Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 362: Lý Do Rút Kiếm




Mục Thiên Dưỡng nhíu chặt mày nói:

- Nữ nhân, ta không tìm thấy lý do giết nàng, vậy nên hãy rời đi trước khi ta rút kiếm.

- Không tìm thấy lý do? Vậy ta cho ngươi!

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lắc người, chớp mắt đến trước mặt Mục Thiên Dưỡng. Kiếm to lửa không nương tay chém ra.

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lạnh lùng cười:

- Ta là nữ nhân của Đinh Hạo, lý do này đã đủ để ngươi rút kiếm chưa?

- Nàng nói gì?

Giọng Mục Thiên Dưỡng lạnh băng vang lên sau lưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.

Trong khoảnh khắc vừa rồi Mục Thiên Dưỡng đã thoát khỏi kiếm lửa thuấndi đến bên kia, cùng lúc đó bàn tay gã nắm chặt trường kiếm, thân kiếmđã rút một nửa khỏi vỏ. Nhưng không hiểu sao Mục Thiên Dưỡng không hoàntoàn rút trường kiếm ra.

- Ta nói... Ta là nữ nhân của Đinh Hạo.

kiếm to đỏ như máu đáp thay thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, chém ngang eo, khílãng vô hình bị tách ra. Nơi kiếm đi qua đá to, cây bị xẻ đôi, ầm ầm đốt cháy.

Mục Thiên Dưỡng lại né tránh, trường kiếm rút thêm một tấc khỏi vỏ.

Lúc này xảy ra biến dị không ai ngờ.

Hơi thở vô hình xẹt qua hư không, nhẹ như gió thổi.

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, Mục Thiên Dưỡng có thực lực cường đại cỡ nào?Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, Mục Thiên Dưỡng biến sắc mặt cùng ngẩng đầunhìn hướng tây bắc.

Đó là hướng Vấn Kiếm tông.

Mục Thiên Dưỡng lấy làm lạ:

- Có người đang độ kiếp? Kiếp Tiên Thiên Võ Tông cảnh, thanh thế lớn như vậy... Là ai?

- Hơi thở này... Là Hạo ca ca!

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp phân biệt ra hơi thở quen thuộc đó.

- Hạo ca ca đang trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chỗ này cách VấnKiếm tông cỡ ngàn dặm tại sao linh khí thiên địa tại đây cũng bị ảnhhưởng?

Cô bé Đinh Đinh hít mũi ngửi không khí, khẳng định:

- Tỷ tỷ, tỷ tỷ, không sai, đúng là hơi thở của tên đó.

Đinh Đinh nhíu mày nói:

- Nhưng việc này hơi phức tạp, dường như có người không muốn hắn thànhcông trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh, đang chặn giết. Hưm, tình hìnhkhá phức tạp. A, đau đầu, đầu thật đau, Đinh Đinh không thể cảm ứng...

- Đi!

Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp Tạ Giải Ngữ biến sắc mặt, không thể không từ bỏkhiêu chiến. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp lắc người thành luồng sáng đỏ baynhanh hướng tây bắc.

- Này mặt trắng nhỏ, có phải ngươi cũng thích tỷ tỷ của ta? Hì hì, đừngchối, ta nhìn ra được nam nhân các ngươi thấy mỹ nữ đều như vậy. Hì hì,nhưng ngươi phải cố gắng hơn, tình nhân Đinh Hạo hiện giờ của tỷ tỷ rấtlợi hại.

Cô bé Đinh Đinh nghịch ngợm nháy mắt với Mục Thiên Dưỡng, nhảy lên trời đi theo Tạ Giải Ngữ chớp biến mất cuối trời.

Mục Thiên Dưỡng nắm chuôi kiếm rút một nửa, đứng im tại chỗ.

Keng!

Trường kiếm vào vỏ.

Nếu có ai thấy hình ảnh này sẽ kinh ngạc rớt cằm. Thần đồng Mục ThiênDưỡng từ khi xuất đạo tâm ngoan thủ lạt, lạnh lùng vô tình vậy mà liêntục mềm lòng rút kiếm một nửa lại cất vào, đây là lần đầu tiên.

- Nữ nhân của Đinh Hạo sao?

Mục Thiên Dưỡng nhìn hướng luồng sáng đỏ biến mất, thở ra.

Khóe môi Mục Thiên Dưỡng cong lên, nhỏ giọng nói:

- Nữ nhân thú vị, dám khiêu chiến ta? Con kiến Đinh Hạo không dám tớikhiến một nữ nhân xông pha chiến đấu. Ha ha, tất cả của ngươi sẽ bị tacướp đi, nữ nhân cũng không ngoại lệ.

* * *

- Đó à...

Lý Y Nhược bừng tỉnh từ nhập định, ngẩng đầu nhìn.

Mây xoay tròn thành hình cái phễu to gần như che đậy hết sơn môn phongtọa Vấn Kiếm tông, ai cũng cảm giác được linh khí thiên địa bên cạnhnhanh chóng tụ tập sâu trong sơn môn.

- Hơi thở này là... Hạo ca ca!

Tuy Lý Y Nhược không có năng lực cảm ức siêu như Tạ Giải Ngữ nhưng tâmcó linh tê, trực giác cho nàng biết nguyên nhân khiến thiên địa biếnđộng chắc chắn là Đinh Hạo.

Bởi vì trong không khí tràn ngập hơi thở Lý Y Nhược quen thuộc.

Chớp mắt lời cảnh cáo âm trầm đầy sát khí của lão quái vật Khí Thanh Sam vang vọng trong không trung, chấn động bầu trời. Giọng Đường Phật Lệphong chủ Thiên Kiếm phong, mấy cao thủ bí ẩn tranh đấu, huyền khí điêncuồng nổ, dao động khủng bố không ngừng truyền ra từ sơn môn.

- A! Có người tấn công Hạo ca ca!

Lý Y Nhược hiểu ra, khuôn mặt xinh đẹp không còn chút máu. Lòng Lý YNhược rối loạn, nàng không thể xen vào chiến đấu trình độ này, trừ phi...

Lý Y Nhược chạy nhanh như điên lên đỉnh Thủy Kiếm phong.

- Phong chủ... La phong chủ... Sư phụ...

Lý Y Nhược kinh hoàng hét to. Trong tình huống này chỉ có phong chủ Thủy Kiếm phong mới đủ thực lực tham gia cuộc chiến như thần thoại phươngxa, xoay chuyển chiến cuộc.

Khi Lý Y Nhược chạy lên đỉnh Thủy Kiếm phong, thấy thân hình quen thuộcthì nước mắt trào ra khóe mắt. Lý Y Nhược quỳ sau lưng La phong chủ, khổ sở van xin.

- Sư phụ... Xin người ra tay...

- Hài tử, đứng lên đi.

La phong chủ thở dài, xoay người nâng Lý Y Nhược dậy, lau nước mắt chonàng. Thiếu nữ xinh đẹp là đệ tử La phong chủ mới thu, cũng là đệ tửnàng thích nhất. Tuy tính cách Lý Y Nhược hơi kiêu ngạo nhưng đơn thuần, lòng hướng về võ đạo kiên quyết, là khối ngọc đáng giá điêu khắc.

Biểu tình Lý Y Nhược vừa kinh hoàng vừa sốt ruột:

- Sư phụ...

- Yên tâm đi, vi sư từng gặp Đinh Hạo, tướng hắn không phải loại chếtsớm, còn có Khí Thanh Sam sư thúc ở bên cạnh, sẽ không ai tổn thương hắn được.

La phong chủ ngẩng đầu nhìn trời, tiếp tục bảo:

- Chuyện lần này là nhiều người lên kế hoạch đã lâu, Đinh Hạo là khâu mấu chốt nhất, dù là ta cũng khó xen vào, bởi vì...

La phong chủ nói đến đây bỗng giơ tay vỗ ra chưởng lực hùng hồn.

Một chưởng ấm thủy lưu màu lam bay lên trên Thủy Kiếm phong, như chưởngthần ma đè hướng Ẩn Kiếm Phong. Nhưng chưởng ấn mới lên chưa tới ba trăm thước thì một luồng kiếm quang xẹt qua đánh nát chưởng ấn thuy lưu.

- Ha ha ha ha ha ha! La phong chủ, xin đắc tội, hãy bình tĩnh lại nghỉngơi ở Thủy Kiếm phong một lúc đi. Chờ xong việc Ẩn Kiếm Phong nhất định sẽ xin lỗi La phong chủ.

Một thanh âm kiêu căng mơ hồ lạnh lùng vang trong không trung.