Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1457: Tự tìm đường chết (2)




Năm đó Tinh Hồn nhất tộc đúng là dùng diệt tộc với tư cách uy hiếp, bức bách Hoàng Kim Vực Thú nhất tộc trở thành chủng tộc phụ thuộc Tinh Hồn nhất tộc, trong trí nhớ truyền thừa của Hoàng Kim Vực Thú, đối với Tinh Hồn nhất tộc có một ít sợ hãi phát ra từ bản năng.

Nhưng mà, con Hoàng Kim Vực Thú này không giống người thường chính là, nó dung hợp Linh thể của Diệp Thần, đã hoàn toàn nghe lệnh Diệp Thần rồi! Cho nên Huyền Dạ đối với Hoàng Kim Vực Thú uy hiếp cùng đầu độc, đều hoàn toàn vô dụng!

- Cái gì gọi là tự tìm đường chết, là cái này a!

Ma Da, Thí Tuyệt cười ha ha.

Bọn hắn đã sớm xem Huyền Dạ khó chịu rồi, chứng kiến Huyền Dạ bị chơi xỏ, tự nhiên phi thường hả giận.

Hai khối đầu lâu của Hoàng Kim Vực Thú chậm rãi mở ra, sưu sưu sưu, Diệp Thần mang theo cả đám nhân mã nối đuôi nhau mà ra, xuất hiện ở trong hư không bên ngoài.

- Chuyện gì xảy ra?

Huyền Dạ vẫn đang mờ mịt vô tri.

Khi hắn ngẩng đầu, lúc này mới nhìn đến Diệp Thần, Ma Da,… Huyền Dạ nghi hoặc, vì cái gì bọn hắn Diệp Thần sẽ từ bên trong đầu lâu Hoàng Kim Vực Thú đi ra.

Sau một khắc, hắn cuối cùng hiểu rõ, con Hoàng Kim Vực Thú này đã có chủ rồi, hơn nữa chủ nhân, hẳn là Diệp Thần!

Bọn người Ma Da cùng hắn giao thủ nhiều lần, có bao nhiêu chi tiết hắn cũng biết được nhất thanh nhị sở.

Như vậy, người duy nhất ở ngoài hắn đoán trước, là Diệp Thần rồi!

Điều đó không có khả năng!

Tuyệt không có khả năng này!

Nội tâm Huyền Dạ điên cuồng hò hét, thật sự khó có thể tin.

Vì cái gì? Vì cái gì Hoàng Kim Vực Thú sẽ bị một nhân loại phục tùng?

Sắc mặt Huyền Dạ một mảnh hôi bại, giờ mới hiểu được, hắn lâm vào trong bẫy Diệp Thần, bị Diệp Thần đùa bỡn! Hơn nữa là hắn tự nguyện ngoan ngoãn đi đến lòng bàn tay Hoàng Kim Vực Thú!

Trong lòng Huyền Dạ có một loại không cam lòng mãnh liệt, hắn không thể tin tưởng, vì cái gì con Hoàng Kim Vực Thú này lại là của Diệp Thần!

Ma Da ở bên tai Diệp Thần nói:

- Ca ca của hắn là cao tầng bên trong Minh Thành, nếu chúng ta giết hắn đi, cho dù có thể nói là Sứ Ma làm, ca ca hắn cũng chưa chắc sẽ tin, rất có thể sẽ đối phó chúng ta!

- Thả hắn cũng không được!

Thí Tuyệt ở một bên nhìn chằm chằm vào Huyền Dạ, nếu như Huyền Dạ rời khỏi, sớm muộn là một cái phiền phức, hiện tại đúng là cơ hội vĩnh tuyệt hậu hoạn tốt nhất.

Huyền Dạ người này, là tuyệt đối không thể thả hổ về rừng!

- Giết!

Diệp Thần lạnh lùng thốt, phi thường quả quyết, mặc dù Mộ Dạ muốn tìm phiền toái cái kia lại có thể thế nào, mình có Thiên Nguyên làm hậu trường, đến lúc đó chúng ta ai sợ ai!

- Làm càn, các ngươi lớn mật! Các ngươi không thể giết ta, bằng không mà nói, chờ các ngươi đi ra ngoài, một cái cũng đừng nghĩ sống!

Sắc mặt Huyền Dạ đại biến gào thét, Diệp Thần lại muốn giết chết hắn! Chẳng lẻ không sợ ca ca hắn tìm phiền phức sao?

Thần sắc Diệp Thần hờ hững nhìn xem Huyền Dạ, như loại người Huyền Dạ này, chết chưa hết tội!

Ma Da, Thí Tuyệt đều có chút kinh ngạc, Diệp Thần rõ ràng nhanh như vậy thì có quyết đoán, xem ra là đã tính trước rồi.

- Còn dám ở chỗ này phóng ngoan thoại!

Lôi trụ trong tay Ma Da, bổ vào trên người Huyền Dạ, làm cho Huyền Dạ lập tức quỳ trên mặt đất, chảy máu tươi như điên.

- Các ngươi đều nhớ kỹ cho ta!

Huyền Dạ ánh mắt đỏ thẫm mà nhìn chằm chằm vào bọn người Diệp Thần, hắn cho tới bây giờ vẫn là chưa tin, Diệp Thần rõ ràng dám giết hắn!

Diệp Thần một Nhân tộc không có bối cảnh gì, dám đắc tội ca ca hắn? Cho dù Thiên Nguyên đối với Diệp Thần có chút hứng thú, nhưng mà gần kề chỉ là có chút hứng thú mà thôi, Diệp Thần còn chưa trở thành đệ tử của Thiên Nguyên!

- Giết!

Diệp Thần nhàn nhạt phân phó nói, thong dong về tới trên đỉnh đầu Hoàng Kim Vực Thú, thanh âm của Diệp Thần, bình tĩnh đến thần kỳ.

Huyền Dạ khó có thể tin nhìn xem bóng lưng Diệp Thần, bỗng nhiên tầm đó, hàn ý thật sâu từ cột sống thăng đi lên.

Ma Da cùng Thí Tuyệt đối với Huyền Dạ vốn là một chầu hành hung, đánh cho Huyền Dạ giận sôi lên, vô cùng thê thảm, cuối cùng Vực thú "Bành" một tiếng, tay phải sờ, Huyền Dạ hóa thành tro tàn trong hư không.

Lại một Thần Tấn Tinh Hồn cường giả, đã bị chết ở ngoại vực thế giới.

Huyền Dạ chết cũng không thể ở trong nội tâm Diệp Thần khiến cho bao nhiêu gợn sóng, ánh mắt Diệp Thần hướng xa xa nhìn lại, đã rơi vào trên Hư Dật thần kích cùng bình sứ kia.

Diệp Thần thả người hướng Hư Dật thần kích xa xa lao đi.

Hư Dật thần kích lơ lửng ở trong hư không, Diệp Thần tới gần lúc này mới nhìn rõ ràng bộ dáng của nó, bộ dạng nó đại khái dài hơn ba mét, kim quang vờn quanh, chung quanh ẩn ẩn có một ít hư ảnh yêu vật đang nhảy nhót.

Những yêu vật này tướng mạo cổ quái dữ tợn, rồi lại có một loại trang nghiêm điềm lành chi khí, thoạt nhìn có chút quái dị.

- Những yêu vật này, đều là Hư Dật Thánh Thú, thanh Hư Dật thần kích này phong ấn linh hồn một con Hư Dật Thánh Thú, với tư cách Khí Linh của nó!

Thanh âm Thiên Nguyên ở bên tai Diệp Thần nói.

Hư Dật Thánh Thú?

Diệp Thần mơ hồ nhớ tới những tài liệu của Nam Cung Trạch kia, Hư Dật Thánh Thú là chủng tộc phi thường cường đại trong vũ trụ, tồn tại đệ nhất loại chủng tộc, bởi vì chúng là chủng tộc thích hợp nhất bắt trở thành Khí Linh, cho nên rất sớm đã bị đại lượng bắt giết mà diệt tuyệt.

Thực lực Hư Dật Thánh Thú là không thể nghi ngờ, Hư Dật Thánh Thú là chủng tộc Thần linh trong truyền thuyết, coi như là Hư Dật Thánh Thú yếu nhất, cũng có thực lực Tinh Chủ đỉnh phong.

Đáng tiếc chính là, coi như là chủng tộc mạnh như thế, cũng đã chôn vùi trong vũ trụ rồi.

Trong nội tâm Diệp Thần thầm than, Địa Thần Binh quả nhiên không giống người thường, không phải binh khí bình thường có thể so sánh.

Theo Diệp Thần càng ngày càng tiếp cận Hư Dật thần kích, hắn liền cảm thấy trên Hư Dật thần kích có lực lượng bài xích vô cùng cường đại.

Một cỗ sát khí kiên quyết, hướng Diệp Thần đập vào mặt.

Một thanh Thần Binh vô chủ, rõ ràng có được sát khí kinh người như vậy!

Cổ sát khí này, để cho Diệp Thần cảm giác linh hồn giống như là cứng lại rồi, có một loại lực lượng trói buộc khó có thể giãy giụa.

Ánh mắt Diệp Thần đột nhiên như đao, bắn về phía Hư Dật thần kích, từng bước một kiên định hướng Hư Dật thần kích đi đến.

Theo Diệp Thần càng ngày càng tới gần, Hư Dật thần kích có chút chiến minh, một cỗ uy lực càng thêm cường đại, hướng bên Diệp Thần trấn áp tới.

Ở dưới cỗ lực lượng này áp bách, Diệp Thần không khỏi đạp đạp đạp lui về phía sau mấy bước, sắc mặt tái nhợt.

Địa Thần Binh thật cường đại, gần kề chỉ là nương theo Khí Linh uy áp, liền làm cho không người nào có thể đến gần!

Chứng kiến Diệp Thần bị Hư Dật thần kích uy áp bức lui, phía sau A Ly, Sư gia đều có chút kinh ngạc.

Ma Da, Thí Tuyệt hai mặt nhìn nhau, bọn hắn căn bản không nghĩ tới, một thanh binh khí rõ ràng đã cường đại đến trình độ như vậy, ngay cả Diệp Thần cũng có thể bức lui.