[Quyển 1] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 125: [Giới giải trí] Đại lão thật soái (55)




Tại hiện trường buổi phát sóng của chương trình [Ra mắt đi! Các thiếu niên thiếu nữ].

Trong phòng trang điểm.

Bởi vì phòng trang điểm của Ninh Dã xảy ra vấn đề.

Cho nên Ninh Dã được sắp xếp vào phòng trang điểm của Nam Nhiễm.

Cô ta mặc một bộ tây trang màu bạc trắng, cộng thêm được trang điểm.

Mà phần nữ tính của cô ta bị che đi.

Cả người đều toát lên khí chất thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời.

Trong thời gian chờ đợi có chút nhàm chán.

Ninh Dã lấy di động ra, lướt Weibo.

Đứng đầu Weibo.

KHông phải tin tức liên quan đến các minh tinh.

Cô ta click vào tin tức đầu tiên trên hot search.

Một giọng nói phụ nữ lập tức truyền đến.

"Thông báo khẩn, Tô Tử Trác đã trốn khỏi bệnh viện. Tất cả tin tức liên quan đến Tô Tử Trác đã được phát trên màn hình. Mong mọi người thời điểm phát hiện tung tích của hắn lập tức báo ngay cho công an thành phố biết."

Tin tức kia lặp đi lặp lại ba lần.

Tiếng cãi cọ ồn ào trong phòng hóa trang không biết vì sao mà đột nhiên mất hết.

Có lẽ là do tin tức này gần đây quá nóng.

Hơn nữa còn do vài nghệ sĩ nổi tiếng tự mình ra trận thông báo.

Cho nên thu hút rất nhiều sự chú ý của cư dân mạng.

Sau đó, liền nghe được mọi người ghé tai nhau.

"Vốn dĩ buổi sáng tôi còn vì chuyện hắn cắt cổ tay tự sát mà cho rằng đây chỉ là hiểu lầm."

"Đúng, đúng, đúng. Tôi cũng cho là vậy."

"Má ơi, người này thật đáng sợ."

"Tam quan(*) của tôi, sự lương thiện của tôi. Đều bị hắn giẫm nát rồi!"

"Chỉ vì muốn trốn ngục mà hắn cắt cổ tay tự sát?? Thật là một kẻ tàn nhẫn. Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao Diệp Khuynh Hàn lại tố cáo hắn,"

Mà Nam Nhiễm ngồi trước bàn trang điểm,

Trên người mặc một bộ váy dài màu lam nhạt.

Thấp ngực, đuôi váy dài.

Vừa mơ mộng lại gợi cảm.

Nhà tạo mẫu tóc đứng một bên vừa làm tóc cho cô, vừa thở dài.

"Em nói tên Tô Tử Trác kia vì sao lại làm như vậy? Vừa có tiền, vừa lại là phú nhị đại sinh ra trong một đại gia tộc. Muốn cái gì có cái đó. Không yên ổn sống qua ngày. Mà cứ một hai phải gây chuyện."

Nhà tạo mẫu tóc nói xong.

Liền thấy Nam Nhiễm ngồi một bên bày ra bộ dáng không liên quan gì đến mình.

Chỉ tập trung ăn quýt.

Nhà tạo mẫu tóc lại đưa mắt nhìn một đống vỏ quýt ở trên sàn.

Trêu ghẹo nói.

"Em còn ngồi đó ăn? Nếu còn ăn nữa thì em sẽ biến thành quả quýt đó."

Nam Nhiễm ngẩng đầu.

Thuận tay đem miếng quýt cuối cùng bỏ vào trong miệng.

Sau đó đưa ra kết luận.

"Hương vị cũng được."

Nhà tạo mẫu tóc nhìn một đống vỏ quýt kia.

Không thể tưởng tượng.

Đây chỉ là hương vị cũng được?

Nếu cô cảm thấy ăn ngon thì còn thế nào nữa?

Tiểu Hắc Long cũng tò mò.

Nãi thanh nãi khí: [Ký chủ, cô cảm thấy tại sao hắn lại làm như vậy?]

Nam Nhiễm: "Làm sao ta biết được."

Cô không phải đồ dơ bẩn giống hắn.

Cái loại đồ vật xấu xí này, có ý đồ gì cũng không quá kì quái.

Tiểu Hắc Long lại tò mò.

[Ký chủ, tại sao cô lại cảm thấy hắn sẽ tới tìm Nguyễn Mặc?]

Nam Nhiễm nhắm mắt lại: "Đoán."

Cô thuận miệng trả lời.

Tiểu Hắc Long lại muốn nói.

Nhưng Nam Nhiễm đã giành trước, mở miệng.

"Không cần lải nhải nữa."

Cô chỉ nhẹ nhàng bâng quơ một câu.

Lại chọc trúng lòng tự trọng nho nhỏ của Tiểu Hắc Long.

Từ trước đến giờ hệ thống luôn thành thật, nhát gan, cảm thấy sợ ký chủ.

Hiếm khi kháng nghị: [Hừ!]

Sau đó, ngậm miệng lại.

'Tích tách', thời gian dần trôi qua.

Nguyễn Mặc nằm trên giường.

Nhìn trần nhà màu trắng.

Anh đã lẳng lặng nằm như vậy gần hai tiếng rồi.

Chung quanh vô cùng yên tĩnh.

Mà lúc này ở một căn phòng khác.

Được trang bị các loại camera khác nhau, người đàn ông mặc vest đen một tay chống cằm.

Nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

Chuyện không có đầu óc thế này, đến bây giờ hắn cũng không hiểu tại sao Nguyễn Mặc lại đồng ý.

Mà bản thân, rốt cuộc vì cái gì mà cũng sẽ chấp hành theo những gì cô gái kia nói??

...

(*) Tam quan (三關): Gồm "thế giới quan", "giá trị quan" và "nhân sinh quan". Trong đó Thế giới quan hay vũ trụ quan, chỉ quan điểm căn bản của mọi người đối với cuộc sống bao gồm toàn bộ thế giới cùng với quan hệ giữa con người và thế giới bên ngoài. Nhân sinh quan là chỉ thái độ cùng cách nhìn đối với mục đích ý nghĩa cơ bản của nhân sinh. Giá trị quan là chỉ cái nhìn cùng đánh giá tổng thể của một người đối với tầm quan trọng, ý nghĩa của sự vật khách quan chung quanh (bao gồm con người, sự vật sự việc). Tam quan của một người quyết định cái nhìn khách quan đối với thế giới, cách lý cùng điểm giới hạn đạo đức của người đó.