Đặc Thù Không Gian

Quyển 3 - Chương 28: Kiếm tiền




Hàn Hùng thấy tiểu thiên sư tức giận, nhất thời nóng nảy. Tình trạng tập đoàn Tinh Vũ làm ăn mấy tháng nay không bằng một ngày, thật vất vả nhờ người quen giới thiệu được một vị cao nhân. Lúc này vị cao nhân trẻ tuổi này lại đòi bỏ đi, hắn không biết phải làm sao. Nói thật, Hàn Hùng lúc này cũng hết cách, nếu không hắn cũng không mắng con gái cưng của mình.

Nhìn vị thiên sư trước mặt có chút trẻ tuổi. Nhưng theo lời giới thiệu của người quen, vị thiên sư này là hàng thật giá thật, tôn sư của hắn là đại danh hàng khủng Tuyết Cơ. Cho nên Hàn Hùng không có một chút nghi ngờ năng lực của Long Vũ.

- Tiểu Duyệt. Mau chóng xin lỗi tiểu thiên sư.

Hàn Hùng trừng mắt nhìn con gái, lập tức ra hiệu với nàng, hy vọng nàng có thể chú ý đến đại cục.

Sau đó, Hàn Hùng chuyển ánh mắt qua Long Vũ, thật tình xin lỗi:

- Tiểu thiên sư, thật sự xin lỗi cậu. Tôi đã tới chậm, làm cho cậu chịu ủy khuất. Như vậy đi, tôi thay tiểu Duyệt xin lỗi cậu.

Nói xong, Hàn Hùng vội vàng khom lưng xin lỗi Long Vũ. Hi vọng hắn không tiểu nhân mà rộng lượng bỏ qua.

- Khụ khụ…

Long Vũ không ngờ Hàn Hùng lại hạ thấp mình đến như vậy. Hắn suy nghĩ một chút, chính mình giả bộ cũng hơi quá đáng. Nhưng mà cũng tốt, có thể cấp cho cô gái kia một chút giáo huấn. Dù gì cũng là người quen, nàng lại nhìn mình với bộ dáng trừng mắt lạnh lùng. Người ngoài không biết còn cho rằng mình vô lễ với nàng.

- Hàn tổng đã quá lời. Kỳ thật ngài không cần phải làm thế. Dù sao tôi cũng chỉ là giúp ngài trừ họa để kiếm tiền. Ngày không cần phải hạ thấp mình như vậy.

Ra ngoài xã hội, kiếm tiền mới là việc trọng yếu. Long Vũ lập tức đưa ra yêu cầu của mình.

Hàn Hùng nghe vậy, vội vàng nói với con gái:

- Nhanh chóng đưa tiền ra đây. Trong ngăn kéo của cha đã chuẩn bị cả rồi.

Hàn Duyệt tự dưng bị cha mình quở trách, trong lòng không khỏi càng thêm ghen ghét. Luôn nguyền rủa hắn thần côn, sắc lang, đồ vô sỉ…

Kỳ thật, theo như nhận biết của Hàn Duyệt, khó khăn của tập đoàn Tinh Vũ căn bản không có quan hệ với phong thủy. Xuất phát từ khó khăn tài chính không chỉ ở Trung Quốc, mà lan tràn khắp toàn cầu. Nhu cầu mua bán của dân thành phố giảm xuống, mà giá cả nhà ở chỉ tăng chứ không hạ. Như vậy ai còn có khả năng mua nổi phòng.

Đương nhiên, oán hận thì oán hận. Hàn Duyệt tay cầm lì xì tiền lại. Nàng rất rõ ràng, cha mình cũng không còn cách nào khác, cô không dám nói thần côn mất linh. Lần này theo cha, cốt lõi là để an ủi tâm lý cho cha mình.

- Một vạn tám. Cầm lấy đi.

Hàn Duyệt chìa ra một lì xì tiền dày cộp, ánh mắt như muốn ăn thịt người.

Long Vũ cười cười nhận tiền, không để ý gì đến ánh mắt giết người của nàng.

- Hàn tổng… Phong thủy chỗ nào, để tôi giúp ngài xem. Nếu tôi nhìn không lầm, văn phòng này của ngài đã có người xắp xếp ‘ Đào bảo phong thủy cục’.

Long Vũ nhìn thoáng qua Hàn Duyệt, nói tiếp:

- Thiên sư trước cũng là có chút bổn sự, chỉ là ngài không lên treo bức Long Đằng ở phía Nam, đem phúc khí chắn ở bên ngoài. Hiện tại Hàn tiểu thư đã gỡ nó xuống, ‘ Đào bảo phong thủy cục’ liền được khôi phục. Nhưng mà tôi cũng cần phải nói cho ngài rõ, vận thế của tập đoàn Tinh Vũ, không dễ dàng có thể thay đổi được. Nếu ngài không phiền, chúng ta có thể ước hẹn thời gian tới coi ở biệt thự của ngài.

- Lời tiểu thiên sư không sai.

Quả thật, hai năm trước Hàn Hùng có tìm người bố trí ‘ Đào bảo phong thủy cục’. Mà bộ Long Đằng mới treo lên từ năm ngoái. Cẩn thận tưởng tượng, sự việc không tốt cũng bắt đầu từ năm ngoái. Hắn thấy Long Vũ liếc mắt một cái liền nhìn ra manh mối, trong lòng nhất thời bội phục. Cao nhân. Quả nhiên là cao nhân.

- Tiểu thiên sư. Cậu tự sắp xếp thời gian. Chỗ tôi lúc nào cũng có thể được.

Hàn Hùng hận là lúc này không thể mang theo Long Vũ đến nhà mình xem phong thủy.

- Như vậy đi. Thời gian xem phong thủy không thể làm qua loa. Ngài lưu lại danh thiếp cho tôi, tôi sẽ liên lạc với ngài.

Long Vũ chính là muốn kéo dài thời gian. Phong Thủy không nên xem quá nhanh. Nếu làm quá nhanh, mà tập đoàn Tinh Vũ không chút kỳ biến. Chẳng phải lúc này thiên sư trở thành thần côn.

- Đây là danh thiếp của tôi.

Hàn Hùng nghe vậy, vội vàng hai tay chuyển qua danh thiếp của mình.

Long Vũ lẽ phép tiếp nhận danh thiếp, tiện tay bỏ vào trong túi quần.

Dừng một chút, hắn dặn dò:

- Hàn tổng, muốn thành công cần phải biết nắm bắt thời cơ. Sau này dù làm cái gì ngài cũng cần phải cân nhắc thận trọng. Tôi nói như thế, ngài hiểu chứ?

- Hiểu được. Hiểu được.

Hàn Hùng cười nói:

- Cơ hội là không thể bỏ lỡ. Tiểu thiên sư, xin cậu yên tâm. Trong thời gian này tôi sẽ cố gắng nỗ lực. Đúng rồi, tiểu thiên sư, cậu hiện tại có rảnh không? Tôi muốn mời cậu một bữa cơm, để biểu đạt lòng biết ơn của tôi đối với cậu?

- Không cần.

Long Vũ thần bí cười nói:

- Tôi còn có việc, để hôm khác đi. Nhỡ kỹ, chờ điện thoại của tôi.

Kỳ thực Long Vũ từ chối bữa cơm này là do hắn không muốn thường xuyên tiếp xúc, như vậy sẽ mất đi cảm giác thần bí.

Lúc ra cửa, Hàn Hùng phải tiếp một cuộc điện thoại nên đành phải để cho con gái tiễn Long Vũ ra cửa. Nhân lúc không có ai, Long Vũ xoa xoa đôi bàn tay, không kiêng dè nhìn vào bộ ngực Hàn Duyệt nói:

- Hàn cảnh quan, kỳ thật đề nghị của tôi, cô hẳn phải suy nghĩ một chút. Cô rất gợi cảm, cô hẳn phải là cố gắng bồi bổ nó lớn hơn một chút, ăn mặc mát mẻ thêm một chút…

- Vô sỉ.

Hàn Duyệt ném cho hắn một ánh mắt xem thường, xoay người rời đi.

…………………………………………� �…………………………..

…………………………………………� �…………………………..

Lừa gạt được một vạn tám, Tuyết Cơ chia được tám ngàn. Còn lại một vạn, quy ra ba tháng tiền nhà. Trong nháy mắt, Long Vũ lại trắng tay.

Nhưng mà Long Vũ cũng không bận tậm, sự tình tập đoàn Tinh Vũ vẫn còn chưa xong, một lần làm việc kiếm được khoảng một vạn không là vấn đề.

Đương nhiên, tiền đối với Long Vũ cũng không là gì cả.

Hiện tại là thời gian này Long Vũ không thể đi tới Huyền Cảnh. Bởi vì La Lâm đang trong trạng thái hưu miên( giống như không hoạt động). Nguyên nhân là nàng đang sửa chữa hệ thống. Cả quá trình có thể cần thời gian là nửa tháng, hoặc là thời gian lâu hơn.

Vì thế tâm tình hắn luôn buồn bực. Hắn lúc nào cũng lo lắng tình trạng của Thiên Dực Hổ.

Đi trên con đường mòn trong cánh rừng u tịch, tâm tình Long Vũ dần trở nên yên ổn. Nhìn thấy các học sinh trăm vẻ, hắn đột nhiên phát hiện khoảng thời gian này hắn thực sự tách rời với cuộc sống ở độ tuổi của mình.

Kỳ thật ở bên ngoài nhiều hơn một chút, tâm tình cũng tốt hơn một chút.

Hắn khẽ mỉm cười. Ngẫm lại so với mình lúc trước, hiện tại giống như là trên trời dưới đất. Lúc này hắn cũng cảm thấy thỏa mãn.

Nhìn thấy một đôi tình lữ ở phía xa xa, Long Vũ ngầm cười khổ. Không biết bao giờ mình mới có thể hưởng thụ được sự đãi ngộ giống như đôi bạn đồng lứa kia.

Mỹ nữ mặc một bộ quần áo bó mỏng, rất gợi cảm, rất dễ thương, trên người có khí chất cao quý, thanh lịch. Người con trai bên cạnh nàng cao lớn khôi ngô, thân mặc một bộ âu phục màu trắng, giống với khí chất quý tộc