Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 4 - Chương 29




Chỉ thấy ở phía trước cư nhiên là một mảnh quặng rộng lớn.

Trên tầng cao nhất là một đống lớn hắc kim huyền thiết. Tuy rằng hắc kim huyền thiết không hi hữu nhưng quặng hắc kim huyền thiết lại luôn phân bố rất phân tán, rất ít có tình huống một đống lớn cùng ở một chỗ. Nguyệt Hoa đại lục sử dụng hắc kim huyền thiết đều là thông qua khai thác sau đó mới chiết xuất ra. Nhưng hắc kim huyền thiết trước mắt cư nhiên có độ tinh khiết rất cao, căn bản không cần phải chiết xuất ra mà có thể trực tiếp sử dụng.

Quặng hắc kim huyền thiết phía trước, màu sắc khoáng thạch đột nhiên thay đổi. Vốn là một mảnh màu đen lập tức thành một mảnh màu trắng.

Khoáng thạch màu trắng thế nhưng toàn bộ đều là bạch kim huyền thiết tinh thuần. Tuy rằng bạch kim huyền thiết cũng không tính là loại tài liệu tuyệt thế gì, nhưng vô luận là ở phương diện cấp bậc đều cao hơn so với hắc kim huyền thiết. Ở ngoại giới cũng chưa từng xuất hiện nhiều quặng bạch kim huyền thiết như vậy.

Chỉ nhìn thấy hai loại khoáng thạch này Nguyệt Vũ đã thấy rung động không thôi, nhưng mà càng thêm rung động không chỉ ở cái này. Nguyệt Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng từng đợt từng đợt quang mang nhè nhẹ đến từ sâu bên trong thâm cốc, và cũng có cùng độ dày năng lượng như ở đây.

Không biết bên trong sẽ có bảo bối gì có thể khiến nàng càng thêm rung động? Trong lòng Nguyệt Vũ hơi hơi kích động... Cho dù kích động, Nguyệt Vũ cũng rất nhanh giấu đi cảm xúc, cước bộ nhanh hơn hướng về phía sâu bên trong thần cốc đi đến... Càng đi vào sâu năng lượng dao động càng rõ ràng. Nguyệt Vũ không hề nghi ngờ nếu dùng một ngọn lửa để kiểm tra năng lượng bên trong thì tuyệt đối có thể đem toàn bộ thâm cốc tạc nổ.

Quả nhiên, sau khi Nguyệt Vũ xuyên qua quặng bạch kim huyền thiết thì liền thấy một mảnh quặng màu lam đen.

Quặng màu lam đen, lóe ra hào quang màu lam từ từ đậm lên, quỷ dị mà lại thần bí. Đồng thời, khoáng thạch dưới chân truyền ra một cỗ hàn ý băng lãnh rất mạnh. Đứng ở chung quanh phiến quặng này làm cho người ta có cảm giác giống như đứng ở nơi băng thiên tuyết địa, băng hàn thấu xương.

Bị cỗ lãnh ý bất thình lình kích thích Nguyệt Vũ phát ra huyền lực chống lại cái lạnh, sau đó lập tức cẩn thận quan sát quặng màu lam đen, một ít tin tức trong đầu bắt đầu trồi lên.

Tính chất màu lam đen, u quang màu lam thâm, đây là... Hàn thiết ngàn năm! Không nghĩ tới mảnh quặng ở nơi này cư nhiên là quặng hàn thiết ngàn năm!

Sau khi ý thức được khoáng thạch trước mắt là hàn thiết ngàn năm, cùng với biết công dụng đặc thù của nó, Nguyệt Vũ lại rung động.

Hàn thiết ngàn năm chính là một loại tài liệu vô cùng lạnh, loại tài liệu này hình thành là khoáng thạch bình thường thông qua thời gian ngàn năm hấp thu băng nguyên tố của thiên địa linh khí, sau đó trải qua áp súc cuối cùng ngưng tụ mà thành. Hàn thiết ngàn năm hình thành, đối với độ dày của linh nguyên có yêu cầu rất cao, ở địa phương có độ dày linh nguyên không cao, cho dù có trải qua ngàn năm thì cũng rất khó có thể hình thành được hàn thiết. Cho nên, ở Nguyệt Hoa đại lục tài liệu hàn thiết ngàn năm rất hi hữu, bình thường thì chỉ có ở bên trong những địa phương nguy hiểm có độ dày linh nguyên cao thì mới có. Bởi vì có đầy đủ băng hệ nguyên tố nên hàn thiết ngàn năm có năng lực chống đỡ năng lượng cực nóng rất mạnh.

Cho nên, thường sử dụng loại tài liệu để tạo ra lô đỉnh luyện khí hoặc là tấm chắn kháng hỏa. Loại tài liệu này mà được luyện chế thành lô đỉnh luyện khí thì trước mắt chỉ có một cái của hội trưởng nghiệp đoàn luyện khí. Bất quá tính chất lô đỉnh của hội trưởng nghiệp đoàn luyện khí cũng không thuần khiết, so sánh với hàn thiết ngàn năm trước mắt này thì chất lượng kém rất lớn!

Khiếp sợ qua đi, người luôn luôn bình tĩnh như Nguyệt Vũ cũng trở nên không bình tĩnh. Nhiều hàn thiết ngàn năm như vậy, nếu nàng lầy đi toàn bộ thì không muốn phát tài cũng khó khăn! Bất quá Nguyệt vũ vẫn rất lý trí, lòng tham quá nhiều cũng không tốt. Hơn nữa nơi này néu như đến cả thực cổ khoáng thạch như hàn thiết ngàn năm đều có thì có khả năng còn có thứ gi đó còn trân quý hơn hàn thiết ngàn năm. Cho dù phía trước không có cái gì thì quay lại lấy một ít hàn thiết ngàn năm cũng không muộn! Nghĩ đến đây,Nguyệt Vũ quyết đoán buông tha cho hàn thiết ngàn năm, đi qua hàn thiết ngàn năm hướng về phía trước bay nhanh đi.

Xuyên qua quặng hàn thiết ngàn năm, Nguyệt Vũ tiếc nuối phát hiện phía trước đã không còn đường có thể đi. Không có đường đi thì cũng không có cái gì, mấu chốt là không có bào bối mới gì a!

“Cái gì? Cư nhiên không có đường, chính xác hơn là không có bảo bối?!” Nguyệt Vũ có chút thất vọng lắc đầu thở dài nói. Vốn tưởng rằng còn có thể gặp được bảo bối khiến kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ nhưng mà hy vọng này đã thất bại a... Bất quá, cho dù đã hết đường, Nguyệt Vũ vẫn không tin ở nơi này trừ hàn thiết ngàn năm thì không còn có bảo bối gì khác, dù sau nàng vẫn cảm nhận được kích thích của một loại độ dày năng lượng cao ở phía trước, bất quá địa thế nơi này gập ghềnh phức tạp, địa phương chôn dấu bảo bối thật sự muốn tìm cũng khó khăn.

Quay người xoay đầu, ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ đang rối rắm không biết làm như thế nào có thể tìm được địa phương cất bảo bối thì phía trên một vách đã cách đó không xa hiện lên một doàn hào quang. Hào quang bày biện ra đạm kim sắc, rất là huyến lệ. Đồng thời khi ánh hào quang thoát ra còn đi kèm với một trận năng lượng cực cao...

Tuy rằng chỉ trong nháy mắt nhưng với cảm quan siêu cường của Nguyệt Vũ thì trong giây lát trong đầu vẫn lướt qua được tin tức. Lập tức trong mắt Nguyệt Vũ xẹt qua vui sướng, bộ pháp dưới chân hình thành nhất thời hóa thành trận lưu quang hướng về phía vách đá phi thân mà đi... Mặc dù vách đá cao nhưng độ cao như vậy đối với một cường giả cấp huyền tông mà nói cũng chỉ như một bữa ăn sáng.

Bay lên đến độ cao mà hào quang truyền đến, Nguyệt Vũ phát hiện bên trên vách đá cư nhiên có một sơn động!

Cửa vào sơn động thật ra không nhỏ, bất quá, cho dù có lớn thì ở dưới vách đá cũng không thể nhìn thấy. Nếu không có đạo hào quang kia thì chỉ sợ Nguyệt Vũ cũng không thể phát hiện ra được sơn động này.

Theo cửa động đi vào xem, có thể thấy được một chút ánh sáng mỏng manh ở bên trong truyền đến. Ánh sáng rất yếu nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể nhìn rõ.

Cẩn thận quan sát một lượt, Nguyệt Vũ không nhìn ra có nguy hiểm gì. Lập tức Nguyệt Vũ đem thần thức chậm rãi đưa vào bên trong sơn động.

Nguyệt Vũ cũng không rõ ràng tình hình bên trong, lo lắng bên trong tồn tại huyền thú có cấp bậc cao cường thì tinh thần lực có thể lọt vào phản phệ, cho nên nàng chỉ đưa thần thức đi thong thả. Thần thức dần dần tiến vào, nhưng vừa tiến vào một chút liền mạc danh kỳ diệu bị cắn nuốt. Hoàn toàn không có chút tin tức nào, giống như đá chìm đáy biển.

Quỷ dị như vậy làm cho Nguyệt Vũ cảm thấy kinh ngạc. Từ khi nàng sử dụng thần thức tới nay còn chưa bao giờ xuất hiện tình huống như vậy. Nay thần thức như đá chìm biển thì biết giải thích như thế nào đây?

“Chủ nhân thần thức bị cắn nuốt, phỏng chừng bên trong có năng lượng cường đại cản trở, hoặc là có thiết trí hạn chế linh tinh. Về phần cụ thể là nguyên nhân vì sao, Thiển Lam cũng không biết.” Giống như là biết nghi hoặc của Nguyệt Vũ, linh hồn truyền âm của Thiển Lam liền đối với Nguyệt Vũ giải thích.

Nghe Thiển Lam giải thích, liên hệ với năng lượng dao động cường độ cao ở phía trước, Nguyệt Vũ đại khái đoán rằng vì tồn tại bên trong có quan hệ với năng lượng cường độ cao, cho nên mới làm cho thần thức không thể xem xét. Nếu thật sự là như vậy thì thật ra cũng không có gì đáng sợ.

Không chút do dự, Nguyệt Vũ nhấc chân cẩn thận tiến nhập vào bên trong sơn động... Càng vào sâu bên trong sơn động, thì ánh sáng càng nhiều hơn. Có lẽ là ánh sáng ở sâu trong sơn động truyền đến.

Đi được một khoảng cách, cư nhiên một chút nguy hiểm Nguyệt Vũ cũng không gặp phải. Quỷ dị như thế thật ra lại làm cho Nguyệt Vũ có chút lo lắng. Bình thường mà nói, sơn động như vậy sẽ không thể không có cao giai huyền thú tồn tại a, vì cái gì mà không gặp được?

Bảy bước tám bước, ở bước cuối cùng Nguyệt Vũ rốt cuộc cũng thấy một mảnh ánh sáng ở phía trước. Trong lòng Nguyệt Vũ lập tức vui vẻ, tốc độ nhanh hơn hướng về chỗ ánh sáng kia đi đến.

Sau khi đến gần thấy cảnh tượng ở chỗ ánh sáng, Nguyệt Vũ lại bị khiếp sợ, ngay sau đó là mừng như điên.

Chỉ thấy tiền phương là một khoảng không rộng lớn, phía trên bãi thả đủ loại vật phẩm có ánh sáng lòe loẹt. Những vật phẩm sáng lên đó chính là nguồn sáng.

Trong chỗ vật phẩm Nguyệt Vũ sắc bén phát hiện ra được mấy khối vật phẩm giống như thủy tinh nhưng lại có năng lượng dao động vô cùng cường đại. Dao động năng lượng như vậy chính là những dao động Nguyệt Vũ cảm nhận được lúc trước không thể nghi ngờ!

Vừa thấy, Nguyệt Vũ liền cảm nhận được những dao động năng lượng kia thì trong đầu cũng nhất thời xuất hiện tư liệu của nó.

Loại giống như thủy tinh này, tản ra hào quang màu vàng cư nhiên là kết tinh của năng lượng!

Kết tinh năng lượng chính là kết quả áp súc của độ cao thiên địa linh khí. Một khối năng lượng kết tinh đều trải qua vạn năm tích lũy mới có thể hình thành, trong đó ẩn chứa độ dày linh khí rất cao. Càng là năng lượng hàm lượng nhiều năng nguyên kết tinh, tính chất càng trong suốt, trong suốt tinh thuần giống như linh nguyên. Mà mấy khối năng nguyên kết tinh ở nơi này phi thường trong suốt chính là tinh phẩm trong cực phẩm!

Một khối năng nguyên kết tinh trung đẳng đối với huyền giả mà nói tuyệt đối là cực độ dụ hoặc. Bởi vì một khối năng nguyên kết tinh có thể làm cho một vị đê giai huyền giả tăng lên một giai thực lực; có thể làm cho một vị địa giai huyền giả tăng lên lục nguyệt (6 cấp) thực lực; cũng có thể khiến cho một vị thiên giai cao thủ đề cao thực lực lên bốn tầng !

Không chỉ có thế, năng nguyên kết tinh còn có thể đảm bảo xác suất thành công tiến giai rất cao. Sự khủng bố như vậy thật sự có thể khiến cho người ta điên cuồng! Năng nguyên kết tinh ở Nguyệt Hoa đại lục rất hiếm thấy, nhưng ở nơi này lại có thể xuất hiện bốn khối!

Nguyệt Vũ nhìn bốn khối năng nguyên kết tinh ở trước mắt, ánh mắt cực nóng hiện lên. Hiện tại nàng là tam nguyệt huyền tông, nếu sử dụng một khối kết tinh năng nguyên không phải sẽ tiến lên tôn giai cường giả hay sao? Nghĩ đến đây Nguyệt Vũ cũng có chút không dám tin.

Chẳng lẽ là nhân phẩm của nàng đại bùng nổ? Vân khí của nàng có phải tốt quá hay không? Người ta cả đời còn không thấy được một khối, hôm nay nàng lại gặp được rất nhiều.

Nguyệt Vũ đem mấy khối năng nguyên kết tinh nhặt lên bỏ vào bên trong không gian giới chỉ. Bây giờ nàng còn chưa chuẩn bị sử dụng năng nguyên kêt tinh. Nếu hiện tại sử dụng thời gian tiến giai sẽ kéo dài đến lúc nào cũng không biết, có khả năng đến thời điểm bí cảnh mở ra nàng còn chưa hoàn thành tiến giai được. Nếu như vậy thì nàng sẽ bị nhốt bên trong bí cảnh, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào!

Thu hết năng nguyên kết tinh, Nguyệt Vũ liền cẩn thận tìm trong một đám vật loang loáng trên mặt đất, bất quá vẫn chưa tìm được thứ gì quý trọng hơn so với năng nguyên kết tinh. Bất quá trong đó vẫn có một số thứ không phải không tốt, không bằng nói là một ít huyền thú tinh hạch. Một ít tinh hạch ở bên trong nơi này cư nhiên tồn tại mấy khối tinh hạch cấp bậc vương giả thú!

Đào bảo một phen, đem tất cả mọi thứ từ trên xuống dưới chỉ cần lọt vào trong mắt thì đều vơ vét hết vào trong nhẫn không gian, đến khi nàng không còn cảm thấy có thứ gì chướng mắt bỏ quên nữa.

Thật lâu sau, sau khi Nguyệt Vũ cảm thấy thật sự là không còn khả năng có thể tìm thấy gì nữa chuẩn bị chạy lấy người. Thì đúng lúc này, một trận chấn động truyền đến quanh thân tường đất xung quanh cùng với đó là một tiếng hô như rồng ngâm, suýt chút nữa đem Nguyệt Vũ đánh ngã trên mặt đất.