Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

Chương 18: 18: Chương 17






Đột nhiên Giản Ninh bị một người đàn ông áp ở trên người, phản ứng đầu tiên chính là bản năng sợ hãi.
Trong lòng cô có phần phát run, trên mặt mang theo một chút sợ hãi nhìn Trình Dập, chỉ thấy anh ta có chút ngốc nhìn chính mình, mùi rượu trên người cùng trạng thái rõ ràng đã uống rượu, nhưng tận sâu trong đáy mắt lại như thật sự tỉnh táo.
Cô chỉ có thể cầu nguyện anh còn có chút lý trí, nếu không người đàn ông say rượu này bị kích thích lên, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Cô nhẹ nhàng gọi "Trình Dập, anh đừng như vậy, anh buông ra."
Cô không biết giọng nói của chính mình nhẹ nhàng mà ôn nhu, nghe mang theo chút sợ hãi, người đàn ông nào nghe xong chỉ biết càng thêm muốn chiếm giữ lấy cô.
Trình Dập vuốt ve mu bàn tay của cô, nắm tay cô từ trên mặt mình vuốt xuống, từ cổ đến ngực.
Hô hấp của Giản Ninh theo anh càng ngày càng dồn dập, trên người anh rất nóng, nhiệt độ từ trong lòng bàn tay truyền tới tim cô, để cho tim của cô đập càng lúc càng nhanh.

Áo của anh mở rộng, cô nhớ tới, chính cô vừa rồi giúp anh cởi bỏ nút thắt, có tính là mua dây buộc mình hay không?
Trình Dập cảm thấy được cô gái dưới thân thật sự rất đẹp, cô xinh đẹp dịu dàng, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều hấp dẫn chính mình, để cho chính mình nghĩ muốn bảo vệ yêu thương, bảo vệ cô, lại hợp với mình.

Nếu như hai người cùng một chỗ, nhất định sẽ cực kỳ hạnh phúc.
Cô quả thực có thể thỏa mãn tất cả tưởng tượng của anh về một người vợ.
Nhưng cô lại là một nữ minh tinh, nghề nghiệp này đã phá vỡ tất cả chờ mong của anh về một gia đình hoàn mỹ.
Từ nhỏ anh lớn lên trong một gia đình không có không gian riêng tư, thật sự hiểu rất rõ sự soi mói của bên ngoài có thể mang đến rất nhiều tai họa cho một gia đình, cũng hiểu rất rõ sự hấp dẫn của giới giải trí có bao nhiêu kinh khủng.
Anh nghĩ muốn buông tay, có thể tưởng tượng ý nghĩ muốn có được cô lúc này, lại để cho anh nắm tay cô càng ngày càng chặt.
Tay Giản Ninh bị anh nắm đến đau, trong lòng càng thêm lo lắng sợ sệt.
Cô thử rút tay mình về, nhưng Trình Dập nắm chặt không buông.

Điều này khiến cho cô nhớ lại lúc trước chính mình tham gia chương trình được tuyển chọn, cũng bị nhà sản xuất chương trình bao vây ở trong phòng...
Cô càng nghĩ càng sợ, gấp đến độ cũng sắp khóc.
Trình Dập nhìn thấy nước mắt nơi khóe mắt cô, rốt cuộc buông tay ra, nghĩ muốn giúp cô lau nước mắt.

Nhưng anh vừa mới buông tay, Giản Ninh liền dùng hết khí lực toàn thân đẩy anh ra.
Bả vai Trình Dập bị cô đẩy thoáng nghiêng đi một chút, giống như anh đang hưởng thụ một luồng ánh mặt trời ấm áp, nhưng ánh mặt trời lại chợt thu lại, càng lên càng cao, càng ngày càng xa...
Giản Ninh thấy anh thất thần, nghĩ muốn nhân cơ hội chạy trốn.

Nhưng lưng của cô mới rời khỏi mặt giường, liền bị Trình Dập đè lại trên giường.
Anh sợ luồng ánh sáng ấm áp này rời khỏi mình, anh muốn ôm chặt luồng ánh sáng này.
Vì thế, anh bắt đầu cúi đầu hôn cô từ viền tai rồi xuống môi.
Nụ hôn của anh tinh tế triền miên, mà xung quanh cổ Giản Ninh vốn là nơi mẫn cảm, đầu lưỡi ướt át của anh từ vành tai cô một đường trượt đến cổ, khiến cho nửa người của cô vừa mềm vừa tê.
Cô thích Trình Dập, cũng từng ảo tưởng qua khi chính mình có thể ở cùng với anh, thân thiết như thế nào?
Nhưng tuyệt đối không giống như tình thế bất đắc dĩ trước mắt này!
Thể lực của hai người cách nhau quá xa, toàn thân cô đều bị anh áp chế, tay chân đều không dùng sức được.

Cuối cùng thực sự không có biện pháp nào nữa, đành phải cúi đầu một ngụm cắn lên cổ của anh.
Trình Dập bị đau, ôm cổ chống đỡ đứng dậy, "Cô đang làm cái gì!"
Giản Ninh hỏi ngược lại: "Anh không nhớ anh đang làm gì sao!"
Trình Dập nhìn tư thế của chính mình cùng Giản Ninh, cuối cùng cũng thanh tỉnh chút, "Thực xin lỗi."
Giản Ninh nổi cáu: "Mau tránh ra!"
Trình Dập nghĩ muốn giải thích cái gì, nhưng cũng không thể duy trì tư thế trước mắt này giải thích với cô.


Sau khi xuống giường, mắt thấy son môi đều đã bay hết Giản Ninh kéo ại váy của mình cho ngay ngắn, cố nén lệ trừng mình một cái, liền vội vàng rời đi.
Chờ cô chạy ra khỏi phòng Trình Dập, Trình Dập không có sức lực ngã ở trên giường, cũng không biết là say rượu mà mệt mỏi, hay là tâm lý mệt mỏi.
Sau khi Giản Ninh trở về phòng của mình, ôm lấy đầu hít thở sâu, khuyên chính mình đừng nghĩ về chuyện vừa rồi nữa, lại khống chế không nổi để mình không thèm nghĩ nữa.

Tuy Trình Dập là say rượu nhất thời xúc động, nhưng cô như thế nào cũng không nghĩ tới, anh cũng sẽ làm ra loại chuyện như này.
Sau khi tỉnh táo lại, cô gọi một cú điện thoại cho Dương Hi, nói cho cô ấy chuyện vừa mới phát sinh.
Dương Hi khiếp sợ nói: "Không thể nào? Trình tổng không phải người như thế?"
Trong phòng Giản Ninh đã tắt đèn, chút ánh sáng duy nhất chính là ánh sáng từ màn hình di động của cô.
Cô ngồi ở trên đầu giường, một tay lấy di động, một tay ôm trán, "Tôi cũng không nghĩ tới anh ấy lại như vậy...!May mà sau đó anh ấy tìm về một chút lý trí rồi để tôi đi...!Đúng là, cô ngẫm lại xem, anh ấy vì cái gì mà phải làm như vậy? Tôi vốn cho rằng anh ấy cũng thích tôi, nhưng một người đàn ông thích một cô gái hẳn sẽ không thờ ơ.

Tôi nghĩ có khả năng anh ấy đối mặt với tình cảm sẽ trở thành một người tương đối chậm, vì thế khuyên chính mình kiên nhẫn, đợi đến lúc tôi cũng sắp muốn buông tay rồi...!Hôm nay cuối cùng thì anh ấy cũng có hành động, lại không nghĩ rằng là hành động thực sự không tôn trọng người như vậy.

Cô nói xem, anh ấy có thể cùng một dạng như nhà sản xuất chương trình được tuyển chọn kia hay không, đều nghĩ rằng nữ nghệ sĩ là có thể tùy ý đùa bỡn?"
Dương Hi nghe cô nói lộn xộn, giống như bệnh tâm thần nói, lo lắng tình hình bây giờ của cô, cũng lo lắng cho chuyện về sau nên đối mặt như thế nào với Trình Dập.

Cô thở dài, dụ dỗ khuyên nhủ cô (Giản Ninh): "Trước hết cô đừng nghĩ nhiều, bận rộn cả một ngày rồi, nhanh chóng đi tẩy trang rồi tắm nước nóng, sau đó ngủ một giấc thật ngon."
Giản Ninh hỏi: "Cô cảm thấy được hiện tại tôi có thể ngủ sao?"
Dương Hi nói: "Nếu như ngủ không được cứ tiếp tục gọi điện thoại cho tôi, tôi cùng cô nói chuyện phiếm.

Ngoan, nhanh đi."
Giản Ninh "Ừm" một tiếng, cũng không muốn cứ nghĩ tiêu cực như vậy, liền nghe lời đứng dậy đi tắm rửa.

Trước khi đi tắm rửa, cô vẫn cố ý đi tới cửa, khóa hết tất cả các cửa lại.
Dương Hi sau khi cùng Giản Ninh cúp điện thoại, lập tức gọi điện thoại cho Trình Dập.

Điện thoại di động của Trình Dập tắt máy, cô lại gọi ngay điện cho Lý Dao .
Sau khi điện thoại Lý Dao thông, Dương Hi nổi giận đùng đùng chất vấn nói: "Anh có biết không anh em tốt của anh gây ra họa rồi!"
Nghe âm thanh từ bên Lý Dao truyền tới giống như đang ở trên đường, bên cạnh còn có tiếng xe xé gió đi qua.
Anh ta mua một bình rượu nhỏ ở trong cửa hàng tiện lợi, đi ở trên đường, gió thổi lạnh, vừa đi vừa uống, "Ai, nói cho rõ."
"Biết rõ anh lại giống như không có việc gì, anh không thể đánh anh ta một trận, hỏi cho ra lẽ sao anh ta lại làm vậy?"
"Tôi đánh cậu ta để làm gì, cậu ta cũng là người bị hại."
Dương Hi nghe câu này, tức điên lên, thực sự cắn răng nói: "Cái gì? Anh ta vô lễ với người khác, giờ anh ta lại thành người bị hại rồi à ? Cái tư duy logic đặc biệt gì của anh vậy!"
Lý Dao sửng sốt, nghe Dương Hi nói chuyện kích động như vậy, nghĩ thầm, rằng chẳng lẽ Trình Dập vô lễ với Dương Hi rồi hả ? Không thể nào, cũng không thể đói bụng ăn quàng như vậy? Nhưng nghĩ kỹ lại, không đúng, Dương Hi ở trong nước, tay Trình Dập có dài mấy cũng không có khả năng kéo dài qua Ấn Độ Dương đi.
"Cậu ta vô lễ với người nào rồi hả ? Khi nào?"
Dương Hi nghĩ thầm,rằng: Anh đừng có nói rằng anh không biết?
"Giản Ninh, vừa mới rồi!"
Phản ứng đầu tiên của Lý Dao là không tin, "Không có khả năng, cậu ta không phải người như thế.

Bạn gái trước của cậu ta kiên trì nói muốn sau khi kết hôn mới có quan hệ tình dục, cậu ta đều có thể chịu đựng không đụng chạm cô ta..."
Anh sau khi nói xong, bất tri bất giác liền tưởng tượng ra, một người đàn ông uống rượu cùng một mỹ nữ, hình ảnh trai đơn gái chiếc ở trong một căn phòng, tiếp theo anh chửi tục một câu: "Con mẹ nó!" Quay xe chạy về khách sạn.

Dương Hi nghe phản ứng của Lý Dao , cảm thấy được giống như mình cùng anh ta đang nói không phải là một chuyện, "Anh vừa mới nói anh có biết là chuyện gì nhỉ?"
Lý Dao chạy về khách sạn, bấm thang máy, thở hồng hộc nói: "Lăng Hạo kia là một tiểu tử ngốc, không biết đại não kia bị thiếu gì, vậy mà nói với Trình Dập rằng nếu không đối xử tốt với Giản Ninh, anh ta sẽ cướp Giản Ninh về, sau đó toàn bộ cuộc đối thoại bị ghi âm.

Hiện tại đám chó săn đang lấy cái này để áp chế."
"Không phải chứ? Thật sự là họa vô đơn chí.

Lăng Hạo tên đần độn này!"
"Đúng rồi, chồng cô thật đúng là tên đặc biệt đần độn."
"Tôi tuyên bố tôi thoát fan, từ giờ trở đi Lăng Hạo không còn là chồng của tôi nữa."
Lý Dao nở nụ cười một tiếng, "Sáng suốt." Anh đi đến trước cửa phòng Trình Dập, cùng Dương Hi nói: "Tôi cúp máy đây."
Nhìn đúng số phòng Trình Dập, lắc đầu thở dài, mới quét thẻ mở cửa đi vào.
Trình Dập đã say đến bất tỉnh nhân sự.
Hai tay Lý Dao chống nạnh, đứng ở bên giường, nhìn Trình Dập quần áo không chỉnh tề nằm ở trên giường, trên cổ hắn còn có vết son môi Giản Ninh lưu lại.
Lý Dao "Chậc" một tiếng, nghĩ đến chuyện Dương Hi nói Trình Dập phi lễ Giản Ninh, hắn nhìn về phía Trình Dập đang “ngủ như chết” cau mày nói: "Cậu là người cổ đại sao? Tính tình đột nhiên thay đổi như vậy."
Lý Dao thấy tình trạng hiện giờ của Trình Dập, hoàn toàn không có cách nào nói chuyện khác, đành phải chờ đến ngày mai cậu ta thức dậy, sẽ hỏi mọi chuyện cho rõ ràng.
**
Sáng sớm hôm sau, Giản Ninh cùng Lý Dao gọi điện thoại nói mình muốn về nước trước, cô không nói chuyện tối qua Trình Dập sau khi uống rượu làm chuyện gì với mình, chỉ nói thân thể không thoải mái.
Công tác tiếp theo của liên hoan phim còn chưa có kết thúc, lúc này nữ chính lại rời đi, bình thường mà nói nhà sản xuất không có khả năng đồng ý.

Nhưng chuyện tối ngày hôm qua là huynh đệ của mình đuối lý, cho nên Lý Dao chẳng những đồng ý, còn tự mình giúp cô đặt khoang hạng nhất, khách khí dặn cô trở về nghỉ ngơi thật tốt.
Giản Ninh thấy thái độ này của Lý Dao, liền biết anh ta đã biết rõ chuyện xảy ra.

Suy nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua, tâm tình của cô liền trở nên rất tệ, thế nhưng Trình Dập luôn ở trong đầu cô không xua đi được, cô chỉ có thể mang theo tâm tình không tốt, lên máy bay đi về nước.
Giữa trưa Trình Dập mở to mắt, vốn say rượu xong sẽ đau đầu.

Sau khi anh xoa huyệt thái dương xong, liền nhìn thấy Lý Dao ngồi ở nghiêng ở trên ghế sofa, vẻ mặt xơ xác tiêu điều nhìn chính mình.
Sau khi mắt Trình Dập thích ứng với ánh mặt trời, hỏi: "Cậu làm gì mà cứ nhìn tôi như vậy?"
Lý Dao khoanh tay hỏi lại: "Cậu còn nhớ rõ tối hôm qua cậu đã làm cái gì không?"
Trình Dập nghĩ nghĩ, lắc đầu.
Lý Dao kìm nén tức giận đến mức ngột ngạt, nghĩ thầm rằng cậu ta đã không nhớ, chính mình còn hỏi cái gì?
"Cậu có biết tối hôm qua cậu làm gì với Giản Ninh hay không!"
Trình Dập lại cúi đầu suy nghĩ, tiếp theo ngẩng đầu vẻ mặt khiếp sợ, "Trời, tôi còn tưởng rằng chuyện tối ngày hôm qua là mơ!"
Lý Dao không nói gì, chán nản vỗ vào trán, "Trời ạ, cậu làm sao có thể làm ra loại sự tình này?"
Trình Dập ngồi ở mép giường, cánh tay chống ở trên đầu gối, hai tay nắm lại, cúi đầu nỗi lòng rất loạn, "Tôi...!thích Giản Ninh rồi."
"Vậy cậu muốn theo đuổi cô ấy?"
Trình Dập lắc đầu, "Tôi không nghĩ muốn đi trên con đường giống như ba mẹ tôi, lại một lần nữa phơi bày cuộc sống gia đình trước mắt bao người."
Anh chau mày, hai tay nắm thật chặt, nhìn ra được trong lòng rất khó chịu.

Tiếp theo anh đứng lên, muốn đi ra ngoài.
Lý Dao tiến lên một bước, giữ chặt anh hỏi: "Cậu muốn đi đâu?"

Trình Dập nói: "Bất luận như thế nào, cũng phải chính thức nói lời xin lỗi với Giản Ninh."
Lý Dao nhếch nhếch khóe môi, "Sáng sớm nay cô ấy đã trở về nước rồi."
Trình Dập hoảng hốt giây lát, trong lòng càng thêm khó chịu.
Lý Dao vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Tôi biết chuyện này đã đả kích cậu không nhỏ, nhưng hãy giữ vững tinh thần, bởi vì còn có đả kích càng trầm trọng đang chờ cậu."
"Có ai an ủi người như cậu không?"
"Tôi không phải đang an ủi cậu, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, những lời trước đậy Lăng Hạo nói cùng cậu, đều bị đội chó săn ghi âm rồi."
"Cái gì!" Trình Dập kinh hãi nhìn Lý Dao, tiếp theo Lý Dao bật đoạn ghi âm mà đội chó săn sau khi ngắt đầu bỏ đuôi cho Trình Dập nghe - -
【Đối xử với Giản Ninh cho tốt, nếu anh có lỗi với cô ấy, tôi sẽ không giao cô ấy cho anh đâu! 】
【Cậu nói cậu sẽ không giao cô ấy cho tôi.

Nhưng, cô ấy có cho cậu cơ hội đấy sao? 】
【Dù sao anh đối với Giản Ninh là loại cảm tình gì trong lòng của chính anh rõ ràng.】
Sau khi nghe xong đoạn ghi âm, Lý Dao nói: "Ngay cả mới nói mấy câu như vậy, đã đủ để nhóm quần chúng mơ mộng không biết bao nhiêu kịch bản rồi."
Trình Dập trầm xuống một hơi, bình tĩnh suy nghĩ, "Đối phương muốn điều kiện gì?"
"Một ngàn vạn.

Nhưng lần này nếu cậu cho tiền bạc, cậu sẽ không biết bọn họ lần sau có thể lại lấy cái này uy hiếp tiếp hay không, chỉ sợ không dứt, cuối cùng vẫn phát tán đoạn ghi âm ra ngoài.

Nhớ lại năm đó nhóm XX, không phải cũng như vậy sao."
"Hiện giờ tôi cùng Giản Ninh đã xảy ra loại sự tình này, nếu như lúc này đoạn ghi âm lại lộ ra, đoán rằng về sau khi ở chung sẽ càng thêm xấu hổ...!Trả thù lao đi.

Nếu nhóm cẩu tử (phóng viên) không giữ quy củ, về sau lại thu dọn bọn họ."
Lý Dao nhíu mày, "Ta gốc rạ cũng đỏ (ý chỉ anh là con cháu gia đình xuất thân cách mạng), không có quen biết người hắc đạo."
"Tôi có."
"Tôi liền biết các cậu những người làm đầu tư thứ này đều không đơn thuần."
**
Nữ diễn viên chính của phim điện ảnh tiêu biểu rõ ràng đã đến châu u, còn tham dự lễ trao giải, thế nhưng lại không thấy cô ấy tham gia các hoạt động phía sau.

Nhóm người truyền thông đều cảm thấy được trong này nhất định có nhiều bí ẩn, nhìn thấy Trình Dập liền hỏi không ngừng về sự việc này.
Trong lòng Trình Dập đối với mấy vấn đề này cảm thấy phiền muộn không thôi, nhưng trên mặt một chút cũng nhìn không ra, tràn đầy tự tin như cũ, bình tĩnh kiềm chế mà đối diện truyền thông, trả lời bọn họ nói: "Giản Ninh bởi vì còn có lịch trình công việc khác, cho nên đã về nước trước rồi."
Sau khi toàn bộ đoàn làm phim về nước, “Chuyện cũ Dân Quốc” cũng cần phải bắt đầu công chiếu rồi.
Những ngày tháng giống như lập tức trở về thời điểm tuyên truyền.
Mọi người tổ kịch mỗi ngày đều lăn lộn các nơi vẫn như cũ, tại rạp chiếu phim cùng khán giả xem bộ phim của chính mình, lắng nghe bọn họ phản hồi, theo chân bọn họ chia sẻ quá trình đóng phim của chính mình.
Đối với Giản Ninh cùng Trình Dập mà nói, toàn bộ giống như lặp lại một lần, khác nhau chính là trong quá trình này ít đi một phần chờ mong.
Bởi vì đã không có người khích lệ đối phương rời giường sớm, đã không còn sự ái muội của việc nói lời chúc ngủ ngon trước khi ngủ mỗi buổi tối.
Giản Ninh trong thời gian ra mắt bộ phim, thường thường sẽ ở thời điểm đêm khuya yên tĩnh, nhìn di động ngẩn người, cảm thấy thiếu cái gì đó, khiến cho cô rất không quen, lại cực kỳ không vui.
Sau khi cô về nước, vẫn tận lực tránh Trình Dập, nhưng trong lòng cũng âm thầm chờ mong anh có thể cùng mình giải thích rõ ràng, cho dù chỉ là tìm lý do để cho chính mình tha thứ cho anh cũng được.

Nhưng anh trừ gửi cho Giản Ninh đoạn ghi âm giải thích, nhưng cũng chưa nói quá cái khác.
Giản Ninh cảm thấy được, anh ấy hẳn là giữ khoảng cách với mình, cũng dần dần chết tâm đối với anh.
Lý Dao hỏi qua Trình Dập, vì cái gì không cùng Giản Ninh tháo gỡ khúc mắc?
Chạng vạng Trình Dập ở trên sân thượng, hút thuốc nói: "Tháo gỡ khúc mắc, sẽ nhịn không được muốn tiến thêm một bước.

Nhưng tôi cùng Giản Ninh tiếp tục phát triển, nhất định đi vào ngõ cụt.

Thay vì bị hành hạ bởi việc cầu mà không được, còn không bằng duy trì như bây giờ, có ranh giới rõ ràng ngăn cách giữa chúng tôi, cũng được để cho tôi bảo trì lý trí."
Lý Dao ném tàn thuốc xuống đất, lại dẫm mấy cái lên di di "Tôi có thể, bỏ cái lý trí của cậu đi, cậu hiện tại xử lý vấn đề cảm tình như vậy, cẩn thận về sau chịu không nổi."
Doanh thu phòng vé cuối cùng của “Chuyện cũ Dân Quốc” là sáu trăm triệu, doanh thu thực cũng là sáu trăm triệu.


Lúc này mới là doanh thu phòng vé thực ở trong nước, cũng được xem tương đối cao rồi.
Trình Dập lập tức liền chen vào hàng ngũ "Đại" đạo diễn, bây giờ mọi người nhắc tới anh đã không như trước kia nói một câu anh là con trai của Trình Lỗi, mà trực tiếp xưng hô với anh là Trình đạo.
Giản Ninh cũng thông qua bộ phim này, để cho công chúng nhận định thân phận diễn viên của cô, hơn nữa còn là một nữ diễn viên có thực lực.

Chỉ là đề tài của bộ phim điện ảnh này quá mức thâm trầm, tuy Giản Ninh thể hiện nhân vật cực kỳ hoàn hảo, nhưng vai diễn bản thân không đủ tốt, cho nên cô không trở nên nổi tiếng.
Nhưng tâm tính Giản Ninh rất tốt, cô cảm thấy được chính mình đã đi bước đầu tiên thành công, cô đồng ý từ từ tích lũy, chỉ cần cô vẫn kiên trì có thể đóng những bộ phim tốt, sự nghiệp của chính mình nhất định sẽ lên một tầm cao mới!
Thế nhưng, dù Trình Dập cùng Giản Ninh luôn giữ khoảng cách với nhau, nhưng lịch trình công tác của Giản Ninh, đều phải trải qua sự giám thị nghiêm khắc của Trình Dập.
Giữa hai người, thật sự có thể tách ra chỉ còn công việc thôi sao?
Lý Dao cùng Dương Hi đều đã cảm thấy được không có khả năng.
Theo danh tiếng của Giản Ninh ngày càng được nâng cao, ngày càng có nhiều tiết mục mời cô tham gia.
Chương trình đang được yêu thích nhất, tỷ lệ người xem mỗi tuần cũng sếp thứ nhất “Đại Minh Tinh đến đây” cũng mời Giản Ninh tham gia.
Nhà sản xuất của tiết mục này là cậu út của Trình Dập, cho nên lúc ấy ở trên bữa tiệc trực tiếp hỏi Trình Dập.
Trình Dập đã xem qua một số kỳ của tiết mục này, mặc dù câu hỏi của nữ MC khá gay gắt, nhưng nhà sản xuất đảm bảo sẽ dựa theo phạm vi cho phép của Trình Dập mà ra vấn đề, hơn nữa nam MC là người có thể khống chế nhịp điệu của chương trình.
*MC: dẫn chương trình
Trình Dập suy nghĩ, liền đồng ý.
Sau khi Dương Hi biết việc này, cố ý ra sau cùng sau khi họp xong, gọi Trình Dập ở lại, sau đó Lý Dao cũng xem náo nhiệt mà ở lại.
Dương Hi cau mày nói: "Trình tổng, anh cũng biết là Giản Ninh bắt đầu tham gia từ một tiết mục tìm kiếm tài năng, nhưng chắc anh không biết, lúc ấy nhà sản xuất Nhậm Tùng của chương trình kia, từng ý đồ gây rối đối với Giản Ninh.

Chuyện đó ảnh hưởng rất lớn đối với Giản Ninh, đến bây giờ cô ấy vẫn còn bóng ma tâm lý.

Mà Nhậm Tùng kia và nhà sản xuất của tiết mục “Đại Minh Tinh đến đây” là cùng một công ty, cho nên công việc này của Giản Ninh, có thể hủy bỏ hay không."
Trình Dập nghe xong liền hối hận đã đáp ứng việc tham gia tiết mục này, "Tôi nghe nói qua khi cô ây thi tài năng phát sinh chuyện, nhưng tôi không biết nhà sản xuất Nhậm Tùng kia có quan hệ với nhà sản xuất “Đại Minh Tinh đến đây”." Anh thở dài, "Để tôi nói với bạn mình một chút, không cho Giản Ninh đi."
Lý Dao vội vàng ngăn cản, "Thứ nhất, bọn họ chỉ là cùng công ty, cũng không phải cùng tiết mục, tòa nhà nơi quay video cũng lớn như vậy, Giản Ninh cùng cái tên Nhậm Tùng kia có muốn chạm mặt chắc cũng khó.

Thứ hai, Trình Dập cậu cũng đã đáp ứng Hồ Kiến, hiện tại lại nuốt lời, đối với tiết mục của anh ta ảnh hưởng rất lớn, việc này ở trong giới truyền ra, đối với cậu ảnh hưởng không tốt."
Dương Hi trợn tròn mắt chất vấn Lý Dao, "Chẳng lẽ hiện tại vì suy xét vấn đề mặt mũi liền không suy xét cảm nhận của Giản Ninh sao?"
Lý Dao cực kỳ lý trí hỏi lại: "Có thể hay không do hai người để ý cô ấy quá mức coi cô ấy quá nhạy cảm? Tôi tin tưởng lấy thái độ làm việc của Giản Ninh, chắc chắn cô ấy sẽ không từ chối công việc vì cảm tính, không tin bây giờ hai người hỏi Giản Ninh một chút."
Dương Hi gọi cho Giản Ninh ngay tại chỗ, ấn loa ngoài, "Này, Ninh Ninh, bây giờ chúng tôi đang họp thương lượng chuyện tiết mục tham gia của cô.

“Đại Minh Tinh đến đây” muốn mời cô tham gia làm khách quý, nhưng nhà sản xuất cái tiết mục tìm kiếm tài năng cùng nhà sản xuất của tiết mục này cùng một công ty.

Cô đồng ý tham gia không?"
Giản Ninh không do dự liền trả lời: "Có nha! Tôi cực kỳ thích cái tiết mục này, tập nào cũng xem đó! Huống hồ chỉ là cùng công ty, lại không nhất định có thể gặp.

Cứ cho là bất hạnh gặp phải, hắn ta hiện tại cũng không có khả năng dám đối xử với tôi như thế.

Không có việc gì, cô đừng lo lắng cho tôi."
Sắt khi cúp máy, Dương Hi nhìn nhìn Lý Dao, vẻ mặt của Lý Dao "Xem ta nói có đúng không!".

Lại nhìn nhìn Trình Dập, Trình Dập cũng như nàng, vẫn là vẻ mặt lo lắng.
Lý Dao thấy Dương Hi cùng Trình Dập bình thường là hai người thẳng thắn sảng khoái, hiện tại lại lề mề như vậy đặc biệt không quen, "Mặc dù chúng ta làm phim là một nghề nghiệp cực kỳ cần cảm tính, nhưng hai người lúc công việc có thể lý trí chút hay không, không cần trộn quá nhiều tình cảm cá nhân.

Nếu như chính Giản Ninh đã nói như vậy, nếu hai người vẫn còn lo lắng, thì tìm người đủ phân lượng cùng cô ấy đi quay tiết mục là được, xem ai còn dám bắt nạt cô ấy."
Hai tay Trình Dập khoanh ở trước ngực, ngả người ra sau, "Vậy thì tôi đi cùng Giản Ninh."
Sau khi Lý Dao cùng Dương Hi nghe được, đều là vẻ mặt hóng chuyện nhìn về phía anh.