Dạ Tôn Dị Thế

Quyển 6 - Chương 2: Chiến khải, Thánh Thượng khí!




"Phong nhi, ngươi... Ngươi thật sự là tu ma?" Thiên Vân Lạc trừng đôi mắt đẹp, vẻ mặt kinh tủng. Không phải nàng không tin a, mà là việc này thực tại làm cho nàng không dám tin a! Hồn ma song tu, đừng nói thấy, cho dù nghĩ nàng cũng không dám nghĩ đâu!
Nguyệt Vũ nhìn đến thẩm thẩm mình có chút khiếp sợ, tự nhiên là biết việc này thật sự làm cho mọi người luôn bình tĩnh đến mất bình tĩnh. Vì thế, cười nhẹ.

Hơi thở trầm xuống, hơi thở quanh thân Nguyệt Vũ đột nhiên tăng vọt. Thiên địa linh khí vặn vẹo như gió lốc. Lập tức, chỉ thấy trên người Nguyệt Vũ, một cỗ hơi thở cường hãn đập mặt mà đến. Linh hồn lực thuộc loại Thất Nguyệt tôn thượng nhè nhẹ từng đợt từng đợt hướng về ba người Thiên Thương công kích mà qua.

Ba người Thiên Thương tuy rằng giờ phút này khiếp sợ, bất quá bằng vào thực lực đế thượng siêu cường, đối với một kích nho nhỏ của Nguyệt Vũ tự nhiên là không nói chơi. Theo tay vung lên, một đạo linh hồn lực của Nguyệt Vũ cứ như vậy bị đánh tan!

Nhìn đến linh hồn lực của mình dễ dàng bị phá tan chỉ trong một cái vung tay của ba người, Nguyệt Vũ không thể không nói vẫn là bị đả kích. Quả nhiên a, đế thượng cường giả còn không phải nàng có thể so sánh! Bất quá tự tin như Nguyệt Vũ, nàng vẫn tin tưởng một cấp đế thượng kia nàng rất nhanh có thể tới!

Không đợi ba người Thiên Thương nói cái gì, chỉ thấy quanh thân Nguyệt Vũ linh hồn lực màu xám nhạt đột nhiên chuyển biến. Ban đầu là tầng tầng năng lượng màu xám nhạt, lúc này dần dần đã bị một đạo năng lượng màu đen thản nhiên thay thế.

Năng lượng màu đen này chính là ma huyễn lực, là lực lượng mà người tu ma thông qua hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa mà thành. Ma huyễn lực tác dụng có chút khác biệt so với linh hồn lực. Linh hồn lực của tu hồn giả chủ yếu là công kích bằng năng lượng. Mà ma huyễn lực của người tu ma lại là một loại năng lượng của nguyên tố lực. Ma huyễn lực thông qua thúc dục nguyên tố lực mà tiến hành công kích.

Bên cạnh ma huyễn lực màu đen, nguyên tố nhất thời hình thành một đạo gió lốc thật lớn. Nguyên tố bạo động cường hãn, ngay cả mấy người Thiên Thương không rõ về tu hồn giả đều cảm nhận được lực lượng nguyên tốc vô cùng kịch liệt này.

Lập tức, ba người lại kinh tủng một phen. Vẫn là câu nói kia, biết là một chuyện, nhìn thấy lại là một chuyện khác. Quả nhiên là hồn ma song tu a. Đầu tiên là linh hồn lực, sau đó là ma huyễn lực. Trời ạ, thật sự là ban ngày ban mặt gặp quỷ! Chuyện không có khả năng xảy ra như vậy bọn họ lại gặp được! Bọn họ có phải rất may mắn? Khi còn tại thế, được nhìn đến một kỳ quan trước nay chưa từng có như vậy!

Hồn ma song tu a, chân chính hồn ma song tu a! Thiên tài tuyệt thế vô song thế nhưng là bảo bối nhà bọn họ, này bảo bọn họ làm sao có thể không tự hào, làm sao có thể không kiêu ngạo?

Ba đôi mắt kia lúc này tràn ngập tinh thần, quang mang chói lóa. Tựa như xuyên thấu qua phong cảnh trước mắt, thấy được tương lai không xa, thiên hạ* trước mắt này sẽ đứng ở nơi cao nhất thế giới, tuyệt đỉnh phong cao, xem xét, quan sát vạn vật thương sinh!
(*) thiên hạ ở đây nghĩa là chỉ một người có thể sánh bằng cả thiên hạ trong lòng họ (Nguyệt Vũ)

Đây sẽ là chuyện làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào dữ dội cỡ nào?

Ánh mắt cực nóng của mấy người, Nguyệt Vũ tự nhiên là thấy được. Bất quá Nguyệt Vũ cũng không quá vui sướng. Hồn ma song tu thì thế nào? Trên đời này không phải còn có một vị kiếm ma song tu sao? Thiên phú siêu cường thì sao? Theo triệt nói, mảnh đại lục kia, thiên tài trải rộng, không thiếu nhất chính là thiên tài! Thực lực tôn thượng thì thế nào, bên trên tôn thượng không phải còn có rất nhiều cấp bậc sao! Cho nên nói a, nay nàng vẫn rất nhỏ bé. Cho dù như thế, tín niệm của Nguyệt Vũ vẫn chưa bao giờ biến đổi. Làm đến nơi đến chốn, hảo hảo vững vàng mỗi bước đi. Bởi nàng biết, bản thân cao tới đâu ngọn núi, cho nên luôn luôn hướng tới đỉnh ngọn mà đi. Trước kia, thực lực Huyền đế, xa xa vẫn khó có thể với tới, nhưng là nay, nàng đã vượt qua Huyền đế rất xa. Cấp bậc bên trên tôn thượng, nàng nhất định sẽ vượt qua!

Ánh mắt Nguyệt Vũ tràn đầy kiên định, tâm tính không kiêu không nóng, tự tin nhưng không tự phụ. Tính tình không quan tâm hơn thua như vậy, nhất định từ nay về sau, trên con đường tu luyện, nàng sẽ trở thành bóng lưng làm cho người ta khó có thể với tới!

"Ngoại công, ta tính đi xem Thần Ẩn thành." Nguyệt Vũ thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía Thiên Thương, thản nhiên mở miệng nói.

Từ một năm trước, nàng biết được Bạch Thiên Tuyệt thế nhưng biến mất trong lần chiến đấu kia, nàng trước tiên liền nghĩ tới Thần Ẩn thành. Thử hỏi, trên đại lục này, ngoại trừ Thần Ẩn thành ra, ai còn có năng lực cùng động cơ như vậy? Tuy rằng nàng không biết vì sao Bạch Thiên Tuyệt bị người của Thần Ẩn thành mang đi, nhưng hết thảy này cùng nàng thoát không được can hệ. Hơn nữa nàng cùng Thần Ẩn thành thủy chung còn có một hồi ân oán. Cho nên Thần Ẩn thành, nàng phải đi!

Nghe được quyết định của Nguyệt Vũ, mấy người Thiên Thương lập tức từ trong khiếp sợ khôi phục lại. Thiên Thương lại nhìn Nguyệt Vũ, đáy mắt một mảnh ám trầm, vẫn chưa trả lời, không biết suy nghĩ cái gì.

"Ngươi đã quyết định muốn đi, vậy đi đi! Chẳng qua, ngoại công hy vọng ngươi có thể hảo hảo mà chiếu cố bản thân. Dù sao Thần Ẩn thành khác biệt với mọi nơi trên Nguyệt Hoa đại lục!" Thiên Thương thở dài một hơi, thản nhiên mở miệng nói. Tuy rằng trong lòng có chút lo lắng không đành lòng, nhưng hắn cũng vạn phần hiểu được, bảo bối ngoại tôn nữ này của hắn không giống với người bình thường. Bảo bối của hắn nhất định là muốn đứng ở chỗ cao, nhất định là muốn không giống bình thường. Cho nên hắn cho dù lưu luyến, cũng phải buông tay, để cho nàng tự do bay cao trên bầu trời rộng lớn! Mà hắn, sẽ là bến cảng, vào lúc nàng mệt mỏi, vì nàng che gió chắn mưa!

"Phong nhi a, Thần Ẩn thành này, không giống bình thường, nếu ngươi quyết định đi, liền nhất định phải bảo vệ tốt chính mình!" Thiên Mộc hơi hơi nhíu mi, trong mắt hiện lên phức tạp.

"Không sai a, Thần Ẩn thành này, chúng ta không thể so sánh được. Đó tuyệt đối là nguy hiểm vạn phần. Phong nhi nếu muốn đi, nhớ lấy phải cẩn thận chiếu cố bản thân!" Thiên Vân Lạc hiểu được Phong nhi nếu muốn đi, bọn họ chỉ có thể chúc phúc cùng canh gác.

"Ngoại công, thúc, thẩm, các ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ hảo hảo chiếu cố chính mình!" Nguyệt Vũ cười nhẹ, cam đoan nói. Con đường phía trước, tuy rằng gian nguy, nhưng có bọn họ, nàng nhất định sẽ hảo hảo bảo hộ chính mình, vì những người yêu thương nàng tận xương tận tủy!

Nguyệt Vũ sau khi rời đại điện, vốn định chuẩn bị đi xem nhóm người Khống Thiên. Nhưng biết được bọn họ lúc này đã xuất môn lịch lãm, Nguyệt Vũ cũng không có đi tìm bọn họ. Thân hình khẽ nhúc nhích, liền hướng về phía phòng luyện khí trên chủ đảo tiêu bắn mà đi.

Đã hơn một năm, nàng ngoại trừ tu ma ra, đối với phương diện luyện khí cũng hiểu được rất nhiều. Thời điểm nhàn hạ trên Ngạo Thiên Phong, nàng sẽ học tập luyện khí. Về phần tài liệu luyện khí, Nguyệt Vũ không thể không nói, đỉnh núi Ngạo Thiên tuyệt đối là một nơi vật tư phong phú. Vô luận là khoáng thạch hay huyền thú tinh hạch, tất cả đều đầy đủ. Bởi vậy, kinh nghiệm thực tiễn của Nguyệt Vũ rất là phong phú!

Nay, nàng quyết định bắt đầu luyện chế tơ vàng thạch cùng nguyệt quang thạch lúc trước có được ở Dạ thành cùng Lossa đế đô.

Trong phòng luyện khí trên chủ đảo, bất cứ tài liệu gì cũng có. Vốn nơi như vậy chỉ có trưởng lão luyện khí của Thiên gia mới có tư cách đến. Nhưng thân phận của Nguyệt Vũ như vậy, cùng với thanh danh kia tự nhiên là không bị ngăn trở.

Đem nguyệt quang thạch cùng tơ vàng thạch lấy ra đặt trên đài luyện khí. Nguyệt Vũ một tay đỡ cằm, trong lòng suy tư nên luyện chế thành huyền khí bộ dáng gì.

Tơ vàng thạch lúc trước nghe Vũ Mang nói là dùng để luyện chế áo giáp vô cùng tốt. Mà nguyệt quang thạch lại có tác dụng tụ linh áp súc huyền lực. Tinh hạch của kim hệ huyền thú có độ cứng vô cùng tốt cùng tơ vàng thạch hòa lẫn có thể tăng cường độ mềm mại đồng thời tăng cường cường độ.

Tự hỏi một phen, Nguyệt Vũ hít sâu một hơi, chuẩn bị bắt đầu chính thức luyện chế một kiện chiến khải.

Tâm niệm vừa động, trên ngón trỏ một đạo hỏa diễm tam sắc dâng lên mà ra. Tam sắc hỏa diễm đi ra trong nháy mắt, không gian vặn vẹo, nhiệt độc cực nóng như muốn hòa tan hết thảy mọi vật.

Tam sắc hỏa diễm này chính là ba loại màu sắc của thất thải Phần Thiên hỏa. Phân biệt là màu đỏ, màu vàng và màu cam. Nguyệt Vũ sau khi tiến giai tôn thượng, tính chất của Phần Thiên hỏa cũng từ cấp bậc thiên hỏa tấn chức thành linh hồn chi hỏa. Cấp bậc linh hồn của Phần Thiên hỏa so với thiên hỏa lúc trước, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần!

Linh hồn chi hỏa xuất hiện, Nguyệt Vũ tinh thần lực vừa động, xung quanh bàn tay liền thản nhiên xuất hiện một không gian lĩnh vực. Tiểu lĩnh vực này, là không gian luyện khí Nguyệt Vũ tự mình phát minh ra. Bình thường luyện khí sư không thể rời khỏi luyện lô, mà Nguyệt Vũ chỉ cần không gian này, ngay cả luyện lô cũng trực tiếp không cần!

Tinh thần lực khống chế được tơ vàng thạch trên đài để vào bên trong không gian, Phần Thiên hỏa lập tức đem tơ vàng thạch chậm rãi hòa tan. Sau khi hòa tan, trong không gian liền hiện ra một mảnh ti tạng tinh tế. Sau đó, Nguyệt Vũ lại đem nguyệt quang thạch để vào không gian luyện hóa. Phần Thiên hỏa đem nguyệt quang thạch bao vây xong liền hòa tan, nguyệt quang thạch hòa tan hóa thành chất lỏng màu trắng.

Sau đó, Nguyệt Vũ lại đem một viên tinh hạch của kim hệ tôn thượng huyền thú nhập vào trong không gian, cũng đem mai tinh hạch hòa tan.

Ba loại chất lỏng màu sắc khác nhau sau khi hợp lại, đã xảy ra một trận va chạm kịch liệt, đồng thời màu sắc của chất lỏng dần dần hiện ra màu đỏ.

Kịch liệt va chạm kia, khiến cho Nguyệt Vũ trong lòng cả kinh. Lập tức, không dám nghĩ nhiều, Nguyệt Vũ tận lực phóng xuất đại lượng tinh thần lực làm giảm phản ứng mạnh có thể sinh ra sau khi dung hợp ba loại.

Tinh thần lực tiêu hao rất lớn, khiến cho Nguyệt Vũ mồ hôi chảy ròng ròng, dung nhan một mảnh trắng bệch như tờ giấy.

"Không nghĩ tới ba dạng này đặt cùng nhau lại phản ứng kịch liệt như vậy!" Nguyệt Vũ trong lòng thở dài. Xác thực, nàng quá độc ác, huyền thú tinh hạch phóng ra chính là cao nguyệt tôn thượng thú, năng lượng tinh hạch sau khi hòa tan liền tương đương với một cao nguyệt tôn thượng cường giả cùng chính nàng chiến đấu, không phiền lụy mới là lạ!

Bất quá, Nguyệt Vũ may mắn, tinh thần lực không phải bưu hãn bình thường. Tuy rằng tiêu phí một khoảng thời gian lớn, nhưng Nguyệt Vũ cuối cùng cũng đem ba loại dung hợp được.

Ba loại chất lỏng dần dần dung hợp, trong đầu Nguyệt Vũ bắt đầu vẽ mô hình bề ngoài của chiến khải. Mỗi một chỗ, đều là cẩn thận vẽ lên, sau đó thông qua tinh thần lực bắt đầu thành hình...

Đều nói luyện khí là một chuyện vô cùng tiêu hao thể lực, Nguyệt Vũ lúc trước không biết, hôm nay cuối cùng cũng rõ ràng. Từ lúc bắt đầu luyện khí đến cuối cùng khi hoàn thành, ước chừng chiếm một ngày một đêm của Nguyệt Vũ. Một ngày một đêm này, Nguyệt Vũ không chỉ hết sức chăm chú, còn phải sử dụng tinh thần lực cường độ cao.

Trong đầu cuối cùng vẽ xong hình dạng bề ngoài, Nguyệt Vũ đột nhiên mở to mắt, thu lại hỏa diễm xung quanh lĩnh vực luyện hóa, một đạo quang mang lưu ly chói mắt đến cực điểm liền đem cả một mảnh này chiếu rọi vạn phần đỏ bừng.

Hào quang màu đỏ mãnh liệt, uy áp nặng nề, lập tức khiến cho các trưởng lão luyện khí chờ ở bên ngoài đột nhiên kinh hãi. Cả đời luyện khí, chưa từng gặp được hơi thở cường hãn như vậy. Hắn dám khẳng định, Nguyệt Vũ công chúa nhất định luyện ra tuyệt đỉnh bảo khí!

Lập tức, luyện khí trưởng lão kích động một cái liền nhảy vào trong phòng luyện khí. Mới vừa vào phòng, xuyên thấu qua hào quang màu đỏ chói mắt, hắn thấy được một kiện chiến khải cực kì hoa lệ.

Chiến khải đỏ như máu, thoạt nhìn anh tuấn vô cùng đồng thời cũng không mất đi mềm mại. Trên chiến khải tinh xảo kia, mỗi một chỗ đều là điêu khắc tinh tế, cơ hồ không có một chỗ tỳ vết nào. Không chỉ có như thế, chiến khải này tạo hình rất khác biệt, so sánh với chiến khải của bọn hắn tuy rằng đại khái giống nhau, nhưng lại có chi tiết vô cùng bất đồng. Nhưng là, không cần hoài nghi, kiện chiến khải này so với các tạo hình chiến khải khác nhất định là tinh xảo hoa lệ hơn rất nhiều!

Nhìn chiến khải trước mắt, luyện khí trưởng lão hưng phấn tột đỉnh. Nghĩ hắn luyện khí cả đời, còn chưa bao giờ luyện chế ra huyền khí tinh xảo như vậy. Không thể không nói, Nguyệt Vũ công chúa của bọn họ tuyệt đối là một tuyệt thế kỳ tài!

Nguyệt Vũ nhìn chiến khải trước mắt, nhẹ nhàng nhướng mày, trong mắt hiện lên sung sướng. Không sai a, tuy rằng có chút mệt mỏi, nhưng vẫn thật đáng giá.

Móng tay cắt qua ngón tay, một giọt máu tươi chui vào bên trong chiến khải, nháy mắt biến mất. Máu tươi biến mất đồng thời, chỉ thấy trên một ngón tay của kiện chiến khải, một chiếc nhẫn nguyệt nha dần dần hiện lên.

Một hai, ba, bốn, năm, sáu, thất... Bát...

Bát Nguyệt...Đây... Đây là Thánh Thượng khí?!

Nhìn đến vị sổ trên chiến khải, Nguyệt Vũ không có kích động nhưng thật ra lại hung hăng làm kích động luyện khí trưởng lão.

"Trời ạ, thế nhưng là Thánh Thượng khí tối cao..." Một tiểu oa nhi hơn mười mấy tuổi liền luyện chế ra Thánh Thượng cực phẩm bảo khí, đây là không muốn cho luyện khí sư mấy trăm năm như bọn hắn sống sao?

Quả nhiên a, Nguyệt Vũ công chúa chính là một tên biến thái!
Không nhìn bộ dáng ai oán của luyện khí trưởng lão, Nguyệt Vũ ý niệm vừa động, chiến khải liền chủ động hướng tới trên người Nguyệt Vũ mà đến. Chiến khải màu lửa đỏ nhập đến trên người Nguyệt Vũ, Thánh Thượng bảo khí xa hoa liền chủ động chuyển hóa thành hình thức thích hợp với thân hình chủ nhân. Hỏa diễm chiến khải, bên dưới là lửa đỏ bì giáp, đem dáng người Nguyệt Vũ vốn đã xinh đẹp hoàn mỹ liền càng thêm ma quỷ đến cực điểm!
Luyện khí trưởng lão nhìn một màn rung động trước mắt, chỉ cảm thấy dáng người Nguyệt Vũ công chúa bọn họ thật đúng là... Ngạch... Thật đúng là ngạo nhân a!

Cúi đầu nhìn xem dáng người mình, Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mi. Con mẹ nó, nàng nếu cứ như vậy mặc ra ngoài, sẽ không dọa người đi? Nghĩ nghĩ, Nguyệt Vũ xoa xoa viên nguyệt nha trên ngón tay một chút. Lập tức, hào quang lửa đỏ chợt lóe, hình dáng Nguyệt Vũ liền biến mất, thay vào đó là bộ dáng thiếu niên tinh tế thon dài.

Gật gật đầu, Nguyệt Vũ cảm thấy như vậy mới an toàn một chút!
Sương mù bao phủ, non xanh nước biếc. Bên trong phong cảnh Thiên sơn mê vụ (sương mù) dày đặc lúc này, một đạo quang mang lửa đỏ hiện lên. Bạch sắc quang mang tựa như lưu quang, lướt qua thanh sơn Vụ Ẩn thành, chỉ một thoáng biến mất trong Vụ Ẩn thành...

Người trong Vụ Ẩn thành không biết, sau khi bạch quang hiện lên, Nguyệt Vũ công chúa của bọn họ, đã thân ở vạn dặm, bước trên con đường Ma Vực xinh đẹp. Cũng chính đoạn hành trình này, khiến cho tên tuổi Dạ Nguyệt Vũ sau khi vang danh Nguyệt Hoa đại lục, lại rung chuyển cả Ma Vực!

Khu vực tây bắc Nguyệt Hoa đại lục là một mảnh cảnh sắc hoang vắng. Càng đi về phía tây, phong cảnh lại càng xơ xác tiêu điều. Trên cơ bản chính là một cao nguyên hoang vắng, núi hoang sơ, thậm chí cả sa mạc cũng vậy.

Ở cuối Tây Bắc đại lục. Nơi đó người bình thường rất thưa thớt, có thể đi đều là cao thủ tới lịch lãm tăng cường thực lực. Mà cuối Tây Bắc, nơi nồng đậm linh nguyên đó, khí hậu ác liệt, cũng là một nơi hiểm địa tuyệt hảo vô cùng thích hợp cho mạo hiểm giả khiêu chiến chính mình.

Lúc này ở cuối Tây Bắc, trên bình nguyên hoang vắng, mấy tiểu đội đang đi lịch lãm.

Vốn nơi này có rất ít người đến lịch lãm, nhưng thẳng đến hơn một năm trước, sự tích Dạ Nguyệt Vũ danh dương đại lục, hầu như toàn bộ thiếu niên trên đại lục một đám đều lập chí đạp biến thanh sơn, vượt qua vạn thủy, học Dạ Nguyệt Vũ tiêu dao đại lục. Không chỉ có như thế, rất nhiều nữ tử từ nay về sau không cần nữ trang, phẫn thành nam y, một thân nam trang đi khắp thiên hạ! Bởi vậy, các loại hiểm địa trên đại lục, lượng người đi so với lúc trước tăng lên rất nhiều. Cho dù là Thiên Đọa Đại Liệt cốc, Phệ Ma Sâm Lâm đều không ngừng có người tiến tới. Toàn bộ đại lục nhấc lên một cỗ đại du hành lịch lãm trước nay chưa từng có. Thậm chí có người dám hô khẩu hiệu "Lịch lãm thiên hạ, vạn dặm theo gió".
Mấy đội ngũ lịch lãm, phân chia rõ ràng, mỗi một chi đội đều có mười mấy người. Những người này mặc trang phục không đồng nhất, trang bị cũng không giống nhau, vừa thấy liền biết chính là liên minh tự do nhàn tản.

Trên người hoặc trong tay mấy vị lịch lãm giả này đều có ít nhiều dấu vết chiến đấu cùng chiến lợi phẩm.

"Ta nói, vừa rồi chích Đại Địa Sơn Trư kia thật sự là rất con mẹ nó bưu hãn. Nếu không phải chúng ta liên thủ, chỉ sợ cũng không thể một chiêu giải quyết nó!" Trong một chi đội ngũ, một vị thanh niên tráng hán hào sảng cười nói. Sờ sờ răng nanh Đại Địa Sơn Trư trong tay một chút, trong lòng rất là cao hứng. Chích Sơn Trư này trưởng thành thực béo tốt, răng nanh này nếu có thể mang đến cầm bán trong lính đánh thuê công hội, nhất định có được không ít tiền!

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau