Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 202: Phá Tù Lung, Vĩnh Đông Chi Vực (Trung)




Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chỉ có một số ít người có thể thấy rõ ban nãy đã xảy ra chuyện gì.
Trong nháy mắt đó, ngay cả Vương Đông cũng chỉ cảm nhận được có một luồng khí lạnh nháy mắt xẹt ngang người, cũng may cơ thể hắn và Hoắc Vũ Hạo có sự tương liên là Hạo Đông Lực nên luồng khí lạnh kia không có ảnh hưởng gì đến hắn mà chỉ lập tức phóng ra ngoài. Vương Đông trông thấy rõ ràng sau lưng Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một ảo ảnh hình con bọ cạp màu xanh biếc, mà trên người Hoắc Vũ Hạo, nơi tập trung ánh sáng màu xanh nhiều nhất chính là phần khun xương.
Bất quá, sau khi luồng khí lạnh đó bay đi, hắn và Hoắc Vũ Hạo trở lại được sàn đầu thì Hạo Đông Lực trong cơ thể cả hai bị rút cạn gần như không còn, phần hồn lực bị mất đi có thể tương đương với Hồn Lực của một Hồn Tông đấy.
Hoắc Vũ Hạo không còn lựa chọn nào khác, bản thân rơi vào bẫy của đối thủ, nếu hắn không sử dụng kỹ năng mạnh mẽ này thì hắn và Vương Đông chắc chắn sẽ bị loại. Hiện nay dù Hạo Động Lực bị tiêu hao hết nhưng ít ra bọn họ vẫn còn quyền tiếp tục thi đấu, còn thi đấu thì còn cơ hội, nhưng nếu rơi xuống đài thì làm gì còn tư cách bảo vệ danh dự của học viện Sử Lai Khắc?
Một trong hai Hồn Kỹ khủng bố từ Hồn Cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt với tu vi bốn mươi vạn năm, Vĩnh Đông Chi Vực.
Nếu chỉ xét đơn thuần về mặt Hồn Kỹ thì chắc chắn 100% trong cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái này không có ai có thể so sánh được với Hoắc Vũ Hạo.
Thiên Mộng Băng Tằm mang đến cho hắn bốn Hồn Kỹ, mặc dù có hơi "bình thường" một chút nhưng nó có thể không ngừng tiến hóa, còn những Hồn Kỹ Băng Bích Đế Hoàng Hạt mang đến cho hắn đều là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn bốn mươi vạn năm và Hồn Cốt bốn mươi vạn năm, cho dù sau này tu vi hắn có lên đến bậc Phong Hào Đấu La, thậm chí vượt qua được cấp 95, thì những kỹ năng này vẫn là có một không hai.
Tuy nhiên có lợi vẫn có hại, kỹ năng càng mạnh thì càng đòi hỏi một lượng Hồn Lực thật lớn. Băng Đế Chi Ngao và Băng Hoàng Hộ Thể còn đỡ, hai kỹ năng này có thể điều chỉnh uy lực lẫn mức độ tiêu hao hồn lực theo tu vi của hắn.
Nhưng Vĩnh Đông Chi Vực lại khác, đây là một kỹ năng mà ngay cả nếu Long Thần Đấu La Mục lão và Thao Thiết Đấu La Huyền lão biết được đều phải hâm mộ, vì đây là một Hồn Kỹ Lĩnh Vực, hơn nữa còn mang theo Cực Hạn Chi Băng, nếu đáp ứng đủ điều kiện, cho dù muốn đóng băng cả một khu vực lớn cỡ ngàn dặm cũng không phải là không thể.
Bởi vậy, với tu vi của Hoắc Vũ Hạo lúc này, cho dù có sự trợ giúp từ Vương Đông thì hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng phóng thích ra mà thôi.
Vĩnh Đông Chi Vực với thuộc tính áp chế hoàn toàn Hỏa Diễm Tù Lung nên căn bản không có chút sự phản kháng, nháy mắt đã tan biến. Cũng trong nháy mắt này, cả người Hoắc Vũ Hạo tỏa ra một hơi thở vô cùng mạnh mẽ, mang đến một luồng áp lực khủng bố khiến khán giả bên dưới lại nhớ đến hình ảnh Hồn Đế có sáu Hồn Hoàn ngay trước.
Sau khi phá vỡ Hỏa Diễm Tù Lung, Vương Đông đỡ lấy Hoắc Vũ Hạo bay về sàn đấu, bọn họ mặc dù đã gần như rơi ra ngoài rồi nhưng chân chưa chạm đất dĩ nhiên vẫn còn tư cách thi đấu.
Bất quá, lúc này Hoắc Vũ Hạo không còn chút hơi sức nào, hai mắt nhắm chặt, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy xung quanh hắn, ánh sáng thoáng bị bóp méo, hiển nhiên hắn đang dùng phần hồn lực còn sót lại sử dụng kỹ năng Mô Phỏng. Hắn làm vậy để che giấu sự thay đổi của bản thân. Nhưng rốt cuộc hắn đang che giấu cái gi?
Câu trả lời chính là vật đang nhấp nháy trên lồng ngực của hắn, cũng chính là Bình Sữa cấp bốn ở phòng đấu giá hôm trước.
Hồn Lực gần như cạn sạch thì làm sao có thể chiến đấu tiếp đây?
Kỹ năng Mô Phỏng đang che giấu đi những tia sáng màu trắng bạc. Khi thi đấu mà dám sử dụng Bình Sữa, có lẽ Hoắc Vũ Hạo không phải là người đầu tiên nhưng tuyệt đối là người che giấu tốt nhất. Hắn có thể khôi phục Hồn Lực cũng tương đương với việc Vương Đông được bổ sung Hồn Lực. Hồn Lực từ Bình Sữa vừa vào cơ thể hắn đã chuyển hóa thành Hạo Đông Lực rồi di chuyển trong cơ thể cả hai người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Sở dĩ giá cả của Bình Sữa lúc nào cũng cao ngất mà không có dấu hiệu giảm sút bởi vì nó có một khả năng cực kỳ thần kỳ chính là chiết xuất. Có nghĩa là không cần biết ai là người rót Hồn Lực vào, bất cứ ai cũng có thể sử dụng hết. Bởi vì bên trong Bình Sữa là những trận pháp đặc biệt có khả năng tinh lọc hồn lực, loại bỏ hoàn toàn các thuộc tính hay đặc trưng của con người, cái còn lại chỉ là những Hồn Lực tinh thuần nhất. Như vậy thì ai hấp thu cũng giống như nhau mà thôi.
Bình Sữa mà nhóm học viện Sử Lai Khắc đấu giá được là một Bình Sữa cấp trung, sau khi sử dụng được một lúc hắn cảm thấy Hồn Lực đã bắt đầu chảy cuồn cuộn trong cơ thể, kinh mạch bị rút cạn khô nháy mắt được bổ sung năng lượng.
Đương nhiên, bất cứ cái gì cũng có yếu điểm cả, trong quá trình bổ sung Hồn Lực từ Bình Sữa thì không thể chiến đấu, bản thân người sử dụng phải đảm bảo an tĩnh hấp thu Hồn Lực. Còn Hoắc Vũ Hạo có thể vừa hấp thu Hồn Lực vừa sử dụng kỹ năng Mô Phỏng cũng bởi vì hắn là Hồn Sư có thuộc tính tinh thần, về mặt khống chế sẽ hơn những người khác một chút.
Ngay khi hai người Hoắc Vũ Hạo mạo hiểm hạ được một đối thủ thì bên phía Bối Bối, quá trình chiến đấu đã đến hồi gay cấn.
Khi Hoắc Vũ Hạo gặp nạn, Bối Bối cũng biết nhưng khí đó hắn đang phải đối mặt với Hoàng Kim Diệp Trận của Diệp Vô Tình, căn bản không có thời gian rảnh để trợ giúp.
Bối Bối đối mặt với Diệp Trận cũng không hề lùi bước mà vẫn giữ vẻ kiêu ngạo nghênh đón nó. Sau đó, cả hắn và Diệp Vô Tình đều đồng thời nở một nụ cười đầy tự tin.
Có điều cả hai nụ cười này mang hai ý nghĩa khác nhau, của Diệp Vô Tình thì mang theo sự khinh thường, trong lòng hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ ngươi nghĩ với mấy cái vẩy kia mà cản trở được thiên biến vạn hóa của Hoàng Kim Diệp sao?
Mà nụ cười của Bối Bối lại mang theo chút xảo quyệt và tà dị, trong lòng anh chàng thầm kỹ, chẳng lẽ chỉ với mấy phiến lá tầm thường này mà muốn ngăn cản được hắn sao?
Nháy mắt, Bối Bối đã tiến vào Hoàng Kim Trận.
Sau đó xuất hiện một màn khiến người xem phải khiếp sợ, bóng người Bối Bối đột nhiên mờ đi, bước chân bỗng tán loạn không theo trật tự nào, cả người gần như biến mất, mặc dù Hoàng Kim Diệp không ngừng đuổi theo phía sau hắn nhưng lúc nào cũng suýt trúng mục tiêu. Tích tắc sau, Bối Bối đã như một con lươn trườn ra khỏi Hoàng Kim Diệp Trận đến trước mặt Diệp Vô Tình.
Hoắc Vũ Hạo ở phía sau vì có biến đột xuất phải sử dụng Vĩnh Đông Chi Vực nên không còn khả năng dùng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng để trợ giúp Bối Bối. Bởi vì dù tinh thần của hắn có mạnh đến bao nhiêu nhưng trong tình trạng cạn kiệt hồn lực phải bổ sung gấp mà còn đồng thời sử dụng đến hai cái kỹ năng là vô cùng nguy hiểm, thậm chí còn có thể bị phản tác dụng nữa.
Bởi vậy, lúc này Bối Bối hoàn toàn dựa vào thực lực của mình để đi xuyên qua Hoàng Kim Diệp Trận, Bối Bối không chỉ là đệ tử của học viện Sử Lai Khắc, là Hồn Sư có Vũ Hồn Lam Điện Phách Vương Long mà còn là Đại sư huynh của Đường Môn. Trong những người ở Đường Môn hiện nay, nếu nói ai am hiểu các tuyệt kỹ của Đường Môn nhất thì chỉ có thể là Bối Bối.
Mà đặc điểm nổi bật của Đường Môn là gì? Chính là Ám khí!
Cách Diệp Vô Tình sử dụng Hoàng Kim Diệp cực kỳ giống với ám khí Đường Môn. Trước mặt chuyên gia ám khí sử dụng ám khí, cho dù là Đường Tam ở đây cũng sẽ mỉm cười.
Khi Bối Bối thấy Diệp Vô Tình sử dụng Hoàng Kim Diệp, trong lòng hắn đã có tính toán, chung quy hắn chính là chờ một cơ hội như thế này đây.
Khi Diệp Vô Tình sử dụng Hoàng Kim Diệp Trận, Bối Bối nhờ vào Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng đã biết những phiến lá này hoàn toàn khác với những phiến Hoàng Kim Diệp ban đầu nhưng hắn vẫn giả vờ bước lui về sau, căn bản hắn muốn lừa đối thủ một vố, để Diệp Vô Tình tưởng rằng hắn sợ, đến lúc này hắn mới chính thức phản công lại.
Từ khi bắt đầu trận đấu này, hai bên đều không ngừng tính kế đối phương. Cho dù thực lực của học viện Chính Thiên rõ ràng mạnh hơn hẳn học viện Sử Lai Khắc nhưng vì họ không nắm rõ tình hình nên vẫn tính toán như thế.
Trong mắt bọn họ, tất cả đệ tử của học viện Sử Lai Khắc đều là quái vật, trong từng thời điểm quan trọng đều xảy ra những chuyện kỳ lạ, đầu tiên là Từ Tam Thạch có thể Giác Tỉnh thần thú Huyền Vũ, Tiêu Tiêu có Vũ Hồn Song Sinh, Hòa Thái Đầu lại có thể sử dụng Siêu Tụ Năng Đại Pháo với uy lực khủng bố. Có trời mới biết ba người còn lại có làm ra chuyện gì khủng khiếp hơn không. Cho nên, bên phía học viện Chính Thiên kiểu gì cũng chừa đường lui. Nhưng sai lầm của bọn họ chính là không tính đến chuyện Hoắc Vũ Hạo có kỹ năng Vĩnh Đông Chi Vực, trực tiếp loại được một người bên phía bọn họ.
Thực lực của Diệp Vô Tình tuy mạnh nhưng sở trường của hắn là công kích từ xa, tu vi Bối Bối tuy kém hắn rất nhiều nhưng khéo làm sao vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long lại am hiểu công kích cự ly gần.
Đúng lúc này, tiếng chuông cực kỳ chói tai từ Nhiếp Hồn Linh vang lên, Thượng Quan Tàn đang cố gắng quấy nhiễu Bối Bối nhưng tiếc là tiếng chuông chỉ vang lên được một vài tiếng rồi dừng lại.
Bởi vì lúc này, từ hai mũi của Thượng Quan Tàn đã chảy đầy máu tươi, lảo đảo ngồi xuống mặt đất. Hoắc Vũ Hạo ở cách đó không xa từ từ thu lại luồng ánh sáng màu tím từ hai mắt.
Hắn làm sao có thể ngồi yên để sư huynh của mình gặp nguy hiểm? Khi bản thân đã được hồn lực từ Bình Sữa bổ sung được một ít, hắn lập tức sử dụng Linh Hồn Trùng Kích tấn công vào Thượng Quan Tàn đang quấy nhiễu Bối Bối. Sau đó lại tiếp tục mở Bình Sữa ra, bổ sung Hồn Lực cho mình và Vương Đông.
Cánh tay phải của Bối Bối phủ đầy vẩy rồng và lôi điện nháy mắt chộp đến trước mặt Diệp Vô Tình, sau lưng hắn vẫn là những phiến Hoàng Kim Diệp. Nhưng Bối Bối lại cứ như không phải hiện có sự uy hiếp ở sau lưng mình.
Lực công kích của Hồn Vương mặc dù rất mạnh nhưng nếu không trúng đối thủ thì cũng như không.
Gương mặt Diệp Vô Tình vẫn không cảm xúc như cũ, hắn cũng không lùi bước. Mắt thấy công kích của Bối Bối gần đến thì đưa tay trái lên, đỡ lấy đòn đánh của Bối Bối.
"Ầm.
Một tiếng động lớn vang lên, Bối Bối thật sự kinh ngạc, không ngờ Diệp Vô Tình có thể dùng nắm tay chặn đứng Lôi Đình Long Trảo của hắn. Không những thế, tay trái của Diệp Vô Tình còn quay sang bắt lấy Long Trảo của hắn. Trong nháy mắt, có thể thấy rõ ràng tay trái của Diệp Vô Tình bỗng hóa lớn, gân xanh mạch máu nhấp nháy ánh sáng màu vàng kim, cánh tay hắn gần như đều hóa thành màu vàng. Hồn Hoàn thứ tư trên người hắn khẽ nhấp nháy.
Hồn Sư chuyên công kích từ xa thì lúc nào khả năng chiến đấu cận chiến cũng thấp ư? Diệp Vô Tình đã dùng hành động của mình để trả lời: Chưa chắc!
Đây là Hồn Kỹ thứ tư của hắn, Hoàng Kim Tả Thủ.