Đại Viên Vương

Chương 42: Phật nhi nhảy tường










Vương Phật Nhi lấy Phong Trấn, đọc ra phong ấn bí quyết, lập tức hiện ra một con linh thú dài một trượng bốn thước, cao hơn tám thước, tung mình hí vang.



“Hừ! Khờ khạo.”



Tên Tương kỳ bài kia như một con báo lồng lên, nhân khi Vương Phật Nhi còn chưa cưỡi trên linh thú, trên tay cầm trường đao phát ra kình phong chém tới.



" Từ từ đã! Hãy xem một chiêu này."




Vương Phật Nhi trở tay vung lên, một tòa tinh đồng chiến xa từ trên cao rơi xuống, chiêu xe ngựa đập người. Chiêu này của Vương Phật Nhi tuy có vẻ như đùa nhưng lợi hại vô cùng. Tương kỳ bài hoảng hốt, không khỏi lui ra phía sau, nhưng cũng không cam tâm để Vương Phật Nhi đào thoát, xuất thủ vung lên, mã tấu rời tay, cách không xuất trảm.



" Lần này chắc chết!"



Vương Phật Nhi muốn tránh né, nhưng thân thể lại phản ứng chậm hơn một bước. Trong lòng kinh hãi, đầu óc trống rỗng. Tương kỳ bài chính thức đoán chắc được tốc độ phản ứng của hắn. Từ góc độ đến phương vị, một đao tung ra rất chắc chắn để cho hắn không có cách nào khác tránh thoát.



Một cổ băng hàn chân khí, từ đan điền mạnh mẽ xông lên, phân đi lưỡng đạo kinh mạch. Từ tả hữu hai tay Vương Phật Nhi phóng ra, hóa thành hai luồng lốc xoáy nhỏ, không ngừng xoay nhanh, trong nháy mắt biến thành hai quả huyền băng đao.



Vương Phật Nhi vô thức hai tay vung lên, hai lưỡi huyền băng đao hoàn phóng ra. Lưỡi huyền băng đao đầu tiên chạm vào thanh mã tấu làm nó giảm tốc độ, lưỡi thứ hai bắn lên thân, làm thanh mã tấu đi hơi lệch hướng.



Vù! Một tiếng lưỡi đao xé gió, thanh mã tấu phóng sượt qua trán Vương Phật Nhi, cắm trên thân một cây đại thụ phía sau lưng gã. Thân cây đã bị cây mã tấu xuyên lút cán.



“Chuyện gì vừa sảy ra?”



Vương Phật Nhi bình thường sử dụng huyền băng đao hoàn, đều là chế thành hình trước, rồi mới ra tay đả thương địch thủ. Bởi vậy chung quy chiêu này phát động quá chậm. Mà vừa rồi hai lưỡi huyền băng đao vừa nghĩ tới là phát ra mau lẹ vô cùng, cần nhanh bao nhiêu thì có bấy nhiêu.



Hắn lúc này mới tỉnh ngộ, bình thường đúng là mình đã sai lầm. Hình thành luồng xoáy trong cơ thể rồi từ lòng bàn tay phóng ra . Lốc xoáy hấp thu nước trong không khí, lợi dụng tốc độ xoay cực nhanh hình thành hàn băng đao đúng là nhanh hơn gấp mười lần. Đúng là trước kia hắn đã sử dụng sai phương pháp.



Tên Tương kỳ bài né tránh chiếc Hỏa Long Liễn, cũng không liếc mắt nhìn chiếc tinh đồng chiến xa. Nhảy lên cao, giữa không trung, thiết thuẫn trong tay như thái sơn áp đỉnh tàn nhẫn nện xuống. Truyện "Đại Viên Vương "




Nhất chiêu này có phương vị góc độ chuẩn xác không chê vào đâu được. Vương Phật Nhi lại ngưng kết hai lưỡi huyền băng đao hoàn trong tay nhưng lại tìm không thấy đối phương có gì sơ hở để có thể công kích. Gã phát hiện được vô luận chính mình từ tư thế gì ra tay đều cũng phải chém trúng phải thiết thuẫn đối phương.



Ở giờ khắc này chuyện tình kỳ diệu đã xảy ra. Trong cơ thể Vương Phật Nhi, Thập phương đống ma đạo chân khí đột nhiên gia tăng chuyển động. Năm giác quan đột nhiên trở nên nhạy bén khác thường, cả thế giới trong mắt hắn đột nhiên trở nên phong phú nhiều vẻ, biến hóa hàng vạn hàng nghìn dạng sắc khác nhau.



Tốc độ xuất chiêu của tên Tương kỳ bài tựa hồ đã chậm lại y như động tác bình thường. Tại thời điểm hắn nhảy lên cao để ra tay tiếp, xuất hiện rồi một sơ hở nho nhỏ, đem nửa cái mông lộ ra ở ngoài thiết thuẫn.



Vương Phật Nhi đương nhiên không suy nghĩ nhiều. Hai lưỡi Huyền băng đao lần lượt xuất thủ. Nửa bên mông tên Tương Kỳ bài, hai dòng máu phụt ra. bị dính đòn đau đớn gã Tương kỳ bài kêu thảm thiết nhất thời thụt lui về phía say.



Bị trúng thương ở đúng nơi mấu chốt bộ vị làm mông gã chảy ra huyết nhục, Tương kỳ bài nhất thời mất đi thăng bằng, thân thể từ trên cao rơi xuống đất. Vương Phật Nhi mặc dù nhân cơ hội tấn công nhưng đều bị hắn sử dụng thiết thuẫn nhất nhất chặn lại.



Có một lưỡi huyền băng đao hoàn, bay không đúng mục tiêu, đột nhiên hóa thành một đường vòng cung bay vào trong rừng liên tục va đập vài lần, mới nứt vỡ ra thành băng. Vương Phật Nhi thấy vậy thầm mắng chính mình đúng là đồ đần:" Băng đao hoàn lợi dụng không khí lưu chuyển, tự thân cấp tốc xoay tròn, có thể đi đường vòng cung tới mục tiêu. Ta như thế nào không vận dụng một chút."



Nghĩ tới này điều này Vương Phật Nhi lại ra tay. Phóng Huyền băng đao hoàn vẽ ra một vòng cung cực lớn, vòng qua tấm thiết thuẫn trước mặt tên Tương kỳ bài. Mặc dù lần đầu ra tay này phương vị không tuyệt đối chính xác. Nhưng khi vừa rơi xuống tới đất, phía sau gã đã nhói lên một cảm giác đau nhức thấu tim gan. Tên Tương kỳ bài vẻ mặt kinh hoàng.



Hắn vỗn cho rằng chính mình đạt lục phẩm tu vi, thân trải qua trăm trận, kinh nghiệm dày dặn, đuổi bắt một hài tử võ công thấp kém, cũng dễ như trở bàn tay. Không ngờ tới Vương Phật Nhi giảo hoạt đến bậc này. Ngược lại ba lần bốn lượt quỷ quyệt, đánh mông hắn bị thương.



Lần này cho dù bắt người có thành công, sau này cũng sẽ bị người khác chê cười hắn chuyện không có cái mông.



Hắn trong lòng phẫn nộ quả thực không có cách nào khác hình dung.




" Nếu ngươi lọt vào tay ta, ta sẽ tra tấn ngươi chết đi sống lại, cho ngươi hối hận cha mẹ đã sinh ra ngươi trên đời này!" Hắn lại không biết Vương Phật Nhi sinh ra trên đời, nhưng lại không có quan hệ phụ mẫu nào, trời xanh thăm thẳm có chút không minh bạch.



Vương Phật Nhi lúc này, sớm đã nhảy trên lưng dị thú, thao túng tọa kỵ để dị thú chạy như điên. Tu La vương đem tặng hắn con linh thú này, kỳ thật đều không phải là dị thú thông thường mà cũng giống như Hỏa Long liễn, dùng hồn ấn thuật hút ra hồn phách dị thú. Ban đầu dị thú tên làTê Phong Lôi, cũng là phong mã thú loại cực phẩm khó tìm. Hình thể so với Đạp Nguyệt Khinh Yên Thú lớn hơn một chút, sức mạnh vô song, trong “Bác Thải Tử, Kỵ Thú Quyển,” dị thú chạy nhanh nhất, trong sáu mươi tám loại, phong mã thú là loại cực phẩm tinh hoa, đứng hàng thứ ba mươi hai. So với Đạp nguyệt khinh thú thì đứng thấp hơn bảy tên.



Tu La vương vốn biết, Vương Phật Nhi căn bản không đủ năng lực sử dụng đạp nguyệt khinh yên thú Phong Trấn, cùng hắn trao đổi đã chiếm không ít tiện nghi. Phong ấn một đầu dị thú tọa kỵ, cần phải sử dụng vật lực tài lực không phải ít.



Tương kỳ bài tuyệt đối không chịu buông tha Vương Phật Nhi. Hắn phẩy bàn tay xuống, một quả đồng xích xuất ra từ tay áo, một đầu hắc sắc Phong mã thú lặng yên không một tiếng động hiện thân. Hắn sải bước đi tới, nhưng lại lập tức lớn tiếng rên rỉ. Vết thương trên mông làm cho khi leo lên yên ngựa cọ xát làm hắn khó lòng ngồi lên trên yên.



Tương kỳ bài chỉ có thể có đứng thẳng lên để cho cái mông rời khỏi yên Phong Mã thú lao điên cuồng đuổi theo. Nỗi căm phẫn đối với Vương Phật Nhi càng thêm sâu đậm.



" Giết hài tử này cũng không phải chuyện quan trọng. Ta giết hắn rồi mang đầu hắn trở về, sẽ nói gặp phải đại cao thủ khác. Mất mặt, nếu cho người biết ta ngay cả hài tử sáu tuổi cũng đánh không lại, sau này như thế nào có thể gặp người......"



Vương Phật Nhi tự nhiên chẳng biết truy binh đã áp sát phía sau lưng, sát khí trong lòng đã hạ xuống. không để ý đến kẻ đang truy đuổi vốn đang rất căm tức mình trong lòng không ngừng cân nhắc:" Ta còn có đòn sát thủ là lệnh phù này, năm trăm thi binh có thể thay mình ứng chiến. Chỉ có điều, ta phải nắm rõ chiến thuật chỉ cần đừng khiến cho chính mình lại bị người ta chém."



Trong lòng không ngừng tính toán, như thế nào bài binh bố trận, Vương Phật Nhi dần dần phát hiện con đường phía trước chính mình càng ngày càng khó đi