Đại Chúa Tể

Chương 1326: Viêm Ma Tộc




Khi âm thanh già nua kết thúc, ở bên ngoài vực, dường như tất cả các đội ngũ đều đồng thời bắn lên, hoá thành lưu quang bay thẳng tới toà tứ thánh tháp trên chín tầng mây.

Đi!

Đoàn người Mục trần cũng không do dự hành động.

Bay hết tốc lực trong vòng chỉ vài phút, bọn họ đã xuất hiện phía trước tứ thánh tháp, mà chỉ khi tới gần, họ mới có thể cảm nhận được toà tứ thánh tháp này khổng lồ hoành tráng cỡ nào.

Đứng trước tứ thánh tháp, bọn họ tựa như sâu kiến.

Mà thứ bọn họ nhìn thấy đây cũng mới chĩ là 1 nửa tứ thánh tháp, bởi vì một nửa còn lại đã chìm sâu trong ánh sáng u tối, khiến bọn họ không dám dòm ngó.

có lẽ mặt còn lại của tứ thánh tháp chắc cũng có không ít cường giả ngoại vực tà tộc tụ tập.

ầm.

cùng với việc đông đảo đội ngũ tiến tới trước tứ thánh tháp, cửa tháp vốn đóng chặt cũng từ từ mở ra, âm thanh nặng nề tựa như tiếng sấm, ầm ầm vang dội.

Khí tức cổ xưa lan tràn ra.

Khi cánh cửa cổ xưa mở ra, ánh mắt của rất nhiều đội ngũ cũng trở nên hừng hực, bất quá những người ở cũng không có tiến vào bừa bãi, mà là quay sang nhìn nhau.

"Khục khuc, chư vị, theo lời của vị lão tổ lúc nãy, hẳn mọi người cũng hiểu rõ, chúng ta nhất định phải thủ vệ 2 tầng thánh tháp không bị công phá, nếu không tứ thánh tháp sẽ bị tàn hồn thiên ma đế phá huỷ, khi đó, kết quả của chúng ta cũng không tốt đẹp gì". Là người khởi xướng chuyến này, Tần bất bại ho khan một tiếng, mờ lời nói.

Đối với lời này, tất cả mọi người cũng gật đầu đồng ý.

"Cho nên, ta đề nghị phân công, cố gắng hết sức đảm bảo mỗi tầng đều có thực lực thủ hộ nhất định, không nên toàn bộ đều tập trung một tầng, như vậy không khôn ngoan."

ý tứ của tần bất bại cũng rất rõ ràng, chính là những nhân vật có thực lực đứng đầu thì không nên tập trung vào một chỗ, bằng không đến lúc đó, không chỉ những tầng khác suy yếu, mà tầng của mình cũng sẽ cạnh tranh kịch liệt.

"Ta là người phù đồ cổ tộc, tất nhiên muốn tới tầng của lão tổ nhà ta". Huyền la cười nhạt một tiếng, cho thấy ý kiến của mình.

"Ta cũng thế". Mặc tâm mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn huyền la, nói.

Tần Bất bại nghe vậy, sắc mặt bất động, dường như thở dài một hợi, Huyền La cùng mặc tâm đều là kình địch, chỉ cần không tới tầng của hắn thì tỉ lệ đoạt được truyền thừa của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.

"Ta lựa chọn tầng của kình thiên lão tổ". Tần bất bại cười nói.

"Ta lựa chọn thương tổ". Lúc này, một vị thân hình to lớn đứng dậy, thân thề của hắn có sát khí kinh người vây quanh, hiển nhiên đã trải qua vô số chém giết.

Mục trần cảm nhận sát khí trên người này, liền biết được, vị này hiển nhiên là một vị tru ma sư, hơn nữa là một vị tru ma sư thứ thiệt!

Thực lực cảu vị tru ma sư này cũng là đứng đầu tầng thứ đại viên mãn, nhìn qua không yếu hơn đám huyền la, mặc tâm, tần bất bại chút nào.

"Đã như vậy, tiểu nữ tử cũng chỉ có thể tới tầng của thái linh lão tổ rồi". Bên cạnh huyền la, cô gái dung nhan nhu mị nhoẻn miệng cười, dịu dàng nói.

Theo việc bọn họ tỏ thái độ, những đội ngũ khác cũng bắt đầu rối rít lực chọn.

"Thanh tuyền, linh khê tỷ, long tượng, mấy người cũng theo lạc ly tới tầng của thái linh lão tổ đi". Lúc này mục trần quay đầu, nói với đám người linh khê.

Mặc dù lạc ly nói nàng tự có kế hoạch, nhưng để bảo đảm, mục trần phân cho nàng tất cả chiến lực của 2 đội ngũ.

Về phần bản thân hắn cũng không quá cần đám linh khê trợ giúp, dù sao có nhất khí hoá tam thanh, bản thân mục trần đã có ưu thế quân số lớn nhất, huống chi hắn còn có huyền long quân.

nghe mục trần phân phối, lạc ly trầm mặc một chút, nhưng cuối cùng cũng không cự tuyệt, nàng biết đây là vì mục trần không an tâm về nàng, sự quan tâm đó cũng khiến lòng nàng cảm thấy hơi ấm áp.

"Vậy ngươi cũng cẩn thận nhiều hơn"

Lạc ly cũng không dây dưa nhiều lời, nàng chẳng qua đưa ánh mắt nhìn mục trần chăm chú, trong mắt có sự quan tâm nồng đậm.

Ngắn ngủi mấy phút thời gian, tất cả các đội ngũ đều phân chia xong, tổng thể mà nói, hầu như mỗi tầng đều có cường giả đứng đầu đại viên mãn.

Hiển nhiên, những cường giả hàng đầu này cũng sẽ là người có khả năng tranh đoạt truyền thừa lớn nhất.

Mục trần cùng lạc ly cũng nói rõ ý định của mình, bất quá cũng không làm người ta quá quan tâm, dù sao bọn họ một thượng vị địa chí tôn, một hạ vị địa chí tôn, hiện giờ cũng không nhiều người chú ý.

Ngược lại, ánh mắt của Mặc Tâm, Huyền La nhìn Mục trần có ý cười lạnh.

Mà cô nàng bạch hĩnh nhi nhu mị kia cũng mỉm cười nhìn chằm chằm lạc ly, trong con ngươi xinh đẹp cũng loé lên ánh sáng.

cùng với việc các đội ngũ phân phối xong, đông đảo các cường giả cũng không nhịn được nữa, sau một khắc từng đạo thân ảnh vọt lẽn, hoá thành lưu quang, lập tức lao vào trong cửa tháp cổ xưa.

Đi!

Mục trần vung tay lên, tiến lên đầu tiên, vọt vào trong tứ thánh tháp, ở phía sau, đám người lạc ly cũng lập tức bám theo.

Đi!

Khi thân thể hắn lao vào trong tứ thánh tháp, mục trần có thể cảm nhận được, quanh thân có dao động không gian bắt đầu khởi động, [T R U Y E N F U L L. V N] thoáng một cái, bàn chân của hắn đã đạp lên mặt đất, cảnh tượng xung quanh cũng biến ảo theo.

Trong tầm mắt dường như là một mảnh núi rừng rậm rạp hoang vu, tất cả đều có sắc thái úa vàng, một mảnh hoang vu.

ánh mắt mục trần chỉ đảo qua, sau đó liền nhìn về phía xa xa, hắn có thề mơ hồ cảm nhận được, hướng đó có một luồng dao động mênh mông ẩn hiện.

dao động đó khiến người ta cảm thấy một sự áp bách nồng đậm.

Mà bên trong dao động mênh mông đó lại có một khí tức lạnh lẽo, sự lạnh lẽo ấy dường như ẩn chưa tà ác vô tận, chỉ cảm ứng sơ qua một cái cũng khiến mục trần cảm thấy sợ hãi cực kỳ.

Hướng đó hẳn là nơi có tàn hồn phù đồ lão tổ cũng tàn hồn thiên ma đế.

Mục trần suy nghĩ, xem ra hắn nhất định phải nhanh chóng tới nơi đó, nếu để cường giả ngoại vực tộc tới trước, phá huỷ trấn áp, phóng thích tàn hồn thiên ma đế thì tầng này bọn họ sẽ thua hoàn toàn.

soạt.

nghĩ vậy, mục trần không do dự nữa, nhún chân một cái, thân hình nhẹ nhàng đáp lên một thân cây to lớn, mà thân ảnh của hắn cũng hoá thành từng đạo tàn ảnh trong rừng rậm, phóng hết tốc lực mà đi.

nếu ở bay trên trời có lẽ tốc độ sẽ nhanh hơn, thế nhưng chắc chắn sẽ khiến bản thân trở thành bia ngắm, dụ người khác chú ý, mà trước mắt Mục trần cũng không biết có bao nhiêu cường giả ngoại vực tà tộc tiến vào tầng này, cho nên làm vậy hiển nhiên là không khôn ngoan.

nhưng cũng may là, cho dù phải bay xuyên qua rừng rậm, nhưng tốc độ của Mục trần vẫn cực kỳ nhanh chóng.

soạt.

Thân ảnh giẫm lên một chiếc lá lẻ loi, lá cây vẫn không hề nhúc nhích, tiếp đó thân ảnh vẫn hư vô quỷ mị lướt đi, bất quá khi thân hình hắn xẹt qua khu vực này, trong lòng Mục Trần đột nhiên báo động, vốn đang phóng hết tốc lực thì nhanh chóng dừng lại.

Vù!

phía trước hắn, trên một đại thụ khô héo, đột nhiên có ngọn lửa màu đen hừng hực nổi lên, toả ra nhiệt độ đáng sợ, khiển cả không gian đột nhiên vặn vẹo.

Bộp bộp.

ngọn lửa màu đen hừng hực thiêu đốt, chợt có tiếng vỗ tay từ trong đó vang lên, sau đó mục trần liền nhìn thấy 2 bóng người từ trong ngọn lửa chậm rãi bước ra.

ánh mắt mục trần quét đến, chợt ngưng lại, chỉ thấy mái tóc của 2 bóng người này đang cháy rực, mà ngọn lửa trên tóc lại có màu đen quỷ dị.

"Trước đó vừa mới gặp 2 nữ nhân đại thiên thế giới, rốt cục lão đại lại đuổi theo, không nghĩ rằng chúng ta lại có thể gặp một tên xui xẻo ở đằng sau.". Hai kẻ mái tóc rực cháy này nhìn chằm chằm Mục Trần, trong mắt hiện ra hàn quang cùng sát ý, cười nói.

"Thực lực quá kém, dựa theo thực lực trên đại thiên thế giới của bọn chúng thì hắn chỉ là một tên thượng vị địa chí tôn, cũng chỉ là con kiến mà thôi." Một tên khác lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn Mục trần hoàn toàn vô cảm.

"Ngoại vực tà tộc?" Khi mục trần nhìn thấy 2 người này,hơi nhíu mày, cười nhạt nói.

Khi hắn cảm ứng thì nhận ra, 2 kẻ trước mắt này thực lực cũng không yếu, đều tương đương với tầng thứ đại viên mãn địa chí tôn, nhưng chẳng qua chỉ lả đại viên mãn địa chí tôn tầm thường mà thôi.

"Sai, là Viêm Ma tộc, ngoại vực tà tộc chỉ là cái tên do lũ quẽ mùa đại thiên thế giới các ngươi nghĩ ra thôi"

Mục trần nhàn nhạt gật nhẹ đầu, nói: "Tuỳ thôi, kẻ sắp chết thì cần gì quan tâm đến tên tuoi"

Hai cường giả viêm ma tộc khẽ giật mình, chợt nhếch miệng cười, chỉ là ánh mắt nhìn Mục trần càng thêm lạnh lẽo tàn nhẫn.

"Đợi chút nữa ta muốn dùng ma viêm nướng chín hắn". Một tên chợt vặn vặn đầu, tàn nhẫn nói.

"Đúng rồi, trước đó các ngươi nói gặp 2 nữ nhân, hình dáng ra sao?". Mục trần bỗng nhiên cười cười hỏi.

Nhưng đối với câu hỏi của hắn, hai cường giả viêm ma tộc đều nhìn hắn như một thằng ngu, rõ ràng cũng không định nói cho hắn biết tin tức này.

"xem ra chỉ có thể cưỡng ép cạy miệng các ngươi rồi". Mục trần nhún vai, tuỳ ý nói.

"Ầm"

Hắc sắc Ma viêm cuồng bạo như núi lửa đột nhiên bộc phát từ cơ thể 2 cường giả viêm ma tộc, ma viêm thiêu đốt, trong nhảy mắt cả mảnh núi rừng bốc cháy ngùn ngụt.

"Đồ không biết sống chết, đợi lúc nữa ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong!"

Ma viêm ngập trời quét ngang ra, 2 ma ảnh cũng vọt lên, sóng nhiệt cuồn cuồn, ùn ùn bao phủ Mục Trần.

Hai cường giả viêm ma tộc này cũng rất xảo trá, mặc dù chỉ phải đối mặt với Mục Trần mới chỉ thượng vị địa chí tôn, nhưng bọn chúng vẫn đồng thời ra tay, rõ ràng là cực kỳ cẩn thận.

Bất quá, Mục Trần nhìn 2 thân ảnh vọt tới, cũng khẽ mỉm cười.

"Cậy đông người sao?"

nháy mắt khi âm thanh hắn vừa dứt, hắn cũng đột nhiên vọt lên, cùng lúc đó, ánh mắt 2 cường giả viêm ma tộc chợt co rụt lại, vì bọn chúng thấy, bên cạnh Mục Trần chợt xuất hiện 2 thân ảnh giống nhau như đúc, sau đó đánh tới bọn chúng bằng khí thế hung hãn.

"Hỏng bét!"

Thoáng chốc, trong lòng 2 cường giả viêm ma tộc đều trầm xuống, bọn chúng biết lần này đã gặm phải cục sắt rồi.