Cuộc Sống “Trà Xanh” Của Thái Tử Điện Hạ

Chương 66




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Các quý nữ đã chứng kiến Thẩm Hi Hòa dùng gậy trúc dìm Hồ Oanh Nhiễu xuống ao nước ở Phù Dung viên, nên sớm biết tính năng tàn nhẫn.


Nhưng b3ọn họ không ngờ Thẩm Hi Hòa còn hơn cả thế thủ đoạn của nàng khiến bọn họ lạnh cả gáy. Nhất là nữ lang vừa lên tiếng chỉ trích Thẩm Hi Hòa, nàng ta1 sợ đến nỗi trắng bệch mặt mày, ngã ngồi xuống dưới.


Đến cả các hoàng tử và lang quân quý tộc đang dự tiệc ở tòa thủy tạ bên kia cũng cả ki9nh, không bình tĩnh nổi. Tiêu Trường Doanh gạt mỹ nhân đang hầu hạ sang một bên, nhếch môi nhìn sang bên này, vẻ mặt tràn đầy tán thưởng, thiếu điề3u vỗ tay mà thôi.Là chủ nhà, Diệp Vãn Đường vội làm nóng bầu không khí sau khi người hầu dọn dẹp xong xuôi: “Hôm nay mọi người may mắn lắm đấy nhé, ta đã mời Biện đại gia mua một bài mua vui.”


Đúng lúc này, có tiếng trống vang lên trên bệ đá, mọi người ngoảnh mặt nhìn qua, thấy Biện Tiên Di đang uyển chuyển nhảy múa trong bộ y phục đỏ thướt tha. Nàng ta khi thì nhảy lên không, khi thì khom lưng xoay người, khi thì quỳ rạp xuống đất, chân khéo léo gõ nhịp, tay vỗ trống, bước nhảy nhẹ nhàng như bay, xoay người linh hoạt như hoa tuyết phiêu đãng, động tác như đóa hoa nở rộ. Dáng múa của Biện Tiên Di vẫn luôn tuyệt đẹp như thế, khiến người ta đắm say.


“Cũng thường thôi.” Thẩm Hi Hòa đang đứng trước lan can để thưởng thức điệu múa cùng mọi người, Tần Tư Hiệt đã bước đến cạnh nàng không biết tự bao giờ.Nhưng Thẩm Hi Hòa lại đứng sau lưng nàng ta, nàng ta không dám chắc mảnh vỡ có thể khiến Thẩm Hi Hòa bị thương hay không, có điều vẫn muốn đánh cược một lần xem sao!


Một khi Thẩm Hi Hòa bị thương, xem như nàng ta đã thành công khiến cho Lý Yến Yến có thêm một kẻ thù mạnh.


Không ngờ Thẩm Hi Hòa lại nhìn thấu hành vi của nàng ta! Càng không ngờ Thẩm Hi Hòa lại dứt khoát trừng trị nàng ta bằng một cách thức khó lường như vậy.“Vâng.” Bích Ngọc kéo Lương Đan Phác dậy rồi lôi nàng ta ra ngoài.


Thẩm Hi Hòa thong thả quay về chỗ ngồi, đứng sau án kỷ: “Ta lớn lên ở Tây Bắc, người Tây Bắc dù là nam hay nữ cũng đều thẳng tính, ta không thích quanh co, càng không thích những kẻ tự cho mình là đúng, xem ta như kẻ ngốc.”


Mọi người ở đây vẫn còn kinh hãi, thầm lấy làm may mắn rằng mình không đắc tội kẻ sát tinh này. Đến giờ, chỉ cần không ngốc thì ai cũng hiểu được tính toán của Lương Đan Phác, dạo này có tin đồn rằng Chiêu Dùng nương nương muốn để Lương Đan Phác làm trắc phi cho Đại vương, hắn đã hai mươi bốn, thành hôn được sáu năm mà vẫn chưa có con, mẫu thân hắn đang sốt ruột như lửa đốt.Nàng ta ăn gan hùm mật gấu hay sao, Diệp Vãn Đường thân là Định vương phi còn không dám mà nàng ta lại dám!


Sở dĩ nàng ta không kiêng dè ai là vì ỷ vào trí thông minh của bản thân hay vì nghĩ rằng không ai dám làm gì mình?


Lẽ nào nàng ta cho rằng mình là người thông minh nhất trần đời?Chuyện Lương Đan Phác ngưỡng mộ Đại vương cũng chẳng phải bí mật gì, hôm nay Diệp Vãn Đường đã mời Đại vương phi đến dự tiệc thì không thể nào mời Lương Đan Phác được.


Lương Đan Phác là khách không mời mà tới, nhưng với thân phận như nàng ta mà có thể đi vào đây, ắt là nhờ tới Chiêu Dùng nương nương, có điều nàng ta đến chúc mừng Diệp Vãn Đường một tiếng thì cũng thôi đi, đằng này còn chường mặt tới gặp Đại vương phi.


Nàng ta khiêu khích Đại vương phi lộ liễu đến vậy, mà có ai không biết tính tình Lý Yến Yến thế nào? Đại vương phi nổi giận là chuyện nằm trong dự đoán, nàng ta nhân cơ hội này tỏ vẻ đáng thương, châm ngòi phu thê Đại vương, đã vậy còn lợi dụng Thẩm Hi Hòa để đối phó Lý Yến Yến.Ban đầu, Thẩm Hi Hòa không để ý đến Tần Tư Hiệt, bởi đông người chen chúc nên đủ loại mùi hương xộc vào trong mũi nàng, Thẩm Hi Hòa bất giác lùi lại, nhất là những khi có gió, khứu giác nhạy bén của Thẩm Hi Hòa càng khó chịu đựng hơn.


Đúng lúc này, mùi hương kỳ nam nhàn nhạt lại thoáng qua, lần này nàng chắc chắn mùi hương tỏa ra từ trên người Tần Tư Hiệt đang đứng bên cạnh mình, nếu chỉ có hương kỳ nam, Thẩm Hi Hòa sẽ không nghĩ nhiều.


Nhưng mùi hương chủ đạo trên người Tần Tư Hiệt lại là hương liệu điều chế từ hoa sen, mùi hương dìu dịu như có như không, kéo dài không dứt.Hiển nhiên Thẩm Hi Hòa đã nhận ra nàng ta cố tình lợi dụng Dư Tang Tử để tìm cơ hội làm thân với mình lúc ở ngoài cổng Định vương phủ, giờ Lương Đan Phác lại bắt chước làm theo, thành ra nàng mới bị chọc giận.


Vị quận chúa này..


Nghĩ đến Thẩm Hi Hòa, Dư Tang Ninh rất là hâm mộ.“Đại vương phi là chính phi của thân vương, thế mà còn phải rạch mặt vì va chạm đến ta.” Thẩm Hi Hòa quay người nhìn sang Dư Tang Ninh, mắt lại liếc Lương Đan Phác, “Chẳng lẽ cô không cần xin chịu phạt? Cô đã không biết lễ nghĩa như thế, ta đành dạy cô một bài học, nếu không phục thì cứ tố cáo ta, ta xin đợi sẵn ở quận chúa phủ.”


Nói rồi, nàng khẽ ngoắc ngón tay, Bích Ngọc bèn buông tay ra, không đè lên vai Lương Đan Phác nữa.


“Bích Ngọc, em đưa Lương nữ lang về phủ thuật lại đầy đủ chuyện đã xảy ra ở đây cho tương phủ nghe, không được để sót một chữ.” Thẩm Hi Hòa lạnh lùng ra lệnh.Những người khác nhìn Tiêu Trường Doanh đầy hàm ý, Tần Tư Hiệt cũng lạnh lùng liếc hắn.


“Quận chúa… cô… lạm d8ụng hình phạt…” Trán Lương Đan Phác rịn mồ hôi, nàng ta nghiến răng, giọng đầy căm hận.


Ngoài miệng, Lương Đan Phác vẫn cố nói cứng, nhưng trong lòng lại hoảng hốt không thôi, bởi nàng ta cho rằng mình đã tính kể rất khéo léo.Hi Hòa là tên của nữ thần mặt trời, nàng cũng giống như cái tên của mình vậy, tỏa sáng rạng ngời, cao quý hơn hết thảy.


Dư Tang Ninh không khỏi lấy làm may mắn, hôm nay nàng ta chỉ tìm cách làm thần với Thẩm Hi Hòa chứ không có ý hãm hại, bằng không…


Thẩm Hi Hòa chẳng những thông minh tuyệt đỉnh, tác phong lại ngông cuồng tột độ mà còn không kiêng nể gì ai, cũng không xét đến chứng cứ.Chẳng hạn như chuyện Lương Đan Phác, Thẩm Hi Hòa không có chứng cứ gì, Lương Đan Phác cũng kiên quyết không thừa nhận, nhưng nàng không lấy mạng Lương Đan Phác, chẳng qua chỉ khiến nàng ta bị thương nhẹ mà thôi.


Lương gia có tự biết mình đuổi lý hay không cũng không quan trọng, dù sao bọn họ cũng sẽ không vì thiệt thòi nhỏ này mà đắc tội với Thẩm Hi Hòa và Tây Bắc vương phủ sau lưng nàng.


Sau màn giết gà dọa khỉ thành công rực rỡ khiến người người e ngại, Thẩm Hi Hòa thản nhiên nói rằng hơi mệt, uống hết một cốc nước hoa quế rồi làm như chưa có chuyện gì.Quả thật nàng ta cố tình đến đây để kích động Lý Yến Yến, nhằm châm ngòi phu thê Đại vương, nhưng vừa đến lại thấy Thẩm Hi Hòa đứng đó.


Những chuyện Thẩm Hi Hòa đã làm sau khi vào Kinh khiến ai nấy nghe được đều rợn cả người, nàng chính là vị sát thần mà ai cũng muốn né tránh.


Lúc cốc trà ném tới, nàng ta biết nó sẽ đập vào bên cạnh chân mình, nếu đằng sau không có Thẩm Hi Hòa, đương nhiên nàng ta sẽ không tránh, có khi còn cố tình bị ném trúng, để người ta thấy được Lý Yến Yến ương ngạnh thế nào, hẹp hòi ra sao, có vậy sau này nàng ta mới có thể từng bước một lật đổ Lý Yến Yến.Tuy vẫn có người thấy Thẩm Hi Hòa tàn nhẫn, nhưng đồng thời bọn họ cũng thấy Lương Đan Phác bị vậy là đáng đời!


Tay chân Dư Tang Ninh lạnh toát, đặc biệt là khi thấy nụ cười nhạt của Thẩm Hi Hòa.


Trực giác của nàng ta mách bảo rằng nguyên nhân hôm nay Lương Đan Phác bị Thẩm Hi Hòa trừng trị trước mặt mọi người có một phần là do mình.Mùi hương thanh nhã dễ chịu như thế quả thật rất hợp với sở thích của Tần Tư Hiệt, nhưng không thể phối chung với hương kỳ nam được.


Thẩm Hi Hòa đang suy tư, bỗng có người chen lên trước để xem Biện Tiên Di múa, ánh mắt Thẩm Hi Hòa sáng lên, nàng tiện đã ngã vào lòng Tần Tư Hiệt, vờ như vô tình đặt tay lên ngực nàng ta.


Xem ảnh 1

66.png