Đại Đạo Độc Hành

Chương 664: Bách lí tổn nhất tống đồng môn!




Sóng thần kết thúc, Hỗn Nguyên tông cử hành tang lễ. Bọn họ chết rồi, cây Sinh Tử cũng chết theo. Chặt bỏ cây Sinh Tử đó dùng để chế quan tài, sau đó chôn cất bọn họ vào nghĩa trang chung của Hỗn Nguyên tông.

Chết ở sóng thần nguyên năng thì nguyên thần tan biến, không có cơ hội chuyển thế trọng sinh, đã thực sự chết. Nhìn những tấm bia mộ đó dựng lên, Lạc Ly thấy vô cùng đau xót.

Chưởng môn Thạch Xuyên nhìn đông đảo đệ tử, chậm rãi lên tiếng:

“Các vị đồng môn, sáu trăm năm một lần hạo kiếp, Hỗn Nguyên tông ta lại thêm ba mươi bốn mộ mới!

Có lẽ trong tương lai, ai nấy trong chúng ta đều sẽ có ngày dựng mộ ở nơi này, có lẽ, là như thế! Thế nhưng có lẽ sẽ không như vậy!

Mặc dù Hỗn Nguyên tông ta tự xưng không cầu trường sinh bất tử. Nhưng không cầu đó là Hỗn Nguyên tông ta không cầu sống quỳ, chỉ cầu chết đứng, tử chiến đến cùng, sống giữa thiên địa, chỉ tranh một hơi.

Không cầu này, không phải thực sự không cầu trường sinh, mà là không thể. Hỗn Nguyên tông ta từ trước tới nay không có một tổ sư phi thăng nào cả, không ai có thể trường sinh!

Thế nhưng chúng ta tin rằng, tương lai chúng ta tất có đệ tử có thể chém đứt trói buộc thiên địa, mở con đường mới, phi thăng Tiên Giới, chân chính trường sinh bất tử!

Chúng ta cùng cố gắng, dũng mãnh tinh tiến trên tiên lộ gập ghềnh này, đột phá chất cốc, không ngừng vươn lên, trùy tìm đạo ta, tuyệt không lui về phía sau, chết cũng không hối hận!”

Cùng lời nói của hắn, toàn bộ đệ tử Hỗn Nguyên tông cùng nhau hô lên: “Tuyệt không lui về phía sau, chết cũng không hối hận!”

Chưởng môn Thạch Xuyên nói tiếp: “Được, ba ngày sau, đại bỉ Hỗn Nguyên tông ta sẽ bắt đầu!

Trúc Cơ đại bỉ, Kim Đan đại bỉ, Nguyên Anh đại bỉ!

Mỗi một cảnh giới đều có đại bỉ, chỉ cần ngươi dốc sức liều mạng thì môn phái sẽ có trọng thưởng.

Phần thường này rất dày, nhất là trước mười, trước ba cùng đệ nhất, dày tới nỗi khiến ngươi cười rách miệng!

Mặt khác, ba người đứng đầu Kim Đan đại bỉ sẽ đại biểu Hỗn Nguyên tông ta tham gia Anh Hùng Hội ở Sở Nam địa vực!

Bọn họ đều nói, bây giờ thông đạo phi thăng được nối lại, Hỗn Nguyên tông ta sẽ suy bại, rớt khỏi thượng môn. Như vậy hãy để bọn họ nhìn thấy sức mạnh của Hỗn Nguyên tông ta!”

Tang lễ chấm dứt, nén đi bi thương. Mọi người chuẩn bị tông môn đại bỉ vào ba ngày sau.

Mọi người chia đi, Lạc Ly vừa định rời khỏi thì đột nhiên có người gọi lại: “Lạc Ly sư huynh!”

Lạc Ly quay đầu nhìn lại, không ngờ lại là Phạm Vô Kiếp. Thế nhưng Lạc Ly sửng sốt, Phạm Vô Kiếp không còn giống như trước nữa.

Trước đó hắn phong sương đầy mặt, hai mái như sương, dáng vẻ già cả, tuổi già sức yếu. Thế nhưng lúc này lại không còn già nua như thế nữa, chỉ trừ hai mái hoa râm ra thì không còn biểu hiện già cả nữa. Dung mạo ba bốn mươi tuổi, tuổi khoảng trung niên, có mị lực thành thục.

Lạc Ly chần chờ nói: “Ngươi, sao ngươi lại thay đổi rồi!”

Phạm Vô Kiếp mỉm cười, nói: “Lạc Ly sư huynh, bộ dáng trước đó của ta thực ra là muốn để ngươi thả lỏng cảnh giác. Sau đó trên đại bỉ đánh ngươi rụng răng đầy đất!”

Lạc Ly cũng cười, nói: “Ta biết!”

Phạm Vô Kiếp cho là Lạc Ly không biết. Thế nhưng Lạc Ly dùng Thần Nhãn nhìn trộm, đã phát hiện chân tướng ở Tinh Thần Kim Tháp rồi.

Phạm Vô Kiếp nói tiếp: “Thế nhưng lần hạo kiếp này, ta đột nhiên phát hiện, ta sai rồi!

Trước kia ta vẫn nghĩ rằng ta hận ngươi như thế là vì bí pháp Chuyển Chu nhất mạch, lấy ngươi làm tâm ma, hóa thành điểm tựa để tu luyện Chuyển Chu nhất mạch, mượn sức của ngươi, tiến hành khổ tu!

Trong lòng ta vẫn chưa coi ngươi ra gì, bởi vì ta là Đạo Chủ thánh thể, ta là hậu duệ của Thần Hoàng Quang Minh thần, ta là hy vọng vô thượng của Hỗn Nguyên tông!

Đừng thấy ta nhiều lần thua dưới ngươi. Thế nhưng trong lòng ta luôn biết đây chỉ là chuyện tạm thời, đừng để ý, sớm muộn gì thì ta cũng nhất định vượt xa ngươi. Ngươi chỉ là đá kê chân, đá mài dao của ta mà thôi!”

Nghe vậy, Lạc Ly hết nói nổi, nói: “Sư đệ, yếu điểm đầu tiên của Sùng Thánh Tâm Quyết là không được tự ngạo tự đại, trầm mê vào đó. Hình như lần nào ta cũng đánh ngươi mặt mũi bầm dập, vì vậy ngươi đừng giả như thế được không?”

Lạc Ly châm chọc hắn tự đại!

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp chẳng hề bận tâm, nói tiếp: “Thế nhưng trong hạo kiếp ta phát hiện lòng ta rất phẫn hận ngươi, rất ghen ghét ngươi, đây mới là bản tâm thực sự của ta!”

Lạc Ly nói: “Như vậy tại sao ngươi không thả tay?”

Phạm Vô Kiếp cười lạnh lùng, nói: “Ta sẽ không thả tay, ta muốn đường đường chính chính đánh bại ngươi, dẫm nát ngươi tới cực hạn, để kiêu ngạo của ngươi trở thành trò cười, đây mới là cuộc đời của Phạm Vô Kiếp ta, như vậy mới chứng minh được sư phụ chọn ta là đúng!”

Lạc Ly nói: “Ta biết rồi, ngươi muốn chiến một trận với ta! Cần gì nói nhiều lời thừa thải như thế, chúng ta chiến thôi!”

Không hợp nhau nửa câu, hai người tách nhau ra, ai đi đường nấy.

Nhìn Lạc Ly đi xa, Phạm Vô Kiếp thở dài một hơi, nói: “Lạc Ly sư huynh, ta lại lừa ngươi, kỳ thực ta đã thả tay!

Chỉ là ông trời không để ta chết trong sóng thần nguyên năng. Lúc sắp sửa tiêu vong, nguyên hồn Đạo Chủ của ta thức tỉnh, Phạm Vô Kiếp lại quay trở về!

Ta hôm nay đã khác với trước đây!”

Ba ngày sau, chủ phong Hỗn Nguyên tông, trên quảng trường diễn võ, đông đảo tu sĩ Hỗn Nguyên tông tập trung về nơi này.

Hôm nay là tháng ba, gió xuân ấm áp, ánh nắng buổi sáng chiếu rọi thiên địa, gió mát thổi tới, mang theo mùi hương thơm ngát của thiên địa, khiến lòng người sảng khoái.

Đại chung của Hỗn Nguyên tông vang dài mười hai tiếng. Từng đội tu sĩ của các mạch đứng yên chờ đợi. Dưới sự dẫn dắt của chưởng môn Thạch Xuyên, dâng hương thắp nhang. Sau khi cầu chúc thiên địa thì Hỗn Nguyên tông đại bỉ lập tức bắt đầu.

Đầu tiên là cử hành đại bỉ Trúc Cơ kỳ, chia hai bảng, một là người mới của Hỗn Nguyên tông trở thành Trúc Cơ trong vòng mười năm, một là toàn bộ tu sĩ Hỗn Nguyên tông Trúc Cơ kỳ.

Tất cả pháp linh khôi lỗi của Hỗn Nguyên tông đều tập hợp uy năng vô tận ngay tại chỗ này, chiến trường hư nghĩ giống hệt như hiện thực! Trên toàn bộ quảng trường có mười sáu chiến trường, mỗi chiến trường đều tự hình thành một tiểu thế giới khoảng chừng trăm dặm, diện tích rộng lớn, đủ mọi hoàn cảnh, vô cùng chân thật, dùng để cho tu sĩ Hỗn Nguyên tông chiến đấu.

Đầu tiên là đại bỉ của người mới Trúc Cơ. Ba mươi năm nay, cách mỗi ba năm Hỗn Nguyên tông sẽ nhận một đám đệ tử mới gia nhập môn phái. Cùng sự gia tăng của thiên địa linh khí, tu vi của các đệ tử cũng tăng dần, thiên tài xuất hiện lớp lớp, mỗi lần đều có bảy tám người nhập môn.

Nhìn đông đảo người mới ở hiện trường, Hổ Thiện chân quân nói: “Qua chín năm nữa, qua Linh Tuyệt mạc thì sẽ tới Thiên Khuynh phong ta chủ trì thang trời nhập môn, tổng cộng ba giới. Đến lúc đó, phàm là người của mạch ta kết thành Kim Đan đều phải lựa chọn hai ba người!”

---------------