Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 66: Nhân định thắng thiên (Hạ)




Địa vị của Diệp Hoàng tại Tứ Hải vương triều chính là một trong những tồn tại cao cấp nhất, nếu như có người này đứng ra bảo vệ cho Hắc tinh hội, như vậy sẽ không còn sợ bất kỳ thế lực nào động đến nữa. Chỉ là, hoạt động của Hắc tinh hội giống với Luyện khí công hội. Diệp Hoàng tại sao lại vì một tổ chức có thể làm ảnh hưởng đến lợi ích của Luyện khí công hội mà đồng ý giúp Tinh Hồn bảo hộ Hắc tinh hội? Trong lòng Diệp Nhất Phàm thiết nghĩ, chỉ sợ bên trong có ẩn tỉnh không nhỏ. 

- Không cần đa lễ. Tam vương tử, đây là Tử kim lệnh, ngươi cầm lấy, nếu sau này Hắc tinh hội có gặp khó khăn mà ngươi không thể quản thì cứ cầm nó đến Luyện khí công hội, lúc đó bản tọa sẽ ra mặt thay ngươi. 

Diệp Hoàng vừa nói, trên tay vừa xuất hiện một khối ngọc bài màu tím được điêu khắc rất đẹp, chính giữa là biểu tượng hình chiếc búa của Luyện khí công hội. Tử kim lệnh chính là lệnh bài cao cấp nhất, chỉ có một số người có thân phận đặc thù mới có thể sở hữu, kể như phụ hoàng của hắn, bốn vị gia chủ tứ đại gia tộc… có tấm ngọc bài này, như vậy là Diệp Hoàng đã hoàn toàn đồng ý giúp sức cho Tinh Hồn.

Diệp Nhất Phàm không dám chần chừ, lập tức cầm lấy tấm ngọc bài rồi cất vào Càn khôn trạc. Mắt thấy việc này đã đi đúng hướng, Tinh Hồn bỗng nói:

- Ngươi bây giờ trở lại dưới đó, tranh thủ thời gian sắp xếp lại rồi để mọi người giải tán, tránh tai vách mạch rừng, khiến cho người khác chú ý. Còn ta có việc riêng cần nói với Diệp hội chủ một chuyến. Hiện tại ta còn ở lại Kiếm Nam thành một thời gian, nếu có gì bất ổn thì cứ bóp nát khối ngọc giản này, lúc đó ta sẽ xuất hiện. 

Ném qua cho Diệp Nhất Phàm một khối ngọc giản, tiếp đó Tinh Hồn và Diệp Hoàng khẽ chuyển người một cái, cứu tưởng tượng như có một cơn gió nhẹ vừa thổi qua, chớp mắt đã không còn thấy thân hình hai người bọn họ nữa. Diệp Nhất Phàm trong lòng thầm kinh hãi, hai người này quả thực là những con quái vật mạnh mẽ.

********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********

Phía nơi hừng đông mặt trời dần ló dạng, báo hiệu cho một ngày mới sắp bắt đầu. Ngoại ô Kiếm Nam thành, trên bầu trời có hai vầng lưu tinh bay qua với tốc độ cực nhanh. Nếu như không để ý kỹ thì tuyệt đối không thể nào nhìn thấy được. Hai vầng lưu tinh này chính là Tinh Hồn và Diệp Hoàng. 

Hai người sau khi rời khỏi trúc lâm thì liền tìm một nơi khác để nói chuyện. Nhưng nhìn tình hình hiện tại thì có vẻ giống như là đang so tài hơn. Phi hành trên không, Diệp Hoàng trong lòng kinh ngạc, thật không thể ngờ được, gã thanh niên trẻ tuổi này, luận về bất kỳ phương diện nào thì thiên phú cũng cao đến không ngờ. Còn nhớ khi lão còn bằng tuổi hắn, mặc dù thiên phú luyện khí không thua kém, nhưng còn tu vi thì kém xa vạn dặm. Nhưng cũng bởi vì vậy mà nảy sinh ý hài lòng, hợp tác với người này chính là một quyết định đúng đắn. 

Còn Tinh Hồn thì đồng thời cũng kinh ngạc không ít. Tinh Hồn tuy rằng đã gặp không ít cao thủ Đấu thần kỳ, ngoại trừ Phượng Cửu ra thì Diệp Hoàng này chính là người khiến cho hắn ngạc nhiên nhất. Chỉ sợ lão ta còn đang ẩn giấu tu vi, người khác không nhìn ra nhưng Tinh Hồn thì lại có thể biết được, Diệp Hoàng nhất định là đại cường giả Thượng thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nửa bước nữa sẽ bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh phong nhất Huyền thiên giới, Chí tôn đại thần. Mấy tên như Lưu Tổ Quang hay Mặc Tử Hiên chỉ sợ không thể sánh được với Diệp Hoàng này. 

Hai người không ngờ trong lòng đều có chung một suy nghĩ, nếu có thể liên thủ với đối phương, tuyệt đối thu lại lợi ích cực kỳ tốt. Bỗng nhiên, Diệp Hoàng tả thủ nắm chặt thành quyền, tản ra khí thế kinh thiên, như muốn bài sơn đảo, hạo hãn không gì sánh được, đánh về phía mạn trái của Tinh Hồn. Quyền cương đỏ rực chói mắt, vô cùng nóng bỏng, tựa hồ chính là mặt trời, hư không xung quanh bị quyền cương chấn vỡ nát, bay thẳng đến chỗ Tinh Hồn, giống như muốn đoạt lấy tính mạng của hắn vậy. 

- Tiếp lão phu một chiêu. – Hỏa quyền hoành không. 

Ở phương đối diện, Tinh Hồn cũng không chậm trễ đáp lại một thức. Nguyên lực vận chuyển, trong sát na Thủy chi bổn nguyên bị Tinh Hồn khu động, chỉ thấy hư không xung quanh Tinh Hồn biến thành một mảng lam quang. Không, đó không phải là lam quang, mà nhìn giống như một cái đại hồng thủy thì đúng hơn. Tinh Hồn khu động Thủy chi bản nguyên, thi triển Bản nguyên thủy ấn, khí thế so với hỏa quyền của Diệp Hoàng cơ hồ còn mạnh hơn một bậc. 

Tuy rằng cương sát hỏa ấn lợi hại, nóng bỏng vô cùng, nhưng tuyệt đối không thể nào địch lại được Bản nguyên thủy ấn. Trong thiên địa ngũ hành, chỉ có một mình Thuần dương chi hỏa mới có thể chịu đựng được sức mạnh hạo hãn của Thủy chi bản nguyên mà thôi. Còn những hỏa diễm khác, trước mặt Thủy chi bản nguyên tựa hồ đều là rác rưởi. 

Tinh Hồn tuy rằng vẫn chưa lĩnh ngộ và luyện hóa được lực lượng chân chính của Thủy chi bản nguyên, nhưng nhờ có Càn khôn ngọc bích nên vẫn có thể lĩnh ngộ được một chút sơ lông bên ngoài. Bằng không, chỉ sợ Diệp Hoàng chớp mắt đã bại dưới Bản nguyên thủy ấn rồi. 

Chỉ thấy Hỏa quyền lọt vào Bản nguyên thủy ấn, vùng vẫy chưa được ba tức thì đã biến mất không thấy đâu nữa. Còn Bản nguyên thủy ấn, tuy rằng lực lượng đã giảm đi phân nữa, nhưng vẫn rất cường hãn, tiếp tục lao đến tấn công Diệp Hoàng. 

- Hảo chiêu thức, không chỉ có thể phá được một chiêu của ta mà còn có thể tiếp tục tấn công. 

Diệp Hoàng trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, thực lực của Tinh Hồn đã vượt qua sự dự đoán của lão. Trong lòng vô cùng thưởng thức, nhưng không bởi vì vậy mà chậm tay. Song thủ đan lại thành ấn trước ngực, nguyên lực vận chuyển khắp thân thể, đột nhiên sau lưng lão biến thành một mảng hỏa diễm huyết hồng. Đồng thời từ trong hỏa hải vang lên một tiếng ngâm. Hư không xung quanh bởi vì tiếng ngâm này mà bị chấn vỡ nát, sâm lâm bên dưới cũng bị hỏa hải biến đốt cháy thành tro bụi. 

- Hỏa kỳ lân?

Tinh Hồn mày kiếm nhíu lại, trong lòng không khỏi ngạc nhiên. Ảo ảnh sau lưng Diệp Hoàng, rõ ràng chính là một đầu Hỏa kỳ lân. Trong yêu tộc, Long tộc là tồn tại cao cấp nhất, thậm chí còn tách ra khỏi phạm vi yêu tộc, trở thành một phương thế lực thuộc hàng nhất đẳng. Không những thế, Long tộc còn được tôn lên làm thần thú. Kỳ lân tộc đồng dạng cũng giống như Long tộc, lực lượng thâm sâu khó lường, địa vị trong yêu tộc không hề thua kém Long tộc. Chỉ là, Kỳ lân tộc số lượng rất nhỏ, ít khi xuất hiện, mà nếu có ngẫu nhiên gặp được thì cũng chỉ nhìn thấy ở những nơi chí dương mà thôi. 

Hỏa lân diễm cũng chính là một trong những loại hỏa diễm cực mạnh, cường hãn hơn gấp mấy lần so với Nam Ly thánh hỏa. Nói Hỏa lân diễm là tồn tại nhất đẳng thì cũng không sai chút nào. Chỉ là, Hỏa lân diễm tồn tại trong truyền thuyết, hiếm khi xuất hiện trên thế gian, thế nên người đời ít khi được chứng kiến uy lực của nó. Thật không ngờ, Diệp Hoàng lại có thể có được Hỏa lân diễm, vì vậy nên Tinh Hồn mới kinh ngạc. 

Hỏa lân diễm so với đạo quyền cương vừa rồi nóng hơn không chỉ gấp hai lần, chỉ sợ chỉ nằm dưới Thuần dương chi hỏa mà thôi. Diệp Hoàng nắm bắt pháp quyết, bàn tay giương ra, hóa thành một hỏa thủ khổng lồ, mang theo đại bộ phận hung bạo, chớp mắt khiến cho Bản nguyên thủy ấn hóa thành hư vô, đồng dạng với hỏa quyền vừa rồi. 

Tinh Hồn và Diệp Hoàng chỉ tùy tiện xuất ra một chiêu để thăm dò thực lực đối phương, hoàn toàn không có sát ý. Thế nên sau màn giao chiến, khí thế hai người liền giảm xuống, không có ý tiếp tục đánh nhau nữa. Chỉ là, thực lực hai người quá mức nghịch thiên. Ngẫu hứng tung ra vài chiêu đã khiến cho mảnh đại địa bên dưới, trong phạm vi hai nghìn trượng biến thành một mảnh tan tác mà vốn dĩ, ban đầu là một khu sâm lâm rậm rạp. Mảnh đại địa bên dưới Diệp Hoàng thì một màu đen kịt của tro bụi, còn phía bên Tinh Hồn thì là trở thành một cái hồ khổng lồ. 

Khí thế của cả hai vô cung thông thiên, chớp mắt đã khiến cho cao thủ trong Kiếm Nam thành chấn động. Lập tức muốn xem thử rốt cuộc là người nào, phi hành trên bầu trời như lưu tinh nhanh chóng chạy đến chỗ này. Trong đó thậm chí còn có cả nhất lưu cao thủ Thương thần cảnh Lưu Tổ Quang. 

Nói tuy chậm, thế nhưng màn giao phong của Tinh Hồn và Diệp Hoàng chỉ diễn ra trong chớp mắt, tiếp đó liền hạ khí thế xuống, tựa hồ biến mất khỏi thiên địa, khiến cho đám cao thủ kia không khỏi kinh ngạc. Tinh Hồn và Diệp Hoàng nhìn đám cao thủ đang bay đến, rồi sau đó lại nhìn đối phương. Tinh Hồn là người lên tiếng trước:

- Chào hỏi như vậy cũng đủ rồi, có thể đi nơi khác nói chuyện được rồi chứ? Nếu không chỉ sợ phiền toái không nhỏ.

- Được, đến chỗ của ta rồi nói tiếp. 

Diệp Hoàng gật đầu đồng ý, tiếp đó dùng thuấn di rời khỏi nơi này. Chỉ sau khi Tinh Hồn và Diệp Hoàng bỏ đi khoảng chừng năm phút thì đám cường giả ở Kiếm Nam thành đã đến nơi này. Người đầu tiên đến chính là Lưu Tổ Quang. Nhìn một phiến đại địa hoang tàn, trong lòng lão không khỏi cả kinh. Khí thế bạo tạc tán lưu trong không gian vừa rồi, lão ta cảm giác được, hai người vừa rồi tuyệt đối là cao thủ, so với bản thân chỉ sợ còn mạnh hơn một chút. Đặc biệt một trong hai người, có một người toát ra khí tức rất quen thuộc, nhưng lão lại không nhớ ra được đó là người nào. Từ khi nào ở Kiếm Nam thành lại xuất hiện cao thủ mạnh mẽ đến như vậy? Chuyện này khiến cho Lưu Tổ Quang lưu tâm trong lòng. Thần thức tản ra quan sát xung quanh, xem thử có thể tìm được manh mối nào nữa không.