Cuộc Sống “Trà Xanh” Của Thái Tử Điện Hạ

Chương 49




Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Việc Tiêu thị bị giam vào nhà lao chẳng gây nên sóng gió gì, cả Hữu Ninh Đế lẫn Khang vương hiện tại đều không rảnh bận tâm đến bà ta.


Á3n Yên Chi liên lụy đến nhiều hoàng thân quốc thích, quý tộc, quan to đủ cả, kẻ chủ mưu chính gồm có phò mã Vị Đảo của Nhữ Dương trưởng công chú1a, Tông Chính Tự khanh – người đứng đầu tông thân, xét về vai vế là thúc phụ chưa quá năm đời của Hữu Ninh Đế, cùng với Từ quốc công phủ – một 9trong ba đại quốc công phủ.“Điện hạ, Địa Phương báo tin về, nói rằng quận chúa muốn gặp Hoa Phú Hải.” Thiên Viên tranh thủ báo cáo chính sự.


Tiêu Hoa Ung nhíu mày: “Nàng gặp khó khăn gì à?”Vi Đảo đứng dậy, đâm vào cằm mình một cú, một chiếc răng vàng văng xuống đất, ông ta giẫm nát chiếc răng, bên trong là một hạt châu nhỏ màu tím. Ông ta nhặt lên, lau sạch rồi đưa cho Tiêu Hoa Ung.


“Thái tử điện hạ cầm hạt châu này đến phường Bị Điền ở phía Nam Kinh thành, tìm ông lão gác cổng câm điếc, ông ấy sẽ giao bản đồ mật đạo của hoàng cung cho điện hạ.”Bởi vì có những mỹ nhân này, nhiều quan viên địa phương bỗng chốc thành “anh em đồng hào” với nhau, Hữu Ninh Để không dám tưởng tượng bách tính ở những nơi ấy đã phải sống những ngày tháng tăm tối không có ánh mặt trời như thế nào.


Tủ Y Sử ra quân ngay trong đêm, Vi Đảo – thành viên chủ chốt, kẻ cầm đầu Mỹ Nhân Các bị bắt giam ngay đêm đó. Tổng thân phạm tội sẽ bị giam giữ trong Tông Chính Tự, Tiêu thị cũng không ngoại lệ.Hoàng cung có mật đạo, năm xưa huynh đệ Hữu Ninh Để có thể dẫn theo binh mã bức vua thoái vị thành công mà không đổ một giọt máu là nhờ đó.


Thật ra, người nắm rõ về mật đạo là phu thê Nhữ Dương trưởng công chúa, có điều Nhữ Dương trưởng công chúa khôn ngoan nhường người khác bẩm báo lập công, đến khi ngai vàng của Hữu Ninh Đế đã vững, ông ta bắt đầu lật lại chuyện này, một đạo bị phá hủy, người đã bẩm báo về mật đạo cũng bị Hữu Ninh Để diệt khấu,Tiêu Hoa Ung nhìn lướt qua hộp thức ăn có khắc gia huy Khang vương phủ nằm bên ngoài buồng giam, khẽ mỉm cười: “Thật là… ác quá đi mà.” Thái tử điện hạ quay về Đông cung giữa bóng đêm mịt mùng, ánh trăng bàng bạc dát lên người hắn, ánh mắt hẳn sáng lấp lánh như sao trời. Thiên Viên đang đợi hắn, từ xa đã nhận ra hắn đang vui vẻ. “Điện hạ, được rồi chứ?” Thiên Viên chỉ nghĩ là Tiêu Hoa Ung đã đạt được mục đích, lấy được món đồ trong tay Vi phò mã.


“Ừ.” Tiêu Hoa Ung chậm rãi mân mê quân cờ đen.Hữu Ninh Đế chưa từng nghi ngờ Nhữ Dương trưởng công chúa, Tiêu Hoa Ung biết được bí mật này cũng là tình cờ.


Tiêu Hoa Ung cầm lấy tín vật để đổi bản đồ mật đạo, Vi Đảo mỉm cười chua chát, bọn họ cứ nghĩ đã giấu giếm được tất cả mọi người, không ngờ vị Thái tử mưu kế đầy mình này đã sớm biết hết thảy.Sau khi vụ việc vỡ lở, ông ta đã dốc hết sức lực gỡ tội cho Nhữ Dương trưởng công chúa, nhưng Hữu Ninh Để rất hay phán tội liên đới.


“Bệ hạ âm thầm đúc vũ khí, nuôi chiến mã, huấn luyện tư binh, làm cho quốc khố trống rỗng. Nếu Như Dương cô mẫu có thể tổ giác các người, dâng lên toàn bộ tiền tài thu được trong ba mươi năm nay, lại tuyên bố rằng bà không hề hay biết chuyện các người làm, chắc chắn bệ hạ sẽ tha cho bà, qua đó kiếm được tiếng thơm cho bản thân.”Tiêu Hoa Ung tỏ vẻ hờ hững, gương mặt tuấn mỹ toát lên vẻ tự tin, nắm chắc mọi thứ trong tay: “Đang trong tay ta.” Tay Vị Đảo run lẩy bẩy, số vàng bạc kia đã bị cướp từ một năm trước, nói cách khác, ngay từ lúc đó Thái tử điện hạ đã nắm rõ vụ án Yên Chi trong lòng bàn tay rồi, có lẽ đến giờ vụ việc mới vỡ lở là vì hắn đã sắp xếp đầu ra đây.


Đây là một tấm lưới bao trùm lên tất cả những ai ở trong lưới đều phải tiến từng bước theo ý hắn. Mất một lúc lâu, tay Vi Đảo mới thôi run, ông ta lùi lại đằng sau hai bước, dập đầu với Tiêu Hoa Ung.Giữa đêm hôm khuya khoắt, Tiêu Hoa Ung lẳng lặng lẻn vào Tông Chính Tự. Vi Đảo bị giam trong buồng giam được canh phòng nghiêm ngặt nhất, tuy ông ta ngoài sáu mươi nhưng tóc vẫn đen nhánh, chỉ có gương mặt ngăm đen rắn rỏi là có dấu vết tháng năm,


Dù chỉ mặc áo trong, tay chân bị cùm nhưng trông ông ta không hề chật vật, thấy ánh đèn trên mặt bàn lập lòe lay động, ông ta nói: “Đã đến rồi cớ sao không xuất hiện đi?” Tiêu Hoa Ung bước ra khỏi chỗ rẽ, đứng ngoài buồng giam, một tay chắp sau lưng, đầu ngón tay mân mê một quân cờ đen. Vì Đảo nhìn vào cặp mắt điềm tĩnh của Tiêu Hoa Ung, bỗng nhiên bật cười, sau đó lắc đầu thở dài: “Già rồi, mắt không được tốt, không ngờ Thái tử điện hạ lại cao tay như vậy.” “Cô phụ hẳn phải biết vì sao cô lại đến đây chứ.” Vẻ mặt Tiêu Hoa Ung lạnh nhạt, không muốn hàn huyên với Vi Đảo.Nhữ Dương trưởng công chúa không còn phò mã, không còn khả năng uy hiếp gì nữa, lại giúp ông ta lấp đầy quốc khố, cớ gì không thể rộng lượng tha tội cho bà một lần?


“Bệ hạ..” Vi Đảo nghe mà kinh hồn táng đảm, không ngờ Hữu Ninh Để lại âm thầm thành lập một đội quân tinh nhuệ của riêng mình, đã vậy, văn võ bá quan trong triều không hề nghe ngóng được gì trong khi Thái tử điện hạ lại rõ như lòng bàn tay, ông ta không khỏi khiếp sợ.Mục đích đã đạt được, Tiêu Hoa Ung quay đi. Khi đi ngang qua buồng giam thường, hắn bỗng nghe có tiếng vang nho nhỏ, sau đó thấy Tiêu thị ngã nhào xuống đất, co giật không ngừng, chẳng mấy chốc thất


khiếu bắt đầu chảy máu.Vi Đảo hít một hơi thật sâu: “Sổ vàng bạc kia…”


Ông ta định nói số vàng bạc kia đã bị cướp sạch, nhưng bỗng dưng lại nhìn Tiêu Hoa Ung chằm chằm như vừa nhận ra điều gì.Tuy Tiêu Hoa Ung không dám nhận hoàn toàn hiểu rõ tính tình Thẩm Hi Hòa nhưng cũng biết được bảy tám phần, nàng lạnh lùng kiêu ngạo là thế, nếu không có việc cần nhờ vả thì sao có thể chủ động liên lạc với kẻ chỉ mới gặp mặt một lần?


Thiên Viên vội lắc đầu: “Điện hạ đã dặn không được theo dõi quận chúa rồi mà.”Hữu Ninh Để xem bản danh sách dài dằng dặc mà phát hoảng, nổi trận lôi đình.


Ba người này dựng nên 3Mỹ Nhân Các, suốt ba mươi năm nay đã dâng tặng mỹ nhân cho giới quyền quý Kinh thành, đại tướng nơi biên ải cùng với các quan viên quyền cao ch8ức trọng ở địa phương. Hữu Ninh Đế thân là để vương mà còn chưa bố trí tai mắt được sâu rộng như vậy.Vi Đáo nhìn Tiêu Hoa Ung phòng chọc: “Thái tử điện hạ có thể cho ta cái gì?” “Mạng của Nhữ Dương cô mẫu và tước vị của Vi Chính Nghiệp.” Tiêu Hoa Ung nói.


Vi Đảo hơi kích động, từ trên giường đá nhảy nhóc xuống dưới, hai tay nắm lấy chấn song buồng giam: “Ngươi cứu nàng bằng cách nào?”Sở dĩ ba mẹ con Hữu Ninh Để có thể giành được ngai vàng là do võ có Thẩm Nhạc Sơn hộ giá, văn có Cố gia liên minh với các thể gia âm thầm ủng hộ, trong cung lại có Nhữ Dương trưởng công chúa, thứ trưởng tỷ của Hữu Ninh Đế làm nội ứng.


Thế rồi mới đây Cổ gia bị tru di, rồi thì Thẩm Nhạc Sơn xuống nước đưa nữ nhi vào Kinh, khắp nơi đều xì xào Hữu Ninh Để bạc tình bạc nghĩa. Nếu bây giờ Nhữ Dương trưởng công chúa cũng chịu tội liên đới, chỉ e quần thân sẽ rúng động.Bọn họ theo dõi Ngọc Tiểu Điệp là do nàng ta dính líu đến vụ án Yên Chi, đồng thời đoán được Thẩm Hi Hòa sẽ lợi dụng quân cờ này, vì không muốn quấy nhiễu kế hoạch của Thẩm Hi Hòa nên mới để ý cẩn thận chút, chứ bình thường cũng không dám theo dõi Thẩm Hi Hòa quả sát sao.


Thiên Viên cũng chẳng hiểu sao rõ ràng điện hạ nhà mình rất để tâm đến quận chúa nhưng lại không nghe ngóng động tĩnh của nàng.


Hắn nhớ mang máng có lần buột miệng hỏi, điện hạ không trách hắn nhiều chuyện, chỉ nhìn ra cây lựu đang được ánh nắng dát vàng bên ngoài viện rồi nói: “Chắc chắn nàng sẽ không thích.”


Tiêu Hoa Ung dùng tay trái viết một lá thư, giao cho Thiên Viên: “Phải người của thương hội đưa cho nàng.”


Tiêu Hoa Ung rất tò mò, rốt cuộc Thẩm Hi Hòa có chuyện gì mà phải hạ mình đến tìm hắn, đồng thời cũng thấy hơi lo lắng.