Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 622




Chương 622:

 

“Ông ngoại, cháu…”

 

Sau khi cúp điện thoại, Cố Câm sững Sờ ngân ngơ nhìn chiếc điện thoại, ngay cả khi Tự Lệ Đình đã đi đến bên cạnh mà cô vẫn không phát hiện ra.

 

“Sao vậy?” Tư Lệ Đình ôm cô vào trong lòng ngực rôi nhẹ nhàng hỏi: “Ông cụ làm khó em à?”

 

Trông tháy biểu cảm của Có Cẩm là anh đủ hiêu đã xảy ra chuyện gì, ông cụ một mực muôn gả cô vào nhà họ Nam Cung, cho răng nhà họ Nam Cung mới môn đăng hộ đối với nhà cô ây.

 

Bây giờ cô ở trong nước lại tự ý công khai mối quan hệ yêu đương với anh, như vậy thì thể diện của nhà họ Nam Cung đặt ở đâu chứ?

 

Trước kia Nam Cũng Huân luôn chờ đợi Cố Cẩm, hi vọng cô có thể cho anh một cơ hội nhưng Có Cẩm cứ khăng khăng làm theo ý mình, công khai tình cảm với Tư Lệ Đình lúc ở trên du thuyền.

 

Cuối cùng Nam Cung Huân mắt hết kiên nhẫn nên đã trực tiếp trở về Mĩ để chất vấn nhà họ Có.

 

Cố Cẩm thở dài: “Đúng vậy, tuy là em vẫn biết ngày này chặc chăn sẽ đến nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy.

 

“Anh sẽ đi cùng với em.”

 

bà, ba, cứ để em đi đã, lúc này ông ” Cổ Câm nhìn anh với vẻ căng thàn Tư Lệ Đình là một người thông minh nên chắc hẳn anh cũng biệt thời điểm này đến nhà họ Cô sẽ không mây vui vẻ.

 

Tư Lệ Đình đặt ngón tay lên môi của Có Cảm đề ngắt lời cô, anh nhếch môi cười: “Chúng ta sớm đã là vợ chồng hợp pháp rôi, vợ chồng thì phải cùng nhau vượt qua khó khăn chứ. Dù là một cô con dâu xấu xí thì sớm muộn gì cũng sẽ phải gặp bố mẹ chồng, vậy chăng nhẽ anh lại không có khả năng làm việc đó sao?”

 

Cố Cẩm liên tục lắc đầu: “Không, anh rất giỏi, rất xuất sắc, làm sao có thể không đủ khả năng chứ, chỉ là…

 

Tất cả mọi người đều nhận thầy sự xuất sắc của Tư Lệ Đình. Xét về bản lĩnh hay ngoại hình thì anh cũng đều là người cực kì xuất sắc.

 

Trong chuyện này, chỉ có một điều không tốt là nhà họ Có với nhà họ Nam Cung luôn có quan hệ rất tốt với nhau, nhà họ Nam Cung lại là một gia tộc bề thế hàng trăm năm.

 

Tư Lệ Đình thiệt hơn vì không có một gia cảnh tốt. Nhìn từ góc độ của Có Câm thì anh là một chủ lớn trong giới kinh doanh cũng được mà cho dù anh có làm một kẻ ăn xin ở lề đường thì cô cũng sẽ không ghét bỏ anh.

 

Nhưng nhà họ Cô không như vậy, gia tộc càng lớn thì lại càng xem trọng gia thế của đối phương, từ xưa đền nay đều như thê.

 

Gia thế của Tư Lệ Đình còn thấp kém hơn nhiều SO VỚI Nam Cung Huân.

 

Thân thế của anh không rõ ràng, lại còn mang thân phận con riêng, không biêt người nhà họ Cô sẽ nói như thê nào.

 

Những người vốn đã không hài lòng thì cho dù Tư Lệ Đình chỉ có một chút điểm yếu họ cũng sẽ không buông tha. Ề Có Cầm lo lắng Sợ rằng anh về nhà họ Có với cô sẽ bị chê cười. Để bảo vệ Tư Lệ Đình, cô không muôn anh đi đề rồi phải nhận những lời nói xâu xa đó.

 

Tư Lệ Đình hiểu rất rõ những gì cô muốn nói, Tư Lệ Đình nhẹ nhàng nói: “Chúng ta sớm muộn gì cũng phải bước qua cánh cửa này, cứ kéo dài trốn tránh cũng không phải là cách, anh biết em muốn tốt cho anh nhưng Cẩm Khê, anh là đàn ông, hãy đề anh gánh vác những chuyện này, được không?”

 

Trong lòng Có Cẩm thồn thức lo lắng, cô gật đâu thật mạnh và nói: “Được!”

 

“Ngay mai anh đi giải quyết chuyện.

 

công ty một chút, ngày kia mình xuất phát nhé.”

 

Hai người đã lên lịch ngày kia bay sang Mĩ, tạm thời Có Cầm sẽ nhờ Đường Minh và Tiểu Đào phụ trách chuyện họp tác.

 

Buổi tối trước khi xuất phát, Cố Cảm đã uống rất nhiều rượu, cô nghĩ về thời gian cô mới trỏ lại nhà họ Có đã nhận được rất nhiều sự nghỉ ngờ từ mọi người. …., Ngay cả cô mà những người nhà họ Cô cũng chẳng nói được gì tốt đẹp, huống chỉ là Tư Lệ Đình.

 

Hai người cậu đó chắc chắn sẽ tìm mọi cách đề gây khó dễ cho Tư Lệ Đình. Nghĩ đền việc Tư Lệ Đình tốt với cô đên khi Tư Lệ Đình đến nhà họ Có lại bị mọi người chế nhạo, vẫn là cô đã có lỗi với anh.

 

Trước kia cô không có tiền, cũng không có gia thê nên chẳng làm được chuyện gì, thế mà không ngờ bây giò khi đã có tiền có thế nhưng vận không thể làm được một số chuyện như trước kia.

 

Xem ra thế giới này thật lón, cho dù có là ai thì cũng không thể tùy ý làm những chuyện mà mình mong muốn.