Dâm Ma

Chương 233: Hướng Hồ Điệp Cốc






" Thật "
Dương Thần cười bỉ ổi hai tay bóp lấy bầu vú to của Ân Tố Tố , côn thịt còn cắm ở nàng âm đạo mà thọc vài cái.

" Um.

.

ưư! "
Ân Tố Tố bị Dương Thần bất ngờ đâm thọc mang tới thoải mái mà rên một tiếng , thì khuôn mặt đỏ chót nhớ đến mới vừa nói một câu , chịu không được quay đâu qua một bên.

" Khà khà "
Dương Thần cười một tiếng lần nữa ra sức đâm thọc , côn thịt lần nữa chinh phạt lấy Ân Tố Tố âm đạo ra vào.

" Bạch bạch bạch!.


"
" Um! ưưư!.

.

aaa!.

.

ưưư!.

"
Trong phòng lần nữa vanh lên tiếng va đập của da thịt và tiếng rên rỉ của nữ nhân , không biết qua bao lâu Dương Thần mới hài lòng , đi ra ngoài còn lại Ân Tố Tố đã vô lực trần truồng tứ chi dang rộng nằm trên giường.

Ân Tố Tố theo tình dục rút đi đã hết sung sướng mà thanh tĩnh , nhớ đến mình phản bội trượng phu cùng nam nhân khác ân ái , như vậy sung sướng mà rên rỉ , hai mắt liền chảy ra từng giọt nước mắt.

Quay đầu nhìn bên cạnh nhi tử còn đang ngủ say mà cố gắng mặc lại y phục , nhìn lấy Trương Vô Kỵ nghĩ một hồi nàng bổng nhớ tới Hà Thanh Ngưu là thần y ở Hồ điệp cốc.

" Ngũ ca , cũng tại ngươi một hai đòi về đất liền , cũng đừng trách ta phản bội rồi , để cứu xong Vô Kỵ ta tìm ngươi để xin lỗi "
Ân Tố Tố chảy ra từng giọt nước mắt mà nói thầm nàng cố gắng chịu nhục , mai kêu tên kia dẫn đến Hồ điệp cộc coi thử Hồ Thanh Ngưu có thể trị cho Vô Kỵ , rồi nàng sẽ tìm cơ hội giết Dương Thần và tự sát.

Rất nhanh qua ngày hôm sau.

" Ta muốn dẫn Vô Kỵ đi đến Hồ Điệp Cốc một chiến "
Lúc này ở căn phòng của Trương Vô Kỵ , Dương Thần mới đem Ân Tố Tố đại chiến một trận , hai thân thể trần truồng ôm lấy nhau , lúc này Ân Tố Tố nhìn Dương Thần nói.

" Tốt nha "
Dương Thần nghe Ân Tố Tố nói , làm sau không biết ý nghĩ của nàng , nhưng hắn vẫn không quan tâm , liền đáp ứng một tiếng cúi đầu hôn lấy nàng môi mỏng.


" Um! "
Một tiếng , Ân Tố Tố vì tình dục lên rồi nên động tình đáp trả , hai môi hôn nhau một hồi mới tách ra.

Lần này lên đường Dương Thần dẫn theo Chu Chỉ Nhược mà thôi , còn lại Diệt Tuyệt dẫn theo đám đệ tử về lại Nga mi phái.

Mà Trương Vô Kỵ cũng được chữa trị mấy ngày nên giờ hắn có thể thanh tĩnh , Ân Tố Tố và Trương Vô Kỵ cáo biệt Trương Tam Phong rồi cùng Dương Thần hướng Hồ điệp cốc đi tới.

Bốn người đi một hồi vì có Trương Vô Kỵ nên Dương Thần cũng không có đi thân mật với Ân Tố Tố , trên vai vác lấy Chu Chỉ Nhược mà chơi đùa khi đến một cái cây to , gần một hồ suối thì bốn người ngừng lại cho Trương Vô Kỵ nghĩ ngơi.

" Nè cho ngươi "
Lúc này Ân Tố Tố đi lấy nước , mà Dương Thần ngồi dựa một bên , Trương Vô Kỵ khuôn mặt hơi trắng cùng ngồi dựa thân cây , Chu Chỉ Nhược đi lại Trương Vô Kỵ từ trong túi lấy ra một cây socola cho hắn.

" Cảm ơn , ta là Trương Vô Kỵ còn ngươi "
Trương Vô Kỵ nhìn đi lại nữ hài , sáng giờ thấy nàng động lòng đáng yêu , nhưng thấy cùng cái kia đại ca ca chơi đùa , làm hắn đầy ước ao.

" Ta là Chu Chỉ Nhược "
Chu Chỉ Nhược nói xong không để ý đến Trương Vô Kỵ mà chạy lại Dương Thần nhào vào trong ngực hắn mà vui vẽ nói chuyện.

Trương Vô Kỵ nhìn thấy vậy khuôn mặt hiện ra đầy thất vọng , nhìn lấy Dương Thần và Chu Chỉ Nhược cười nói mà thất thần.

" Vô Kỵ uống tý nước đi "
Lúc này Ân Tố Tố đi lại đem mình túi nước cho Trương Vô Kỵ.

" Vâng mẫu thân "
Trương Vô Kỵ cầm lấy uống một chút.

" Nhược nhi , ta hôm nay bắt cá nướng cho muội ăn "
Dương Thần cũng đứng lên nhìn lấy dưới nước có mấy con cá ôm lấy Chu Chỉ Nhược ở nàng khuôn mặt hôn một cái.

" Tốt nha , đại ca ca cố lên "

Chu Chỉ Nhược cũng vui vẽ cổ vũ.

Dương Thần thả nàng đi xuống đứng ở trên cách không chộp một cái đem bắt bốn con cá to.

Sau đó đi lấy củi rồi nướng lấy mấy con cá , vì là gia vị ở trong thế giới đồ ăn , nên khi nướng đều đem cá nướng đến cực hạn thơm ngon , mùi mở rơi xuống củi mà phát ra " Xèo xèo "
Mùi thơm bay ra bốn phía đem Ân Tố Tố và Trương Vô Kỵ nuốt một ngụm nước bọt , còn Chu Chỉ Nhược cũng đã ăn qua đồ ăn của Thế giới đồ ăn nên cũng không có như hai người rồi.

" Tố Tố đến "
Dương Thần cũng không để ý đem một con cá nướng xong cho Chu Chỉ Nhược , cầm lên hai con cá hướng Ân Tố Tố mà kêu.

" Ừ "
Ân Tố Tố thì bụng đã kêu ọt ọt nàng cũng đã trở thành nữ nhân của hắn , nên cũng không khách sáo đi lại cầm lấy hai con cá.

" Thật ngon "
Khi hai người ăn vào thì hai mắt sáng lên , Ân Tố Tố kinh ngạc về Dương Thần nướng cá mà cũng có thể ngon như vậy , cũng là món ngon nhất nàng đã từng ăn.

Dương Thần cũng đem con cá còn lại ăn hết , rồi bốn người lại hướng Hồ Điệp Cốc đi tới , rất nhanh màng đem buôn xuống.

Dương Thần liền lấy ra ba cái liều cho Trương Vô Kỵ và Ân Tố Tố hai cái , một cái của hắn và Chu Chỉ Nhược.

Mà Trương Vô Kỵ khi ăn được socola của Chu Chỉ Nhược cho , làm nguyên ngày hôm nay lén lén nhìn Chu Chỉ Nhược bóng lưng mà mơ màng.