Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 469: Súng52?




Muốn đánh bại đối phương không khó, khó chính là như thế nào đánh thắng đối phương mà không làm người để ý. Cha cô nhắc nhở không sai, trước khi có thể ứng phó hoàn toàn những mưu kế có thể xuất hiện, cô cần phải học cách che dấu thực lực của mình.

Tuy rằng lúc trước bởi vì sáng tạo ra kỹ thuật mà cô nổi bật một hồi, bất quá nó đối với cô cũng không nguy hại lớn, bởi vì kỹ năng kia của cô chỉ là sáng tạo dựa trên kỹ năng cơ sở, nó chỉ là quen tay mà hình thành, điều đó không đủ chứng minh cô ưu tú đến nổi khiến người khác phải kiêng kị, nếu so sáng với việc năm 4 đã thăng Vương bài của Kiều Đình thì cô vẫn còn kém cõi rất nhiều.

Đương nhiên, nếu việc cô năm 2 liền thăng cấp Vương bài bị người khác phát hiện thì tin chắc, những quốc gia vẫn như hổ rình mồi Liên Bang tuyệt đối sẽ phái vô số sát thủ, đem cô bóp chết ngay khi chưa ra chiến trường.

Lăng Lan may mắn, cô hiện tại còn có thể tự do tự tại mà ở trường quân đội không bị người phát hiện hoàn toàn là công lao của Lăng Tiêu, Lăng Tiêu đem cô bảo hộ vô cùng tốt, cơ hồ không ai biết cô là con của Lăng Tiêu. Điều này chứng minh mười tám năm trước Lăng Tiêu ăn mệt không phải ăn không trả tiền, lúc Lăng Lan trưởng thành thì đồng thời Lăng Tiêu cũng đã mạnh đủ để bảo vệ 2 mẹ con Lăng Lan.

Có như vậy, có một cây đại thụ vì Lăng Lan che mưa che nắng nên Lăng Lan mới sống được vui vẻ, bừa bãi tung bay. Cho dù thỉnh thoảng lại xuất hiện một ít bại lộ cũng có Lăng Tiêu giúp cô lau dọn. Trên thực tế, nếu không có Lăng Tiêu nhúng tay, cô đã sớm bại lộ ở trước mặt mọi người, loại chuyện bắt cóc quân hạm nghe rợn cả người sự này há có thể dễ dàng cho qua như không? Đây đều là Lăng Tiêu giúp cô kết thúc, làm cô tiếp tục giấu ở trước mặt mọi người…

Lăng Lan tuy rằng không rõ ràng lắm Lăng Tiêu ở bên trong rốt cuộc làm cái gì, nhưng Lăng Tiêu khổ tâm cùng tình yêu bao la, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được. Một khi đã như vậy, cô đương nhiên muốn nghe lời Lăng Tiêu, cho dù dành phần thắng thì cũng muốn làm người ta nhìn không ra tên tuổi.

Trong lòng có quyết định, Lăng Lan kiên quyết mà hạ cò súng trong tay, một đạo lại một đạo chùm tia sáng bắn ra, thời gian trùng hợp làm Chu Cảnh mệt mỏi, tuy rằng hắn đã luyện tập vừa vận động vừa ngắm bắn nhưng Lăng Lan bắn hết sức trùng hợp, mỗi lần bắn đều làm hắn phải bỏ nhắm bắn giữa chừng.

“Hừ!” Chu Cảnh lại lần nữa bỏ dở quá trình nhắm bắn để né tránh loạt đạn của Lăng Lan, hắn biết như vậy không được, hắn không hy vọng mình bị đối thủ bức đến thời gian thi đấu kết thúc, cho dù súng của hắn có sức mạnh đến thế nào thì hắn cũng vô pháp xác định cuối cùng đoàn trọng tài có thể đem thắng lợi dành cho minh hay không. Vì thắng, hắn cần đánh trúng đối thủ một lần.

“Đặc Tư, tính toán lượng năng lượng đối phương đã sử dụng!” Chu Cảnh bình tĩnh phân phó quang não cơ giáp.

“Là! Thượng úy!” Quang não lạnh băng trả lời. Thực nhanh, vài giây qua đi, lúc Chu Cảnh đang né tránh một loạt súng thì quang não hồi báo, “Cho tới bây giờ, đối phương đã bắn 27 phát, dựa theo lý thuyết về độ tiêu hao của năng lượng khi dùm chùm tia sáng thì đối phương còn có thể bắn từ 22 đến 23 phát súng nữa……”

“Lý luận nói là 50 phát sao?” Chu Cảnh mày nhăn lại, con số mà quang não báo không làm hắn vừa lòng, đối phương bắn nãy giờ chỉ mới dùng một nửa năng lượng, nếu muốn tiêu hao phần năng lượng còn lại, hắn còn phải trốn một thời gian nữa. Chẳng lẽ không có biện pháp tốt hơn sao?

Chu Cảnh cẩn thận suy xét, phát hiện thật không biện pháp khác, tốc độ đối phương quá mau, thao tác cũng thực hoàn mỹ, cơ hồ nhìn không ra sơ hở, một phát tiếp một phát, cơ hồ thực hiện liên tục không ngừng…… Chu Cảnh lúc này cũng âm thầm bội phục đối thủ đã luyện cơ sở thao tác đến lô hỏa thuần thanh, vô hạn tiếp cận hoàn mỹ, muốn từ nơi này đột phá căn bản không có hy vọng.

Một khi đã như vậy, vậy thì chờ đi! Chu Cảnh tin tưởng, bằng thực lực thao tác của mình vẫn có thể chờ đến khi đối phương dùng hết năng lượng, chỉ cần duy trì tới lúc đó thì chính là lúc hắn phản kích.

Lăng Lan liên tục bắn 4 5 phát súng sau liền phát hiện Chu Cảnh dị động, đối phương không dựng thẳng súng nữa mà là toàn lực tránh né. Lăng Lan đầu óc linh quang chợt lóe liền biết Chu Cảnh đánh chủ ý gì.

Lăng Lan khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, có lẽ đây là cơ hội đánh bại đối thủ!

“Tiểu Tứ, Hộp năng lượng của súng ống còn có thể duy trì bao nhiêu phát?” So với quang não cơ giáp, Lăng Lan càng tin tưởng Tiểu Tứ.

“Còn có thể duy trì trên dưới 25 phát!” Tiểu Tứ nghe Lăng Lan hỏi tức khắc tinh thần rung lên lập tức trả lời. Từ khi lão đại nói muốn thích ứng với quang não cơ giáp của thời đại thì bình thường đều không cho nó phối hợp với cô nữa. Điều này làm cho nó vừa thương tâm vừa chán muốn chết, nó cũng rất muốn giúp lão địa nhà mình mà…”

“Tổng con số chính xác là bao nhiêu?” Lăng Lan tiếp tục hỏi.

Tiểu Tứ đắc ý mà trả lời: “Trải qua ưu hoá, trình tự quang não cảm ứng tay bộ, mỗi một súng tiêu hao chỉ cần 7.27272727272727……”

“Dừng, chỉ cần nói tổng cộng có thể bắn ra bao nhiêu.” Lăng Lan đổ mồ hôi, cô không hỏi nội dung cụ thể mà

……

“…… Có thể đạt tới 55 phát!” Tiểu Tứ ủy khuất mà cắn ngón tay, nó nói nhiều như vậy còn không phải là vì biểu hiện cho lão đại biết, nó thông minh hơn quang não cơ giáp sao, có Tiểu Tứ nó ưu tú như vậy, lão đại cần gì cái trình tự cứng ngắc chứ??

Đúng vậy, Tiểu Tứ đối với quyết định của Lăng Lan oán niệm rất sâu, đây rõ ràng là cướp đoạt lạc thú sinh tồn của Tiểu Tứ nó!

“Cơ giáp sư bình thường chỉ có thể bắn 46 phát, nhiều hơn 9 phát, đủ dùng!” Lăng Lan cũng không biết ý nghĩ trong lòng Tiểu Tứ, khi cô biết mình có thể bắn nhiều hơn người khác 9 ý nghĩ trong lòng thì trong đầu tức khắc có một cái kế hoạch.

Tình huống thi đấu vẫn diễn ra như cũ, Lăng Lan một phát tiếp một phát ngăn chặn đối thủ, mà Chu Cảnh hết sức chăm chú mà né tránh……

“Bắn bao nhiêu phát rồi?” Không ít Cơ giáp sư đứng đầu đã phát hiện mục đích của Chu Cảnh, bọn họ vẫn luôn tính toán số phát súng của Lăng nên cũng biết năng lượng của Lăng Lan sắp hao hết, đến lúc đó chính là lúc Chu Cảnh phản kích, rất nhiều người cho rằng, chỉ sợ khi đó chính là thời khắc mấu chốt phân ra thắng bại.

“46, xem ra  năng lượng của Cơ giáp sư Trường Đệ Nhất Nam Sinh này sắp tiêu hao hết rồi!”trí nhớ của nhóm cơ giáp sư đều cực tốt, thực nhanh liền tính ra con số chính xác. Tinh thần mọi người rung lên, chặt chẽ chú ý giữa sân bởi vì rất có thể giây tiếp theo hộp năng lượng của Lăng Lan tiêu hao không còn.

Phải biết rằng, hộp năng lượng của cơ giáp đặc cấp có độ tiêu hao năng lượng không đều nhau, nó có độ co giản nhất, có thể phát từ 46 đến 54 phát.

Có sự chênh lệch ở 8 phát này có rất nhiều nhân tố, tỷ như sức chứa của hộp năng lượng. Sức chứa lớn thì càng tiếp cận đến cực hạn, một hộp năng lượng cơ bản chưa đựng 400 lực, nhưng trên thực tế, không phải hộp nào cũng đạt được số liệu này, cho dù hộp năng lượng có chất lượng hoàn mỹ thì cũng chỉ có thể đạt từ 380-390 lực.

Trừ bỏ điểm này, trình tự điều khiển của Cơ giáp sư cùng trình tự  hoạt động của quang não cơ giáp cũng có liên hệ đến sự tiêu hao của hộp năng lượng, thao tác không tinh chuẩn, mỗi chùm bắn ra thì năng lượng tiêu hao càng nhiều.

Cơ giáp sư đủ tư cách thường bắn được 46 phát là tiêu chuẩn, có thể bắn ra nhiều phát hơn hay không liền phải xem Cơ giáp sư đó ưu tú hay không, có động tác thừa hay không.

Đương nhiên lý luận nói tối đa có thể bắn 54 phát, nhưng cơ hồ không người có thể đạt tới…… Có lẽ mười hai vị Thần cấp sư sĩ có khả năng làm được, bất quá bọn họ sẽ không hạ mình dùng cơ giáp đặc cấp.

“Tách!” một tiếng, giữa sân, súng của Lăng Lan đột nhiên phát ra tiếng, một tiếng này làm mọi người kinh hô ngồi thẳng thân, chăm chú mà nhìn về Chu Cảnh đang ở một đầu khác. Mọi người biết, Chu Cảnh cơ hội chờ đợi đã tới!

Một tiếng này đồng thời làm học sinh Trường Đệ Nhất Nam Sinh chờ ở hậu trường sắc mặt biến đổi, cho dù Mục Thiếu Vũ cùng Hàn Dục xếp mặt sau đang chờ đợi cơ hội lên sân khấu, nhưng trên thực tế, bọn họ cũng không hy vọng đồng đội phía trước thật sự thất lợi……

Một tiếng này cũng làm Lăng Tiêu trên đài chủ tịch lặng yên nhướng mày, ông không tin Lăng Lan sẽ phạm loại sai lầm cấp thấp này, không chú ý năng lượng của khẩu súng trong đã hao hết. Như vậy, khả năng lớn nhất chính là, con gái nhà ông đang âm mưu cái gì …… Lăng Tiêu thương hại mà quét mắt nhìn đối thủ của Lăng Lan.

Chu Cảnh vẫn luôn đang đợi cơ hội này nghe thấy tiếng tách thì hai mắt lộ ra mừng như điên! Ngón tay bay nhanh vũ động, nguyên bản vẫn luôn bảo trì né tránh, M9 lại lần nữa bị nâng lên, nhắm ngay Lăng Lan.

Mà giờ phút này cánh tay cơ giáp của Lăng Lan đột nhiên vươn ra sau eo, một hộp năng lượng mới được bắn ra!

“Đổi năng lượng trong thời gian chiến tranh!” Nhìn Lăng Lan sử dụng chiêu này, mọi người kích động, hiện tại là phải tranh thủ thời gian, nếu Lăng Lan sớm đổi hộp năng lượng trước khi Chu Cảnh nhắm bắn thì kết quả vẫn không biết như cũ, nhưng nếu Chu Cảnh nhanh hơn một bước, như vậy, trận thi đấu này liền lấy thất bại của Lăng Lan mà chấm dứt.

Hộp năng lượng từ sau bắn ra, cánh tay của cơ giáp Lăng Lan thuận thế đi bắt, nhưng ngay lúc này, có lẽ là khẩn trương, cũng có lẽ là thao tác sai lầm, tay cơ giáp bắt hụt, hộp năng lượng xuyên qua kẻ tay cơ giáp rơi xuống đất.

“A!” Thấy một màn như vậy tất cả mọi người kinh hô, mà Chu Cảnh nhìn đến điểm này, tâm thần càng nhất định, hết sức chăm chú mà dựng thảng ống súng, chuẩn bị “tặng” Lăng Lan một kích cuối cùng.

“Oanh” một tiếng, vừa mới dựng thẳng họng súng, Chu Cảnh còn chưa hạ cò thì toàn bộ màn hình cơ giáp hắn tối sầm, sau đó liền cảm giác phần ngoài cơ giáp phát sinh vụ nổ thật lớn, toàn bộ cơ giáp mất khống chế.

Quang não lập tức phát ra tiếng cảnh báo kịch liệt, nhắc nhở hắn nhanh bắn khoang thao tác…

Chu Cảnh phẫn nộ mà đập bàn điều khiển, thập phần không cam lòng mà ấn nút bắn khoang thao tác, hắn đến bây giờ còn không biết vì sao cơ giáp mình đột nhiên nổ mạnh? Chẳng lẽ cơ giáp xuất hiện vấn đề? Hắn nghĩ tới sự kiện Trương Kinh An mấy ngày hôm trước liền đưa ra phán đoán.

Mà giữa sân, Lăng Lan bình tĩnh mà buông khẩu súng trong tay, ngay lúc Chu Cảnh đang chuyên chú nâng họng súng nhắm bắn thì cô đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, "Một chút liền bắn". "Một chút liền bắn" miễn cưỡng được xem là Kỹ năng cao cấp, nó thập phần bình thường, cơ hồ tất cả Cơ giáp sĩ cao cấp đềucó thể thực hiện kỹ năng này, nhưng ngay lúc Chu Cảnh không hề phòng bị gì, một đòn này khiến cho cơ giáp Chu Cảnh hoàn toàn bị phá hủy.

“Cực hạn không phải 46 phát, "Một chút liền bắn" cuối cùng kia bắn ra mấy phát?” Mọi người kinh hô, loạt súng cuối cùng kia là 5 phát hay 6 phát? Nếu là 6 phát thì chính là 52 phát, tuy rằng không đạt được như lý luận nhưng cũng không phải con số mà Cơ giáp sư bình thường có thể đạt tới……

Ở trời cao theo dõi, hai vị Hoàng cấp sư sĩ lại có chút chần chờ, một người trong đó hỏi: “Là sáu súng đi, không hiểu sao tôi cứ cảm giác có chút không thích hợp……”

Hoàng cấp sư sĩ xác nhận lại phán đoán vủa bạn,: “Là sáu, chỉ là có lẽ do ánh sáng nên phát cuối cùng có chút lóa mắt, rất nhiều người không thấy rõ.” Hắn cũng chỉ xác nhậnđược sau khi điều chỉnh lại sánh sáng của đoạn ghi lại.

“Vậy là không sai, 52 phát số liệu thật kinh người, hẳn là tiếp cận số liệu hoàn mỹ nhất!” Hoàng cấp sư sĩ kia cảm thán nói.

“Đúng vậy, theo hồ sơ tuyệt mật của Quân bộ Liên Bang thì chỉ có Lăng Tiêu đại tướng đạt được 53 phát, tiếp cận con số hoàn mỹ, mà người đạt được 52 phát thì liền tương đối nhiều, có điều đó đều là những người thiên tài cực kỳ ưu tú!”

“Kỳ thật, thằng nhóc của Trường Đệ Nhất Nam Sinh kia có thủ pháp điều khiển vô cùng hoàn mỹ, nên biết nó tuyệt đối không có khả năng chỉ 46 phát, chúng ta đều bị nó lừa rồi! Thật là thằng nhỏ giảo hoạt!” Hoàng cấp sư sĩ oán hận mà nói, lúc Lăng Lan cầm hộp năng lượng mới thì hắn thật sự kinh ngạc, dù sao ngày hôm qua Lăng Lan biểu hiện quá tốt, hắn không hy vọng Lăng Lan thua.