Cửu Châu Đại Lục

Chương 14: Thượng nhập Mê Vụ sơn (1)




Giữa khu vực sương trắng và khu vực sương xám có một khoảng đất trống, đây là ranh giới giữa khu vực một và hai hai người đến thì thấy khoản gần hai trăm người đã ở đây từ trước.

Mấy ngàn người nhưng bây giờ đến được đây chỉ được bấy nhiêu thôi. khi hai người bọn Tửu bước vào thì vài cặp mắt ngó sang nhưng cũng chẳng thèm để ý bọn Tửu.

Tửu và Hải ngồi xuống nghỉ ngơi đợi khôi phục đỉnh phong. Dường như những người đén đây biết đoạn sương xám phía trước nguy hiểm nên dự tính đợi mọi người đến đông đông rồi đi vào cùng lúc cho an toàn.

lát sau cũng có vài nhóm lục đục bước ra từ sương trắng tầng một, nét vui vẻ trên mặt hiện rõ trên mặt họ. càng ngày người đến càng nhiều, 1 ngày đêm qua đi lúc này số người tầm năm trăm. Khi xác định không ai vược nổi vòng một nữa mọi người nhìn nhau bắt đầu kết đội bước vào vòng hai.

Tửu và Hải đang ngồi thì bốn cô nương lúc trước cứu bé gái bước đến về phía bọn Tửu. Cô sư tỷ nhìn Thanh Hải nói:

“hai vị bên trong nguy hiểm trùng trùng, chi bằng chúng ta kết thành đội cùng vào chiếu cố lẫn nhau sẽ an toàn hơn, hai huynh nghĩ sao?”

rõ ràng các cô đã nhận ra Hải, vị đại hiệp như lời cô bé kia nói. Ngày trước tuy không đi cứu Hải nhưng nhờ cô bé kia nhiều chuyện gặp các nàng nói vị đại hiệp đã được cứu nên lưu tâm đến cậu. người vì người khác dám hi sinh mạng sống thì đáng kết giao và tin tưởng.

lúc này giọng nói truyền âm con chuột tinh nói với Tửu: "ê, ê nhóc bốn cô nương này gương mặt cũng có chút xinh đẹp, được cái dáng chuẩn. Ngươi cho bốn nàng theo đi, có gì hốt luôn bốn cô em làm tỳ thiếp hé hé”

Tửu cười cười, cậu còn lạ gì cái bản tính đê tiện của con chuột này chứ, dạo gần đây nó nghiên cứu cái gì đó nên ít nói chuyện. Cậu mặc kệ nó, không ý kiến để Hải tự quyết định.

Hải là một người nghĩa hiệp, lại thấy bốn cô nương yếu đuối nên đồng ý ngay:

“ vậy tại hạ thật hân hạnh”

bỗng từ đâu chín tên bặm trợn bước đến nói:

“ bốn cô em, hãy kết đội với bọn anh, đêm xuống còn chiếu cố cho nhau, hà cớ chi tụi em lại đi theo hai tên nhà quê này“.

“nhóm cướp Nhật Nguyệt”

đây là nhóm cướp nổi danh ở nước Xiêm đều là cao thủ cấp năm, đặt biệt tên thủ lĩnh là cao thủ cấp tám. Hung ác tàn nhẫn giết người cướp của không chuyện ác nào không làm. Bọn chúng nhận ra bốn cô gái này chỉ cấp một, cấp ba mà thôi. Trong mát chúng thì thiệt yếu đuối, còn bọn Tửu thì ăn mặc kỳ cục chỉ là bọn nhà quê nên chúng mới dám đến sinh sự.

“ cút “ Hải lạnh lùng nói.

“thằng ranh con” một tên rút đaoxông tới.

Hải lạnh lùng rút một cây nỏ, bắn một phát. Mũi tên bay tốc độ cực nhanh bắn đến tên cướp xông đến. Hắn liền dùng một cái khiên lên che chắn. Một lực công phá cực mạnh từ mũi tên, khi nó va chạm cái khiên thì phát nổ. cái khiên tan tành, tên cướp bị dư chấn bay về phía sau, miệng hộc máu, đôi mắt lóe lên kinh hãi.

“thằng khốn mày dám” hai tên đồng bạn nhăn mặt rút kiếm chạy đến phía Hải. Hải lại lấy thêm một cây nỏ, mỗi tay cầm một cây vừa chạy vừa bắn liên hoàn về hai tên.

véo véo véo

hàng loạt mũi tên bay đến, hai tên kia cũng không phải dạng vừa, tuy nues tránh vất vả nhưng cuối cùng cũng tiếp cận được hải. hai tên vung đao chém tới

“vô tình đao pháp”

“ác đồ đao chiêu”

hai thanh đao đến rất gần, bốn cô gái kinh hãi lo lắng, Tửu thì ung dung đứng xem.

Hải lập tức để tay hai bên hông ấn cái nút giấu trong người.

chíu chíu

hai đoạn dây nhọn bằng thép phóng đến cực nhanh xuyên qua cổ hai gã.vì quá bất ngờ hai tên lại đang thế công không kịp né chết thảm tại chỗ.

mọi người sửng sốt, không ngờ hai cao thủ cấp năm lại chết nhanh như vậy. tên thủ lĩnh tức giận hét lên:

“ các anh em xông lên trả thù cho các huynh đệ”

cả đám sáu người cùng xông lên.

Hải cười lớn nói:“ lâu rồi không được luyện tay, cũng tốt hôm nay cho các ngươi thưởng thức những vũ khí của ta“.

nói rồi không biết Hải dùng cách gì mà bỗng nhiên cả cơ thể cậu từ từ có một lớp áo giáp đen che phủ toàn thân từ đầu đến chân không lộ kẻ hở.

hai lùn khí nóng dưới hai chân phát ra cực mạnh làm cậu bay lên cao né tránh các chiêu thức bọn chúng rồi cực nhanh vừa bay vừa chạy nhanh như tia chớp, tàn ảnh màu đen cậu đến đâu nơi đó bọn cướp văng lên tới đó, máu văng khắp nơi.

Tên thủ lĩnh vung đao chém liên tục nhưng hoàn toàn không trúng Thanh Hải, nếu có trúng cũng không ăn thua vì áo giáp quá cứng, đao thương bất nhập. quả thật là vô đối.

hải nhảy lên xoay vòng trong người Hải phóng các phi tiêu bốn cánh đến tên thủ lĩnh làm hắn chống đỡ.

sau đó cậu rút mạnh hai sợi thép trong tay, các sợi thép bay đến trói tên thủ lĩnh lại. xong rồi Hải xoay người phóng đến dùng kéo cắt đứt đầu hắn.

cảnh tượng quá trán lệ, những người phía xa trông thấy cũng hãi hùng khiếp sợ. tránh ra xa sợ bị liên lụy.

“ồ thật là một tên thú vị” hắc bạch đệ tử viêm tiêu cười nói với nhau.

“ Thiệt là dũng mãnh, thiệt là đẹp trai quá đi, ta thích” vài cô nương đệ tử của Tây nữ tiên thốt lên.

“ ồ, vũ khí tốt, áo giáp tốt, tất cả chúng sẽ là của ta” Xạ Long mỉm cười thầm nhủ (cao thủ mới nổi)

Tửu thấy thân thủ và các thủ đoạn của Thanh Hải thì cũng tự nhận mình thua kém không bằng. riêng cái áo giáp thôi tửu chắc chắn sẽ đau đầu rồi huốn chi những thủ đoạn khác. giết cả chín tên toàn cấp năm trờ lên mà chỉ tốn vài phút thì cũng đủ thấy sự lợi hại của Thanh Hải.