Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1211: Siêu thoát 3




Hỗn Độn Lão Tổ nhìn thấy công kích của mình đều bị Tần Thiếu Phong cắn nuốt vào, nghe Tần Thiếu Phong kiêu ngạo nói, sắc mặt âm trầm không ít, chẳng qua nhìn Thương Khung Nhãn, vận số cùng Vị Diện Bình Phong của hắn đều chiếm thượng phong, Hỗn Độn Lão Tổ cười lạnh một tiếng, không để ý lời Tần Thiếu Phong nói, như cũ một chưởng tiếp một chưởng hướng về Tần Thiếu Phong oanh kích.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy lời của mình không dẫn lên lửa giận của Hỗn Độn Lão Tổ, trong lòng cười lạnh một tiếng, hắn muốn chính là như vậy, Hỗn Độn Lão Tổ càng cho rằng mình nắm chắc thắng lợi, sẽ càng là ngã vào bẫy của Tần Thiếu Phong, mà kế hoạch của Tần Thiếu Phong liền càng dễ thực hiện, huống hồ Hỗn Độn Lão Tổ này công kích như vậy, lại làm cho thực lực của Tần Thiếu Phong không ngừng tăng lên.

Từng đạo công kích của Hỗn Độn Lão Tổ bị Thiên Địa Dong Lô cắn nuốt vào, toàn bộ bị luyện hóa thành đạo lực rót vào trong Hồng Mông Tinh, như vậy, độ dung hợp của Tần Thiếu Phong cùng Hồng Mông Tinh tự nhiên là không ngừng tăng lên, cho nên thực lực của Tần Thiếu Phong tự nhiên là đang mượn dùng lực lượng của Hỗn Độn Lão Tổ mà không ngừng tăng lên, điều này làm cho Tần Thiếu Phong mười phần cao hứng.

Chẳng qua Hỗn Độn Lão Tổ cũng dần dần phát hiện điểm này, hừ lạnh một tiếng, không hướng về Tần Thiếu Phong đánh nữa, mà là duỗi tay ra hướng về bầu trời chỉ đi, tiếp theo hét lớn một tiếng “Hỗn Độn Tử Tiêu Thần Lôi, diệt thế cuồng lan!” Theo Hỗn Độn Lão Tổ hét lớn một tiếng này, nhất thời, từng đạo thần lôi màu tím từ trên trời giáng xuống, hướng về Tần Thiếu Phong đánh xuống, vòng thứ nhất vậy mà là chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo thần lôi, trực tiếp liền bao phủ Tần Thiếu Phong.

Nhìn thấy một màn như vậy, Hỗn Độn Lão Tổ cười đắc ý, chỉ là tươi cười của hắn lập tức liền cứng ngắc lại, bởi vì đột nhiên bên trong một mảng biển sét kia, một cái lò luyện khổng lồ chậm rãi dâng lên, tiếp đó liền đem toàn bộ thần lôi đều cắn nuốt vào, mà Tần Thiếu Phong như trước không có chút bị thương đứng ở phía trước Thiên Địa Dong Lô.

“Ha ha, Hỗn Độn Lão Tổ, đã sớm nói cho ngươi, nếu không dựa vào ngoại vật, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta, thế nào? Hiện tại tin rồi chứ, chờ xem, hôm nay ta tuyệt đối sẽ siêu độ ngươi.” Tần Thiếu Phong cắn nuốt chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo thần lôi kia, khiến cho độ dung hợp của bản thân cùng Hồng Mông Tinh lại tăng lên không ít, thực lực lần nữa tăng nhiều, lại cười lớn nói.

Chiến thiên đấu địa đại pháp diễn sinh ra thần thông Thiên Địa Dong Lô kia, tự nhiên là có được năng lực cùng Chiến thiên đấu địa đại pháp giống nhau, cướp lấy năng lượng của thiên địa vạn vật rèn luyện bản thân, uy lực của Hỗn Độn Tử Tiêu Thần Lôi này tuy cường hãn vô cùng, nhưng mà đối với Thiên Địa Dong Lô mà nói lại không có gì khác nhau, trực tiếp liền bị cắn nuốt, hơn nữa còn dùng để rèn luyện thân thể của Tần Thiếu Phong, khiến cho thân thể của Tần Thiếu Phong chắc chắn hơn không ít.

Hỗn Độn Lão Tổ nghe xong Tần Thiếu Phong nói, không thể không thừa nhận Tần Thiếu Phong nói không sai, mình ở phương diện thần thông này thật đúng là không bằng Tần Thiếu Phong, chỉ là cái này thì thế nào? Chỉ cần có thể thắng là được rồi, có Thương Khung Nhãn, Vị Diện Bình Phong và vận số đó cũng đều là thực lực của mình, được làm vua thua làm giặc, chỉ cần thắng lợi cuối cùng là Hỗn Độn Lão Tổ hắn là được rồi.

Thời điểm hiểu rõ mình công kích không thể xúc phạm tới Tần Thiếu Phong, Hỗn Độn Lão Tổ cũng ngừng lại, nhìn Tần Thiếu Phong đối diện, nói với Tần Thiếu Phong: “Không sai, luận thần thông, bổn tọa thật không bằng ngươi, chẳng qua cuối cùng thua nhất định sẽ là ngươi.” Sau khi nói xong, Hỗn Độn Lão Tổ ngồi xếp bằng ở trên hư không, không để ý tới Tần Thiếu Phong nữa.

Đồng thời Mê Nhĩ Hỗn Độn Tinh ở trên đỉnh đầu Hỗn Độn Lão Tổ lúc này cũng không ngừng bành trướng lên, nhưng theo Mê Nhĩ Hỗn Độn Tinh kia bành trướng, Thương Khung Nhãn, Vị Diện Bình Phong và vận số chân long của Hỗn Độn Lão Tổ đều khởi xướng công kích càng thêm mãnh liệt, xem ra đây là Hỗn Độn Lão Tổ đang rót những lực lượng này.

Thấy thế, Tần Thiếu Phong cũng không có chút do dự, tương tự là rút lấy lực lượng của Hồng Mông Tinh, rót vào trong Mê Nhĩ Hồng Mông Tinh trên đỉnh đầu mình, sau đó truyền lại cho Thương Khung Nhãn, Vị Diện Bình Phong và vận số chân long của hắn, chẳng qua cho dù như vậy, như trước là chống đỡ mười phần vất vả, vây ở hạ phong.

Hỗn Độn Lão Tổ nhìn thấy bộ dáng của Tần Thiếu Phong, nhất thời liền cười lạnh lên, ở hắn nhìn tới, chỉ cần đem Thương Khung Nhãn, vận số chân long cùng Vị Diện Bình Phong kia của Tần Thiếu Phong đều tước đoạt mà nói, như vậy Tần Thiếu Phong liền mất đi tất cả chỗ dựa, như vậy đến lúc đó sẽ trở thành thịt trên cái thớt gỗ, để mặc mình xâm lược, cho nên tự nhiên là càng thêm cố gắng từ trong Hỗn Độn Tinh rút lấy lực lượng.

Tần Thiếu Phong nhìn Hỗn Độn Lão Tổ lại tăng lực lượng, trong lòng cười lạnh một tiếng, lập tức cũng rống lớn một tiếng: “Các con dân Đại Tần thần triều, đem lực lượng bọn ngươi cho trẫm mượn!” Theo một tiếng rống to này, thiên địa tế đàn dưới chân Tần Thiếu Phong nhất thời liền nở rộ ánh sáng vàng, lập tức liền từ trong cơ thể ức ức vạn con dân của Đại Tần thần triều rút lấy lực lượng hướng về Tần Thiếu Phong rót vào.

Đây là một loại năng lực trong thiên địa tế đàn, Hỗn Độn Lão Tổ cũng có thể thi triển, chẳng qua Hỗn Độn Lão Tổ lại khinh thường thi triển, bởi vì ở Hỗn Độn Lão Tổ nhìn tới, con dân trong thần triều của hắn, chẳng qua là tồn tại giống như con kiến, mà con kiến lại có thể có bao nhiêu lực lượng? Cho dù là đều mượn đến lại có tác dụng gì? Còn không phải uổng phí sức lực, cho nên căn bản không nghĩ tới chuyện này.

Nhưng mà nhìn Tần Thiếu Phong vậy mà muốn đi mượn dùng lực lượng của con dân thần triều, điều này làm cho tươi cười trên mặt Hỗn Độn Lão Tổ càng thêm sáng lạn, ở hắn xem ra, Tần Thiếu Phong lúc này đã là kiềm lư kĩ cùng, đã không thể từ trong Hồng Mông Tinh rút lấy lực lượng nữa, chỉ có thể mượn dùng lực lượng của con kiến, điều này làm cho tươi cười trên mặt Hỗn Độn Lão Tổ càng thêm sáng lạn, hơn nữa từ trong Hỗn Độn Tinh rút lấy lực lượng liền càng thêm khổng lồ.

Theo Hỗn Độn Lão Tổ lại thêm lực lượng rót vào, không kiên trì được đầu tiên tự nhiên là Vị Diện Bình Phong của Tần Thiếu Phong, dù sao là một đối hai ngàn chín trăm chín mươi chín, lực lượng chênh lệch thật sự quá lớn, kiên trì thời gian dài như vậy đã xem như cực kỳ không dễ dàng rồi, mà hiện tại lại bị hai ngàn chín trăm chín mươi chín khối Vị Diện Bình Phong kia vây công, trực tiếp liền bị chặt đứt liên hệ cùng Tần Thiếu Phong.

Phốc một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Tần Thiếu Phong, đương nhiên, Tần Thiếu Phong là sẽ không nói cho Hỗn Độn Lão Tổ, đây là hắn đang diễn trò. Mà Hỗn Độn Lão Tổ thấy Tần Thiếu Phong bởi vì Vị Diện Bình Phong bị cướp đoạt mà hộc máu, nhất thời liền cười phá lên, nói với Tần Thiếu Phong: “Ha ha, xem ra là bổn tọa thắng! Ba ngàn vị diện, dung hợp làm một!”.

Theo Hỗn Độn Lão Tổ hét lớn một tiếng này, ba ngàn khối Vị Diện Bình Phong kia nhất thời liền từng khối xếp chồng lên, sau đó dung hợp cùng một chỗ, cuối cùng vậy mà hóa thành một khối, chẳng qua lúc này lực lượng ẩn chứa trong một khối Vị Diện Bình Phong này tự nhiên là tăng lên trăm ngàn lần, Vị diện lực mênh mông kia tựa như tùy thời đều có thể trào ra.

Nhìn thấy một màn như vậy, tươi cười trên mặt Hỗn Độn Lão Tổ tự nhiên là rực rỡ vô cùng, vẫy tay một cái, liền đem Vị Diện Bình Phong triệu hồi về, vui sướng nhìn nhìn, cảm thụ được năng lượng ẩn chứa trong đó, cực kỳ hài lòng, cái này chính là thứ hắn phá vỡ vách tường không gian của Hồng Mông thế giới, đạt tới siêu thoát, nay rốt cục tề tựu rồi.

Sau đó hai mắt Hỗn Độn Lão Tổ chợt lóe tinh quang, lại nhìn hướng về phía trước, toàn lực rút lấy lực lượng của Hỗn Độn Tinh, rót vào trong Thương Khung Nhãn và vận số chân long của hắn, khiến cho Thương Khung Nhãn và vận số chân long công kích càng thêm hung mãnh, cuối cùng, Thương Khung Nhãn của Hỗn Độn Lão Tổ trực tiếp liền bắn ra một đạo thần quang, đem Thương Khung Nhãn của Tần Thiếu Phong bị thương nặng lần nữa, sau đó vậy mà đem Thương Khung Nhãn của Tần Thiếu Phong cắn nuốt vào, mà chín con chân long màu đen kia cũng tương tự, trực tiếp liền đem chín con tử khí chân long của Tần Thiếu Phong làm trọng thương, sau đó nuốt ăn xuống.

Mà Tần Thiếu Phong tự nhiên là từng ngụm đẫm máu, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt hẳn lên, chẳng qua đây đều là giả bộ, trong lòng lại cười lạnh không thôi, hắn chờ đợi chính là giờ khắc này, nay rốt cục thực hiện rồi, mà kế tiếp chính là thời gian Tần Thiếu Phong biểu diễn, giờ khắc này Tần Thiếu Phong đã sớm chờ không được nữa.

Thương Khung Nhãn của Hỗn Độn Lão Tổ sau khi cắn nuốt Thương Khung Nhãn của Tần Thiếu Phong, năng lượng ẩn chứa trong đó cũng tăng lên trăm ngàn lần, cũng bị Hỗn Độn Lão Tổ triệu hồi trở về, sau đó Hỗn Độn Lão Tổ nhìn chín con chân long màu đen nuốt ăn chín con tử khí chân long, không khỏi cười phá lên, nói với Tần Thiếu Phong: “Hảo hảo hưởng thụ thời khắc cuối cùng của ngươi đi, đợi lát nữa bổn tọa sẽ đưa ngươi về trời!”.

Sau khi nói xong, Hỗn Độn Lão Tổ liền lại rống to một tiếng: “Vận số chân long, cửu cửu quy nhất, ngã mệnh lăng thiên, vô pháp vô thiên!” Theo Hỗn Độn Lão Tổ rống to một tiếng này, chín con chân long màu đen nuốt ăn tử khí chân long kia vậy mà cũng là dung hợp từng con hẳn lên, cuối cùng vậy mà hóa thành một con chân long, chỉ cái màu sắc một con chân long này lại đã xảy ra biến hóa, từ màu đen biến thành màu vàng.

Chân long màu vàng trăm vạn dặm lay động thân hình ở trên hư không, phát ra từng tiếng long ngâm rung chuyển trời đất, sau đó không ngừng thu nhỏ lại, hóa thành dài một thước, về tới phía trước Hỗn Độn Lão Tổ, mà năng lượng vận số chân long màu vàng này ẩn chứa cũng tăng lên trăm ngàn lần, trở nên càng cường đại hơn, nhìn thấy kết quả như vậy, Hỗn Độn Lão Tổ mười phần hài lòng, tất cả cái này đều ở trong dự đoán của hắn.

Chỉ là Hỗn Độn Lão Tổ lại không biết Tần Thiếu Phong nhìn một màn này đã trợn tròn mắt, ở trong kế hoạch của Tần Thiếu Phong, để cho Vị Diện Bình Phong, Thương Khung Nhãn và vận số chân long hợp nhất chính là cần do mình đến thực hiện, không nghĩ tới Hỗn Độn Lão Tổ này vậy mà là làm thay mình, như thế làm cho Tần Thiếu Phong tiết kiệm không ít lực lượng, làm cho Tần Thiếu Phong cảm thấy nhân phẩm của Hỗn Độn Lão Tổ này vẫn là rất không tồi.

Tần Thiếu Phong cũng chưa áp dụng hành động, mà là lẳng lặng nhìn Hỗn Độn Lão Tổ, lúc này Hỗn Độn Lão Tổ nhất định là thời điểm đắc ý nhất, bởi vì ở hắn xem ra, nay tước đoạt tất cả của Tần Thiếu Phong, thắng lợi liền đã thuộc về hắn, hắn hiện tại, lấy mạng Tần Thiếu Phong tuyệt đối là chuyện dễ dàng, cho nên Tần Thiếu Phong quyết định để cho hắn hưởng thụ nhiều một chút loại cảm giác này nữa.

Chẳng qua Hỗn Độn Lão Tổ tựa như cũng không cảm kích, chỉ thấy Hỗn Độn Lão Tổ nhìn vận số chân long màu vàng, Vị Diện Bình Phong hợp nhất ba ngàn Vị Diện Bình Phong cùng với Thương Khung Nhãn kia, cuối cùng đem ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, nói với Tần Thiếu Phong: “Hiện tại ngươi nên nhận mệnh rồi chứ?”.

Tước đoạt Thương Khung Nhãn, vận số chân long cùng Vị Diện Bình Phong của Tần Thiếu Phong Hỗn Độn Lão Tổ cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi, trong lòng tự nhiên là vô cùng đắc ý, nhìn Tần Thiếu Phong, đã cảm thấy đang nhìn một chết người, ở hắn xem ra, Tần Thiếu Phong ngay cả vận số chân long cũng không còn, cái này còn không đáng chết? Cho dù Tần Thiếu Phong có thần thông cổ quái kia cũng vô dụng.