Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1084: Thần phục hoặc chết




Trên bầu trời, lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ cảm thấy sợ hãi, bât an vô cùng.

Con cọp to lửa đỏ dưới thân lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ phát ra tiếng gào thét như thể trông thấy thiên địch, gầm gừ không dám nhúc nhích.

Mấy chục cao thủ cùng bộ lạc bên cạnh lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ người cứng ngắc như bị đông lại, không dám nhúc nhích một ngón tay. Mọi người có ảo giác mình hơi động đậy là khí cơ đáng sợ tỏa định cơ thể như bùng nổ như nước lũ xé rách mình thành mấy mảnh.

Trên mặt đất, các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc, Xích Hổ bộ lạc bên tấn công, bên phòng thủ cảm giác linh hồn run rẩy, ngừng chiến đấu.

Cổ họng lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ khô khốc:

- Ngươi... Các hạ rôtrs cuộc là ai? Xích Hổ bộ lạc ta không hề đụng chạm đến các hạ, chúng ta...

Lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ kinh khủng nói:

- Nếu các hạ che chở Thiên Hoang bộ lạc thì Xích Hổ bộ lạc chúng ta lập tức rút đi ngay và nguyện ý bồi thường...

Đinh Hạo không nói một lời.

Vù vù vù vù vù!

Bóng người chợt lóe, chớp mắt Đinh Hạo đã đến trước mặt lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ. Ma đao đỏ như máu nhanh chóng chém xuống, bao phủ đám người lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ vào đao ý đao quang đáng sợ.

- A a a... Không...

Mặt trái cảm xúc bùng nổ, lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ hét thất thanh. Có thể nói lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ rèn luyện qua bao nhiêu cuộc chiến, đi vào đường sống cõi chết nhiều lần, lão vốn tưởng đối mặt tử vong không thấy sợ nhưng vào lúc này, khi đao ý đỏ rực giáng xuống, lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ không nín được kinh khủng hét chói tai.

Một giọt máu tươi chảy ra từ trán lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ.

Thanh ma đao đen khựng trên trán lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ, cách làn da chưa tới một sợi tóc.

Vào phút cuối Đinh Hạo rút đao về.

Lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ thở hồng hộc, người ướt đẫm mồ hôi, trong mắt tràn dầy tuyệt vọng, rung động. Tất cả ý chí võ đạo của lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ đã bị phá hủy tan nát vào giây phút đó.

Đinh Hạo đã ra xa hai mươi thước.

Thanh ma đao đen to lớn phun ra nuốt vào đao quang trong tay Đinh Hạo, toát ra lực lượng đáng sợ.

Đinh Hạo chém một đao.

Một vệt đao quang lửa dài năm trăm thước lặng lẽ chém ra, xẹt qua một ngọn núi cách hai mươi thước. Đao quang cắm phập xuống đất, từng luồng sáng đỏ bắn lên. Lực lượng đáng sợ bùng nổ dưới lòng đất, nguyên ngọn núi lặng lẽ thành hạt cát, lấy ngọn núi làm trung tâm mặt đất nứt vỡ, thành cát. Sa mạc đỏ phạm vi trăm dặm hình thành.

Sa mạc chết, không có chút sự sống.

Lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ, các cường giả, cao thủ trong bộ lạc đứng trên bầu trời nhìn thấy hình ảnh này thì đứng như trời trồng. Mỗi người cảm giác sống lưng ớn lạnh, da đầu tê dại.

Đây... Là loại lực lượng gì?

Nếu mới rồi một đao kia chém vào Xích Hổ bộ lạc thgì tin tưởng nguyên Xích Hổ bộ lạc như như ngọn núi kia chớp mắt biến thành sa mạc chết.

Thanh niên này rốt cuộc là ai?

Quá đáng sợ!

Đinh Hạo gằn từng chữ:

- Thần phục hoặc chết.

Lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh ngồi trên lưng con cọp lửa đỏ rùng mình, tỉnh táo lại. Lão ngần ngừ một lúc, lòng thở dài nhảy xuống con cọp lửa to, quỳ một gối xuống đất.

Lão nhân Xích Hổ bộ lạc uy mãnh cung kính nói:

- Đan Hùng Xích Hổ bộ lạc nguyện ý thần phục, xin đại nhân tha cho Xích Hổ bộ lạc ta.

Mấy chục cao thủ Xích Hổ bộ lạc thấy tộc trưởng quỳ một gối liền hiểu cục diện không thể xoay ngược. Đối mặt cao thủ đáng sợ như vậy, đặc biệt là một đao diệt thế chém nát lòng may mắn của bọn họ. Bây giờ Xích Hổ bộ lạc buộc phải đầu hàng, không thì nguyên bộ lạc chỉ có nước bị xóa sổ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mấy chục cao thủ Xích Hổ bộ lạc quỳ một gối xuống đất thần phục.

Trên mặt đất, các chiến sĩ Xích Hổ bộ lạc ngơ ngác nhìn hình ảnh này, một lát sau quỳ xuống đất. Tộc trưởng, các tộc lão đều chọn đầu hàng, bản tính tuyệt đối phục tùng tộc trưởng nuôi dưỡng trong thời gian dài khiến bọn họ đều từ bỏ.

Tôn sùng, kính sợ cường giả khiến các chiến sĩ Xích Hổ bộ lạc hiểu rằng Đinh Hạo là ngọn núi lớn không thể vượt qua. Đinh Hạo quá cường đại, Xích Hổ bộ lạc không đủ khả năng chống đối.

Hơn một ngàn chiến sĩ Xích Hổ bộ lạc đều bị Kinh Diễm Phạt Thiên Quân bắt làm tù binh.

Người Thiên Hoang bộ lạc rất thông minh đứng qua một bên. Quy tắc trong Hãn Hải sâm lâm là chỉ Đinh Hạo mới có tư cách xử lý những tù binh này, Thiên Hoang bộ lạc không thể vượt quyền.

Tộc trưởng Thiên Hoang bộ lạc, trưởng lão tế đàn Lãnh Vân đi tới trước mặt Đinh Hạo, cúi đầu cảm ơn.

- Đa tạ đại nhân vào lúc quan trọng ra tay cứu Thiên Hoang bộ lạc ta.

Giờ phút này, tất cả người Thiên Hoang bộ lạc lòng nghĩ mà run.

Đặc biệt là các chiến sĩ, cao thủ lúc trước đuổi theo Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp suýt đánh nhau càng toát mồ hôi lạnh trên trán. Thì ra thực lực của thanh niên áo xanh khủng bố như vậy, may mắn lúc trước không đắc tội nhiều, không thì hôm nay Thiên Hoang bộ lạc đã xui xẻo.

Đinh Hạo lạnh nhạt nói:

- Không cần khách sáo. Lúc trước A Sơ cứu ta, Dược bà bà cũng bỏ công sức, về tình về lý ta nên ra tay.

Tuy người cứu Đinh Hạo là Nạp Lan Sơ nhưng nàng là thành viên Thiên Hoang bộ lạc, hắn nên trả lại nhân tình này.

Huống chi Đinh Hạo có tính toán của riêng mình.

Tộc trưởng Thiên Hoang bộ lạc thử hỏi:

- Mời đại nhân ghé vào bộ lạc ta, để chúng ta cảm ơn ân lớn hôm nay của đại nhân.

Tộc trưởng Thiên Hoang bộ lạc muốn lôi kéo Đinh Hạo, dù chỉ có một chút quan hệ cũng xem như dựa vào núi lớn.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Hôm nay còn có chút chuyện nên không đi, cảm ơn Dược bà bà giúp ta.

Tộc trưởng Thiên Hoang bộ lạc lộ biểu tình thất vọng, nói:

- Vậy chúng ta không dám làm chậm trễ chuyện của đại nhân, nếu sau này đại nhân đi qua đây xin vào Thiên Hoang bộ lạc. Khi đó chúng ta sẽ đãi lễ khách quý.

Đinh Hạo gật đầu.

Người Thiên Hoang bộ lạc vô cùng thất vọng, vì Đinh Hạo ra tay cố gắng xoay chuyển nhưng rõ ràng không có hảo cảm với Thiên Hoang bộ lạc. Đinh Hạo ra tay cũng vì nể mặt Nạp Lan Sơ, sớm biết vậy lúc trước bọn họ nên đối xử tốt với hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.