Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 43: Đổi mặt 1【 giới giải trí 】




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Tuy cũng không kiêng kỵ gì cả, thái độ thản nhiên, "Bây giờ tôi đã vào đạo môn, một lòng truy tìm đại đạo, những chuyện trần thế đã cắt đứt rồi."

Lời này nói rõ ràng lưu loát không chút dài dòng, có thể thấy Hạ Tuy đã hạ quyết tâm.

Tề Huy và Quý Đàm liếc nhau, trong lúc nhất thời không rõ này rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu. Chuyện tốt là người khác dễ dàng mượn sức của Hạ đại sư, chuyện xấu là bọn họ cũng không có cơ hội mượn sức.

Đội trưởng Dương và Hạ Đông lại rất vui mừng, đội trưởng Dương tùy tùy tiện tiện nói nửa đùa nửa thật với Hạ Tuy, "Hạ đại sư một lòng theo đuổi đại đạo, nhưng mà sau này cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm mấy người chúng tôi nha."

Câu nói thản nhiên đó làm Hạ Tuy bật cười, đồng ý cho một cái hứa hẹn, "Làm điều thiện trừ điều ác trảm yêu trừ ma, tất nhiên nghĩa bất dung từ."


Hạ Đông ở một bên đang cào cào vỏ cây quế, "Trên người Hạ đại sư vậy mà còn có thêm một chút hiệp khí* nữa." (khí chất của đại hiệp)

Thật bảnh!

Khụ, đương nhiên, hai chữ cuối này Hạ Đông là một thanh niên trưởng thành tất nhiên ngại không nói ra miệng.

Cũng may lúc trước Hạ Tuy ở thế giới kia được người ta khen thành Thần tiên tái thế cũng không phải một hai lần, đối với những lời khen ngợi như vầy vẫn vô cùng thong dong bình tĩnh.

Một đám người cùng ăn bữa cơm rất đông vui, sau khi tiễn mọi người về rồi lại đi thu xếp chăn màn, Hạ Đông đã trở về, Hạ Tuy lấy kiếm gỗ đào múa một bộ kiếm pháp trong sân, Lý Hải Sinh ở bên cạnh nhìn không chớp mắt.

Chu Khải từng nói muốn thức trắng ba ngày ba đêm gõ chữ cũng đã quên lời thề sục sôi nhiệt huyết kia, vui tươi hớn hở bay tới bên cạnh nhìn, cậu bé con Hạ Dạ là quan sát nghiêm túc nhất, lâu lâu còn múa may chân tay theo nữa, thoạt nhìn có chút ý tưởng.

Hôm nay vì phải nói chuyện với bọn người đội trưởng Dương nên bỏ buổi tập luyện buổi chiều, nhưng có thể ở một nơi rộng rãi yên tĩnh không bị ai quấy rầy để luyện võ, tâm trạng của Hạ Tuy cũng không tệ, sau khi múa xong một bộ kiếm pháp Chu Khải lại kêu la muốn thêm một bộ nữa, còn cầm di động để chụp hình, từ khi có di động, Chu Khải triệt để trở thành một con quỷ nước nghiện mạng, sáng sớm thức dậy nhìn thấy cửa sổ thủy tinh cũng muốn chụp một tấm để chia sẻ lên Weibo.

Thế kiếm trên tay Hạ Tuy biến đổi, đúng là đối lập với điệu bộ lạnh lùng ban nãy, linh hoạt như giao long về biển côn bằng bay cao.

Múa kiếm đến hăng say nên kháp tay quyết dẫn tinh lực vào trong kiếm gỗ đào, những đóa hoa kiếm nở rộ nhìn huyền ảo vô cùng, có cảm giác như hiệu ứng trong phim tiên hiệp vậy.


"Hay! ! ! Lão Đại thật đẹp! ! Lão Đại thật là lợi hại! !"

Chu Khải nhảy cao ba trượng, không chú ý một chút là lại bay vọt lên không.

Lý Hải Sinh cũng hưng phấn vỗ tay đến đỏ ửng, cũng reo hò phụ họa, già Lý đang dọn dẹp phòng cho Hạ Tuy ở lầu hai từ ban công nhìn thấy cảnh này, trên mặt tràn đầy vui mừng, đến nỗi buổi tối đi ngủ rồi mà vẫn còn vui vẻ.

Hạ Tuy múa kiếm nhẹ nhàng thư thái, trong lòng vui sướng vô cùng, buổi tối lúc ngồi thiền đã nhanh chóng tiến vào cõi không, sau một đêm thần hồn đã nhuộm đẫm thân thể, lại dẫn khí tẩm bổ thần hồn, toàn thân nhẹ nhàng vô cùng, hình dung nhẹ nhàng như chim yến cũng còn chưa đủ.

Đương nhiên, đây cũng là cảm giác tạm thời, nếu mà thật sự muốn bay lên không thì còn chưa đủ.

Buổi sáng Lý Hải Sinh đã thức dậy từ sớm, lúc Hạ Tuy rửa mặt Lý Hải Sinh dùng ánh mắt trông mong nhìn theo, vừa luyện đọc tiếng Anh vừa nhìn chằm chằm Hạ Tuy.

Trước khi mặt trời mọc Hạ Tuy dạy Lý Hải Sinh một bộ quyền dưỡng sinh đơn giản của đạo gia, tuy rằng không giống với bộ dạng múa quyền ảo diệu như mình tưởng tượng, nhưng Lý Hải Sinh vẫn nghiêm túc luyện, Hạ Tuy ở một bên chỉ dạy.

Chờ đến khi chân trời xuất hiện tia nắng bình mình đầu tiên, hai người ngồi thiền niệm tự nhiên đạo kinh, bây giờ Hạ Tuy đã truyền Tự nhiên đạo kinh cho Lý Hải Sinh, tuy rằng chưa nói, nhưng Lý Hải Sinh đã tự nghĩ rằng mình là đồ đệ của Hạ Tuy, già Lý cũng không ngăn cản, danh phận thầy trò này chỉ còn thiếu một nghi thức mà thôi.

Hạ Dạ chỉ tu hành với Hạ Tuy vào buổi tối, sớm muộn gì cũng sẽ đến lúc không thể luyện tập cùng với Kim ô* thần quân nữa, lúc này đang ở dưới bóng cây mặt trời không chiếu tới cầm một nhánh cây khua tay múa chân luyện kiếm. (*Tương truyền trên mặt trời có con quạ ba chân, kim ô là quạ vàng, cho nên đây là chỉ mặt trời nha mn)

Hạ Tuy đã nhìn thấy, chuẩn bị tìm vật liệu gỗ thuộc âm như cây hòe hoặc cây liễu để làm kiếm gỗ cho tên tiểu quỷ này.


Lúc ăn sáng già Lý nói hôm nay muốn ra ngoài đặt mua vài thứ, "A Tuy, cậu cũng nên mua vài bộ quần áo, dù sao cũng là trưởng phòng."

Hạ Tuy buồn cười ngước mắt nhìn già Lý, "Bây giờ không phải cũng có quần áo để mặc sao, trưởng phòng thì cũng chỉ là một chức danh thôi."

Cấp dưới cũng chỉ có một già Lý và một Hạ Đông, Hạ Đông còn có một nửa là thuộc quản lí của cục cảnh sát bên kia.

Hạ Tuy đang vô cùng gầy, già Lý tiếc không mua đồ cho mình, nhưng vẫn mua quần áo vừa người cho Hạ Tuy, tuy rằng lúc trước vì tiết kiệm tiền đều là mua hàng vỉa hè, chính là loại bày bán ven đường bên ngoài ngõ nhỏ.

Già Lý rất không đồng ý, nhìn đám người cảnh sát Tề mà xem, lúc đi ra ngoài xã giao mặc quần áo rất đẹp, già Lý không biết cái gì là hàng hiệu hay không hàng hiệu, nhưng mà cũng biết quần áo tốt thì người mặc vào