*ý là mang thai.

Ai cũng biết Tam thiếu gia Tạ gia thông minh anh tuấn, giáo dưỡng lương hảo, lại là trưởng tử kế thừa gia nghiệp, vì thế Chu Đại soái lập tức liền gật đầu đáp ứng cuộc hôn nhân này, song phương ước định, tương lai vợ chồng son sinh ra đứa con thứ hai họ Chu, kế thừa gia nghiệp Chu gia.

Việc hôn nhân định ra, có thể nói tứ giác câu toàn*, giai đại hoan hỉ, nhưng duy độc nhân vật chính không hài lòng lắm.

*hoàn mĩ.

Hóa ra đôi trai gái nhỏ này tuổi tương đương, khi còn bé từng là bạn chơi với nhau. Tiểu thư Chu gia mẹ ruột mất sớm, cha nhiều năm nuôi cô ở trong quân, bé gái phát dục sớm, lúc đó cô nhân cao mã đại*, thân cường thể tráng, học cha ăn mặc theo con trai, cạo tóc húi cua, suốt ngày múa may kiếm gỗ, một thân quái lực. Thiếu gia Tạ gia thì lanh lợi yên tĩnh, xinh đẹp như hoa, bà Tạ Cả sợ hắn giống hai người anh chết yểu, cho nên ăn mặc con gái cho hắn. Váy phồng trắng công chúa phương Tây, trên đầu buộc nơ bướm dây đai cùng màu, dưới chân một đôi giày da nhỏ nước ngoài hồng sáng long lanh, một đôi thu thủy hắc bạch phân minh, lông mi dài chớp chớp, trong cái miệng đỏ đô đô nhỏ nhắn ngậm cây kẹo, hiển nhiên là một tiểu thiên sứ trên tranh Tây.

*chỉ người cao to, vạm vỡ.

Chu gia tiểu thư vừa thấy em gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu liền tâm sinh yêu thích, vừa thấy mặt liền nhào lên dùng sức nắm tóc của hắn, lại thử xốc lên váy hắn. Tạ Tam thiếu gia thực chướng mắt người rừng nhỏ thô lỗ này, cho nên ngậm kẹo, xoay người bổ nhào vào trong lòng mẫu thân, không hề muốn chơi đùa với cô.

Chu tiểu thư bám riết không tha gây rối Tạ Tam thiếu gia, suốt ngày cướp đoạt kẹo, đồ chơi của hắn, khiến hắn không chịu nổi quấy nhiễu này, rốt cục có một lần hăng lái phản kháng, nhất cử* phá huỷ món đồ chơi súng lục Chu tiểu thư thích nhất, vì thế bị Chu tiểu thư đè trên mặt đất đánh đau một trận. Càng đáng giận là, lúc này cô lấy ra điệu bộ con gái, vừa đánh vừa khóc, cuối cùng còn ở trước mặt Tạ tiên sinh cáo trạng, làm hại Tạ Tam thiếu gia lại bị phụ thân đánh mười bàn tay.

*một lần hành động.

Từ đó hai người cắt bào đoạn nghĩa, không còn lui tới. Nhiều năm sau, khi Tạ Tam thiếu gia biết được  tân nương tương lai của mình chính là dã nữ nhân năm đó, trong oán hận ông già phong kiến tác phong gia trưởng, ép duyên, bán tử cầu vinh đồng thời hăng hái tự cứu, thuyết phục dì nhỏ gói vốn riêng, cùng mình đêm chạy.

Hai người lấy vợ chồng gọi nhau, mang theo cái rương da, nghênh ngang ngồi xe lửa muốn đi Thiên Tân. Nhưng bất hạnh bị bạn tốt cùng trường bán đứng, vừa mới đến trạm nhỏ đã bị bắt trở về.

Bỏ trốn bất thành, lão già bị tức ngã ngửa, dì nhỏ hiển nhiên là đuổi ra khỏi nhà, nghịch tử kia thì bị đưa đến nước Anh đi học. Mà bởi vì không muốn cúi đầu nhận sai với cha, Tạ Tam thiếu gia lưu học England trong lúc kinh tế nghèo rớt mồng tơi, từng tại trên sông Kang làm lái đò, còn cùng vị bá tước góa phụ nào đó truyền ra phi văn*.

*vụ tai tiếng tình dục.

Cho nên nói, đáng thương lòng cha mẹ thiên hạ. Làm cha một lòng một dạ vì lợi ích nhi tử tính toán, lại rơi đến kết cục trầy trật không được kết quả tốt, thật sự đáng tiếc.

Bởi vậy có thể nghĩ, Tạ Chu đám hỏi, tự khi mới bắt đầu, liền chôn mầm móng cầm sắt không hài hòa. Tuy rằng cái này không gây trở ngại Tạ gia sau khi Chu Đại soái qua đời, nhanh chóng quét dọn sạch sẽ mấy con cháu dòng bên lão ta, nhận hết thế lực Chu gia. Nhưng con dâu lớn thủy chung không sinh con, sau này đi đến châu Âu, hơn nữa một đi không trở về, cái này thành khối tâm bệnh Tạ Chủ tịch vướng ở trong lòng.

Nhưng lúc này nhi tử đã sớm thành niên, thân địa vị cao, làm cha lại đến khoa tay múa chân hình như không hợp thời lắm. Hơn nữa lấy nhân phẩm đoan chính từ trước đến nay của Tạ Chủ tịch, gia phong chính trực Tạ thị, chủ động mở miệng yêu cầu nhi tử bỏ thê tái thú hơi có chút khó xử. Lấy Tạ Chủ tịch tính toán, đợi nhi tử bên này có ý đồ trước, mình lại răn dạy một phen, cuối cùng miễn cưỡng mà làm, vì kế tử tự, không thể không đồng ý mới được.

Lão ôm chút tâm sự ấy, cứ như hoài xuân âm thầm chờ đợi bên nhi tử truyền ra tin tức. Kết quả hỉ tín chậm chạp không có, trái lại đợi đến giáng một gậy vào đầu!