Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 221: Tuyệt vọng




Mảnh vỡ sao nơtron…

Đây là một danh từ vừa lạ vừa quen với loài người, chính vì sự xuất hiện của vật này, buộc con người phải rời khỏi trái đất, rời khỏi hành tinh mẹ của mình, mang theo trình độ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba lưu lạc vào vũ trụ, lúc đó đúng là sống chết khó biết trước, chính vì vật này mà đã mất đi trên 99% dân số loài người.

Trên tàu Hi Vọng, có trên hàng trăm nhà khoa học, chuyên gia nghiên cứu về nguyên lý tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron và cách ứng phó, nhưng mà thành quả nghiên cứu thì vô cùng ít ỏi, dù gì bản thân sao nơtron cũng là vật thể mà nhân loại chưng từng nhìn thấy qua, đó chỉ là một sự suy đoán về mặt lý luận mà thôi.

Cái gọi là sao nơtron là một thể tinh tú có năng lượng hơn cả mặt trời, những vật chất nguyên tố nhẹ như là hydro ở bên trong của nó, sau khi tập hợp xong, thì sẽ hình thành nên vật chất nguyên tố nặng như than và kim loại và chất lượng của những vật chất nguyên tố nặng này rất lớn, vượt xa nhiều lần tổng trọng lượng vật chất của trái đất. Dưới ảnh hưởng trọng lực của bản thân nó, thì sẽ bắt đầu phân hủy, sau khi nguyên tử phân hủy hoàn toàn thì sẽ để lại hạt nhân nguyên tử, mỗi một hạt vật chất có kích thước như hạt mè đen này thì có thể tính toán bằng hàng chục ngàn tấn, sự phân hủy như vậy nhưng vẫn chưa đạt đến mức độ toàn bộ nguyên tử đều phân hủy hoàn toàn, tàn dư tinh tú còn lại được gọi là sao nơtron.

Sao nơtron là một loại vật chất có mật độ lớn tới mức không thể tưởng tượng được, ngoài việc vật chất bên trong lỗ đen có thể tồn tại hoặc không thể tồn tại ra, thì vật chất có khối lượng và thể tích lớn nhất trong vũ trụ chính là sao nơtron, hơn nữa, mức độ kiên cố của nó vượt sức tưởng tượng, nếu như so sánh với kim cương, thì chẳng khác gì so sánh giữa hợp kim và không khí, đây thật sự không phải là một loại vật chất thông thường.

Chính vì có một loại vật chất có mật độ khối lượng và độ cứng lớn như vậy ở vũ trụ, nhưng tại sao lại có thể xuất hiện mảnh vỡ thể tích nhỏ? Chuyện này làm sao xảy ra được!

Cho dù các nhà khoa học đã sử dụng nhiều biện pháp để tính ra mức độ lớn nhỏ và trọng lượng của vật chất này, cũng xác nhận là vật chất này chỉ có thể là sao nơtron trong truyền thuyết, nhưng cũng không thể nào xảy ra chuyện này được!

Khoan hãy nói có phương pháp công nghệ nào có thể làm cho sao nơtron vỡ vụn, chỉ nói về kiến thức khoa học thông thường thì lý do mà sao nơtron được gọi là sao nơtron nguyên nhân là do khối lượng cực lớn của nó khiến cho bên trong nguyên tử nén lại và phân hủy, từ một nguyên tử nén lại thành một hạt nhân nguyên tử, giữa các nguyên tử với nhau không còn tồn tại một kẽ hở nào, với mật độ lớn như vậy, nếu như làm vỡ vụn sao nơtron, lấy ra một mảnh vỡ của nó thì kết quả là ngay khoảnh khắc lấy ra thì mảnh vỡ sao nơtron này sẽ lập tức nở ra, do bên trong nguyên tử có lực tương tác lẫn nhau, lực hút, lực đẩy và ở càng gần nguyên tử thì lực đẩy càng mạnh.

Lấy một ví dụ như là hai nam châm cùng cực để càng gần nhau thì lực đẩy càng lớn, nếu muốn làm cho chúng ép chặt vào nhau, thì bắt buộc phải có sự tác động của một ngoại lực cực lớn, và một khi mảnh vỡ sao nơtron rời khỏi vị trí của nó thì trọng lực hấp dẫn vô cùng lớn này sẽ khiến cho nó lập tức nở ra và không thể nào hồi phục lại hình dạng sao nơtron ban đầu nữa.

Nói cách khác, sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron, đã đặt hai dấu hỏi khoa học bí ẩn cho con người, một là làm sao để chia tách sao nơtron? Vụ nổ hạt nhân? Laser? Đừng đùa nữa!

Hai là, làm thế nào mà mảnh vỡ sao nơtron có thể giữ được hình dạng vật chất của sao nơtron? Nguyên tử bị nén lại trong nội bộ của nó không bị hồi phục lại độ lớn nhỏ ban đầu? Keo dán? Keo dán ngoài hành tinh?

Đây đều là những thắc mắc và nghi hoặc về sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron mà trước mắt giới khoa học không lý giải được, tương tự như vậy, với trình độ kĩ thuật của con người ngày nay, cho dù là trình độ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba hay cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư thì chuyện mảnh vỡ sao nơtron bay vào địa cầu đều là điều khó giải thích!

Đúng vậy, hoàn toàn không thể lý giải được! Con người không có cách nào ngăn chặn mảnh vỡ sao nơtron đụng vào giữa các vì tinh tú!

Sau khi Diêu Nguyên và Vương Quang Chính nghe viên trung úy này báo cáo, sắc mặt hai người đột nhiên trắng bệt, giống như vị trung úy đó, y như rằng vừa nhìn thấy ma, giữa ba người chỉ còn lại sự tuyệt vọng não nề.

Vương Quang Chính sững sờ hồi lâu rồi đột nhiên thét lên giận dữ:

- Chết tiệt! Làm sao có thể như vậy được? Chẳng lẽ cái thứ đó cứ dí theo chúng ta vậy sao? Chết tiệt! Sao lại có thể như vậy được chứ?

Diêu Nguyên lập tức nắm lấy vai của Vương Quang Chính và nói:

- Anh Vương, nhỏ tiếng chút! Những binh lính đó vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, lúc này tuyệt đối không thể để lộ chuyện này ra được, chúng ta vẫn chưa chuẩn bị xong… họ cũng chưa chuẩn bị xong.

Vương Quang Chính cố gắng kìm nén cơn phẫn nộ của mình, một mình ngồi trên bãi biển than thở rồi nốc từng ngụm rượu lớn.

Trong lòng Diêu Nguyên cũng vô cùng phẫn nộ nhưng mà anh bình tĩnh hơn Vương Quang Chính, anh mời vị trung úy đó ngồi xuống đồng thời hỏi anh ta:

- Số liệu cụ thể như thế nào? Bây giờ có bao nhiêu người biết chuyện này? Nói chuyện nhỏ một chút, không sao cả, họ đều đang đứng ở phía xa.

Diêu Nguyên vừa nói vừa đưa cho anh trung úy chai rượu.

Vị trung úy này cũng là người Trung Quốc, à, nói đúng hơn thì là một quân nhân Trung Quốc, lúc này đây sắc mặt anh trắng bệch, theo quán tính, nhận lấy chai rượu uống vài ngụm, sắc mặt dần dần hồng hào trở lại rồi mới lầm bầm:

- Khoảng hơn nửa tiếng trước, hệ thống thăm dò điện tử từ xa phát ra cảnh báo, lúc đó chỉ có năm người ở trong trung tâm giám sát, do là trời đã tối rồi, hôm nay là do nhóm chúng tôi phụ trách trực, lúc đó chúng tôi đều cảm thấy đáng ngờ, cho là hệ thống xảy ra lỗi, tình hình này chắc anh cũng biết…

Diêu Nguyên gật đầu và nói:

- Đúng vậy, do ảnh hưởng của sao Song Tử mà hai ngôi sao ở gần nhau nên thường xuyên làm cho từ trường của tinh cầu bị nhiễu loạn trong thời gian ngắn…

Trung úy liên tục gật đầu đồng ý, anh ta tiếp tục nói:

- Lúc đó chúng tôi đã kiểm tra hệ thống, kết quả là ngay khi kiểm tra thì phát hiện ở trên đó xuất hiện một loạt số liệu đáng ngờ, tất cả những số liệu này đều cho thấy có một tinh thể với khối lượng cực kì lớn đã xuất hiện bên ngoài thiên hà và đang bay về phía thiên hà của chúng ta với một tốc độ vừa phải.

- Lúc đó, trong lòng chúng tôi đều có những dự cảm không tốt, sau khi tính toán sơ bộ, thì xác nhận khối lượng của tinh thể này thậm chí đạt đến một phần ngàn của hằng tinh, ngoài ra tốc độ của nó dường như đang dần dần gia tăng, tuy là mức độ gia tăng không nhanh, nhưng mà với tốc độ tăng tốc như tình hình bây giờ, thông qua số liệu do máy tính trung ương tính toán thì sau ba năm nó sẽ đụng vào hằng tinh, khối lượng của nó sẽ gia tăng đến một phần mười của hằng tinh, đây chính là… đây chính là số liệu mảnh vỡ sao nơtron mà địa cầu đã từng có được!

Diêu Nguyên im lặng, anh đang suy nghĩ về mức độ đáng tin của chuyện này, lúc trước, khi mà vẫn chưa thoát khỏi địa cầu cũ, anh đã từng ra lệnh cho tiểu đội Hắc Tinh đi thu thập số liệu sao nơtron của nhiều phòng nghiên cứu ở khắp các quốc gia trên thế giới, những số liệu này đều được lưu trữ ở trong máy tính trung ương của tàu Hi Vọng, chỉ cần là nhà nghiên cứu hay những người có tư cách ở trên, hay là những người có cấp bậc cao trong quân đội thì đều có thể tùy ý truy cập những số liệu này, cho nên có lẽ hiện giờ vị trung úy này đã không còn lạ gì với những số liệu như vậy nữa, nói cách khác… nếu như máy móc và số liệu không có vấn đề, thì chuyện này có lẽ đúng đến 80, 90%.

- Chuyện này…

Diêu Nguyên vừa mở miệng nói thì cảm thấy trong miệng đắng nghét, anh mở bình rượu uống một ngụm lớn, những dòng nước mát lạnh sau khi chảy vào cổ họng thì giống như biến thành những ngọn lửa đốt cháy cả cuống họng, giống như là tâm trạng hiện giờ của anh, vừa mới thất tình xong lại gặp phải một chuyện tuyệt vọng như vậy, bây giờ anh bực tức đến mức có thể xuống tay giết người.

- Chuyện này đừng có phô trương ra, các anh nhất định phải tuyệt đối chấp hành điều lệ bảo mật, ngoài ra, mức độ bảo mật của chuyện này tạm thời sẽ được nâng lên thành cấp S… Diêu Nguyên nghĩ một hồi rồi nói.

Vị trung úy đó đột nhiên sững sờ, điều lệ bảo mật cấp độ S thì đã tương tự như là mức độ mật mã và địa điểm cất giữ bom Hydro, nếu tự ý tiết lộ ra ngoài thì sẽ bị tòa án quân sự xử bắn, anh ta lập tức vâng lệnh.

Diêu Nguyên hít một hơi sâu rồi tiếp tục nói:

- Chuyện này vẫn cần phải xác nhận thêm, không thể chỉ dựa vào máy móc mà quyết định vận mệnh của chúng ta, lần này chúng ta cần những chứng cứ chính xác hơn, đúng rồi, anh và tiểu đội của anh bắt đầu từ bây giờ, phải 24/24 sẵn sàng chờ lệnh, cùng với tất cả những nhóm khác trong trung tâm giám sát, các anh chia thành ba ca một ngày, thực hiện chế độ luân phiên trực theo ca, 24/24 giám sát theo dõi, hễ có thông tin gì thì phải kịp thời báo ngay cho tôi biết, tất cả các thông tin! Anh đã rõ chưa? Trung úy!

Vị trung úy vội vàng đứng dậy, thực hiện động tác chào quân đội:

- Xin tuân lệnh, thủ trưởng, tôi hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Nói xong, anh ta thấy Diêu Nguyên không nói thêm gì nữa thì xoay người đi về hướng trung tâm giám sát ở trong nội thành.

Lúc này, Diêu Nguyên mới nói với Vương Quang Chính:

- Anh Vương, chuyện này không được phô trương ra ngoài, tôi sẽ tìm ngay những nhà khoa học về thiên văn, vật lý để họ bắt đầu nghiên cứu về số liệu liên quan, ngoài ra tôi cảm thấy chuyện này có chút đáng ngờ, không thể chỉ dựa vào kết quả thăm dò mà bắt chúng ta rời khỏi địa cầu mới, tôi phải có thêm nhiều chứng cứ chứng minh sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron!

Vương Quang Chính sững người, tò mò hỏi:

- Cần thêm chứng cứ gì? Khối lượng cực lớn và sức hấp dẫn không phải chứng cứ sao?

Diêu Nguyên lắc đầu nói:

- Đương nhiên không tính! Đây chẳng qua là những gì mà máy thăm dò của chúng ta tìm về được, thật ra ngay từ lúc còn ở trên Trái Đất, tôi đã có một suy nghĩ như vậy, nền văn minh ngoài hành tinh phóng ra mảnh vỡ sao nơtron rốt cuộc để làm gì? Nếu như muốn tiêu diệt chúng ta thì cứ mang thẳng mảnh vỡ sao nơtron đó đặt ở gần Trái Đất là được, cả trái đất sẽ bị nổ ra thành trăm mảnh, như vậy họ hủy diệt chúng ta trong tức khắc không phải càng tiện hơn sao? Tại sao lại phải mang mảnh vỡ sao nơtron đặt ở một nơi cực kỳ xa thiên hà, sau đó trải qua mấy năm di chuyển mới đụng vào hằng tinh, làm như vậy là để buộc chúng ta phải rời khỏi hành tinh mẹ của mình sao?

- Hơn nữa, có mảnh vỡ sao nơtron hay không vẫn chưa biết được, phải biết là theo kiến thức khoa học của chúng ta, thì mảnh vỡ sao nơtron là thứ không hề tồn tại, như vậy có thể nào là nền văn mình ngoài hành tinh muốn xâm chiếm hành tinh mẹ của chúng ta, muốn có được một tinh cầu có môi trường sống tốt, nhưng lại không muốn đánh nhau với chúng ta, phá hoại tinh cầu này, cho nên mới nghĩ ra cách đuổi chúng ta đi?

- Cho nên…

Diêu Nguyên khẳng khái nói:

- Lần này, tôi nhất định phải tận mắt nhìn thấy sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron!