Đại La Thiên Tôn

Quyển 2 - Chương 36: Linh lung tuyết quả​




Trên tầng ba Lục nguyên tiệm.

Ở trên đây có cảm giác thoáng mát và sạch sẽ hơn ở bên dưới rất nhiều. Không giang tầng ba rộng khoảng mười lăm thước, bên trong bài trí nhiều kệ gỗ. Thảo dược được đựng trong một cái hộp ngọc có cấm chế, giúp bảo quản thảo dược tránh cho nó bị hư hỏng.

Tinh Hồn bước vào trong phòng thì liền lấy làm ngạc nhiên. Dường như trên tầng ba này, có bài trí một tiểu trận, tuy không mạnh nhưng cũng đủ thời gian để những hộ vệ có thể phòng thủ được nơi này. Mà khi vừa lên trên này, Tinh Hồn nhận ra được, có những ánh mắt đang dõi theo mình, từng cử động nhỏ cũng không bỏ qua.

Tinh Hồn thầm cười trong lòng. Những người ở trong bóng tối kia, tu vi của người cao nhất cũng chỉ mới là Hoàng cấp sơ kỳ mà thôi. Trong mắt Tinh Hồn thì không khác gì con sâu con kiến, muốn giết lúc nào chẳng được. Còn cái tiểu trận phòng vệ kia, căn bản là không để vào trong mắt. Sao chứ, Tinh Hồn là tông sư trận pháp, lĩnh ngộ không biết bao nhiêu tuyệt cổ đại trận, có thể nói hiện giờ ở Nhân gian, Tinh Hồn nói mình đứng nhì thì tuyệt không có ai dám nói đứng nhất. Mà hơn nữa, Tinh Hồn còn có pháp bảo Càn khôn ngọc bích, đối với sự lĩnh ngộ trận pháp lại càng tinh thông.

Những người kia chỉ thực hiện nhiệm vụ của mình, nên Tinh Hồn không có để tâm. Mà cái hắn quan tâm là, Lục nguyên tiệm này rốt cuộc là có thể lực nào chống lưng ở phía sau. Nếu như chỉ là một tiệm buôn bán bình thường, sao có thể có được cường giả Hoàng cấp thủ hộ, khắp nơi đều có cấm chế.

Lương chưởng quầy dẫn Tinh Hồn vào bên trong, sau đó cất giọng hỏi:

- Khách quan, không biết ngài cần mua những dược liệu nào? Ở đây tuy không có nhiều dược liệu quý hiếm, nhưng nếu cần thiết, bổn tiệm sẽ cho người tìm ngay. Khách quan biết không, Huyền dương hoa mà sắp tới Vạn bảo tông dùng làm phần thưởng, chính là được mua từ bổn tiệm.

Tinh Hồn ồ lên một cái. Thật không ngờ Huyền dương hoa kia chính là được mua từ Lục nguyên tiệm. Vậy thì có thể, tại chỗ này có thể mua được những dược liệu cần tìm.

- Không biết ở đây có Huyền sâm quả, Tử chi đằng, Bất tạ hoa, Thiên phỉ quả, Ưu đàm thảo và Thủy ngọc tuyền không? Ta đang cần những dược liệu này, giá cả không thành vấn đề.

Những loại dược liệu trên, chính là dùng để luyện ra Cửu phẩm cao giai Hư linh đan. Loại đan dược này có tác dụng tăng cường nguyên khí trong cơ thể, giúp khiếu huyệt trong cơ thể nhanh chóng kích hoạt khiếu huyệt. Hiện giờ tu vi đã đạt đến Xuất khiếu kỳ, cũng nên bắt đầu quá trình minh khiếu.

Tinh Hồn tuy không hy vọng nhiều về việc Lục nguyên tiệm sẽ có toàn bộ những dược liệu này. Nhưng thật không ngờ lại vượt ngoài sự tưởng tượng của hắn. Chỉ thấy Lương chưởng quầy cười nói:

- Những thứ ấy, bổn tiệm đều có, nhưng chỉ có mỗi loại một gốc, không có nhiều. Mà Thủy ngọc tuyền được đưa về mấy hôm trước, chưa có ai mua. Khách quan quả thật may mắn lắm đấy. Nhưng mà giá thành thì, hơi cao một chút.

Lương chưởng quầy thầm nghĩ, dù chỉ mua một loại thôi thì cũng đủ đem lại một nguồn lợi nhuận lớn rồi. Nếu như mua hết, thì lần này đúng là phát tài rồi.

Tinh Hồn vui mừng trong lòng, khẳng khái nói:

- Tiền bạc không thành vấn đề. Lương chưởng quầy mau đem những thứ đó cho ta, toàn bộ mua hết.

Lương chưởng quầy thâm tâm kinh hỷ không thôi. Liền bảo Tinh Hồn ngồi đợi một lát, để hắn vào lấy dược liệu ra.

Khoảng gần một khắc sau, Lương chưởng quầy đi ra. Trên tay là sáu cái hộp ngọc đựng sáu loại dược liệu. Lương chưởng quầy đặt sáu cái hộp ngọc ấy xuống bàn, rồi nói với Tinh Hồn.

- Tổng cộng là bốn mươi vạn kim tệ.

Tinh Hồn không chần chừ, liền lấy ra một cái Càn khôn trạc, bên trong có chứa bốn mươi vạn kim tệ đưa cho Lương chưởng quầy. Nhận lấy cái Càn khôn trạc, Lương chưởng quầy rót nguyên lực vào để kiểm ra. Bốn mươi vạn kim tệ, không dư không thiếu.

Thu lấy sáu cái hộp ngọc đặt vào trong Quần tiên các. Chuẩn bị cáo từ thì Lương chưởng quầy liền nói:

- Ở đây mới nhập một kỳ quả tên là Linh lung tuyết quả. Không biết khách quan có hứng thú không?

Tinh Hồn khẽ động.

Linh lung tuyết quả, sinh trưởng ở nơi băng hàn. Là một loại kỳ quả hiếm gặp, có tác dụng giúp người có thủy linh căn hoặc băng linh căn tu vi đại tăng. Hơn nữa, Linh lung tuyết quả còn giúp cho người phục dụng củng cố kinh mạch, ổn định căn cơ. Nói đến giá trị của nó, tuyệt không thua kém gì những loại kỳ dược trên.

Tinh Hồn liền hỏi:

- Linh lung tuyết quả, ta mua. Giá bao nhiêu?

- Không đắt lắm, bảy vạn kim tệ. – Lương chưởng quầy cười cười trả lời.

Bảy vạn kim tệ không phải là con số nhỏ à. Nhiêu đó cũng đủ giúp một gia đình trở thành một tiểu tài chủ. Thế nhưng, đối với Tinh Hồn chỉ là những con số mà thôi. Bên trong Quần tiên các còn dư hơn sáu mươi vạn kim tệ, chủ yếu là mua những thứ này. Hôm nay quả là một ngày may mắn.

Lương chưởng quầy tiếp tục đi lấy một cái hộp ngọc, trong đó đựng Linh lung tuyết quả. Chạm tay vào hộp ngọc, liền cảm nhận được một luồng hàn khí ở lòng bàn tay. Xem ra Linh lung tuyết quả này ít nhất cũng có hơn năm trăm năm tuổi.

Lại lấy ra bảy vạn kim tệ trả cho Lương chưởng quầy. Sau đó cất Linh lung tuyết quả vào Quần tiên các. Lương chưởng quầy cũng tiếp tục quảng cáo thêm, nhưng những thứ sau Tinh Hồn không có hứng thú, nên liền rời khỏi Lục nguyên tiệm.

Mua dược thảo xong rồi, bây giờ tiếp tục đi mua nguyên liệu luyện khí. Khoảng cách đến Ma thú sơn mạch còn không xa, cũng nên luyện chế vũ khí để phòng thân, đề phòng bất trắc.

Bước đường phố Thái dương thành. Con người vẫn tấp nập mua bán, người vào thành cũng mỗi lúc một đông. Đại hội luyện dược hai ngày nữa sẽ bắt đầu, nên không chỉ có nhiều người tham dự, mà còn có người đến để xem náo nhiệt.

Đang đi thông thả trên dường. Bỗng dưng có mộ nam tử áo nâu xuất hiện. Trên trán lấm tấm mồ hôi, gương mặt hơi mất tự nhiên, hiện lên một sự gấp gáp. Chỉ cần là cường giả Đế cấp trở lên, liền nhận ra người này đang dùng dịch dung để làm ẩn đi khuôn mặt thật của mình.

Tinh Hồn ban đầu cũng chẳng hề để ý, chỉ đưa mắt quan sát hai bên đường, xem có tiệm nguyên liệu luyện khí nào không thì vào. Bỗng dưng nam tử kia va chạm mạnh vào người Tinh Hồn, làm cho cả hai đồng thời ngã xuống đất.

Nam tử kia lật đật đứng dậy, nói với Tinh Hồn:

- Xin lỗi, không có ý. Tại hạ đang có việc gấp, mong công tử bỏ qua.

Tinh Hồn trong thâm tâm khẽ động, thầm đánh giá nam tử kia. Nhìn vào mặt người, thì liền biết hắn đang dùng dịch dung, bộ dạng có vẻ rất gấp gáp. Đáng chú ý là, dù người kia có ẩn đi tu vi, nhưng một cường giả mạnh ngang Đế cấp như Tinh Hồn, liền đoán được tu vi người kia rất không tồi, xem chừng đang là cường giả Hoàng cấp. So với những người trong kia, thì mạnh hơn một chút.

Tinh Hồn gật đầu bảo:

- Ta không sao. Các hạ có việc gấp thì cứ đi trước. Hẹn gặp lại sau.

Nam tử kia gật đầu một cái, liền như bị ma đuổi nhanh chóng rời đi. Tinh Hồn đưa mắt dõi theo, sau đó đưa mắt nhìn lại chỗ người kia té ngã, thì thấy có một quyển sách đang nằm ngổn ngang trên đất.

Tinh Hồn bước tới, cầm lên. Trên trang bìa của quyển sách có ghi: Lôi tâm chưởng. Trong đầu lục lọi lại ký ức, liền nhận ra quyển sách này. Tinh Hồn từng nghe Yến Ngọc Lan nói qua, môn đấu kỹ mạnh nhất của Thiên lam thần điện Thiên kiếm phong có tên là Lôi tâm chưởng, còn một quyển tên là Vô cực lôi trì. Hôm nay lại thấy pháp quyết của Lôi tâm chưởng ở đây. Thầm nghĩ, không biết thứ này có phải của Thần điện hay không. Xem ra điều này phải hỏi lại Tô Hân Nhi xem thế nào.

Sau đó lại đưa mắt nhìn hướng nam tử kia rời đi, trong lòng tự nghi vấn: “Nam tử kia là ai?”