Đan Thần

Chương 1306-1307




- Vốn đang dự định luyện chế một nhóm đan dược, Tiểu Hư Đỉnh vừa luyện chế cũng đúng lúc có địa phương phát huy, nhưng hiện tại thời gian khá gấp gáp, trước hết chúng ta chạy về Tam giác hỗn loạn lại nói sau.

Trình Cung nói xong, nhìn về phía Nhạc Uyển Uyển nói: 

- Chờ chuyện Tam giác hỗn loạn kết thúc, cùng nhau luyện chế một nhóm đan dược, thuận tiện luyện chế một ít đan dược cho sư tôn nàng.

- Đan dược cho sư tôn. . .

Nhạc Uyển Uyển vừa nghe xong, nhất thời cả kinh, có ý gì, lẽ nào. . .

- Tình huống của sư tôn nàng, trực tiếp dung hợp rất khó khăn, cũng rất nguy hiểm, cần một loại đan dược làm môi giới, vừa đúng ta biết luyện chế.

Nhân quả tuần hoàn, năm đó tuy không có gặp gỡ Băng Diễm Thiên Tôn quá nhiều, chỉ là chỉ điểm nàng một câu, cũng không tính là ân tình. Lại không nghĩ rằng nàng thật sự tin tưởng mình như vậy, bởi vì từ trong miệng Nhạc Uyển Uyển liền biết, sau đó Nhạc Uyển Uyển lại lấy Tiên đan tàn dược giúp mình, bây giờ mọi người cũng đều đi gần như vậy.

Trước đó Trình Cung bảo Nhạc Uyển Uyển gom góp dược liệu, một bộ phận rất lớn trong đó chính là vì luyện chế đan dược cho Băng Diễm Thiên Tôn, mình có thể dung hợp lực lượng Âm Dương, nên có thể luyện chế đan dược cho nàng, giúp nàng cân bằng lực lượng bản thân, tăng cơ hội đột phá.

Trước đó Trình Cung biết chuyện bí ẩn của Băng Diễm Thiên Tôn, Nhạc Uyển Uyển cũng đã nghi hoặc không rõ, chỉ là bất luận hỏi thế nào Trình Cung cũng không nói, giờ khắc này lại nghe Trình Cung nói có thể luyện chế đan dược giúp sư tôn. Nàng càng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Sư tôn mình là Thiên Tôn đỉnh phong, nổi danh cùng thời với Côn Bằng Đại Đế, hơn nữa bản thân cũng là Cửu Châu thập đại Đan Đạo đại sư, nàng cũng đã từng nếm thử vô số lần. Nhưng trước sau vẫn không có cách nào đột phá.

Hiện tại không ngờ Trình Cung nói loại lời này, hơn nữa là vô cùng chắc chắn, xem qua thủ đoạn Trình Cung luyện chế Đạo khí tuyệt phẩm, Nhạc Uyển Uyển không hoài nghi lời này của Trình Cung một chút nào, hiện tại nàng chỉ là có chút kinh hãi, điều này cũng quá kinh khủng đi.

Lẽ nào hiện tại Trình Cung lợi hại hơn so với Cửu Châu thập đại Đan Đạo đại sư?

Này khó mà tin nổi, tuy biết hắn rất lợi hại. Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới hắn lợi hại hơn so với sư tôn mình.

- Nhất định ngươi biết sư tôn ta, nói cho ta biết, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Nhạc Uyển Uyển chưa từ bỏ ý định tra hỏi lần thứ hai.

Trình Cung cười nói: 

- Hiện tại vẫn không phải lúc, đợi. . .

- Đợi thời điểm động phòng hoa chúc đúng không, không thành vấn đề.

Lần này Nhạc Uyển Uyển không đợi Trình Cung nói xong, đã rất kiên định gật đầu, trong mắt tràn đầy vui vẻ. Nàng phát hiện mình thật sự thích Trình Cung, không còn là cảm giác trước đó. Nên căn bản không có chần chờ gì.

- . . .

Lần này làm cho Trình đại thiếu không ứng phó kịp, bởi vì trước đó đây là kế sách tốt nhất hạn chế Nhạc Uyển Uyển tra hỏi vấn đề, bây giờ lại mất linh.

Hơn nữa nhìn ánh mắt của Nhạc Uyển Uyển. Đây tuyệt đối không phải ánh mắt nói giỡn, sắc mặt hơi có chút đỏ lên, ngực chập trùng, hiển nhiên bản thân nàng cũng rất là kích động.

Dựa vào!

Trình Cung biết, lần này đùa lớn rồi, đùa thật, bất quá tiếp xúc cùng Nhạc Uyển Uyển lâu như vậy, bất luận là thời gian ở Nam Chiêm Bộ Châu, hay là ở Đan sư liên minh, làm cho Trình Cung cũng rất ưa thích Nhạc Uyển Uyển.

Lúc này, Vạn Ngạo kéo tay Thiết Thiên Chuy vẫn đang trợn mắt lên nhìn.

Thiết Thiên Chuy có kinh nghiệm trước đó, lập tức nhìn về phía Vạn Ngạo làm thủ thế đã rõ ràng.

- Sư thúc em rể, các ngươi cứ động phòng, chúng ta ở bên ngoài chờ các ngươi.

Thiết Thiên Chuy theo Vạn Ngạo chuẩn bị rời khỏi, lúc rời đi rất vui vẻ lên tiếng chào hỏi.

Giờ khắc này, Vạn Ngạo suýt chút nữa trực tiếp ngã xuống đất. Như sấm sét bên tai, làm xấu cả phong cảnh a. Sớm biết vậy mình nên bịt miệng gia hoả này, hoặc là trực tiếp đánh hắn bay khỏi nơi này.

Thiết Thiên Chuy nói xong, chính mình vẫn không có cảm giác thế nào, trực tiếp xé rách không gian rời khỏi nơi này, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, sau này khi có người thì gọi sư thúc, lúc không có người lại gọi em rể hẳn là tốt hơn đi. Thiết Thiên Chuy tuyệt đối không ngu ngốc, chỉ là hắn nghĩ chuyện nhân sinh rất thuần khiết, cũng chỉ có ở thời điểm nghiên cứu luyện khí mới trở nên thông minh lên.

Trình Cung và Nhạc Uyển Uyển cũng đồng thời bị câu nói này của Thiết Thiên Chuy làm cho tức cười, hai người bọn họ đi ra ngoài, trong không gian bí cảnh chỉ còn lại hai người Trình Cung với Nhạc Uyển Uyển.

- Chắc chắn rồi, nhưng không cho phép hối hận?

Trình Cung nhìn Nhạc Uyển Uyển nói.

- Chuyện ta đã quyết định, xưa nay không hối hận.

Trình Cung khoát tay, trực tiếp ôm Nhạc Uyển Uyển vào lòng, thô bạo hôn lên môi, giờ khắc này thân thể Nhạc Uyển Uyển mềm như nước, đã không có chút khí lực gì.

Chỉ là Thiết Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo vừa đi ra ngoài, huống hồ còn có chuyện, mặc dù có không gian gia tốc, nhưng giờ khắc này cũng không thích hợp làm chuyện đó.

- Trước đây ta xác thực quen biết Băng Diễm Thiên Tôn, cụ thể chờ tới thời điểm ta cưới nàng sẽ nói.

Hôn sâu qua đi, Trình Cung cũng thấy mình rất lớn mật, hào sảng ôm Nhạc Uyển Uyển trong lòng, thấp giọng nói.

- Ừm, ừm, cái kia. . . vậy hãy mau ra ngoài, nếu không bọn họ. . .

Cho dù là Nhạc Uyển Uyển, nhớ tới tình cảnh vừa nãy cũng cảm giác được có chút đỏ bừng.

Trình Cung cười ôm eo Nhạc Uyển Uyển, cất bước đã trực tiếp rời khỏi không gian bí cảnh.

... ... ... ...

Nam Chiêm Bộ Châu, Phong Vân Kiếm Tông, Phong Vân Kiếm Tông từng phong quang vô hạn ở Nam Chiêm Bộ Châu, giờ khắc này đang đối mặt với tai hoạ ngập đầu.

- Chạy mau, nhanh. . .

- Tha cho ta đi, ta chỉ là mới nhập môn. . .

- Đến cùng các ngươi là ai, tại sao muốn tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông ta!

...

Toàn bộ Phong Vân Kiếm Tông bị một trận thế to lớn bao trùm, ở bên trong đại trận này, mười mấy tên Thiên Anh đang không ngừng tàn sát cao tầng Phong Vân Kiếm Tông, mà một bên có hơn trăm tên Địa Anh, đang thanh tẩy toàn bộ Phong Vân Kiếm Tông.

Tuyệt đối không có bất kỳ người sống, sau khi giết xong trực tiếp hủy thi diệt tích.

Mỗi người đều được người dùng thủ pháp đặc thù che đậy khí tức, tất cả đều sử dụng pháp bảo đơn giản nhất, căn bản không nhìn ra bọn họ là thế lực gì.

- Oanh. . . Oanh. . .

Lúc này, không trung có hai người liên thủ lại, trận pháp bao vây một không gian bí cảnh to lớn nhất của Phong Vân Kiếm Tông bị phá tan.

Lúc này một tia kiếm quang lóe lên, trực tiếp oanh kích một người trong không trung.

- Ồ, không nghĩ tới một môn phái nhỏ như vậy lại có Đạo khí trung phẩm, nộp Đạo khí trung phẩm lên, giao lệnh bài ra, lấy lực lượng Thuần Dương sơ kỳ của ngươi, tha cho ngươi một mạng.

Người trên không trung lạnh lùng nói, không ngờ trực tiếp khoát tay, dùng bàn tay tiếp lấy Đạo khí trung phẩm.

Trên bàn tay của hắn, một nguồn lực lượng điên cuồng lưu chuyển, tuy lực lượng Khiếu Thiên Kiếm hung mãnh, nhưng khó có thể phá tan đoàn hào quang này.

- A!

Âm Trường Khiếu điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, hắn bế quan không tiếc tất cả tu luyện, dưới tình huống bí quá hoá liều dĩ nhiên cũng đạt tới cảnh giới Thuần Dương, chỉ là cảnh giới Thuần Dương vừa ổn định, không ngờ Phong Vân Kiếm Tông gặp phải lực lượng thần bí mạnh mẽ như vậy tập kích.

Đây là muốn triệt để diệt Phong Vân Kiếm Tông, Âm Trường Khiếu nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể vọt thẳng lên thiên không.

Loại cục diện này, đối phương cường thế như vậy, hai tên Thuần Dương trong đó có một người là Thuần Dương trung kỳ, mười mấy tên Thiên Anh đỉnh phong ra tay, hơn trăm tên Địa Anh đồng thời động thủ, Phong Vân Kiếm Tông đã triệt để xong.

- Muốn chạy trốn. . .

Người được hào quang thần bí bao phủ vừa nãy khoát tay, trong nháy mắt một pháp bảo hình lưới trực tiếp bao phủ bầu trời, hoàn toàn đóng kín đường đi của Âm Trường Khiếu.

- Bành bành bành. . .

Âm Trường Khiếu giống như con ruồi không đầu, điên cuồng xung kích, lại không có biện pháp lao ra khỏi vòng vây, mắt thấy tấm lưới nhanh chóng co rút lại, hắn đã không biết phải làm gì cho đúng.

- Một đám giấu đầu lòi đuôi, có bản Thiên Yêu Hoàng ở đây, các ngươi đừng mơ tưởng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên trên bầu trời có một người phá tan đại trận phong tỏa ở ngoại vi, vọt thẳng vào trong đó, trong tay lóe lên hào quang, không ngờ phá tan ra một cái khe, trực tiếp chụp vào Âm Trường Khiếu.

Khiếu Thiên Kiếm trong tay Âm Trường Khiếu bạo phát lần thứ hai, nhưng căn bản không thương tổn tới người, giờ khắc này Âm Trường Khiếu đã phiền muộn sắp chết rồi.

Thật vất vả đột phá cảnh giới Thuần Dương, không đợi ổn định lại, dĩ nhiên tới một đám gia hỏa hung thần ác sát như thế, hơn nữa ý đồ của bọn họ rõ ràng cho thấy là hướng về phía lệnh bài mà tới.

Đến cùng xảy ra chuyện gì, Âm Trường Khiếu cũng không biết, vốn chỉ là một loại di tích bình thường, các thế lực lớn cũng không quá lưu ý, bây giờ lại có quan hệ cùng Thần Long Tiên Cung xuất hiện, Cửu Châu đại địa kinh động.

Hắn chỉ là phiền muộn, hiện tại sao lại đi ra một một đám biến thái, một cái so với một cái càng cường đại.

Phong Vân Kiếm Tông bị phá huỷ, mà mình lại ở trong tay những người này, ngay cả lực phản kháng cũng không có, quá phiền muộn.

- Làm càn!

Một gã Thuần Dương khác hét lớn một tiếng, cũng trực tiếp ra tay oanh kích người đến.

Đối mặt với đối phương công kích, đột nhiên người này hiện ra bản thể, không ngờ là một con cua cực kỳ to lớn.

- Oanh. . .

Một bên bắt Âm Trường Khiếu lại, một bên thì cứng rắn chống đỡ công kích, tuy công kích kia cũng rất cường đại, nhưng thân thể con cua này to lớn đến vạn mét, giáp xác lại cứng rắn vô cùng, hoàn toàn là dựa vào thân thể chống đối công kích, sau đó dựa vào uy thế mạnh mẽ của bản thể Thiên Yêu Hoàng, vọt thẳng vào trong hư không.

- Đuổi!

Hai tên thần bí này cũng giận không chỗ phát tiết, chỉ một chút nữa là lấy được đồ vật đến tay, lại bị một con Hải yêu cướp đi, hai người cũng trực tiếp xé rách hư không đuổi theo.

Lúc này, toàn bộ Cửu Châu đại địa không ngừng trình diễn chuyện như ở Phong Vân Kiếm Tông, Tam giác hỗn loạn càng là một trường máu me, nguyên bản mười mấy thế lực còn có thể sừng sững không ngã, lúc này dồn dập bị thanh tẩy, ngoại trừ có hai cái có bối cảnh cùng chỗ dựa, thì cũng chỉ có các nàng Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh là không có chuyện gì, này cũng là bởi vì đám người Tiểu Phong Tử đi tới đúng lúc.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Cửu Châu đã rối loạn lên, coi như rất nhiều người không có bối cảnh cũng biết rồi, chuyện lần này không phải chuyện nhỏ, không còn là những tin tức không quá chân thực trước kia, bởi vì có người nói một ít thế lực bên trong Linh Sơn, còn có một ít Hải yêu đã mấy vạn năm không có tin tức gì cũng dồn dập xuất hiện.

Vào lúc này, mọi người dời lực chú ý khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, mọi ánh mắt đều hội tụ đến Tam giác hỗn loạn, mà giờ khắc này, Trình Cung mang theo Nhạc Uyển Uyển, Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy cũng đã trực tiếp chạy tới Tam giác hỗn loạn.

Vị trí Tam giác hỗn loạn tiếp giáp với ba châu, chu vi mấy trăm ngàn dặm, ngư long hỗn tạp, ở chỗ này không có pháp luật kỷ cương gì ràng buộc, chỉ cần nắm đấm của ngươi cứng thì ngươi chính là quy củ, chiến loạn, chém giết ở nơi này ngay cả Chấp pháp giả của sáu thế lực lớn Trung Châu cũng không thèm để ý, mở một mắt nhắm một mắt bỏ qua.

Bởi vì có nguyên nhân lệnh bài di tích, Tam giác hỗn loạn vẫn duy trì mười ba thế lực, sau đó bởi vì Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh diệt hai cổ thế lực, bây giờ Tam giác hỗn loạn chỉ còn mười hai thế lực.

Chỉ là bây giờ toàn bộ Tam giác hỗn loạn đều cảm giác trời muốn sụp xuống, bởi vì ngoại trừ ba nhà cường thế nhất trong Tam giác hỗn loạn tuyên bố kết minh, xác nhập làm một, Phong Vân đế quốc toàn diện phòng ngự, tám thế lực khác đều biến mất không hiểu ra sao.

Phải biết rằng tuy thực lực của bọn họ không cường đại như thế lực chiếm một châu, nhưng đều có Thiên Anh đỉnh phong tọa trấn, thậm chí có hai thế lực có Đạo khí trung phẩm, rất có thể có cảnh giới Thuần Dương tọa trấn, nhưng coi như như vậy cũng đều vô thanh vô tức biến mất.

Mà trong khu vực tam giác hỗn loạn này đột nhiên xuất hiện vô số người ngoại lai, đại chiến vô số, có một ít hiện ra hình thể to lớn, không ngờ là Hải yêu trong biển, có một ít nhân vật cường đại, từ những tinh cầu khác trên Tinh Không tới Cửu Châu đại địa.

Mà người hơi chút linh thông tin tức cũng biết, tám nhà khác biến mất không hiểu ra sao, là vì bọn họ đều bị một số thế lực cường đại tiêu diệt, hoài bích có tội, tất cả đều bởi vì bọn hắn nắm giữ lệnh bài trong tay, nhưng có mấy thế lực sớm có chuẩn bị, có người nói cũng không tìm được lệnh bài, hơn nữa coi như có một ít đoạt được lệnh bài, thì những người khác cũng sẽ không ngừng tranh đoạt, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ tam giác hỗn loạn chém giết không ngừng, đều đuổi theo mười ba tấm lệnh bài kia.

Hỗn Độn thành là một toà thành trì duy nhất trong khu vực tam giác hỗn loạn, mười mấy thế lực ngoài nắm giữ địa bàn to lớn ra, kỳ thực tổng bộ đều ở trong Hỗn Độn thành.

Mà người tu chân trong Hỗn Độn thành cũng không ít, thời điểm Nam Chiêm Bộ Châu hỗn loạn, Hỗn Độn thành đã từng có người cười nói, Hỗn Độn thành tùy tiện đi một người liền có thể hoành hành Nam Chiêm Bộ Châu, đương nhiên bọn họ cũng biết tình huống Nam Chiêm Bộ Châu đặc biệt, yêu tộc, Thiên Cung thần điện tranh giành, những người khác ai dám dính vào.

Nhưng bởi vậy có thể thấy được, quy mô Hỗn Độn thành lúc đó, chí ít Nhân Anh nhiều vô cùng, tuy Địa Anh không giống Trung Châu Trung Đô, tùy ý có thể thấy được như vậy, nhưng tuyệt đối số lượng không ít.

Về phần Thiên Anh, ở trong Hỗn Độn thành là nhân vật đứng đầu chân chính.

Bởi vì ngoại giới xưng nơi này là tam giác hỗn loạn, bọn họ thẳng thắn xưng toà thành trì này là Hỗn Độn thành, nguyên bản Hỗn Độn thành rất náo nhiệt, lúc này lại yên tĩnh giống như một tòa thành chết.

- Tử Thành.