Dẫn Sói Vào Nhà - Vân Cát Cẩm Tú

Chương 47




“Anh nói anh thích em, Hạ Chi Tình, làm bạn gái anh được không?”

Anh thích em.

Làm bạn gái anh được không?

Anh thích em.

Làm bạn gái anh được không?

Khi Tống An Thần nói xong câu đó, dung lượng não của Hạ Chi Tình vốn dĩ không đủ, bây giờ lập tức chết máy, trong đầu chỉ còn lại hai câu này, giống như máy chiếu trong rạp chiếu phim chạy qua lại không ngừng trong đầu cô.

Ai có thể tới véo cô một cái để xem rốt cuộc có phải cô đang nằm mơ hay không?

Tuy rằng giữa trưa hôm nay trong nhà vệ sinh, cô thông qua đủ loại dấu hiệu, phỏng đoán rằng Tống An Thần có thể thích cô, nhưng đó cũng chỉ là phỏng đoán, cô quay đầu nghiêm túc làm việc liền đem cái kết luận này ném tới chân trời, mà tối nay nói chuyện phiếm với Lâm Sâm high đến như vậy, càng hoàn toàn không nhớ tới nhân vật Tống An Thần này.

Nhưng khi lời phỏng đoán bỗng nhiên biến thành sự thật, trái tim nhỏ của cô có chút quá tải.

Tống An Thần đây không phải là đang chọc cô chứ? Anh là tân tổng giám đốc, là Boss tương lai, anh muốn mỹ nữ gì lại không có, vì sao lại coi trọng cô? Tuy rằng cô lớn lên cũng xem là tiểu mỹ nữ, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là hơn người bình thường một chút.  Ngay cả trong công ty, cô cũng không thể vọt vào no3 bảng xếp hạng mỹ nữ của công ty, mà là xếp hạng no10 có nguy cơ rớt đài nhất, có thể thấy cô rất tự hiểu bản thân, giống như ánh mắt mọi người đánh giá cô vậy. Cho nên cô không cách nào thuyết phục mình rằng Tống An Thần là nhất kiến chung tình, tái kiến si tình với cô được.

Nếu không phải vì thích vẻ ngoài, vậy chỉ còn lại loại chính là lâu ngày sinh tình, hay là sau khi anh dọn vào ở, đã bị mị lực độc đáo của cô hấp dẫn? Hạ Chi Tình trong não suy đoán lung tung rối loạn các loại giả thiết, mắt phượng thon dài của Tống An Thần nhìn cô, khóe miệng cong lên không dễ phát hiện.

Anh hơi hơi cúi đầu, dùng giọng nói trầm thấp dụ hoặc lòng người nói: “Sao, Tiểu Tình Nhi, em là đồng ý hay không đồng ý?”

Đầu óc Hạ Chi Tình giống như hồ nhão, giờ phút này phỏng chừng đặt chi phiếu một trăm vạn trước mặt cô cũng không cách nào cứu lại chỉ số thông minh của cô, cô bị ép ngước mắt nhìn khuôn mặt phóng to trước mắt, mắt phượng thâm thúy, mũi cao đĩnh bạt, da thịt trắng nõn tốt đến mức phụ nữ cũng phải ghen ghét, người đàn ông này quả thực chính là đồ yêu nghiệt, nếu cô thay trời hành đạo mà bắt lấy anh vậy có tính là công đức vô lượng không?

Mí mắt Tống An Thần hơi hơi rũ, trên mũi phản lên ánh đèn nhợt nhạt, nhìn đôi môi hồng của cô, cong môi khẽ cười nói: “Tiểu Tình Nhi nếu em không nói lời nào, anh coi như em lựa chọn cái thứ nhất”

Một chút lý trí còn sót lại giống hạt đậu xanh nói cho cô rằng muốn lắc đầu, vì thế cô lắc đầu.

Tống An Thần cười, “Vậy cái thứ hai?”

Cô lại lắc đầu.

Sóng mắt Tống An Thần lưu chuyển: “Thứ nhất thứ hai đều không được, cho nên em muốn chọn một cái cuối cùng nữa?”

Cô chớp chớp hàng lông mi dài, kỳ thật cô căn bản không nghe rõ cái lựa chọn thứ ba là gì, chỉ là cảm thấy hai cái phía trước không được, vậy cái thứ ba khẳng định được, vì thế cô gật gật đầu.

“Bé ngoan.” Đôi mắt Tống An Thần sáng ngời, dùng ngón cái nhẹ nhàng mà vuốt ve cằm cô, chậm rãi dao động đến cánh môi hồng nhuận của cô, như có như không chạm chạm, “Nếu hiện tại anh là bạn trai của em, vậy về sau khi hôn em liền không cần phải xin trước đi?”

Tống An Thần nói xong, không cho cô có thời gian tiêu hóa, đầu dần dần hạ thấp xuống, mắt thấy sắp được đụng đến đôi môi làm anh vô cùng nhớ nhung kia thì Hạ Chi Tình trong đầu “ting” một tiếng, lý trí và chỉ số thông minh ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc như vậy đột nhiên trở về, cô lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai mà duỗi tay chắn lại, vừa vặn ngăn cách môi của mình và Tống An Thần giữa một bàn tay.

“Sao? Tiểu Tình Nhi, em đây là có ý gì?”

Mày đẹp Hạ Chi Tình nhíu lại, duỗi tay đẩy, linh hoạt nhảy ra vòng vây của Tống An Thần chỉ vào anh mắng: “Anh thật đê tiện!”

Tống An Thần yên lặng nhìn cô, “Anh đê tiện như thế nào?”

“Anh vậy mà…… Vậy mà dùng nam sắc tới câu dẫn tôi!”

Nghe vậy, Tống An Thần thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, khóe miệng anh nhấp nhấp, đè nén xúc động muốn cười xuống, “Tiểu Tình Nhi, anh có thể coi lời này của em là em đang khen anh có mị lực, hơn nữa em còn bị anh hấp dẫn không?”

Hạ Chi Tình chớp chớp mắt, không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, yêu nghiệt này chính xác là có mị lực, hơn nữa cô cũng bị mê mẩn, nhưng muốn cô chính miệng thừa nhận, đó là chuyện impossible, “Vừa rồi không phải đã nói rồi sao, anh không thể tùy tiện hôn tôi!”

Mắt phượng Tống An Thần ở dưới ánh đèn rất sáng ngời, “Vừa rồi là vừa rồi, hiện tại là hiện tại, vừa rồi em còn chưa phải bạn gái của anh, nhưng mà hiện tại anh là bạn trai của em.”

Lời này muốn xoay bao nhiêu vòng liền xoay bấy nhiêu vòng! Hạ Chi Tình thiếu chút nữa lại bị xoay vòng vào, có điều cũng chỉ là kém một chút, cô vẫn là rất tỉnh táo, cô suy nghĩ một lúc, đem logic chải vuốt rõ ràng, “Anh là cái đồ không biết xấu hổ, tôi đồng ý làm bạn gái anh khi nào?”

“Ngay vừa rồi!”

“Không có khả năng!”

“Vừa rồi em chọn cái thứ ba, đồng ý làm bạn gái của anh, Tiểu Tình Nhi, đây chính là tự em lựa chọn, mọi người đều là người trưởng thành, nói là làm, phải không?”

Cô chính là không có, huống chi cô vừa rồi căn bản nghe không rõ cái gọi là lựa chọn thứ ba của anh là gì, “Vừa rồi tôi căn bản không nghe rõ lựa chọn thứ ba của anh cái là cái gì, cho nên không tính.”

“Không nghe rõ đã đồng ý rồi, Tiểu Tình Nhi, em đoạt lý mạnh mẽ như vậy, em coi vậy mà được sao?”

Không được cũng phải được! “Tôi mặc kệ, dù sao tôi không muốn làm bạn gái anh, cho dù vừa rồi đồng ý thì thế nào? Đồng ý ở bên nhau, chẳng lẽ còn không thể chia tay sao? Người ta kết hôn còn có thể ly hôn đó. Nếu anh nhất định phải ép tôi thừa nhận, tôi đây thừa nhận là được, vừa rồi tôi chính xác đã đáp ứng rồi, nhưng hiện tại tôi lại thay đổi ý định, tôi muốn đá anh, muốn cùng anh chia tay!”

Tống An Thần thiếu chút nữa thở không ra hơi, đều nói phụ nữ không thể nói lý được, đạo lý gì cũng không cần giải thích, hôm nay xem như anh đã diện kiến rồi. Anh thật muốn mặc kệ cô đồng ý hay không, cứ đem cô khiêng lên rồi quăng ngã trên giường, tới làm bá vương ngạnh thượng cung, sau đó gạo nấu thành cơm, xem cô còn có thể đổi ý hay không, chỉ là nếu làm như vậy sẽ là đồ cường đạo, chúng ta đều là người văn minh, chuyện bạo lực như vậy anh khẳng định sẽ không làm.

Anh hít một hơi thật sâu, nhẫn nại hỏi: “Vậy Tiểu Tình Nhi em có thể nói cho anh nguyên nhân vì sao em đổi ý không muốn làm bạn gái của anh được không?”

Hạ Chi Tình nghe vậy, ngẩn người, vì cái gì? Đúng vậy, vì cái gì chứ? Hạ Chi Tình đánh giá người trước mắt cao 1m83, sở hữu cơ bụng tám múi, Tống An Thần yêu nghiệt này, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, luận về gia thế, luận về công việc, luận về địa vị, đều ném cô xa cách mấy con phố, dùng lời lão tổ tông mà nói, hai người bọn họ không môn đăng hộ đối, nếu cùng anh ở bên nhau, vậy cô chính là dẫm phải vận cứt chó rồi, chim sẻ biến thành phượng hoàng, cô có thể dùng một trái dưa chuột mà cược rằng nếu lấy chuyện này đi hỏi Lâm Du, cô ấy khẳng định sẽ nói, Tống An Thần mắt bị mù, cô vì cái gì lại không muốn chứ?

“Sao? Tiểu Tình Nhi, vì cái gì? Hay là em không thể nói cho anh biết là em căn bản tìm không ra lý do?” Tống An Thần nhìn cô đánh giá mình đã lâu, lại một câu cũng chưa nói, lần đầu tiên có chút đoán không ra suy nghĩ của cô.

Hạ Chi Tình trừng mắt anh một cái, có chút không kiên nhẫn mà nói: “Anh đừng có hối, càng không được ép bức tôi! Anh để tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, sẵn tiện sắp xếp lại ngôn từ!”

Tống An Thần ngẩn người, rốt cuộc là anh quá coi thường cô, vẫn luôn xem cô như con thỏ trắng vô hại, hay là trong xương cốt cô vốn dĩ đã cất giấu một cái gien nữ cường như vậy? Cũng đúng, đều nói hổ phụ không sinh khuyển tử, mẹ Tô mạnh mẽ như vậy, con gái bà sinh ra sao có thể quá hiền như thỏ chứ? Bình thường sở dĩ cô sẽ giống như con thỏ nhỏ dễ đẩy ngã, chắc là từ nhỏ đã bị hai tòa núi lớn là mẹ Tô và Hạ Chi Sơ ức hiếp mà hình thành, nhưng mà lão hổ trước sau vẫn là lão hổ, tuy rằng không có nanh vuốt, nhưng bản tính hung tàn trong xương cốt sẽ không thay đổi.

Mà Hạ Chi Tình bên này hoàn toàn không có ý thức được mình bỗng nhiên khí thế nữ cường lên, cô đứng ở nơi đó đau khổ suy nghĩ, cuối cùng trực tiếp đi tới sô pha ngồi xuống nghĩ, lần đầu tiên cô đối với một vấn đề lại suy nghĩ cặn kẽ như thế, cũng là lần đầu tiên đại não cô chuyển động nhanh chóng như vậy.

Trong đầu cô liệt kê ra tất cả ưu điểm và khuyết điểm của Tống An Thần, sau đó tiến hành so sánh:

Ưu điểm: Cao, phú, soái, có cơ bụng, ông chủ tương lai của công ty (có thể bao che cô)

Khuyết điểm: Quá bá đạo, không săn sóc, là ông chủ công ty (mỗi ngày gặp mặt rất dễ chán), quá phúc hắc ( chỉ số thông minh phát triển quá nghiêm trọng, trong khoảng thời gian tới giống như thường xuyên sẽ tính kế cô), khắc tinh (sau khi gặp được anh đều không xảy ra chuyện tốt lành gì)

Liệt kê ra một đống ưu điểm và khuyết điểm thế nhưng lại ngang nhau, đều là năm cái, chỉ là cẩn thận phân tích một chút liền phân rõ thắng bại.

Ưu điểm của anh đều là đồ vật bên ngoài, thí dụ như anh đẹp trai, anh bây giờ quả thật đẹp đến mức cực kỳ, nhưng mà hai mươi năm sau, ba mươi năm sau thì sao? Anh còn có thể đẹp trai như vậy sao? Khẳng định không thể, trên thế giới này, các nhà khoa học còn chưa có nghiên cứu ra thuốc chống lại thời gian đâu, cho dù là ai cũng không tránh được thời gian trôi đi, ba bốn mươi năm sau, anh dù có đẹp thì cũng chỉ có thể là một ông lão có chút đẹp lão mà thôi. Còn tiền của ông chủ gì đó, loại đồ vật mà sống không mang đến, chết không mang đi, có tiền tất nhiên rất tốt, nhưng tiền tài cũng không bảo đảm sẽ có được hạnh phúc, ở cái này xã hội này, có bao nhiêu người có tiền mà vẫn sống rất không vui vẻ? Có bao nhiêu vợ chồng có thể đồng chung hoạn nạn lại không thể cùng nhau hưởng phú quý?

Cô tuy rằng không giàu có, nhưng không lo ăn lo mặc, thỉnh thoảng còn có thể mua chút đồ vật mình yêu thích, thỉnh thoảng đi du lịch một chút, ít nhất tâm hồn cô thật sự giàu có, nếu có thể tìm được đối tượng rất có thực lực kinh tế, vậy lúc ấy chính là chuyện tốt dệt hoa trên gấm, nhưng nếu không có, vậy cũng không có ảnh hưởng gì, một người phụ nữ quan trọng nhất không phải là tìm được một toà núi vàng để dựa vào, mà là để cho chính mình biến thành toà núi vàng, trên thế giới này chỉ có chính mình mới là đáng tin cậy nhất. Hơn nữa, dựa theo luật hôn nhân của quốc gia chúng ta hiện tại, nhà cửa, xe cộ của hai bên khi kết hôn đều thuộc về tài sản chung, cùng người có tiền như anh ở bên nhau, dù có thể đi đến bước kết hôn kia, ai biết anh lại muốn cô ký cái hợp đồng kết hôn gì hay không? Có tiền đều không phải làm loại chuyện này sao?

Mà trái lại khuyết điểm của anh kia, quả thực là kém đến rối tinh rối mù, làm người ta không cách nào nhìn thẳng, mặc kệ là lấy ra một cái nào, cô đều không thể tiếp nhận.

Quá bá đạo: Nói trắng ra chính là ung thư thẳng nam, chủ nghĩa đàn ông, bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết quả thực làm điên đảo một lượng lớn các cô gái, nhưng mà cuộc sống chứ không phải tiểu thuyết, ai lại đồng ý tìm một người đàn ông luôn là quy định bạn không được làm cái này, không được làm cái kia, bây giờ là thế kỷ 21, thời đại tự do dân chủ, ai cũng không phải là nô ɭệ của người khác, nam nữ ở bên nhau hẳn là nên bình đẳng.

Không săn sóc: Một người đàn ông mà nhiễm phải loại này, đối với Hạ Chi Tình mà nói chính là giống như phán ở tù chung thân. Từ trước đến nay cô luôn thích người đàn ông ấm áp, biết săn sóc, đối xử dịu dàng với cô. Lúc trước Lục Xuyên có thể đả động cô là dựa vào sự chăm sóc dịu dàng này, mỗi buổi sáng đều sẽ mua bữa sáng ở dưới ký túc xá đợi cô rời giường; cùng cô đi thư viện ôn bài; cùng cô tham gia hoạt động cộng đồng, viết nhật ký cho cô; mỗi buổi tối tất nhiên sẽ nói ngủ ngon với cô; khi bị bệnh, cùng cô đi bệnh viện, chạy lên chạy xuống, vừa ra tiền lại xuất lực; khổ sở thời thời khắc khắc bồi bạn bên cô, an ủi cổ vũ cô, cho cô sức mạnh.

Một người đàn ông ôn nhu săn sóc như vậy thật giống như là một liều ma túy, bất tri bất giác làm người ta nghiện, cuối cùng muốn cai cũng cai không xong, sau khi chia tay Lục Xuyên một đoạn thời gian thật dài, cô đều vô cùng không quen, vì để từ bỏ cơn nghiện này, dường như muốn lột một tầng da của cô. Đều nói một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, nhưng mà cô không sợ, nếu để cô lựa chọn một người đàn ông lần nữa, cô vẫn sẽ đem săn sóc ôn nhu liệt vào điều kiện tất yếu. Cô đã sớm qua cái tuổi lãng mạn rồi, cho nên khi hai người ở bên nhau, không cần lãng mạn oanh oanh liệt liệt, chỉ cần tế thủy trường lưu, có người ở bên cạnh hỏi han ân cần, bị đau ốm có người quan tâm, có người thương tiếc, nếu một người đàn ông không sao làm được như vậy thế chi bằng ở một mình còn tự do hơn.

Quá phúc hắc: Vấn đề là chỉ số thông minh quá cách xa, cho dù đem cô nhét vào trong bụng mẹ rồi sinh ra một lần nữa, phỏng chừng cũng không phải là đối thủ của Tống An Thần, anh có thể phúc hắc, chỉ là cái phúc hắc này dùng để tính kế cô, đó mới là vấn đề.

Khắc tinh: Vấn đề này không giải thích được. Chỉ sợ gọi tới đại sư đoán mệnh ven đường kia cũng không sao thay đổi được thuộc tính tương khắc của hai người bọn họ.

Nghĩ đến vấn đề này, thù mới hận cũ trong lòng Hạ Chi Tình đều trỗi dậy, nếu không phải anh, cô có thể đụng xe sao? Nếu không phải đụng xe, sao cô lại phải cần dùng đến năm mươi vạn để bồi thường chiếc siêu xe thuê kia chứ, năm mươi vạn a! Cô phải dùng mười mấy năm không ăn không uống mới có thể trả xong! Tống Kim Nhứ này, không, có lẽ kêu Tống khắc tinh mới thích hợp hơn, chính là bởi vì anh nên dẫn tới cô hiện tại phải buột chặt thắt lưng mà sống, miễn bàn đến mua được đồ vật yêu thích, càng miễn bàn đến đi du lịch, vì tiết kiệm tiền, cô đều phải suy xét đem mỹ phẩm dưỡng da từ Estee Lauder thành Dabao, thật là cay đắng a!

Tống An Thần không ngờ rằng mình ở trong lòng Hạ Chi Tình lại bị phê phán không đúng tí nào, liệt kê một hàng lại một hàng, cô rốt cuộc cũng hạ quyết tâm. Anh nhìn cô từ lúc bắt đầu mày xoắn lại đến giờ đã chậm rãi giãn ra, cuối cùng ánh mắt thật kiên định, anh lại thấy Hạ Chi Tình đứng lên, nhìn anh, kiên định nói: “Tôi từ chối làm bạn gái của anh!”

Khi cô nói phải cẩn thận suy xét một chút, trong lòng Tống An Thần liền biết không hay, một người chưa bao giờ dùng đại não nay bỗng nhiên nói phải cẩn thận suy nghĩ, hai chữ kinh ngạc không đủ để hình dung, nếu không phải cô uống nhiều quá, vậy khẳng định là đã xảy ra chuyện gì.

Tuy rằng trong lòng đã chuẩn bị xong, nhưng khi anh nghe chính miệng Hạ Chi Tình dùng lời nói kiên định mà từ chối, trái tim Tống An Thần vẫn co rút dữ dội một chút, trái tim giống như bị người ta dùng tay mạnh mẽ bóp chặt, trong nháy mắt, anh cảm thấy bản thân hô hấp đều có chút khó khăn.

Một lúc lâu, anh mới khôi phục lại, trên mặt nhìn không ra biến hóa gì, nhàn nhạt nói: “Tại sao? Em còn chưa nói cho anh nguyên nhân.”

Hạ Chi Tình nhún nhún vai, một chút cũng không cố kỵ cảm thụ của Tống An Thần rất thẳng thắn mà nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, anh không phải gu của tôi, hai ta không thích hợp.”

Lời này nói như không nói, đây là cái cớ mà nam nữ nào chia tay cũng dùng, chỉ cần cớ này vừa ra, đối phương dù cho không cam lòng cũng phải chấp nhận a.

Nhưng Tống An Thần lại không phải người thường, anh mới không có bị cái cớ "dầu cao Vạn Kim" này làm khó, anh tiếp tục hỏi đến cùng nói: “Vậy gu em thích là như thế nào? Xem anh chỗ nào không phù hợp, mọi người thương lượng một chút, có lẽ anh có thể vì em mà thay đổi.”

Đêm nay Hạ Chi Tình quả thực là biến thân thành tay bổ đao thiện nghệ, cô tiếp tục bổ một đao vào trái tim đang đau của Tống An Thần mà nói: “Tôi cảm thấy cái này không quan trọng, cái gọi là chó không đổi được ***, mọi người đều là người trưởng thành, cũng đi làm rồi, loại tam quan rồi tính cách vân vân đều đã ăn sâu bén rễ, không phải nói thay đổi là có thể thay đổi, hơn nữa, tôi cũng không hy vọng đối phương vì tôi mà thay đổi, nếu không về sau khẳng định sẽ oán hận.”

Chó không đổi được ***! Nghe thấy lời so sánh này, khóe miệng Tống An Thần hung hăng mà run run, anh nhịn xuống xúc động muốn xông lên vạch trần da mặt cô, xem xem rốt cuộc cô có phải bị người khác giả mạo hay không, “Có thể sửa hay không đều do anh quyết định, chỉ cần em nói cho anh, gu em thích là gì, chúng ta rốt cuộc không thích hợp chỗ nào là được, cái khác không cần vô nghĩa quá nhiều.”

Nghe vậy, Hạ Chi Tình càng thêm kiên định quyết định của mình, “Chẳng lẽ anh không phát hiện bản thân rất bá đạo sao? Giống như những lời anh vừa mới nói này, anh hoàn toàn đem bản thân đặt ở một vị trí cao cao tại thượng, trong công việc, tuy rằng tôi là nhân viên của anh, nhưng trong cuộc sống, tôi cũng không phải nô ɭệ của anh, anh cần phải tôn trọng tôi, hai chúng ta là bình đẳng, huống chi anh đang muốn theo đuổi tôi, nếu anh dùng loại thái độ này theo đuổi con gái, tôi chỉ có thể nói, anh xác định cả đời là cô đơn.”

Tống An Thần từ trước đến nay phúc hắc giảo hoạt, nói năng hùng hồn lại lần đầu tiên bị Hạ Chi Tình ăn nói vụng về, phản ứng trì độn nói đến á khẩu mà không trả lời được, Hạ Chi Tình hôm nay thật sự là cho anh quá nhiều kinh hách, đúng, là kinh hách, không phải kinh hỉ, lần đầu tiên anh phát hiện cô gái này hoá ra cũng có thể nữ cường như thế, anh cũng là lần đầu tiên biết cô hoá ra vẫn là người theo chủ nghĩa nữ quyền, anh càng là lần đầu tiên biết, hoá ra cô nữ cường lên là có thể nói năng hùng hồn, miệng lưỡi sắc bén như thế.

Một lúc lâu sau, Tống An Thần mới tìm lại giọng nói của mình, “Chỉ một cái này, không có cái khác sao?”

Hạ Chi Tình mắt trợn trắng, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc mà nói: “Sao có thể, tật xấu trên người của anh nhiều lắm đó! Anh không phải cho rằng bản thân rất hoàn mỹ chứ?”

Đó là cái ánh mắt gì, đó là khinh bỉ lộ liễu a! Từ trước đến nay cô ở trước mặt anh luôn nói là nghe, giống như con thỏ nhỏ, nay Hạ Chi Tình vậy mà dùng loại ánh mắt này mà nhìn anh, còn nói tật xấu của anh nhiều lắm, Tống An Thần cảm giác trái tim của mình bị đâm một đao máu tươi đầm đìa, thiếu một bước liền sẽ vỡ nát.