Đại Ma Đầu

Chương 301: gia (thượng)





- Rất đơn giản, chính là mỗi người mỗi ngày chỉ có thể mua được năm đến mười viên đan dược với giá thấp. Nếu muốn mua nhiều hơn nữa, vậy thì cứ theo giá gốc mà mua. Như vậy dù cho là đối thủ cạnh tranh khác có muốn giở thủ đoạn gì đó thì chúng ta cũng có thể ứng phó thoải mái.

- Tuyệt diệu, thật là tuyệt diệu.

Đôi mắt của lão Tiền lại sáng lên, nhưng rất nhanh lại lo lắng nói.

- Nhưng mà Lôi Thiếu, nếu dùng ổn định giá để tiêu thụ. Những cửa hàng khác đến tìm chúng ta để gây phiền toái thì phải làm sao? Nếu như bọn chúng dùng những thủ đoạn xấu xa thì sao? Dù sao thì cũng là chúng ta làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của bọn chúng.

- Gây phiền toái?

Lôi Động ha ha cười, khuôn mặt cũng trở nên lạnh lùng dị thường.

- Nếu mà cạnh tranh dựa theo quy củ buôn bán, Lôi mỗ cực kỳ hoan nghênh.

- Nếu muốn giở thủ đoạn phía sau lưng ta, hắc hắc, chẳng lẽ là Lôi mỗ ăn chay mà lớn lên hay sao? Đối với loại người này, Lôi mỗ càng thêm hoan nghênh, như vậy Lôi mỗ có thể danh chính ngôn thuận xử lý hắn.

Lão Tiền cả người rùng mình một cái, hắn chợt nhớ lại thân phận và thực lực của ông chủ mới này. Ông chủ hiện giờ cũng không phải là ông chủ mềm như quả hồng trước kia, thường xuyên sẽ bị người ta bắt nạt. Cả người lão tiền bỗng có chút hào khí dâng lên, mơ hồ có chút cảm giác mở mày mở mặt. Đi theo một ông chủ rất có tiền đồ chưa hẳn đã là một chuyện xấu. Giống như hắn đã thấy được cái tiền đồ tốt đẹp của chính mình vậy.

- Xoay quanh việc gia tăng lưu lượng khách hàng, chúng ta còn có thể làm rất nhiều công tác. Ví dụ như làm một ít hoạt động ở bên ngoài cửa tiệm, như là luận võ chọn rể, đố vui có thưởng. Đúng rồi, trong ngày khi trương chúng ta có thể mở cuộc thi tìm kiếm Trúc cơ đan….

Lôi Động bỗng nghĩ tới cái chủ ý này, dường như đây mới là phương thức kiếm tiền tốt nhất!

Trò cá độ này, chính là một trong những ngành sản xuất kiếm được nhiều tiền nhất ở kiếp trước của Lôi Động. Lợi dụng tâm lý đánh bạc bên trong mỗi con người. Ví dụ một viên Trúc Cơ Đan có giá trên thị trường khoảng trên dưới ba mươi bốn vạn linh thạch. Rất nhiều tu sĩ Luyện khí kỳ không có bối cảnh, căn bản là mua không nổi, cũng không nhất định có thể mua được. Cho dù là tư chất không tệ, tu luyện cũng sẽ bị kẹt ở viên Trúc Cơn Đan này.

Lấy thực lực và địa vị trước mắt của Lôi Động, tuy rằng muốn lấy được loại đan dược được khống chế nghiêm khắc như Trúc Cơ Đan với số lượng lớn là không dễ. Nhưng mà lấy vài viên thì vẫn có thể làm được. Một vài viên Trúc Cơ Đan, thêm một số đan dược có giá trị từ thấp đến cao của tu sĩ Luyện khí kỳ giá trị khoảng bảy tám vạn. Lôi Động hoàn toàn có thể bỏ ra tầm bốn mươi vạn để làm xổ số. Hắn thực là có chút nóng lòng muốn thử. Nhưng rất nhanh hắn lại nghĩ đến một vấn đề, đó chính là hiện tại cửa hàng của hắn vẫn còn chưa có gì cả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tuy rằng dùng thứ cá độ này, có thể nhanh chóng hấp dẫn vô số tu sĩ Luyện khí kỳ đi đến Hắc Sơn phường thị này. Nhưng chính là bởi vì có quá nhiều người nên mặc dù có thể mang tới cho mình quá nhiều ưu đãi, nhưng phần lớn chỗ tốt sẽ bị người khác cướp đi. Chủ ý tốt như vậy, chỉ cần ngươi làm ra một lần, lập tức sẽ có người bắt chước, sau này muốn tạo ra hiệu quả náo động như vậy thì sẽ rất khó khăn.

Cùng với như thế, Lôi Động cảm thấy được không bằng nên giữ lại cái ý kiến này. Đợi đến khi chính mình có được phường thị độc lập, sẽ thực hiện cái chủ ý này. Khi có cơ hội, lập tức có thể khởi động cái phường thị đó. Cửa hàng đan dược hiện giờ, tạm thời cứ làm náo động nhỏ, có thể kiếm tiền là được rồi.

Lão Tiền cảm thấy chuyện này rất có tiền đồ, đã tràn ngập lòng hăng hái. Đối với những lời nói của Lôi Động đã bắt đầu cẩn thận tự hỏi, những danh từ mới này, có chỗ nào không hiểu lập tức hỏi Lôi Động, còn hỏi vô cùng cẩn thận. Hơn nửa ngày sau, hắn mới thu được một đầu kiến thức mà về, bảo là muốn đi sửa sang lại phần kế hoạch kinh doanh. Tự nhiên, từng từ một trong cái kế hoạch kinh doanh kia đều là Lôi Động truyền dạy cho hắn.

Mấy ngày sau, Lôi Động lại đi tìm mấy vị hội họa đại sư và thiết kế đại sự về trong phường thị. Khoan hãy nói, những người làm công việc này ở trong phàm nhân, mẹ nó chứ còn chuyên nghiệp hơn so với người tu tiên nhiều. Dù sao thì đối với bọn hắn mà nói, có thể suốt đời đều chỉ nghiên cứu cái công việc này.

Mà người tu tiên thì tuyệt đại đa số tinh lực đều nhất định đặt ở trên chuyện tu luyện. Cũng bởi vì như vậy, mà rất nhiều người tu tiên nguyện ý ở trong các quốc gia phồn hoa của thế tục. Rất nhiều loại hưởng thụ, không phải người tu tiên là có thể làm được. Sẽ không có quá nhiều người tu tiên lại muốn đi làm nghệ thuật, văn hóa linh tinh.

Làm sao có thể giết người, làm sao có thể giết chết địch nhân nhanh hơn, làm như thế nào mới có thể thăng cấp. Những cái này mới là những chuyện tình mà đại đa số mọi người tu tiên đang lo lắng. Làm những việc kinh doanh như vậy, cũng không phải là mong muốn của hắn.

Nhưng mà từ chỗ lão nhân gia của mình, Lôi Động cũng từ từ hiểu được. Linh thạch quá mức quan trọng trong thế giới tu tiên. Dùng linh thạch, tuyệt đối có thể ép chết người. Ví dụ như nếu Lôi Động muốn cái mạng của Khô Cốt. Chuyện này nhìn như rất khó, nhưng nếu bỏ ra ngoài hai ngàn vạn linh thạch, chắc chắn là sẽ có rất nhiều người nguyện ý thay chính mình xử lý Khô Cốt. Hai ngàn vạn linh thạch, cho dù là tu sĩ Nguyên anh kỳ cũng nguyện ý ra tay giết người.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là ví dụ đơn giản mà thôi. Tuy rằng không thể nói là linh thạch không gì không làm được. Nhưng mà sau khi có linh thạch thì có thể làm được rất nhiều chuyện. Tựa như cái tên Hoàng Phủ Sách kia, chính là bị Lôi Động dùng linh thạch đè chết. Nếu mà Hoàng Phủ Sách cũng có gia sản lên đến hàng vạn linh thạch, lại đem toàn bộ đổi thành cực phẩm linh khí, hoặc là pháp khí tiêu hao thì trận chiến sinh tử của hai người kia liền có thể bị trì hoãn hoặc là đảo ngược lại kết cục. Lôi Động cũng không có biện pháp tất thắng.

Sau khi trải qua chuyện tình dùng linh thạch đè chết Hoàng Phủ Sách xong, Lôi Động lại càng thêm coi trọng vài phần đối với linh thạch.

Lôi Động đem một chút suy nghĩ về thiết kế của mình truyền đạt lại cho mấy vị đại sư thiết kế của thế tục kia, rồi bảo bọn họ tận lực thiết kế lại phong cách cho bản thân mình.

Âm thầm lặng lẽ xuất hành. Một đường tiến thẳng về cái Tiểu Thanh cốc mà Lôi Động đã ở đó rất lâu trước kia. Sở dĩ bây giờ trở lại đó cũng là bởi vì hắn theo lời của Đinh Uyển Ngôn đi tìm địa bàn chân chính để hai người dựng nhà. Ngay cả nàng cũng đều hết sức hài lòng đối với cái sơn cốc này. Tuy rằng linh mạch ở đây so với Vạn Quỷ Quật thì còn kém khá xa. Nhưng mà trong cốc, lúc đầu có một tiểu gia tộc sinh sống ở đây, bọn họ dốc lòng vun trồng, biến nơi đây thành một cái dược cốc xinh đẹp dị thường.