Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 5 - Chương 37: Một cước đá bay!




Chỉ còn ba ngày nữa là tới thiên tài cùng cường giả chi chiến Dạ thành. Mà thế lực khắp nơi trên đại lục, lúc này đã lục tục đến Dạ thành, người người trụ tại khách sạn Dạ thành.

Mọi người đều biết Nguyệt Hoa đại lục rộng lớn, bởi vậy trên đại lục này tự nhiên là sẽ không thiếu thiên tài cùng cường giả.

Trong những thiên tài, nổi danh đặc biệt là tứ đại thiếu chủ của tứ đại gia tộc cùng nhị hoàng tử hoàng tộc. Năm người đều là thiên phú tuyệt thế, thiên phú dị bẩm! Là ngũ đại thiên tài mọi người công nhận. Lam Nhược Thiên là tiêu biểu nhất trong mấy người này!

Đương nhiên, ngoại trừ năm vị tuyệt thế thiên tài này ra, cũng có rất nhiều thiên tài thanh danh vang dội. Tỷ như nói nhi tử nhất đẳng công tước, Lạc Hải Thiên, chất nữ của hội trưởng tuần thú nghiệp đoàn Tử Tiên Nhi, chất nữ hội trưởng luyện khí sư nghiệp đoàn Dương Thấm, cùng với thiếu gia của gia tộc gần bằng tứ đại gia tộc, Viêm Tĩnh Vũ... Đương nhiên ngoại trừ mấy vị thanh danh vang dội này ra, còn có rất nhiều vị che dấu. Tỷ như nói Đạt Hề công quốc bên cạnh Maya đế quốc, vương tử Đạt Thản; Tây Quynh Tư công quốc, công chúa Tây Nhã. Nghe nói thiên phú hai người này cũng vô cùng cường hãn! Bất quá, trong thiên tài, luôn có người hành động ẩn lấp che dấu, bởi vậy người biết rất ít, thậm chí là chưa từng nghe nói qua!

Vốn thiên tài chi chiến lần này, nếu Dạ Phù Phong không mất tích, mọi người khẳng định cho rằng đệ nhất thiên tài này không phải Dạ Phù Phong thì không còn ai khác. Dù sao thiên phú tu luyện khủng bố như vậy, hơn nữa thân phận đế vương tuần thú sư, không làm đệ nhất cũng khó! Nhưng sau trận chiến tại đế đô mấy tháng trước, Dạ Phù Phong biến mất, dần dần phai nhạt trong mắt mọi người. Có chút người còn nói Dạ Phù Phong đã ngã xuống trong trận đại chiến lúc đó; Cũng có người nói Dạ Phù Phong bị thế lực thần bí bắt đi, lành ít dữ nhiều; Cũng có người nói, một thân tu vi của Dạ Phù Phong trong trận chiến kia toàn bộ bị hủy, thành một phế vật... Dạ Phù Phong biến mất, khiến cho thiên tài chi chiến lần này, phủ thêm một tầng mờ ảo, hơn một chút không xác định!

Về phần cường giả, trên đại lục cũng tồn tại rất nhiều. Bình thường mọi người đều xưng những cao thủ trên thiên giai là tuyệt thế cường giả. Bởi vì tu vi phía trên thiên giai, phóng nhãn toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục, đều là Kim Tự Tháp đứng đầu. Về phần thiên giai Huyền đế cường giả, thì chính là tuyệt thế cường giả đứng đầu! Tu vi như vậy, tại phiến đại lục này, trong thế lực, đã ngừng phát triển!

Tứ đại gia tộc, ngũ đại công hội cùng một số thế lực lớn đều có Huyền đế cường giả. Các cường giả cấp bậc này, đều là trấn trạch chi bảo* của mỗi một thế lực.

(*) người trấn giữ tộc.

Còn Huyền đế cao nhất, cho dù là thế lực lớn như đại gia tộc, cũng là ít lại càng ít.

Mọi người đều biết, gia chủ tứ đại gia tộc, cùng hội trưởng tứ đại công hội đều là cường giả Huyền đế cao nhất! Còn về các Huyền đế cao nhất khác lại vô cùng ít. Không phải không có, mà là rất nhiều cường giả cao nhất đều hành động che dấu, chú trọng tu hành, bởi vậy ít người biết!

Nói ngắn lại một câu, đại lục này thoạt nhìn yếu đuối nhưng tuyệt đối rất thâm sâu!

Tin tức về thiên tài cường giả, trên đường Nguyệt Vũ đều tùy ý vô tình nghe được. Đối với chuyện này, Nguyệt Vũ không để trong lòng. Dù sao nàng đối với thiên tài chi chiến cùng cường giả chi chiến đều không hứng thú. Nàng quan tâm chính là nhanh chóng giải quyết Dạ gia!

Sau khi rời khỏi Vụ ẩn thành, đối với linh hồn nàng vẫn không hiểu biết được bao nhiêu. Bất quá từ mấy ngày trước thí nghiệm thiên phú tu ma tại Hi Lạp Nhĩ thành, nàng ẩn ẩn cảm giác được một chút thân thiết đối với nguyên tố xung quanh!

Trong tất cả các loại nguyên tố, đối với ba loại nguyên tố thủy hệ, hỏa hệ cùng mộc hệ, nàng cảm giác quyen thuộc nhất, có đôi khi ngồi thiền tĩnh tu, thậm chí có thể cảm nhận được ước số của nguyên tố xung quanh!

Cảm giác như vậy, làm cho Nguyệt Vũ rất là kinh ngạc. Cho tới nay đều là tu luyện huyền lực, nay đột nhiên có cảm giác như vậy, làm cho Nguyệt Vũ lập tức lâm vào hoang mang, nàng ẩn ẩn cảm thấy mình giống như đang lệch khỏi đường quỹ đạo tu hồn, hướng về tu ma trong truyền thuyết!

Nhận biết như vậy, không hề nghi ngờ là làm cho Nguyệt Vũ có vài phần mê mang. Dù sao con đường tu ma trên Nguyệt Hoa đại lục này đã tuyệt tích. Nàng như vậy chính là hoàn toàn mở ra một con đường tu luyện mới! Không có kinh nghiệm tiền bối, không có cao thủ chỉ điểm, như vậy tuy rằng nguy hiểm, nhưng Nguyệt Vũ cũng vẫn lạnh nhạt mà đối mặt. Dù sao một con đường tu luyện mới, là khiêu chiến, cũng là kỳ ngộ!

“Nguyệt Vũ, ta gần đây cảm nhận được tu luyện trong cơ thể ngươi bắt đầu thiên về tu hành nguyên tố!” Thanh âm Triệt từ không trung truyền vào trong tai Nguyệt Vũ.

“Triệt, ngươi có biết đến tu ma sao?” Nghe được thanh âm Triệt, Nguyệt Vũ lúc này mới nhớ tới nơi này còn có một Triệt kiến thức rộng rãi!

“Kỳ thật ngươi không cần lo lắng cái gì, người tu ma cũng không phải đã tuyệt tích, mà chức nghiệp như vậy ở phiến đại lục kia rất lưu hành, người ở nơi này ít biết thôi! Tu ma ở Nguyệt Hoa đại lục tuy rằng không thấy bóng dáng, nhưng cũng không phải không có. Còn nhớ rõ hai tên tôn thượng Thần Ẩn thành ngày ấy tại Lossa đế đô kia không? Bọn họ tuy rằng không phải người tu ma, nhưng trên người đã có hơi thở của người tu ma. Bọn họ như vậy, hẳn là ở cùng người tu ma đã lâu!” Triệt hơi hơi nhíu mi, thản nhiên giải thích nói.

Nghe được Triệt giải thích, Nguyệt Vũ hơi hơi kinh ngạc. Hai tên tôn thượng Thần Ẩn thành kia, nàng làm sao có thể không nhớ rõ? Thù ngày ấy, nàng nhất định phải báo! Bất quá, thân phận bọn họ nay càng thêm quỷ dị. Thần Ẩn thành này rốt cuộc là nơi như thế nào? Cư nhiên còn có người tu ma! Lúc này, nàng không chỉ muốn đi Thần Ẩn thành giải quyết cừu hận lúc trước, mà trong lòng cũng rất ngạc nhiên đối với nơi như vậy!

“Triệt, tu ma rốt cuộc cùng tu hồn có cái gì khác nhau? Là lợi hại hơn một ít sao?” Nguyệt Vũ hiện tại đối với tu ma cảm thấy rất là hứng thú.

“Không thể nói như vậy. Tu ma cùng tu hồn là hai loại hình thức u luyện. Tựa như huyền khí cùng kiếm khí vậy. Chẳng qua phương thức tu hồn cùng tu ma càng cao thâm hơn, càng cường hãn hơn. Bất quá cũng chỉ là cân sức ngang tài thôi! Muốn nói tu hồn cùng tu ma khác nhau thế nào, tu ma là tu luyện nguyên tố lực, còn tu hồn là tu luyện linh hồn lực.

Thông qua tu luyện nguyên tố lực có thể tăng cường ý thức thân hưu cùng cảm giác câu thông với nguyên tố bên ngoài. Phương diện này năng lực càng mạnh, khả năng khống chế nguyên tố lại càng cường, công kích phòng ngự hiệu quả lại càng cường hãn! Linh hồn lực còn lại là thông qua tu luyện linh hồn khiến cho linh hồn của bản thân càng thêm cường đại. Thời điểm chiến đấu, thông qua khống chế linh hồn lực, công kích linh hồn cùng thân thể đối phương!”

“Thì ra là thế! Ta đã biết. Vậy, Triệt, có thể hồn ma song tu không?” Nguyệt Vũ trong lòng kinh ngạc đồng thời cũng nghi hoặc. Nếu tu hồn là tu luyện linh hồn lực, tu ma là tu luyện nguyên tố lực, như vậy cùng tu luyện hẳn là không có ảnh hưởng gì đi?

Nghe được vấn đề của Nguyệt Vũ, trong mắt Triệt hiện lên kinh ngạc. Hồn ma song tu? Ý nghĩ như vậy kỳ thực rất mới mẻ. Cách nói hồn ma song tu, hắn cũng chưa từng nghe nói qua ở phiến đại lục kia! Bất quá, nơi đó, thật ra lại có một người tu luyện giống như vậy, nhưng là kiếm ma song tu...

“Hồn ma song tu, người như vậy, ta còn chưa thấy qua! Bất quá, có lẽ Nguyệt Vũ ngươi có thể trở thành đệ nhất nhân!” Triệt cười nhẹ. Tuy rằng nói hồn ma song tu chưa bao giờ nghe thấy, nhưng khế ước giả của hắn cường hãn như thế, một hồn ma song tu tự nhiên là không làm khó được nàng đâu!

Nguyệt Vũ cũng không có nói cái gì, nhưng trong lòng lại kiên định, nhất định phải nếm thử tu luyện như vậy...

Nguyệt Vũ không biết chính là, chỉ một ý tưởng như vậy, một ngày kia, tại mảnh đại lục đó đã tạo thành nhiều oanh động thế nào...

“Phong nhi, ngươi suy nghĩ cái gì?” Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ cùng Triệt đang tiến hành trao đổi linh hồn, bên tai Nguyệt Vũ liền vang lên một đạo thanh âm khó hiểu.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ lập tức hồi phục lại tinh thần từ trong suy nghĩ, quay đầu nhìn bên cạnh, liền thấy Hoa Ngục Thánh đang dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng.

Tuấn nhan phóng đại, gần ngay trước mắt. Gần như vậy, thế nhưng so với lúc trước càng thêm xinh đẹp. Phu như tuyết trắng, mặt mày như họa. Một đôi tử mâu, ba quang lưu chuyển, tử quang kích diễm như này làm sao có thể là người? Rõ ràng chính là một tên yêu tinh!

“Yêu nghiệt!” Nguyệt Vũ không khỏi ngẩn ra, lập tức liếc mắt xem thường nhẹ giọng nói.

“Như thế nào, Phong nhi là bị ta mê đảo sao?” Hoa Ngục Thánh nghe được câu yêu nghiệt kia, khóe miệng khinh câu, cười đến thực ái muội.

“Hoa Ngục Thánh, nơi này là trên đường cái, chú ý hình tượng!” Một bên, Quân Dạ Hi tao nhã tiêu sái lại gần, kéo lại thân thể Hoa Ngục Thánh gần như muốn tựa vào trên người Nguyệt Vũ. Tuấn nhan tuy rằng mang theo ý cười, nhưng trong mắt lại là một mảnh thâm trầm, không đạt đáy mắt!

“Như thế nào, ngươi hâm mộ?” Hoa Ngục Thánh bị kéo lại, cũng không buồn bực, tà tà cười, khiêu khích nói.

“Hoa Ngục Thánh, tuy rằng ta và ngươi rất quen thuộc, nhưng ngươi cũng không thể cứ tùy tiện khi dễ muội muội ta như vậy!” Thiên Uy lúc này cũng chen vào một câu.

“Này, Thiên Uy, ngươi cũng không nên nói lung tung a, ta khi nào thì khi dễ Phong nhi?”Hoa Ngục Thánh hết chỗ nói rồi. Tiểu tử này đang nói cái gì vậy? Hắn khi dễ Phong nhi? Vui đùa gì vậy?

Một bên, Hoa Phong Khải nhìn hai người một trái một phải bên cạnh Nguyệt Vũ, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

Hắn khi nào thì cũng có thể tùy ý tới gần nàng như vậy?

Trên đường cái, năm đạo bóng dáng, tao nhã đàm tiếu. Bốn nam một nữ, đều là phong tư yểu điệu. Nam dáng người ngang tàng, dung nhan tuấn mỹ, nữ mặt nạ che khuất, cũng tao nhã đến cực điểm. Tổ hợp năm người cùng một chỗ như vậy, tựa như một đạo phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần.

Năm người đó tự nhiên là Nguyệt Vũ cùng Hoa Phong Khải, Hoa Ngục Thánh, Quân Dạ Hi cùng Thiên Uy. Lãnh Tuyệt Trần bởi vì dong binh đoàn có chút chuyện cần xử lý, tạm thời không ở được. Về phần Mộc Dật Hiên cùng Lạc Hải Thiên bởi vì thiên tài cường giả chi chiến cho nên cũng có chuyện phải xử lý. Mà thằng nhãi Hoa Phong Khải này, sau khi gặp được Nguyệt Vũ, liền không muốn rời đi. Mỗi thời mỗi khắc đều đi theo, quả nhiên là như hình với bóng!

“Các ngươi có biết nơi này có chỗ nào bán một ít tài liệu luyện khí?”Nguyệt Vũ đột nhiên nghĩ đến bản thân đã một đoạn thời gian rồi không luyện huyền khí. Chỉ có thời điểm tại đế đô mới động qua, sau lại bởi vì các loại sự tình mà quên mất chuyện này. Xem ra hẳn là phải đề suất chuyện này, bằng không về sau phỏng chừng sẽ quên hết!

“Tài liệu luyện khí? Phong muội đây là muốn luyện khí sao?” Nghe vậy, trong mắt Thiên Uy hiện lên kinh ngạc. Luyện khí cũng không phải là ai cũng làm được, trừ phi có tinh thần lực cùng thiên phú cường đại. Luyện khí sư rất ít, luyện khí sư cấp bậc cao lại càng ít! Bất quá nếu Phong muội có thiên phú này, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao một người mới mười bảy tuổi đã là một Huyền đế cao nhất, giờ đã không có chuyện gì khủng bố hơn!

“Ngạch, ký thật cũng không tính là luyện khí, ta bây giờ còn không được xem như một luyện khí sư, chỉ học một ít kiến thức trụ cột thôi. Nay thừa dịp đang rảnh, muốn luyện tập một chút, thuận tiện tìm một ít tài liệu tốt.” Trình độ của nàng trước mắt, còn chưa thể là luyện khí sư, nhiều lắm chính là một học đồ!

“Nơi bán tài liệu luyện khí hẳn là một hội của lính đánh thuê công hội tại chỗ kia đi. Nơi đó ta đi cũng qua một lần, có rất nhiều bãi quán ở đó.” Hoa Phong Khải nghĩ đến bản thân trước kia đã từng đến Dạ thành, từng đi qua nơi đó.

Phân hội của lính đánh thuê công hội? Nguyệt Vũ nghe thấy danh từ này, trong lòng bắt đầu suy tư. Ẩn ẩn, trong trí nhớ tựa hồ thật đúng là có nơi này. Bất quá cũng có chút mơ hồ.

......

Đi trên đường cái lính đánh thuê công hội phồn hoa, liếc mắt nhìn lại một cái, đều là một mảnh cảnh tượng giao dịch náo nhiệt.

Hai bên đường cái, toàn bộ đều có đủ loại cửa hàng. Có bán tài liệu luyện khí, có bán tài liệu luyện dược, cùng với một ít lồng sắt có tính chất đặc biệt để bắt giữ huyền thú.

Đồng thời, hai bên cửa hàng, cũng có rất nhiều sạp giao dịch lâm thời. Sạp chủ khi có được bảo bối liền ở ngay tại nơi này thiết một cái sạp giao dịch với người tu luyện thường lui tới.

Do thiên tài cùng cường giả chi chiến, lúc này trên đường giao dịch chính là một đoàn dòng người như biển, sinh ý rất là náo nhiệt.

Từng bước từng bước đi qua, Nguyệt Vũ phát hiện nơi này bán tuy rằng rất nhiều thứ nàng chưa từng gặp qua, nhưng lại không mấy ngạc nhiên.

“Phong muội, những thứ kia đều là cấp thấp, ở Thiên sơn tốt hơn nhiều. Ngươi nếu muốn, trực tiếp đi vào trong nhà lấy là được! So với nơi này hiếm có hơn nhiều!”Một đường đi tới, Thiên Uy cảm thấy không gì vào được mắt hắn! Dù sao nơi như Thiên sơn, vật hoa thiên bảo, thiên linh địa bảo tự nhiên là tốt hơn rất nhiều.

“Thiên Uy đại ca, kỳ thật mấy thứ này cũng không phải ta muốn. Ta bất quá chỉ tùy tiện nhìn xem, có lẽ còn có thu hoạch gì đó bên ngoài đâu!”Nguyệt Vũ nhìn bộ dáng khinh thường của Thiên Uy, khóe miệng co rút. Thật sự là một tên phú lưu! Phải biết rằng, tuy rằng mấy thứ này không tính là cao cấp, nhưng ở trong mắt bọn họ. Mấy thứ này dù không cao cấp như thế nào, cũng vô cùng đáng giá!

Đi đến một cái sạp, ánh mắt Nguyệt Vũ vừa chuyển, đột nhiên nhìn thấy một tảng đá cực kì quỷ dị. Tảng đá chỉ to bằng một bàn tay, màu sắc cũng là màu vàng thản nhiên. Bề ngoài thoạt nhìn rất là bình thường, cùng tảng đá bình thường không có gì khác nhau! Nhưng không biết vì sao, Nguyệt Vũ lại cảm thấy tảng đá này không có đơn giản như vậy!

“Chủ nhân, ta cảm giác được hơi thở tơ vàng thạch. Ngươi mau nhìn, tảng đá trên cái sạp kia chính là tơ vàng thạch!”Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ nghi hoặc trong lòng, trong tai liền vang lên thanh âm có chút hưng phấn của Chiến báo Vũ Mang. Chiến báo là kim hệ huyền thú, bởi vậy đối với tài liệu rất là mẫn cảm.

“Tơ vàng thạch? Vũ Mang, tơ vàng thạch này là cái gì?”Tơ vàng thạch? Hình như nàng chưa từng nghe qua.

“Chủ nhân, tơ vàng thạch là cực phẩm tài liệu luyện khí a! Tơ vàng thạch còn được gọi là tơ vàng bảo quặng, thuộc loại khoáng thạch truyền kỳ. Thậm chí so với nguyệt quang thạch còn xuất sắc hơn! Nếu nói nguyệt quang thạch có thể ngưng tụ linh nguyên, gia tăng huyền khí cùng trường sinh linh trí, khiến cho huyền khí càng thêm tinh thuần, như vậy tơ vàng thạch có tác dụng chính là phòng ngự, phòng ngự cực kì cường hãn!”

Công năng phòng ngự? Tài liệu như vậy có thể luyện chế cái gì? Luyện chế tấm chắn sao?

“Chủ nhân, tơ vàng thạch này không nên dùng làm tấm chắn. Chủ nhân vẫn nên dùng nó luyện chế áo giáp đi! Tơ vàng thạch có thể kéo dài và dát mỏng vô cùng tốt, không chỉ có như thế, sau khi luyện hóa, tơ vàng thạch sẽ trở nên cực kì mềm mại, giống như tơ lụa vậy. Tuy rằng là mềm mại đến cực điểm, nhưng lại vô cùng cường hãn! Cho nên tơ vàng thạch là cực phẩm tài liệu luyện chế chiến khải khả ngộ bất cầu*!”Tựa như biết ý tưởng Nguyệt Vũ, Vũ Mang mở miệng nhắc nhở nói.

(*) khả ngộ bất cầu: Có thể gặp chứ không thể cầu

Vũ Mang giải thích, lại làm cho Nguyệt Vũ kinh ngạc. Tơ vàng thạch cư nhiên có hiệu quả tốt như vậy. Không nói có thể kéo dài và dát mỏng cường hãn, thế nhưng sau khi luyện hóa lại có thể mềm mại so với tơ lụa. Loại tài liệu nàynếu nàng dùng để luyện chế một kiện chiến khải, vậy về sau sẽ không cần lo lắng chỉ khi khải hóa mới có năng lực phòng ngự cường hãn!

Không thể không nói, đây tuyệt đối là cực phẩm tài liệu!

Không chớp mắt nhìn tảng đá màu vàng trước mắt, trong mắt Nguyệt Vũ hiện lên hưng phấn. Đang chuẩn bị mở miệng hỏi giá, một thanh âm bén nhọn đánh gãy động tác của nàng.” Uy, lão bản, phế thạch này ta muốn, đến đây, lưu trữ cho ta!”Giọng nữ thản nhiên, nghe ra thì thật ôn nhu, nhưng lại mang theo vài phần cố ý không tốt.

Nghe tiếng, Nguyệt Vũ hướng về nơi phát ra thanh nguyên nhìn lại...

Chỉ thấy tơi đây có hai người, một đạo lam y như nước, dáng người giảo hảo, diện mạo dung mĩ tinh xảo. Dáng người như liễu, trong gió thản nhiên, thoạt nhìn ôn nhu đến cực điểm.

Người kia còn lại là một thân váy dài, khuôn mặt không thể nói rõ là xinh đẹp nhưng cũng là tinh xảo giảo hảo. Dáng người so với lam y nữ tử yếu đuối nhu nhược hơn, nhưng cũng là dáng người nóng bỏng.

Lúc này, hai người này đang từ trên một chiếc xe ngựa tinh đi xuống, cao ngạo như khổng tước hướng về Nguyệt Vũ đi tới.

Hơi hơi nhướng mày, trong mắt Nguyệt Vũ hiện lên châm biếm, đồng thời hiện lên một chút băng hàn. Thật đúng là trùng hợp a, thế nhưng gặp lại người quen! Không chỉ là người quen, còn là một người quen cũ a!

Hai người trước mắt này, lam y nữ tử kia không phải là Lam Linh Nhi gặp được trong Ma Thú Sâm Lâm sao? Mà một thân phấn y nữ tử kia, không phải tiểu thư Dạ gia, Dạ Nguyệt Hàm thì còn là ai?

Đã hơn một năm không thấy, xem ra cuộc sống Dạ Nguyệt Hàm này quá thật đúng là dễ chịu a! Dáng người này so với hơn một năm trước đầy đặn hơn không ít, sắc mặt hồng nhuận, vừa thấy liền biết là ngày ngày rất là sảng khoái a!

A, nàng còn không có tìm tới cửa, đã lập tức đưa đến đây!

“Này, xấu nữ nhân, tảng đá kia ta muốn.” Dạ Nguyệt Hàm nhìn đến Nguyệt Vũ che khuất dung nhan, trong mắt hiện lên tràn đầy kinh diễm. Nhưng rất nhanh kinh diễm này lập tức chuyển thành ghen tị. Trong lòng vì cân bằng, Dạ Nguyệt Hàm bắt buộc bản thân cho rằng một nửa mặt khác của nữ tử trước mắt nhất định là xấu vô cùng!”

“Xấu nữ nhân là nói ai?”Nguyệt Vũ tà tà cười, thản nhiên hỏi ngược lại.

“ Xấu nữ nhân chính là nói ngươi!” Tính tình Dạ Nguyệt Hàm này, quá mức kiêu căng tùy hứng, nói chuyện trực tiếp không dùng qua đầu óc. Nguyệt Vũ vừa nói xong, Dạ Nguyệt Hàm liền lập tức tiếp lời.

“Nga, nguyên lai xấu nữ nhân này thật sự nói ta a? Không biết xấu nữ nhân ngươi tìm ta có chuyện gì?”Nguyệt Vũ cố ý làm bộ như bừng tỉnh đại ngộ. Nhưng trên mặt cũng mang theo thản nhiên khinh thường. Ánh mắt chợt lóe, liền nhìn đến gian trá cùng ngoan độc trong mắt Lam Linh Nhi lúc này.

A, xem ra nữ nhân này cũng chưa bị giáo huấn a! Bất quá, nàng cũng không để ý cho nàng ta nhìn một cái!

“ Ngươi nói cái gì? Ngươi dám chửi ta là xấu nữ nhân? Ngươi muốn chết có phải hay không? Ngươi biết ta là ai sao?”Dạ Nguyệt Hàm khó có thể tin nhìn Nguyệt Vũ, trong mắt uẩn đầy lửa giận. Nàng đường đường là tiểu thư Dạ gia, khi nào thì bị người mắng như vậy? Người khác nịnh nàng vui còn không kịp, nữ nhân này thật sự là không biết trời cao đất rộng!

Thanh âm Dạ Nguyệt Hàm thực bén nhọn, khiến cho mọi người trên đường cái đều nghe được. Vì thế đều tò mò lại đây giúp vui.

Nghe vậy, đôi mi thanh tú của Nguyệt Vũ giương lên, khóe miệng khinh câu. Nữ nhân này là ai nàng còn không biết sao? Không chỉ có biết, các nàng còn rất quen thuộc đâu! Dạ gia nhân? Dạ gia nhân thì sao vậy? Ta hôm nay mắng chính là người Dạ gia các ngươi!.

“Ngươi là ai? Ta biết a!”Nguyệt Vũ làm một bộ biểu tình ta không biết, làm cho Dạ Nguyệt Hàm tức giận chờ câu nói tiếp theo của nàng.

“ Ngươi không phải là tiểu thư Dạ gia nổi danh dâm dang, Dạ Nguyệt Hàm sao? Chuyện xưa của Dạ tiểu thư ta cũng có nghe nói qua. Cái gì mà một đêm ngự mười nam, cái gì mà đệ nhất cao thủ tình trường nha! Dạ tiểu thư thật đúng là lợi hại a!”Dạ Nguyệt Hàm này, tuổi còn nhỏ đã háo sắc thành tánh, yêu thích tuấn mỹ nam tử. Nhìn thấy nam tử bộ dạng đẹp mặt liền nhất định tha lên giường. Việc này là trong lúc vô tình tại Dạ gia nàng nghe được a!

Thanh âm Nguyệt Vũ không lớn, nhưng phạm vi trăm mét cũng nghe được rành mạch. Vừa mới dứt lời, mọi người ở đây nhịn không được đổ hấp một ngụm khí lạnh!

Con mẹ nó, đây là cái dạng nữ nhân gì a? Thế nhưng một đêm ngự mười nam nhân? Đây có thể là quá cường hãn hay không? Chẳng lẽ nữ tử Dạ gia đều như vậy sao? Nghĩ nghĩ, mọi người đều dùng ánh mắt tràn ngập hèn mọn nhìn Dạ Nguyệt Hàm. Không nghĩ tới bề ngoài tiểu thư Dạ gia ngăn nắp tịnh lệ như vậy, thế nhưng lại là một khả phu dâm phụ! Nữ tử thanh lâu so với nàng còn tốt hơn ngàn lần!

“Ngươi nói cái gì? Tiện nữ nhân, ta muốn giết ngươi!”Dạ Nguyệt Hàm nghe được Nguyệt Vũ nói như vậy, đầu tiên là trong lòng cả kinh. Nàng yêu thích tuấn mỹ nam tử đây là sự thật, thường xuyên cùng nam tử diện mạo tuấn mỹ cá nước thân mật cũng là sự thật, nhưng chuyện này cho tới nay đều là giữ bí mật, nữ nhân này làm sao có thể biết? Nhưng nàng hiện tại đã quan tâm không được nhiều như vậy, tầm mắt của những người nơi này, làm cho nàng xấu hổ vô cùng!

Nói xong, Dạ Nguyệt Hàm thúc dục huyền lực, cấp bậc ký hiệu dưới chân lập tức hiện lên.

Ký hiệu cấp bậc Thất Nguyệt huyền hoàng.

Nhìn đến ký hiệu cấp bậc như vậy, trong lòng mọi người ở đây cũng nhịn không được hâm mộ. Dù sao tiểu thư Dạ gia mười chín tuổi đã là huyền hoàng, thiên phú như vậy thật sự là tiện sát người bên ngoài. Quả nhiên, dù sinh hoạt cá nhân của người trong đại gia tộc có hỗn loạn như thế nào, thiên phú vẫn làm cho người ta hâm mộ!

Nghe được mọi người khe khẽ nói nhỏ nói chuyện với nhau, trên mặt Dạ Nguyệt Hàm hiện lên đắc ý. Nàng chỉ biết thiên phú bản thân nhất định sẽ tiện sát người bên ngoài!

Liếc mắt ký hiệu cấp bậc một cái, trong mắt Nguyệt Vũ hiện lên khinh thường. Mười chín tuổi Thất Nguyệt huyền hoàng sao? Đối với nàng mà nói, thật sự là muốn đập vào mắt! Không biết Dạ gia vì một người như vậy, tốn bao nhiêu thiên linh địa bảo a!

“Nguyệt Hàm muội muội, ngươi không cần xúc động. Thực lực nữ nhân này rất cao cường, ngươi không phải đối thủ của nàng!”Lúc này, Lam Linh Nhi tiến lên hai bước, kéo lại Dạ Nguyệt Hàm đang nổi bão, nhắc nhở nói.

“Nữ nhân này, thế nhưng dám đắc tội ta, chính là muốn chết! Linh Nhi tỷ, ngươi buông, ta hôm nay không giết nữ nhân này, ta sẽ không phải Dạ gia nhân!”Dạ Nguyệt Hàm hỏa bạo ngập trời nhìn Nguyệt Vũ trước mắt, ghen tị cùng hận ý tràn ngập hai mắt.

“Nguyệt Hàm muội muội, đối với người như thế ngươi tự mình động thủ, không phải ô uế tay ngươi sao? Tứ đại gia tộc chúng ta, không thiếu nhất chính là cường giả cao thủ.” Lam Linh Nhi nhìn thoáng qua Nguyệt Vũ, trong mắt đồng dạng hiện lên ác độc.

Lời nói của Lam Linh Nhi, làm cho Dạ Nguyệt Hàm giật mình sửng sốt một lát, lập tức bừng tỉnh đại ngộ cười.

“ Đúng vậy, Linh Nhi tỷ ít nhiều được ngươi nhắc nhở, nếu không ta thật sự quên a.” Dạ Nguyệt Hàm hưng phấn gật gật đầu, lập tức tầm mắt chuyển hướng Nguyệt Vũ, trong mắt một mảnh âm trầm tàn nhẫn.

“Tiện nữ nhân, ngươi đắc tội ta sẽ phải trả giá đại giới! Ta sẽ cho ngươi hối hận vì đắc tội ta!”Dạ Nguyệt Hàm vẻ mặt âm hiểm. Lập tức, vươn tay, ở không trung phất phất tay.

Đột nhiên, ở chỗ tối, hai đạo không khí dao động, bóng dáng chợt lóe, hai vị trung niên nam tử một thân hắc y liền xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Hơi thở hai người hùng hậu, vô cùng cường hãn. Vừa thấy liền biết nhất định là hai vị tuyệt thế cường giả!

Nguyệt Vũ híp mắt nhìn hai người trước mắt, trong mắt tinh quang chợt lóe. A, Dạ gia thật sự là bút tích hảo đại a, thế nhưng phái hai vị Nhất Nguyệt Huyền đế bảo hộ Dạ Nguyệt Hàm. Rốt cuộc là Dạ gia rất có tiền hay là Dạ Nguyệt Hàm rất được sủng ái?

“Tiện nữ nhân, ngươi cho là chỉ đó liền xong rồi sao? Nói cho ngươi, chuyện trong Ma Thú Sâm Lâm, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi!”Nói xong, Lam Linh Nhi cùng Dạ Nguyệt Hàm cùng nhau vươn tay phất một cái.

Lam Linh Nhi vừa hạ thủ, hai đạo hơi thở cường hãn mang theo âm thầm xông ra.

Thế nhưng lại là hai vị Nhất Nguyệt Huyền đế!

Nguyệt Vũ thấy vậy, nhịn không được nhướng mày. Xem ra không phải Dạ gia rất có tiền, mà là hai nhà đều rất ngu xuẩn! Bằng không, thật sự là lãng phí Huyền đế cường giả bảo hộ hai tên hoa khổng tước này!

“Ha ha, tiện nữ nhân, nơi này có tới bốn Huyền đế cường giả, ngươi cho dù lợi hại thế nào, cũng không phải đối thủ của bọn hắn!”Lam Linh Nhi ha ha cười. Mặc dù ở Ma Thú Sâm Lâm Nguyệt Vũ nhất chiêu giải quyết hai ma thú kia, nhưng hai ma thú kia dù sao cũng chỉ là siêu thần thú thôi. Cùng Huyền đế cường giả so sánh, quả thực chính là một trời một vực!

Lam Linh Nhi nói làm cho quần chúng vây xem ở đây nhịn không được đổ hấp một hơi. Vẻ mặt hoảng sợ nhìn bốn người đột nhiên xuất hiện.

“Trời ạ, bốn người này thế nhưng đều là Huyền đế cường giả! Thảm nào ta cảm thấy áp lực như vậy!” Một người thấp giọng kinh hô.

“Bốn, bốn Huyền đế cường giả?! Trời ạ, thế nhưng lập tức tới đây bốn Huyền đế cường giả?!” Người nào đó vẻ mặt khó có thể tin nhìn bốn người trước mắt, vẻ mặt kinh hãi.

“Bốn Huyền đế cường giả, nữ tử kia không phải sẽ gặp phải chuyện không hay ho sao?”Nếu nói như vậy, thật sự là rất đáng tiếc!

“Ai biết được, nhìn lại đi. Ngươi không có phát hiện sao? Nữ tử xinh đẹp này thế nhưng một chút cũng không sợ hãi a!”

“......”

Đột nhiên xuất hiện bốn người, làm cho bốn người Hoa Phong Khải Quân Dạ Hi cùng Hoa Ngục Thánh, Thiên Uy phía mặt đều cười nhạt. Bốn Nhất Nguyệt Huyền đế cũng dám ở trước mặt Phong nhi [ Vũ nhi ] kiêu ngạo? Thật sự là không biết tốt xấu! Đừng nói là bốn, dù là bốn mươi, cũng không đủ nàng tắc hàm răng!

“Như thế nào, bị dọa choáng váng? Đương nhiên, nếu ngươi quỳ xuống cầu xin chúng ta tha thứ, có lẽ ta sẽ lưu ngươi được toàn thi!”Dạ Nguyệt Hàm nhìn Nguyệt Vũ thản nhiên đứng ở nơi đó, không biết suy nghĩ cái gì. Rất hồn nhiên liền nghĩ Nguyệt Vũ là sợ hãi ngay cả nói cũng nói không được!

Lời nói kiêu ngạo của Dạ Nguyệt Hàm làm cho Nguyệt Vũ không khỏi cảm thấy buồn cười. Nàng sợ hãi? Đây có thể rất buồn cười hay không? Chỉ là bốn Nhất Nguyệt Huyền đế, cũng dám ở trước mặt nàng giương oai? Đây không phải là động thủ trên đầu thái tuế(*) sao? Nàng bình tĩnh như vậy là vì lo lắng? Phải là đang nghĩ trực tiếp đá bay bọn họ, hay nên làm thế nào a!

(*) động thủ trên đầu thái tuế: Kiểu như 'múa rìu qua mắt thợ' ý.

“Ha ha, bốn Huyền đế nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt bổn cô nương kiêu ngạo? Các ngươi cũng xứng?”Ngữ khí khinh thường đến cực điểm, giống nhưbốn Huyền đế này ở nàng trong mắt cứt chó cũng không bằng!

“Con kiến n ho nhỏ, cũng dám ở trước mặt chúng ta kiêu ngạo, thật sự là muốn chết!”Bốn người khi nghe đến lời nói khinh thường của Nguyệt Vũ, sắc mặt trầm xuống, trong mắt hiện lên sát ý.

Bốn người xem thấy, cấp bậc Nguyệt Vũ dao động không rõ ràng, hơi thở như có như không. Hoặc là phế vật, hoặc chính là sử dụng huyền khí ẩn tàng thực lực. Nhưng cho dù không phải phế vật, nữ tử trước mắt này bất quá chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, còn có thể lợi hại đến mức nào?

“Phải không? Ta như thế nào cảm thấy bốn người các ngươi như con kiến a?”Nguyệt Vũ khóe miệng mỉm cười, cười quỷ dị.

“Ánh sáng đom đóm, cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy!”Ngữ khí trầm xuống, sắc mặt Nguyệt Vũ mang theo một phần lạnh lùng.

Nói xong, dưới chân điểm nhẹ, thân hình Nguyệt Vũ chợt lóe. Nhất thời thân hình đứng ở nơi đó, giống như quỷ mỵ biến mất tại chỗ. Sau đó, bốn vị Huyền đế cường giả kia, còn đang bởi vì câu nói cuối cùng của Nguyệt Vũ mà đắm chìm trong sợ hãi, liền chỉ cảm thấy chỗ đan điền đau xót, sau đó mất đi tri giác, cuối cùng biến mất trong tầm mắt mọi người...

Bốn đạo bóng dáng, hóa thành lưu tinh thẳng tắp bắn về phía kiến trúc cao lớn bên cạnh.

Bang bang bang bang ----

Bốn thanh âm vang lên, đó chính là thanh âm trọng vật đánh trúng vách tường.

Theo thanh âm nhìn lại, mọi người liền thấy trên tường cao cao của tòa kiến trúc, bốn đạo bóng đen tiêu bắn xuyên qua, sau đó bốn thanh âm vang lên, tòa kiến trúc kia liền xuất hiện bốn vết rạn nứt rộng lớn!

Một màn bưu hãn, tất cả người xem ở đây liền trợn tròn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm bốn vết nứt lớn trên tường kia, miệng há hốc, vẻ mặt khiếp sợ.

Giây lát sau, mọi người mới phục hồi lại tinh thần. Đem tầm mắt một lần nữa chuyển về phía nữ tử đầu sỏ gây nên. Phát hiện nữ tử kia lúc này thế nhưng vẫn thản nhiên đứng ở nơi đó, rất là thích ý. Giống như vừa rồi bốn người kia không phải là nàng đá bay!