Đan Thần

Chương 1242-43: Mỹ nữ tặng lễ




Cộng thêm Côn Bằng Thái tử ngưng tụ mây đen, ngăn cản hào quang của Thuần Dương Thiên Sa, khi Côn Bằng Thái tử xuất hiện ở trước mặt Trình Cung. Bất luận là khí thế hay là trạng thái đều không kém hơn Trình Cung chút nào. 

- Ta biết nhất định ngươi sẽ tới.

Côn Bằng Thái tử nhìn Trình Cung, cực kỳ khẳng định nói, còn Trình Cung vừa bắt đầu đã đến hay là hiện tại đến. Còn có trước đó phát sinh những chuyện khác, đối với Côn Bằng Thái tử mà nói căn bản không trọng yếu, trong lòng hắn tin chắc Trình Cung sẽ trở về, như vậy là đủ rồi.

Trình Cung cười nói:

- Còn ta thì cho rằng ngươi sẽ không dám tới.

- Trước đó người chưa tới, bây giờ xuất hiện lại nói loại lời này, thật chưa gặp gỡ người như vậy.

- Sao hắn không ngại ngùng khi nói loại lời nói này, ở trước mặt vô số người của Cửu Châu đại địa, thật không rõ tại sao hắn lại không xấu hổ.

- Còn nói Côn Bằng Thái tử không dám tới, hắn cho rằng hắn là ai.

- Bất quá chỉ là tranh đua miệng lưỡi mà thôi.

...

Người chung quanh vừa nghe, đều rất khinh thường Trình Cung, loại thời điểm này hắn vẫn không ngại ngùng nói lời này.

- Không sai.

Côn Bằng Thái tử gật đầu nói: 

- Ta quả thật bị ngươi doạ, từ thời điểm vừa mới bắt đầu, nhìn ngươi chẳng qua là Vạn Tượng Nhất Long liền có thể đánh giết Địa Anh, đến lúc sau ngươi có thể vượt qua loại thiên kiếp kia, bên trong Càn Khôn đan giới ngươi có thể giết chết Tần Vô Ngân, sau đó giết Nguyệt Minh Thái tử, đến cuối cùng lực lượng của ta còn thua cả ngươi, trong lòng ta đã khiếp đảm.

- ...

Nguyên bản mọi người vẫn đang chế nhạo Trình Cung đột nhiên không có âm thanh, bởi vì lời này dĩ nhiên là từ trong miệng Côn Bằng Thái tử nói ra, chuyện này... Điều này cũng quá khó mà tin nổi đi.

Đây rốt cuộc là sao vậy?

Đặc biệt là tuyệt đại đa số người tham gia đánh bạc đều có chút hoảng hốt, trước đó khí thế của Côn Bằng Thái tử mười phần như vậy, làm sao sẽ nói loại lời nói này, bị Trình Cung làm sợ mất mật rồi!

- Nguyên bản thời điểm nói ra trăm ngày ước hẹn ta cũng đã thất bại, bởi vì ta muốn mượn tài nguyên, mượn thời gian gia tốc áp chế ngươi, cũng may mười mấy ngày cuối cùng ta lĩnh ngộ được đạo của mình, thuộc về đạo của ta, ta mới chính thức tìm về mình, kiêu ngạo thuộc về Côn Bằng Thái tử ta, chúng ta vì tranh Nam Chiêm Bộ Châu này mà chiến, hôm nay liền để chúng ta làm một kết thúc đi.

Kim Bằng kiếm trong tay Côn Bằng Thái tử vừa nhấc, chỉ về Trình Cung, trong nháy mắt một đạo kiếm ý bao phủ Trình Cung.

Đạo!

Không nghe lầm chứ, hắn nói đạo là có ý gì?

Không ít người đều có chút phát mộng, bởi vì lời này của Côn Bằng Thái tử làm người ta có chút không dám nghĩ, tồn tại có thể vấn đạo chính là phải đột phá Thuần Dương, hơn nữa còn không thể tồn tại với Cửu Châu đại địa, dù Côn Bằng Thái tử này thiên tài thế nào, cũng không thể đạt tới mức này đi.

Chỉ có số ít người rõ ràng ý tứ của Côn Bằng Thái tử, hai tay Vạn Ngạo giao nhau đặt ở trước ngực, vô cùng kinh ngạc, không ngờ Côn Bằng Thái tử lại có loại tu vi này trên kiếm đạo.

Không chỉ lực lượng đủ mạnh, thậm chí ngay cả cảnh giới cũng có thể đuổi tới, thậm chí vượt xa lực lượng bản thân, đây là phải trải qua tranh đấu liều mạng, đột phá cực hạn bản thân, chạm đến đạo của mình. Ở trong hư không, vài đạo lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm, thần niệm đã hoàn toàn siêu việt một Thiên Anh đỉnh phong cũng hơi kinh ngạc vì trạng thái của Côn Bằng Thái tử.

- Thú vị!

Biến hóa của Côn Bằng Thái tử thật sự là ngoài ý liệu, Phá Kiếp thương đã xuất hiện ở trong tay Trình Cung, bây giờ Côn Bằng Thái tử tuyệt đối là kình địch.

Bắt đầu, cuối cùng cũng bắt đầu.

Loại thời điểm này, rất nhiều người còn khẩn trương hơn so với Trình Cung, Côn Bằng Thái tử.

- Thật xin lỗi, cho ta chút thời gian.

Thời điểm hai người sẽ lập tức động thủ, đột nhiên một người bay tới, đồng thời phát sinh âm thanh lanh lảnh nói.

Ừm?

Loại thời điểm này, ai còn có thể ngăn cản, ai còn muốn quấy nhiễu, muốn chết sao?

Quay đầu nhìn sang, lông mày của Côn Bằng Thái tử không khỏi nhíu lên, Nhạc Uyển Uyển, tuy hắn chưa có tiếp xúc, cũng chưa quen biết, thời điểm ở Trung Châu cũng chưa từng giao thủ, nhưng hắn lại biết nữ nhân này, sao đột nhiên nàng đi ra, nàng muốn làm gì?

Trình Cung thì vô cùng kinh ngạc, bởi vì hắn căn bản không nhận ra nữ nhân này, tuy dung mạo cũng không tồi, nụ cười cũng rất đẹp... 

- Chỗ này của ta có một tiểu lễ vật tặng cho ngươi, chúc ngươi thắng lợi, ngươi nhất định phải thắng, ngươi là mạnh nhất.

Nhạc Uyển Uyển nói xong, từ trong tay lấy ra một hạt châu, dĩ nhiên... Dĩ nhiên đi tới trước người trực tiếp đeo cho Trình Cung.

Chuyện này... Chuyện gì thế này?

Trình đại thiếu cũng là người trải qua vô số sóng to gió lớn, nhưng một màn này hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải, toàn thân ngây dại, điều này có ý gì.

Trên người nữ nhân này, có mùi vị của Luyện đan sư, cái loại mùi vị này là một loại cảm giác, có thể làm cho Trình Cung có loại cảm giác này cũng không nhiều người, điều này nói rõ trình độ luyện đan của nàng không kém Linh Lung bao nhiêu.

Hơn nữa nhìn tiêu chí trên người nàng hẳn là người của Đan sư liên minh, dựa vào, lúc nào mình quen người của Đan sư liên minh.

Chuyện này... Nàng là ai a!

Oanh...

Bên trong không gian bí cảnh, Hách Liên Thiên Long điên cuồng tăng vọt ma khí, tức giận đến ngực chập trùng, song nhãn đỏ như máu. Tại sao, tại sao đột nhiên Uyển Uyển đi tới đó, sao nàng nhận thức Trình Cung này, tại sao lại như vậy.

Sao nàng lại đối với Trình Cung như vậy... Thân cận như vậy... Còn tự tay đeo lễ vật.

Thiên Ngữ cũng cau mày, chén trà bưng lên trong tay cùng nước bên trong hoàn toàn bốc hơi, sắc mặt của hắn cũng âm trầm vô cùng, vừa rồi Nhạc Uyển Uyển ngồi cùng một chỗ với bọn hắn đột nhiên đi ra ngoài, tới một màn này, làm cho hắn cảm giác mặt bị người đánh đùng đùng đùng không biết bao nhiêu lần.

Hắn làm sao đều nghĩ không hiểu, tại sao Nhạc Uyển Uyển làm như vậy, nàng muốn làm gì? Nàng cùng Trình Cung kia có quan hệ gì?

Trong lòng Đường Hạo Nhiên cũng nổi lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt lại vô hỉ vô bi, chỉ là trong mắt loé ra một tia sát khí.

- Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó dựa vào, dựa vào, này là tình huống gì a?

Bàn Tử khiếp sợ cầm lấy tóc của mình, gần như là muốn nhổ xuống.

- Ta con mẹ nó đi hỏi ai đây, quá thần kỳ!

Sắc Quỷ cũng khiếp sợ không gì sánh nổi, đồng thời không nhịn được nhìn về phía Đông Phương Linh Lung.

Mấy người Đông Phương Linh Lung ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều rất mờ mịt.

- Hừ, nàng ở đâu ra vậy, muốn đi chúc phúc cũng nên là tiểu thư ta a. Nếu không cũng là Hồng Liên, Tiểu Tuyết đi, sao cũng không tới phiên nàng, nàng là ai vậy!

Đông Phương Thanh Mai rất là bất mãn chu miệng nói.

- Tiểu tử thối này, loại thời điểm này... Ai, bất quá sau này Trình gia khai chi tán diệp không lo... Ha ha...

- Không sai, đến thời điểm đó bảo hắn sinh nhiều một ít, sinh ra bao nhiêu cũng không thành vấn đề.

Lúc này, Trình Tiếu Thiên, Lô Quân Hạo ở một bên hưng phấn nói.

- Trời ạ, đây không phải là Nhạc Uyển Uyển của Đan sư liên minh sao, nàng... Nàng sao sẽ...

- Điều này cũng quá thần kỳ đi, trước chiến đấu lại làm một màn như thế, mỹ nữ chúc phúc lang quân a.

- Mỹ nữ xinh đẹp như vậy, thời điểm muôn người chú ý này, aaa, Trình đại thiếu đúng là không phải chơi bình thường. Nghe nói hắn đã có rất nhiều nữ nhân, không nghĩ tới Nhạc Uyển Uyển này cũng nằm trong số đó, thực sự là tiện sát nhân a!

- Đoán chừng là cố ý, nhưng điều này có tác dụng với Côn Bằng Thái tử sao?

- Mặc kệ nó, mau đánh đi, mẹ nó, hắn xuất hiện là ta thua một ván.

- Có phải Đan sư liên minh nghĩ thông qua chuyện này rồi hay không, biểu đạt ý gì, nhưng mà không đúng a, người thừa kế sáu thế lực lớn Trung Châu đều tới, bọn họ không thể trực tiếp tham dự đến tranh chấp trên Cửu Châu đại địa như vậy.

...

Chung quanh kinh thán, ước ao, đố kị, suy đoán, nói cái gì cũng có.

Nhưng Trình Cung thân là người trong cuộc, lại không biết chuyện gì.

- Mỹ nữ, chúng ta... Quen biết sao?

Khi Nhạc Uyển Uyển gần kề bên cạnh Trình Cung, cảm nhận được khí tức thiếu nữ độc nhất trên người nàng, hai gò má cách nhau rất gần, khi nàng đeo hạt châu này cho mình, Trình Cung vô cùng kinh ngạc cười hỏi.

Đây đến cùng là chuyện gì a!

- Chờ ngươi thắng rồi ta sẽ cho ngươi biết, đan dược ngươi luyện chế tốt như vậy, hẳn phải biết bản mạng chân hỏa chín tầng điệp đi, nhất định phải nhớ đó!

Nhạc Uyển Uyển khống chế thanh âm. Dùng âm thanh chỉ có Trình Cung có thể nghe được nói xong, nhìn về phía Trình Cung cười cười, xoay người không nhìn tất cả, cất bước đã trở lại Đạo khí hạ phẩm của nàng, cũng không về không gian bí cảnh của Đường Hạo Nhiên, ngồi ở bên trên giống như vừa nãy nghiên cứu đan dược, hai tay chống cằm nhìn về phía Trình Cung.

- Ngươi đùa bỡn thủ đoạn gì cũng vô dụng đối với ta, yêu tộc ta đã làm sẽ làm đến cùng, ngươi có thể ứng đối hay không ứng đối đều là chuyện của ngươi. Hôm nay Côn Bằng Thái tử ta muốn chiến một trận, ta muốn tự tay giết chết ngươi, đạp lên thi thể của ngươi đi tới con đường của đại đế, Kim Bằng vạn dặm!

Cho dù tâm tình Côn Bằng Thái tử tốt, dưới tình huống như vậy cũng nhịn không được nữa, khi Nhạc Uyển Uyển vừa rời khỏi hắn đã đâm ra một kiếm, thời gian dưới một kiếm này giống như muốn đảo ngược vậy, có thể tưởng tượng được một kiếm này nhanh bao nhiêu. Hoàn toàn là phát huy Kim Sí Đại Bàng trong chớp mắt bay vạn dặm đến mức tận cùng.

Đùa bỡn thủ đoạn cái con mẹ ngươi a, Trình đại thiếu thầm nói, bản đại thiếu cũng đang dự định mượn ngươi tới tôi luyện bản thân, bây giờ nào có tâm tình làm loại mê hoặc này với hắn, nhưng Trình Cung cũng sẽ không đi giải thích cái gì cho Côn Bằng Thái tử, căn bản không cần phải như vậy. Hơn nữa mỹ nữ chúc phúc, dù thế nào cũng không phải là chuyện xấu đi, chí ít Trình Cung cũng không có cảm giác được nguy hiểm và ác ý, hơn nữa hắn cũng nghĩ kỹ, nghe ý tứ trong lời nói của mỹ nữ. Hạt châu này còn có quái lạ, nếu như có lợi đó là nhân phẩm mình tăng vọt, nếu như muốn tính toán mình, khà khà, Trình đại thiếu không tin hạt châu này còn có thể tính toán được mình ở bên trong Hư Không Âm Dương đỉnh, coi như Hư Không Âm Dương kiếp cũng không được, huống hồ một hạt châu.

Kim Bằng kiếm của Côn Bằng Thái tử nhanh, tốc độ Trình Cung cũng không chậm, Phá Kiếp thương trong tay dưới lực lượng mạnh mẽ của Trình Cung thôi thúc, đặc biệt là pháp lực của Trình Cung. Lấy lực lượng thân thể thôi thúc Phá Kiếp thương này gia tốc xoay tròn, cắn nát tất cả nguyên khí chung quanh, mũi thương của Phá Kiếp thương ngưng tụ một điểm đen vô cùng đáng sợ.

Bên trên ánh chớp chớp động, một thương không kém chút nào tiến lên nghênh tiếp.

Ầm…

Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ, mặc dù chỉ là thăm dò, nhưng tốc độ và lực lượng cũng đã đạt đến một loại cực hạn, không trung lập tức bị xé rách. Hư không trở nên u ám vô cùng.

Tuy hư không bị nổ nát lập tức hợp lại, thế nhưng vô số người đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Khủng bố, tuyệt đối là khủng bố. Vẻn vẹn chỉ là lần va chạm thứ nhất, không ngờ đã bùng nổ kinh khủng như vậy, lực lượng kinh người, chuyện này thực sự làm cho người ta giật mình. Ở giữa sân có không ít Thiên Anh tầng thứ tám trở lên, thậm chí có không ít Thiên Anh đỉnh phong cũng đều âm thầm líu lưỡi.

Thiên Anh đỉnh phong chiến đấu là có thể đánh nát một ít không gian, khiến hư không xuất hiện, nhưng lần đầu va chạm liền xuất hiện vết rách hư không lớn như vậy, khủng bố như vậy, ở cảnh giới Thiên Anh đúng là chưa từng gặp.

Loại chiến đấu của hai người, tuyệt đối không thể đánh trên mặt đất, bằng không sẽ giống như tình huống của Bà La Đa Thần Miếu, vạn dặm, thậm chí trong vòng mấy vạn dặm sinh linh đồ thán. Tình huống Bà La Đa Thần Miếu đặc biệt, thuộc về thế lực tu chân, nhưng chung quanh Nam Hoang đều là thế giới của người bình thường, một khi khai chiến, Chấp pháp giả không thể nào mặc kệ.

Hơn nữa hai người đều có dự định, Song Long thành, Đan thành ở một bên, Trình Cung không thể nào đi phá hoại, mà bây giờ Côn Bằng Thái tử cũng xem thường mượn những tiểu kế này, vì lẽ đó hai người càng đánh càng cao, dần dần đã ở trên không trung vạn trượng, đại địa đã ở phía dưới.

Hư không vạn trượng, cương phong loạn lưu, cực kỳ mạnh mẽ, Thiên Anh bình thường cũng phải lo lắng tự vệ, nhưng giờ khắc này hai người lại điên cuồng chém giết trong cương phong loạn lưu.

Vừa nãy một kích kia quá nhanh, tựa hồ đã đến cực hạn, nhưng hiển nhiên Côn Bằng Thái tử hiểu được rất nhiều biện pháp siêu việt tốc độ cực hạn, tốc độ điều khiển Kim Bằng kiếm càng lúc càng nhanh. Thân thể Trình Cung cường hãn dị thường, chỉ bằng vào thân thể cũng có thể xé rách hư không, hiện tại lại có đầy đủ đan dược bổ sung, lực lượng cũng dâng trào mãnh liệt, không ngừng lấy công pháp tốc độ khác nhau ứng đối.

- Chuyện gì xảy ra, sao hai người kia càng đánh càng chậm?

- Đúng vậy, động tác chậm như vậy, coi như Địa Anh bình thường cũng nhanh hơn bọn hắn.

- Đang làm cái gì vậy, lẽ nào là thi đấu hữu nghị, rõ ràng có vấn đề?

- Sao lại thế nhỉ, vẫn chưa đụng tới liền lùi lại, lại chậm như thế, đang diễn kịch.

...

Bên trong một đám tán tu, có một ít người càng xem càng căm tức, bởi vì giờ khắc này Trình Cung và Côn Bằng Thái tử ở trong mắt bọn họ, động tác như lúc càng chậm, càng ngày lúc thong thả.

- Hừ, vô tri!

Đang ở trong không gian mật cảnh, Thiên Ngữ rất khinh bỉ nói một tiếng.

- Ngu xuẩn!

Trong lòng Đường Hạo Nhiên cũng đang khó chịu, hắn cũng chưa nói, chỉ là âm thầm mắng một câu, trong lòng thì không ngừng hồi tưởng tình cảnh vừa nãy Nhạc Uyển Uyển đi tới đeo hạt châu cho Trình Cung.

Càng nghĩ trong lòng càng không thoải mái, tại sao lại như vậy, phương diện nào mình không bằng tên kia, Nhạc Uyển Uyển không có hứng thú với những chuyện khác ngoại trừ đan dược, sao sẽ đối với hắn như vậy, thực sự là kỳ quái.

Lời của bọn hắn nói tự nhiên những tán tu kia không nghe được, bọn họ càng lúc càng bất mãn, cảm giác như bị trêu chọc, bởi vì trong thần niệm, Trình Cung với Côn Bằng Thái tử ngay cả va chạm vũ khí cũng không có, tới tới lui lui giống như là đùa giỡn.